Đêm đã về khuya, đèn đóm lập lòe. Khi người dân sống ở khu gần đó sắp chìm vào giấc ngủ cũng là lúc các quán karaoke và massage chân ăn nên làm ra nhất. Kể cả chuyện làm ăn của tiệm cắt tóc và trang điểm trên phố này cũng rất khá khẩm. Đám phụ nữ diện đồ mát mẻ tối nào cũng tới gội đầu tạo kiểu tóc rồi trang điểm một lớp dày cộp lộng lẫy hòng chau chuốt hình ảnh bản thân thật lung linh để “tiếp” được nhiều khách hơn. Dù sao bọn họ cũng là khách VIP của mấy tiệm cắt tóc trang điểm khu này, làm tấm thẻ tháng chẳng mất bao tiền. Tiệm trang điểm Trân Trân ở góc phố chen chúc đầy đám con gái ăn mặc khêu gợi, cửa tiệm rộng mười lăm mét vuông vô cùng đông đúc, rộn đầy tiếng phụ nữ buôn chuyện với nhau. "Trân Trân, bao giờ mới đến lượt tôi thế?” Lộ Lộ hỏi. “Đợi đi.” Giang Ánh Nghê không kiên nhẫn đáp, chẳng buồn ngước lên. Cô đang vội đánh má hồng cho Lệ Bình để đôi má trắng như tuyết của cô ta chuyển sang trắng hồng nom đáng yêu hẳn. Thật ra Trân Trân không phải là tên của Giang Ánh Nghê mà…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...