Tác giả:

Cù gia vốn là dòng dõi trâm anh thế phiệt ở kinh thành. Khi giặc Hồ tràn xuống phía nam, rất nhiều gia đình quý tộc phương Bắc chạy nạn đến Trừ Châu. Trên đường đi, họ bị bọn cướp cướp bóc hết lần này đến lần khác, đến nỗi chẳng còn gì đáng giá. Nếu như dòng chính có của cải dư dả, khi đến Trừ Châu vẫn có thể miễn cưỡng giữ được chút thể diện, thì những chi thứ không khỏi dần dần lụi bại, sa sút. Nếu không phải vì nguyên nhân này, thân là đích tử chi thứ, chắc chắn Cù Hoảng đã không cưới ta. Để chiều theo cái đẹp thời bấy giờ, nam tử phần lớn đều cạo mặt thoa phấn, thắt lưng gọn gàng, cốt để khi đi lại tay áo bay bay tạo cảm giác thanh thoát. Cù Hoảng trời sinh tuấn tú, dung mạo tuyệt mỹ, lời nói ra tựa gấm vóc văn chương, lúc ngồi lúc nằm đều không rời nhạc khí. Khi ở Thượng Kinh, hắn đã có mỹ danh "Vân Sơn Hạc". Một chàng tú hạc có mỹ danh như vậy, lại rơi vào tay nữ tử nhà ti tiện, chỉ hơn người thường một chút, trong lòng có bất cam cũng là lẽ thường tình. Đến nay ta vẫn còn nhớ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...