Trong đêm hè, cơn mưa lớn bắt đầu tạnh. Bầu trời đêm giống như một vũng nước mực đậm đặc không thể hòa tan được, sau cơn mưa lớn ngay cả vầng trăng sáng thường ngày cũng ẩn mình trong mây. Khương Dư Dạng đi đôi cao gót Valentino màu bạc qua vũng nước đọng, tay cô kéo vali hãng LV. Đây là chiếc vali mà Thẩm Dực tặng cô cách đây một năm, dưới logo còn in tên cô. Cô tự động lờ đi vài cuộc gọi nhỡ, dừng lại trước ngã tư chờ xe đặt từ trước. Bác tài là người Bắc Kinh chính gốc, chất giọng đậm chất Bắc Kinh, bắt chuyện với cô chuyện trên trời dưới đất. Khương Dư Dạng thỉnh thoảng mới nghe lọt, nhưng không để tâm lắm. Cô chỉ dùng ngón tay thon dài lướt trên màn hình điện thoại, ngón tay giống như hành tước, nhìn thấy được cả những mạch máu màu xanh nhạt trên mu bàn tay. Kiều Tụng ở bên kia vẫn còn đang oanh tạc trên Wechat: “Hai tháng rồi không gặp biên tập Khương, chị nhớ em chết mất hu hu…” “Là trợ lý biên tập thời trang.” Cô dù bận nhưng vẫn thong dong sửa lại cách gọi của Kiều Tụng. Mới …
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...