Tác giả:

Năm nay Tô Tô hai mươi lăm tuổi, vừa học thạc sĩ xong. Sau thời gian thực tập, cô cũng chưa vội tìm công việc mà tham gia vào các hoạt động xóa đói, giảm nghèo và giáo dục do nhà trường tổ chức, cô cùng với một nhóm thanh niên nhiệt tình lên miền núi xa xôi làm trợ giảng ở đó trong một năm. Cô đã chuẩn bị cho việc này trong gần hai tháng, đặc biệt mua một chiếc ba lô màu xanh bộ đội cực lớn trên mạng. Tuy không đẹp nhưng có thể chứa được nhiều đồ đạc. Sau khi đóng gói mọi thứ có thể dùng trong một năm thì cô xuất phát. Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Ở đó có một cuộc sống yên tĩnh cách xa thành phố mà cô luôn hướng đến cùng với những kỷ niệm ở nông thôn khi cô còn nhỏ. Ai biết được rằng xe khách chở họ đột nhiên bị lật giữa đường vì sự xuất hiện đột ngột của đám cừu, cô bị văng ra ngoài một cách thê thảm và ngã xuống núi, sau đấy ngất xỉu vì cú va chạm mạnh. Đợi đến khi tỉnh lại thì cô phát hiện toàn thân mình đau ê ẩm, xung quanh ngoài cây cối ra thì là cỏ, thậm chí…

Chương 37: Hủy Hôn Rồi

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui XẻoTác giả: Dạ Tử VũTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm nay Tô Tô hai mươi lăm tuổi, vừa học thạc sĩ xong. Sau thời gian thực tập, cô cũng chưa vội tìm công việc mà tham gia vào các hoạt động xóa đói, giảm nghèo và giáo dục do nhà trường tổ chức, cô cùng với một nhóm thanh niên nhiệt tình lên miền núi xa xôi làm trợ giảng ở đó trong một năm. Cô đã chuẩn bị cho việc này trong gần hai tháng, đặc biệt mua một chiếc ba lô màu xanh bộ đội cực lớn trên mạng. Tuy không đẹp nhưng có thể chứa được nhiều đồ đạc. Sau khi đóng gói mọi thứ có thể dùng trong một năm thì cô xuất phát. Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Ở đó có một cuộc sống yên tĩnh cách xa thành phố mà cô luôn hướng đến cùng với những kỷ niệm ở nông thôn khi cô còn nhỏ. Ai biết được rằng xe khách chở họ đột nhiên bị lật giữa đường vì sự xuất hiện đột ngột của đám cừu, cô bị văng ra ngoài một cách thê thảm và ngã xuống núi, sau đấy ngất xỉu vì cú va chạm mạnh. Đợi đến khi tỉnh lại thì cô phát hiện toàn thân mình đau ê ẩm, xung quanh ngoài cây cối ra thì là cỏ, thậm chí… Lần này Lận Xuyên không trốn tránh nữa, anh nói: “Mọi người cứ nói với bên ngoài rằng con muốn hủy hôn, bởi vì lãnh đạo quân đội giới thiệu đối tượng cho con, con không muốn cưới thanh niên tri thức Tần nữa.” Như thế, thể diện của cô ta vẫn còn nguyên.“Không được, nhà họ Lận không có đàn ông như thế. Nếu mày muốn hủy hôn, trừ khi bước qua cái xác này của tao.” Cha Lận cũng không đồng ý, lấy mạng sống của mình ra uy hiếp con trai.Đúng là một nồi cháo to thật đấy, Tô Tô con người trên giường cũng cảm thấy hơi hoang mang rồi. Cô rất thắc mắc tại sao Lận Xuyên lại xuất hiện trên chiếc giường mình đang ngủ, đây vốn dĩ là chuyện không nên xảy ra.Điều quan trọng nhất là, tại sao lại nguyên một đám người đến bắt gian như vậy, giống như đã được sắp xếp sẵn vậy. Và ngôn từ của nam chính và nữ chính phối hợp rất nhịp nhàng, giống như đang ép Lận Xuyên chủ động hủy hôn, sau đó đổ mọi tội lỗi lên người anh vậy.Lận Đông Hà nói: “Chú hai, bây giờ con trai chú với Tô Tô đã nằm cùng chiếc giường rồi. Xảy ra chuyện như thế này, chú còn bảo thanh niên tri thức Tần gả như thế nào?”Mẹ Lận nhìn Tần Duyệt Duyệt, cảm giác cô ta thật sự không hiểu chuyện, chuyện này quả thực là con trai làm sai, nhưng mà nhìn họ hoàn toàn không có gì cả. Vì thế bà ấy lạnh lùng hỏi: “Thế cháu nói, muốn như thế nào?”Tần Duyệt Duyệt lén lút nhìn Lận Đông Hà một cái, nói: “Cháu, cháu tin tưởng anh Xuyên Tử.”Cô ta nói như thế, sắc mặt mẹ Lận đỡ hơn chút, thế nhưng sắc mặt Lận Đông Hà thì cứng đơ, Tô Tô càng cảm thấy giữa họ có chuyện gì đấy.Tiếp theo Tần Duyệt Duyệt lại nói: “Nhưng với tình hình trước mắt, mọi người cũng không có tâm tư gì để kết hôn nữa, chi bằng đợi một thời gian nữa rồi tính vậy. Cháu, cháu vẫn là người yêu của anh Xuyên Tử, mọi người thấy như thế nào?”Tô Tô nghe xong thì cuối cùng cũng hiểu nữ chính có chủ ý gì rồi, đây là cô ta muốn chiếm đồ của người khác, đợi sau khi lên đại học còn muốn để Lận Xuyên giúp cô ta trả tiền học phí, tiền ký túc xá, chi phí ăn uống, sau đó cô ta có thể tán tỉnh với nhiều cách khác nhau, đợi ngày nào đó nam chính quay về nhận mẹ ruột, sau đó cô ta qua đó làm bà chủ, thuận tiện bỏ rơi Lận Xuyên thật thà.Ôi đm, đúng là không biết xấu hổ.Lúc xem sách thì cũng không thấy có gì, nhưng khi đã đặt mình vào hoàn cảnh đó thì cô cảm thấy nữ chính này có thể toan tính người khác như thế nào.Còn nam chính thì sao, anh ta hy vọng nữ chính hủy hôn với Lận Xuyên, như thế sẽ có lý do theo đuổi nữ chính rồi, cho dù có thành công hay không, ít nhất vẫn có tư cách này. Nhưng mà, nữ chính dường như không hề quan tâm đến suy nghĩ đó của anh ta, cô ta vẫn muốn dựa vào cả nhà Lận Xuyên.Cô thở dài một hơi, tiếp tục xem cô ta mặt dày.Còn về Lận Xuyên thì không cần nghĩ, anh nhất định là đồng ý rồi.Ai ngờ Lận Xuyên lại nói: “Không, hôn sự này bắt buộc phải hủy.”Cải xẻng của cha Lận lập tức được giơ lên, thấy ông ấy định đánh, Tô Tô có chút thương xót, cô nói: “Thế, thế cháu phải làm sao đây?”Phải đấy, bọn họ chỉ lo quan tâm đến cảm nhận của Tần Duyệt Duyệt, không có ai để ý đến người bị hại như cô đây.Mẹ Lận lấy chân đá nhẹ cha Lận một cái và nói: “Tô Tô à, là tiểu tử nhà bác làm ra chuyện sai này, bác để nó làm anh ruột của cháu được không?”Cái gì?Rõ ràng mình muốn tán tỉnh anh, nhưng mà mẹ anh lại bảo anh làm anh trai mình, thế này sao mà được.Nhưng mà cô vẫn chưa nói gì thì Lận Xuyên ở bên đột nhiên lên tiếng: “Không được.”Trái tim Tô Tô lệch một nhịp, cho đến lúc này cô mới nhìn thẳng Lận Xuyên một cái, ánh mắt hai người gặp nhau, anh lập tức né tránh, sau đó nhờ ánh sáng của đèn pin, cô thấy cổ anh hơi đỏ.Không, không phải giống như cô nghĩ đấy chứ?Sức hút của mình lớn như vậy sao?Không không không, nam xứng thích nữ chính mà nhỉ?

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui XẻoTác giả: Dạ Tử VũTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm nay Tô Tô hai mươi lăm tuổi, vừa học thạc sĩ xong. Sau thời gian thực tập, cô cũng chưa vội tìm công việc mà tham gia vào các hoạt động xóa đói, giảm nghèo và giáo dục do nhà trường tổ chức, cô cùng với một nhóm thanh niên nhiệt tình lên miền núi xa xôi làm trợ giảng ở đó trong một năm. Cô đã chuẩn bị cho việc này trong gần hai tháng, đặc biệt mua một chiếc ba lô màu xanh bộ đội cực lớn trên mạng. Tuy không đẹp nhưng có thể chứa được nhiều đồ đạc. Sau khi đóng gói mọi thứ có thể dùng trong một năm thì cô xuất phát. Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Ở đó có một cuộc sống yên tĩnh cách xa thành phố mà cô luôn hướng đến cùng với những kỷ niệm ở nông thôn khi cô còn nhỏ. Ai biết được rằng xe khách chở họ đột nhiên bị lật giữa đường vì sự xuất hiện đột ngột của đám cừu, cô bị văng ra ngoài một cách thê thảm và ngã xuống núi, sau đấy ngất xỉu vì cú va chạm mạnh. Đợi đến khi tỉnh lại thì cô phát hiện toàn thân mình đau ê ẩm, xung quanh ngoài cây cối ra thì là cỏ, thậm chí… Lần này Lận Xuyên không trốn tránh nữa, anh nói: “Mọi người cứ nói với bên ngoài rằng con muốn hủy hôn, bởi vì lãnh đạo quân đội giới thiệu đối tượng cho con, con không muốn cưới thanh niên tri thức Tần nữa.” Như thế, thể diện của cô ta vẫn còn nguyên.“Không được, nhà họ Lận không có đàn ông như thế. Nếu mày muốn hủy hôn, trừ khi bước qua cái xác này của tao.” Cha Lận cũng không đồng ý, lấy mạng sống của mình ra uy hiếp con trai.Đúng là một nồi cháo to thật đấy, Tô Tô con người trên giường cũng cảm thấy hơi hoang mang rồi. Cô rất thắc mắc tại sao Lận Xuyên lại xuất hiện trên chiếc giường mình đang ngủ, đây vốn dĩ là chuyện không nên xảy ra.Điều quan trọng nhất là, tại sao lại nguyên một đám người đến bắt gian như vậy, giống như đã được sắp xếp sẵn vậy. Và ngôn từ của nam chính và nữ chính phối hợp rất nhịp nhàng, giống như đang ép Lận Xuyên chủ động hủy hôn, sau đó đổ mọi tội lỗi lên người anh vậy.Lận Đông Hà nói: “Chú hai, bây giờ con trai chú với Tô Tô đã nằm cùng chiếc giường rồi. Xảy ra chuyện như thế này, chú còn bảo thanh niên tri thức Tần gả như thế nào?”Mẹ Lận nhìn Tần Duyệt Duyệt, cảm giác cô ta thật sự không hiểu chuyện, chuyện này quả thực là con trai làm sai, nhưng mà nhìn họ hoàn toàn không có gì cả. Vì thế bà ấy lạnh lùng hỏi: “Thế cháu nói, muốn như thế nào?”Tần Duyệt Duyệt lén lút nhìn Lận Đông Hà một cái, nói: “Cháu, cháu tin tưởng anh Xuyên Tử.”Cô ta nói như thế, sắc mặt mẹ Lận đỡ hơn chút, thế nhưng sắc mặt Lận Đông Hà thì cứng đơ, Tô Tô càng cảm thấy giữa họ có chuyện gì đấy.Tiếp theo Tần Duyệt Duyệt lại nói: “Nhưng với tình hình trước mắt, mọi người cũng không có tâm tư gì để kết hôn nữa, chi bằng đợi một thời gian nữa rồi tính vậy. Cháu, cháu vẫn là người yêu của anh Xuyên Tử, mọi người thấy như thế nào?”Tô Tô nghe xong thì cuối cùng cũng hiểu nữ chính có chủ ý gì rồi, đây là cô ta muốn chiếm đồ của người khác, đợi sau khi lên đại học còn muốn để Lận Xuyên giúp cô ta trả tiền học phí, tiền ký túc xá, chi phí ăn uống, sau đó cô ta có thể tán tỉnh với nhiều cách khác nhau, đợi ngày nào đó nam chính quay về nhận mẹ ruột, sau đó cô ta qua đó làm bà chủ, thuận tiện bỏ rơi Lận Xuyên thật thà.Ôi đm, đúng là không biết xấu hổ.Lúc xem sách thì cũng không thấy có gì, nhưng khi đã đặt mình vào hoàn cảnh đó thì cô cảm thấy nữ chính này có thể toan tính người khác như thế nào.Còn nam chính thì sao, anh ta hy vọng nữ chính hủy hôn với Lận Xuyên, như thế sẽ có lý do theo đuổi nữ chính rồi, cho dù có thành công hay không, ít nhất vẫn có tư cách này. Nhưng mà, nữ chính dường như không hề quan tâm đến suy nghĩ đó của anh ta, cô ta vẫn muốn dựa vào cả nhà Lận Xuyên.Cô thở dài một hơi, tiếp tục xem cô ta mặt dày.Còn về Lận Xuyên thì không cần nghĩ, anh nhất định là đồng ý rồi.Ai ngờ Lận Xuyên lại nói: “Không, hôn sự này bắt buộc phải hủy.”Cải xẻng của cha Lận lập tức được giơ lên, thấy ông ấy định đánh, Tô Tô có chút thương xót, cô nói: “Thế, thế cháu phải làm sao đây?”Phải đấy, bọn họ chỉ lo quan tâm đến cảm nhận của Tần Duyệt Duyệt, không có ai để ý đến người bị hại như cô đây.Mẹ Lận lấy chân đá nhẹ cha Lận một cái và nói: “Tô Tô à, là tiểu tử nhà bác làm ra chuyện sai này, bác để nó làm anh ruột của cháu được không?”Cái gì?Rõ ràng mình muốn tán tỉnh anh, nhưng mà mẹ anh lại bảo anh làm anh trai mình, thế này sao mà được.Nhưng mà cô vẫn chưa nói gì thì Lận Xuyên ở bên đột nhiên lên tiếng: “Không được.”Trái tim Tô Tô lệch một nhịp, cho đến lúc này cô mới nhìn thẳng Lận Xuyên một cái, ánh mắt hai người gặp nhau, anh lập tức né tránh, sau đó nhờ ánh sáng của đèn pin, cô thấy cổ anh hơi đỏ.Không, không phải giống như cô nghĩ đấy chứ?Sức hút của mình lớn như vậy sao?Không không không, nam xứng thích nữ chính mà nhỉ?

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui XẻoTác giả: Dạ Tử VũTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm nay Tô Tô hai mươi lăm tuổi, vừa học thạc sĩ xong. Sau thời gian thực tập, cô cũng chưa vội tìm công việc mà tham gia vào các hoạt động xóa đói, giảm nghèo và giáo dục do nhà trường tổ chức, cô cùng với một nhóm thanh niên nhiệt tình lên miền núi xa xôi làm trợ giảng ở đó trong một năm. Cô đã chuẩn bị cho việc này trong gần hai tháng, đặc biệt mua một chiếc ba lô màu xanh bộ đội cực lớn trên mạng. Tuy không đẹp nhưng có thể chứa được nhiều đồ đạc. Sau khi đóng gói mọi thứ có thể dùng trong một năm thì cô xuất phát. Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Ở đó có một cuộc sống yên tĩnh cách xa thành phố mà cô luôn hướng đến cùng với những kỷ niệm ở nông thôn khi cô còn nhỏ. Ai biết được rằng xe khách chở họ đột nhiên bị lật giữa đường vì sự xuất hiện đột ngột của đám cừu, cô bị văng ra ngoài một cách thê thảm và ngã xuống núi, sau đấy ngất xỉu vì cú va chạm mạnh. Đợi đến khi tỉnh lại thì cô phát hiện toàn thân mình đau ê ẩm, xung quanh ngoài cây cối ra thì là cỏ, thậm chí… Lần này Lận Xuyên không trốn tránh nữa, anh nói: “Mọi người cứ nói với bên ngoài rằng con muốn hủy hôn, bởi vì lãnh đạo quân đội giới thiệu đối tượng cho con, con không muốn cưới thanh niên tri thức Tần nữa.” Như thế, thể diện của cô ta vẫn còn nguyên.“Không được, nhà họ Lận không có đàn ông như thế. Nếu mày muốn hủy hôn, trừ khi bước qua cái xác này của tao.” Cha Lận cũng không đồng ý, lấy mạng sống của mình ra uy hiếp con trai.Đúng là một nồi cháo to thật đấy, Tô Tô con người trên giường cũng cảm thấy hơi hoang mang rồi. Cô rất thắc mắc tại sao Lận Xuyên lại xuất hiện trên chiếc giường mình đang ngủ, đây vốn dĩ là chuyện không nên xảy ra.Điều quan trọng nhất là, tại sao lại nguyên một đám người đến bắt gian như vậy, giống như đã được sắp xếp sẵn vậy. Và ngôn từ của nam chính và nữ chính phối hợp rất nhịp nhàng, giống như đang ép Lận Xuyên chủ động hủy hôn, sau đó đổ mọi tội lỗi lên người anh vậy.Lận Đông Hà nói: “Chú hai, bây giờ con trai chú với Tô Tô đã nằm cùng chiếc giường rồi. Xảy ra chuyện như thế này, chú còn bảo thanh niên tri thức Tần gả như thế nào?”Mẹ Lận nhìn Tần Duyệt Duyệt, cảm giác cô ta thật sự không hiểu chuyện, chuyện này quả thực là con trai làm sai, nhưng mà nhìn họ hoàn toàn không có gì cả. Vì thế bà ấy lạnh lùng hỏi: “Thế cháu nói, muốn như thế nào?”Tần Duyệt Duyệt lén lút nhìn Lận Đông Hà một cái, nói: “Cháu, cháu tin tưởng anh Xuyên Tử.”Cô ta nói như thế, sắc mặt mẹ Lận đỡ hơn chút, thế nhưng sắc mặt Lận Đông Hà thì cứng đơ, Tô Tô càng cảm thấy giữa họ có chuyện gì đấy.Tiếp theo Tần Duyệt Duyệt lại nói: “Nhưng với tình hình trước mắt, mọi người cũng không có tâm tư gì để kết hôn nữa, chi bằng đợi một thời gian nữa rồi tính vậy. Cháu, cháu vẫn là người yêu của anh Xuyên Tử, mọi người thấy như thế nào?”Tô Tô nghe xong thì cuối cùng cũng hiểu nữ chính có chủ ý gì rồi, đây là cô ta muốn chiếm đồ của người khác, đợi sau khi lên đại học còn muốn để Lận Xuyên giúp cô ta trả tiền học phí, tiền ký túc xá, chi phí ăn uống, sau đó cô ta có thể tán tỉnh với nhiều cách khác nhau, đợi ngày nào đó nam chính quay về nhận mẹ ruột, sau đó cô ta qua đó làm bà chủ, thuận tiện bỏ rơi Lận Xuyên thật thà.Ôi đm, đúng là không biết xấu hổ.Lúc xem sách thì cũng không thấy có gì, nhưng khi đã đặt mình vào hoàn cảnh đó thì cô cảm thấy nữ chính này có thể toan tính người khác như thế nào.Còn nam chính thì sao, anh ta hy vọng nữ chính hủy hôn với Lận Xuyên, như thế sẽ có lý do theo đuổi nữ chính rồi, cho dù có thành công hay không, ít nhất vẫn có tư cách này. Nhưng mà, nữ chính dường như không hề quan tâm đến suy nghĩ đó của anh ta, cô ta vẫn muốn dựa vào cả nhà Lận Xuyên.Cô thở dài một hơi, tiếp tục xem cô ta mặt dày.Còn về Lận Xuyên thì không cần nghĩ, anh nhất định là đồng ý rồi.Ai ngờ Lận Xuyên lại nói: “Không, hôn sự này bắt buộc phải hủy.”Cải xẻng của cha Lận lập tức được giơ lên, thấy ông ấy định đánh, Tô Tô có chút thương xót, cô nói: “Thế, thế cháu phải làm sao đây?”Phải đấy, bọn họ chỉ lo quan tâm đến cảm nhận của Tần Duyệt Duyệt, không có ai để ý đến người bị hại như cô đây.Mẹ Lận lấy chân đá nhẹ cha Lận một cái và nói: “Tô Tô à, là tiểu tử nhà bác làm ra chuyện sai này, bác để nó làm anh ruột của cháu được không?”Cái gì?Rõ ràng mình muốn tán tỉnh anh, nhưng mà mẹ anh lại bảo anh làm anh trai mình, thế này sao mà được.Nhưng mà cô vẫn chưa nói gì thì Lận Xuyên ở bên đột nhiên lên tiếng: “Không được.”Trái tim Tô Tô lệch một nhịp, cho đến lúc này cô mới nhìn thẳng Lận Xuyên một cái, ánh mắt hai người gặp nhau, anh lập tức né tránh, sau đó nhờ ánh sáng của đèn pin, cô thấy cổ anh hơi đỏ.Không, không phải giống như cô nghĩ đấy chứ?Sức hút của mình lớn như vậy sao?Không không không, nam xứng thích nữ chính mà nhỉ?

Chương 37: Hủy Hôn Rồi