Năm nay Tô Tô hai mươi lăm tuổi, vừa học thạc sĩ xong. Sau thời gian thực tập, cô cũng chưa vội tìm công việc mà tham gia vào các hoạt động xóa đói, giảm nghèo và giáo dục do nhà trường tổ chức, cô cùng với một nhóm thanh niên nhiệt tình lên miền núi xa xôi làm trợ giảng ở đó trong một năm. Cô đã chuẩn bị cho việc này trong gần hai tháng, đặc biệt mua một chiếc ba lô màu xanh bộ đội cực lớn trên mạng. Tuy không đẹp nhưng có thể chứa được nhiều đồ đạc. Sau khi đóng gói mọi thứ có thể dùng trong một năm thì cô xuất phát. Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Ở đó có một cuộc sống yên tĩnh cách xa thành phố mà cô luôn hướng đến cùng với những kỷ niệm ở nông thôn khi cô còn nhỏ. Ai biết được rằng xe khách chở họ đột nhiên bị lật giữa đường vì sự xuất hiện đột ngột của đám cừu, cô bị văng ra ngoài một cách thê thảm và ngã xuống núi, sau đấy ngất xỉu vì cú va chạm mạnh. Đợi đến khi tỉnh lại thì cô phát hiện toàn thân mình đau ê ẩm, xung quanh ngoài cây cối ra thì là cỏ, thậm chí…
Chương 181: Hai người đang làm gì thế
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui XẻoTác giả: Dạ Tử VũTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm nay Tô Tô hai mươi lăm tuổi, vừa học thạc sĩ xong. Sau thời gian thực tập, cô cũng chưa vội tìm công việc mà tham gia vào các hoạt động xóa đói, giảm nghèo và giáo dục do nhà trường tổ chức, cô cùng với một nhóm thanh niên nhiệt tình lên miền núi xa xôi làm trợ giảng ở đó trong một năm. Cô đã chuẩn bị cho việc này trong gần hai tháng, đặc biệt mua một chiếc ba lô màu xanh bộ đội cực lớn trên mạng. Tuy không đẹp nhưng có thể chứa được nhiều đồ đạc. Sau khi đóng gói mọi thứ có thể dùng trong một năm thì cô xuất phát. Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Ở đó có một cuộc sống yên tĩnh cách xa thành phố mà cô luôn hướng đến cùng với những kỷ niệm ở nông thôn khi cô còn nhỏ. Ai biết được rằng xe khách chở họ đột nhiên bị lật giữa đường vì sự xuất hiện đột ngột của đám cừu, cô bị văng ra ngoài một cách thê thảm và ngã xuống núi, sau đấy ngất xỉu vì cú va chạm mạnh. Đợi đến khi tỉnh lại thì cô phát hiện toàn thân mình đau ê ẩm, xung quanh ngoài cây cối ra thì là cỏ, thậm chí… Tô Tô mua chút thịt lại mua ít khoai tây và cải trắng rồi ngồi xe về nhà, khi xe dừng lại xuống xe vừa vặn thấy được Tần Duyệt Duyệt đang quét sân.Mấy ngày nay luôn nghe một số việc về cô ta, dù sao bác gái cả luôn tới nhà bọn họ nói linh tỉnh về nàng dâu mới của nhà bọn họ.Trên thế giới này mẹ chồng chú ý tới con dâu là chuyện bình thường, nhưng mỗi ngày tới nói thì có chút khiến người ta buồn bực.Mẹ Lận cũng vô cùng bất đắc dĩ, nói với Tô Tô:"Bác gái cả của con không phải là loại người thích nói xấu sau lưng người khác, cho nên chắc chắn là không nhịn được mới làm như thế. Việc xấu trong nhà không thể nói ra bên ngoài, bà ấy không có chỗ để nói, cho nên chỉ có thể tới nhà ta nói, con chịu đựng một chút.""Vâng, con lại nghe thêm mấy ngày" Tô Tô ngoan ngoãn đồng ý, nhưng mà hành động việc làm của nữ chính khiến cô biết được đạo lý nàng dâu làm gì cũng sai, không làm gì cũng sai.Cũng may, mẹ chồng mình không như thế.Nhưng nữ chính cũng có lỗi, ví dụ như dựa vào vết thương trên người chưa khỏi hẳn mà không làm việc gì.Bình thường ở nhà ngay cả cơm đều không nấu, còn đợi Lận Đông Hà bận rộn ở ngoài cả ngày xong trở về nấu cơm.Lại ví dụ như, cô ta không muốn sinh con.Bác gái cả từng nói với cô ta phải mang thai sớm một chút, sau đó giúp cô ta chăm sóc.Kết quả không ngờ tới chính là, đối phương từ chối sinh con dưỡng cái, nói là phải đợi cô ta tốt nghiệp đại học, vậy thì phải đợi thêm ba năm.Bác gái cả trực tiếp bị cô ta làm cho tức phát khóc, sau đó chạy tới chỗ mẹ Lận tố khổ.Lúc ấy Tô Tô còn an ủi: Hiện giờ người trẻ tuổi đều không muốn sinh con sớm, vẫn luôn lấy sự nghiệp làm trọng.Kết quả, cô cũng vì chuyện này mà bị mẹ Lận lải nhải một lúc lâu.Cho nên nói, đây là khoảng cách.Thời tiết lập tức dần ấm lên, sau đó đất đai sông suối tan băng.Mặt đất trở nên rất không dễ đi, lầy lội không chịu nổi.Cô đi ôm củi thôi mà suýt nữa trượt chân, cũng may có Lận Đông Hà qua đường đỡ cô mới không ngã xuống con đường đầy bùn đất."Cảm ơn...""Hai người đang làm øì thế?"Giọng nói của nữ chính đột nhiên vang lên, Tô Tô cảm thấy đúng là một chậu máu chó, sao lại bị cô ta thấy được chứ, lúc này hiểu lầm lớn rồi.Mình sẽ không vì thế mà trở thành nữ phụ muốn quyến rũ nam chính, sau đó bị loại trừ đấy chứ.Tô Tô đứng thẳng người, lập tức giải thích: "Không phải, cô hiểu lầm rồi, tôi suýt chút nữa té ngã nên anh ấy cứu tôi.""Sẽ trùng hợp như thế ư?"Tần Duyệt Duyệt không tin, luôn cảm thấy Tô Tô là hồ ly tinh, quyến rũ người nào cũng rất bình thường.Hiện giờ Lận Xuyên không ở nhà, chắc chắn là cô không chịu ngồi yên muốn quyến rũ người đàn ông của mình.Nhưng hiện thực lại vả mặt như thế, cô ta vừa định tới chất vấn Lận Đông Hà, kết quả dưới chân trơn trượt.Tô Tô không thể nhìn nữ chính bị ngã được, vì thế tiến tới ôm eo cô ta, dùng tư thế nam chính mới ôm cô ôm lấy nữ chính, sau đó nói:"Chính là như vậy, không sai."Tần Duyệt Duyệt: "..."Lận Đông Hà: "..." Hình ảnh có chút quá đẹp, anh ta không thể không tiến lên đỡ lấy Tần Duyệt Duyệt nói: "Trở về đi"Cuối cùng Tần Duyệt Duyệt không nói nên lời hiểu lầm bọn họ, vì thế lập tức đồng ý.Còn Tô Tô, đi giày về tới nhà, sau đó đặt củi sang một bên dùng nước rửa giày đi mưa.Thời tiết hôm nay thật tốt, nhưng mà cô chỗ nào cũng không thể đi.Còn không bằng mùa đông, nghe nói đường hiện giờ ngay cả lừa cũng không dám đi, bởi vì không cẩn thận có khả năng trượt tới trong núi.Cho nên, hiện giờ mọi người đều thành thật ở yên trong nhà, cơ bản không đi đâu.Lớp xóa nạn mù chữ của Tô Tô trên cơ bản không có người, bởi vì người trong thôn đều bắt đầu bận rộn.Vì tích cóp công điểm cũng không dễ dàng, ngay cả mẹ Lận đều bắt đầu đi lựa chọn hạt giống.
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui XẻoTác giả: Dạ Tử VũTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm nay Tô Tô hai mươi lăm tuổi, vừa học thạc sĩ xong. Sau thời gian thực tập, cô cũng chưa vội tìm công việc mà tham gia vào các hoạt động xóa đói, giảm nghèo và giáo dục do nhà trường tổ chức, cô cùng với một nhóm thanh niên nhiệt tình lên miền núi xa xôi làm trợ giảng ở đó trong một năm. Cô đã chuẩn bị cho việc này trong gần hai tháng, đặc biệt mua một chiếc ba lô màu xanh bộ đội cực lớn trên mạng. Tuy không đẹp nhưng có thể chứa được nhiều đồ đạc. Sau khi đóng gói mọi thứ có thể dùng trong một năm thì cô xuất phát. Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Ở đó có một cuộc sống yên tĩnh cách xa thành phố mà cô luôn hướng đến cùng với những kỷ niệm ở nông thôn khi cô còn nhỏ. Ai biết được rằng xe khách chở họ đột nhiên bị lật giữa đường vì sự xuất hiện đột ngột của đám cừu, cô bị văng ra ngoài một cách thê thảm và ngã xuống núi, sau đấy ngất xỉu vì cú va chạm mạnh. Đợi đến khi tỉnh lại thì cô phát hiện toàn thân mình đau ê ẩm, xung quanh ngoài cây cối ra thì là cỏ, thậm chí… Tô Tô mua chút thịt lại mua ít khoai tây và cải trắng rồi ngồi xe về nhà, khi xe dừng lại xuống xe vừa vặn thấy được Tần Duyệt Duyệt đang quét sân.Mấy ngày nay luôn nghe một số việc về cô ta, dù sao bác gái cả luôn tới nhà bọn họ nói linh tỉnh về nàng dâu mới của nhà bọn họ.Trên thế giới này mẹ chồng chú ý tới con dâu là chuyện bình thường, nhưng mỗi ngày tới nói thì có chút khiến người ta buồn bực.Mẹ Lận cũng vô cùng bất đắc dĩ, nói với Tô Tô:"Bác gái cả của con không phải là loại người thích nói xấu sau lưng người khác, cho nên chắc chắn là không nhịn được mới làm như thế. Việc xấu trong nhà không thể nói ra bên ngoài, bà ấy không có chỗ để nói, cho nên chỉ có thể tới nhà ta nói, con chịu đựng một chút.""Vâng, con lại nghe thêm mấy ngày" Tô Tô ngoan ngoãn đồng ý, nhưng mà hành động việc làm của nữ chính khiến cô biết được đạo lý nàng dâu làm gì cũng sai, không làm gì cũng sai.Cũng may, mẹ chồng mình không như thế.Nhưng nữ chính cũng có lỗi, ví dụ như dựa vào vết thương trên người chưa khỏi hẳn mà không làm việc gì.Bình thường ở nhà ngay cả cơm đều không nấu, còn đợi Lận Đông Hà bận rộn ở ngoài cả ngày xong trở về nấu cơm.Lại ví dụ như, cô ta không muốn sinh con.Bác gái cả từng nói với cô ta phải mang thai sớm một chút, sau đó giúp cô ta chăm sóc.Kết quả không ngờ tới chính là, đối phương từ chối sinh con dưỡng cái, nói là phải đợi cô ta tốt nghiệp đại học, vậy thì phải đợi thêm ba năm.Bác gái cả trực tiếp bị cô ta làm cho tức phát khóc, sau đó chạy tới chỗ mẹ Lận tố khổ.Lúc ấy Tô Tô còn an ủi: Hiện giờ người trẻ tuổi đều không muốn sinh con sớm, vẫn luôn lấy sự nghiệp làm trọng.Kết quả, cô cũng vì chuyện này mà bị mẹ Lận lải nhải một lúc lâu.Cho nên nói, đây là khoảng cách.Thời tiết lập tức dần ấm lên, sau đó đất đai sông suối tan băng.Mặt đất trở nên rất không dễ đi, lầy lội không chịu nổi.Cô đi ôm củi thôi mà suýt nữa trượt chân, cũng may có Lận Đông Hà qua đường đỡ cô mới không ngã xuống con đường đầy bùn đất."Cảm ơn...""Hai người đang làm øì thế?"Giọng nói của nữ chính đột nhiên vang lên, Tô Tô cảm thấy đúng là một chậu máu chó, sao lại bị cô ta thấy được chứ, lúc này hiểu lầm lớn rồi.Mình sẽ không vì thế mà trở thành nữ phụ muốn quyến rũ nam chính, sau đó bị loại trừ đấy chứ.Tô Tô đứng thẳng người, lập tức giải thích: "Không phải, cô hiểu lầm rồi, tôi suýt chút nữa té ngã nên anh ấy cứu tôi.""Sẽ trùng hợp như thế ư?"Tần Duyệt Duyệt không tin, luôn cảm thấy Tô Tô là hồ ly tinh, quyến rũ người nào cũng rất bình thường.Hiện giờ Lận Xuyên không ở nhà, chắc chắn là cô không chịu ngồi yên muốn quyến rũ người đàn ông của mình.Nhưng hiện thực lại vả mặt như thế, cô ta vừa định tới chất vấn Lận Đông Hà, kết quả dưới chân trơn trượt.Tô Tô không thể nhìn nữ chính bị ngã được, vì thế tiến tới ôm eo cô ta, dùng tư thế nam chính mới ôm cô ôm lấy nữ chính, sau đó nói:"Chính là như vậy, không sai."Tần Duyệt Duyệt: "..."Lận Đông Hà: "..." Hình ảnh có chút quá đẹp, anh ta không thể không tiến lên đỡ lấy Tần Duyệt Duyệt nói: "Trở về đi"Cuối cùng Tần Duyệt Duyệt không nói nên lời hiểu lầm bọn họ, vì thế lập tức đồng ý.Còn Tô Tô, đi giày về tới nhà, sau đó đặt củi sang một bên dùng nước rửa giày đi mưa.Thời tiết hôm nay thật tốt, nhưng mà cô chỗ nào cũng không thể đi.Còn không bằng mùa đông, nghe nói đường hiện giờ ngay cả lừa cũng không dám đi, bởi vì không cẩn thận có khả năng trượt tới trong núi.Cho nên, hiện giờ mọi người đều thành thật ở yên trong nhà, cơ bản không đi đâu.Lớp xóa nạn mù chữ của Tô Tô trên cơ bản không có người, bởi vì người trong thôn đều bắt đầu bận rộn.Vì tích cóp công điểm cũng không dễ dàng, ngay cả mẹ Lận đều bắt đầu đi lựa chọn hạt giống.
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui XẻoTác giả: Dạ Tử VũTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm nay Tô Tô hai mươi lăm tuổi, vừa học thạc sĩ xong. Sau thời gian thực tập, cô cũng chưa vội tìm công việc mà tham gia vào các hoạt động xóa đói, giảm nghèo và giáo dục do nhà trường tổ chức, cô cùng với một nhóm thanh niên nhiệt tình lên miền núi xa xôi làm trợ giảng ở đó trong một năm. Cô đã chuẩn bị cho việc này trong gần hai tháng, đặc biệt mua một chiếc ba lô màu xanh bộ đội cực lớn trên mạng. Tuy không đẹp nhưng có thể chứa được nhiều đồ đạc. Sau khi đóng gói mọi thứ có thể dùng trong một năm thì cô xuất phát. Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Ở đó có một cuộc sống yên tĩnh cách xa thành phố mà cô luôn hướng đến cùng với những kỷ niệm ở nông thôn khi cô còn nhỏ. Ai biết được rằng xe khách chở họ đột nhiên bị lật giữa đường vì sự xuất hiện đột ngột của đám cừu, cô bị văng ra ngoài một cách thê thảm và ngã xuống núi, sau đấy ngất xỉu vì cú va chạm mạnh. Đợi đến khi tỉnh lại thì cô phát hiện toàn thân mình đau ê ẩm, xung quanh ngoài cây cối ra thì là cỏ, thậm chí… Tô Tô mua chút thịt lại mua ít khoai tây và cải trắng rồi ngồi xe về nhà, khi xe dừng lại xuống xe vừa vặn thấy được Tần Duyệt Duyệt đang quét sân.Mấy ngày nay luôn nghe một số việc về cô ta, dù sao bác gái cả luôn tới nhà bọn họ nói linh tỉnh về nàng dâu mới của nhà bọn họ.Trên thế giới này mẹ chồng chú ý tới con dâu là chuyện bình thường, nhưng mỗi ngày tới nói thì có chút khiến người ta buồn bực.Mẹ Lận cũng vô cùng bất đắc dĩ, nói với Tô Tô:"Bác gái cả của con không phải là loại người thích nói xấu sau lưng người khác, cho nên chắc chắn là không nhịn được mới làm như thế. Việc xấu trong nhà không thể nói ra bên ngoài, bà ấy không có chỗ để nói, cho nên chỉ có thể tới nhà ta nói, con chịu đựng một chút.""Vâng, con lại nghe thêm mấy ngày" Tô Tô ngoan ngoãn đồng ý, nhưng mà hành động việc làm của nữ chính khiến cô biết được đạo lý nàng dâu làm gì cũng sai, không làm gì cũng sai.Cũng may, mẹ chồng mình không như thế.Nhưng nữ chính cũng có lỗi, ví dụ như dựa vào vết thương trên người chưa khỏi hẳn mà không làm việc gì.Bình thường ở nhà ngay cả cơm đều không nấu, còn đợi Lận Đông Hà bận rộn ở ngoài cả ngày xong trở về nấu cơm.Lại ví dụ như, cô ta không muốn sinh con.Bác gái cả từng nói với cô ta phải mang thai sớm một chút, sau đó giúp cô ta chăm sóc.Kết quả không ngờ tới chính là, đối phương từ chối sinh con dưỡng cái, nói là phải đợi cô ta tốt nghiệp đại học, vậy thì phải đợi thêm ba năm.Bác gái cả trực tiếp bị cô ta làm cho tức phát khóc, sau đó chạy tới chỗ mẹ Lận tố khổ.Lúc ấy Tô Tô còn an ủi: Hiện giờ người trẻ tuổi đều không muốn sinh con sớm, vẫn luôn lấy sự nghiệp làm trọng.Kết quả, cô cũng vì chuyện này mà bị mẹ Lận lải nhải một lúc lâu.Cho nên nói, đây là khoảng cách.Thời tiết lập tức dần ấm lên, sau đó đất đai sông suối tan băng.Mặt đất trở nên rất không dễ đi, lầy lội không chịu nổi.Cô đi ôm củi thôi mà suýt nữa trượt chân, cũng may có Lận Đông Hà qua đường đỡ cô mới không ngã xuống con đường đầy bùn đất."Cảm ơn...""Hai người đang làm øì thế?"Giọng nói của nữ chính đột nhiên vang lên, Tô Tô cảm thấy đúng là một chậu máu chó, sao lại bị cô ta thấy được chứ, lúc này hiểu lầm lớn rồi.Mình sẽ không vì thế mà trở thành nữ phụ muốn quyến rũ nam chính, sau đó bị loại trừ đấy chứ.Tô Tô đứng thẳng người, lập tức giải thích: "Không phải, cô hiểu lầm rồi, tôi suýt chút nữa té ngã nên anh ấy cứu tôi.""Sẽ trùng hợp như thế ư?"Tần Duyệt Duyệt không tin, luôn cảm thấy Tô Tô là hồ ly tinh, quyến rũ người nào cũng rất bình thường.Hiện giờ Lận Xuyên không ở nhà, chắc chắn là cô không chịu ngồi yên muốn quyến rũ người đàn ông của mình.Nhưng hiện thực lại vả mặt như thế, cô ta vừa định tới chất vấn Lận Đông Hà, kết quả dưới chân trơn trượt.Tô Tô không thể nhìn nữ chính bị ngã được, vì thế tiến tới ôm eo cô ta, dùng tư thế nam chính mới ôm cô ôm lấy nữ chính, sau đó nói:"Chính là như vậy, không sai."Tần Duyệt Duyệt: "..."Lận Đông Hà: "..." Hình ảnh có chút quá đẹp, anh ta không thể không tiến lên đỡ lấy Tần Duyệt Duyệt nói: "Trở về đi"Cuối cùng Tần Duyệt Duyệt không nói nên lời hiểu lầm bọn họ, vì thế lập tức đồng ý.Còn Tô Tô, đi giày về tới nhà, sau đó đặt củi sang một bên dùng nước rửa giày đi mưa.Thời tiết hôm nay thật tốt, nhưng mà cô chỗ nào cũng không thể đi.Còn không bằng mùa đông, nghe nói đường hiện giờ ngay cả lừa cũng không dám đi, bởi vì không cẩn thận có khả năng trượt tới trong núi.Cho nên, hiện giờ mọi người đều thành thật ở yên trong nhà, cơ bản không đi đâu.Lớp xóa nạn mù chữ của Tô Tô trên cơ bản không có người, bởi vì người trong thôn đều bắt đầu bận rộn.Vì tích cóp công điểm cũng không dễ dàng, ngay cả mẹ Lận đều bắt đầu đi lựa chọn hạt giống.