"Thật muốn c.h.ế.t mà! Mặt trời sắp lặn rồi mà đồ sao chổi kia vẫn chưa dậy, lão Lý, lúc trước chúng ta không nên nhận sao chổi này về! Nuôi mấy năm rồi, nuôi ra một bạch nhãn lang, bây giờ nó càng ngày càng to gan, bảo nó gả cho con trai chủ nhiệm Lâu thì sao? Sống c.h.ế.t không chịu, không biết điều như vậy, hôm qua nên để nó c.h.ế.t luôn cho rồi." Trong tiếng nguyền rủa độc ác, đầu óc đau như búa bổ, Tống Duệ Nguyệt dần dần tỉnh lại... Nhìn căn phòng quen thuộc trước mắt, bức tường loang lổ, ánh nắng chiếu vào từ khung cửa sổ, cả người đều ấm áp. Cô ôm đầu rồi đột ngột ngồi dậy, lại nhìn xung quanh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ngay cả đôi giày trên sàn cũng không kịp đi mà đã vội mở cửa xông ra ngoài, chạy đến tờ lịch treo trên tường... Ngày 10 tháng 2 năm 1973, mùng 8 tháng Giêng, cô lại quay đầu nhìn Lý Tự Lập và Tiếu Lan đang ngồi trong nhà chính... Rất nhanh cô đã nhận ra, mình trọng sinh rồi! DTV Tiếu Lan đang chửi mắng thì bị cô đột ngột xông ra khỏi phòng làm cho giật mình…
Chương 195
Một Thai Ba Bảo: Ta Trọng Sinh Tái Giá Giúp Chồng Mới Làm GiàuTác giả: Mạc Chiết ChiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Thật muốn c.h.ế.t mà! Mặt trời sắp lặn rồi mà đồ sao chổi kia vẫn chưa dậy, lão Lý, lúc trước chúng ta không nên nhận sao chổi này về! Nuôi mấy năm rồi, nuôi ra một bạch nhãn lang, bây giờ nó càng ngày càng to gan, bảo nó gả cho con trai chủ nhiệm Lâu thì sao? Sống c.h.ế.t không chịu, không biết điều như vậy, hôm qua nên để nó c.h.ế.t luôn cho rồi." Trong tiếng nguyền rủa độc ác, đầu óc đau như búa bổ, Tống Duệ Nguyệt dần dần tỉnh lại... Nhìn căn phòng quen thuộc trước mắt, bức tường loang lổ, ánh nắng chiếu vào từ khung cửa sổ, cả người đều ấm áp. Cô ôm đầu rồi đột ngột ngồi dậy, lại nhìn xung quanh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ngay cả đôi giày trên sàn cũng không kịp đi mà đã vội mở cửa xông ra ngoài, chạy đến tờ lịch treo trên tường... Ngày 10 tháng 2 năm 1973, mùng 8 tháng Giêng, cô lại quay đầu nhìn Lý Tự Lập và Tiếu Lan đang ngồi trong nhà chính... Rất nhanh cô đã nhận ra, mình trọng sinh rồi! DTV Tiếu Lan đang chửi mắng thì bị cô đột ngột xông ra khỏi phòng làm cho giật mình… Tống Duệ Nguyệt:... À này! Cô phải trả lời thế nào đây? "Vừa khéo gặp được, đối phương nói là con ốm, cần tiền gấp, con cừu này là giống từ thảo nguyên mang về khi vận chuyển, nói là thịt cừu tươi ngon không có mùi hôi, chá thấy hiếm khi gặp được cơ hội tốt như vậy nên mua cả con."Haiz, ăn thịt giải thèm còn phải bịa chuyện mới được. Bà lão cũng không phải người để lừa đâu! Bà Tăng liếc cô một cái không vui, sau đó đi ra sau nhổ củ cải.Tống Duệ Nguyệt sờ mũi, vội vàng thái thịt, ướp thịt... Để có thể tận dụng tối đa giá trị của những miếng thịt và xương này, cô quyết định làm món cá cừu tươi, dùng cá và xương cừu hầm nước dùng, cho thêm củ cải vào hầm cùng, có thể ăn như lâu, cho thêm thịt cừu và các loại rau xanh vào. Xương bò còn có thể hầm thêm một nồi canh bò hầm củ cải nhưng phải cho thêm gia vị để khử mùi hôi, tăng hương vị, chỉ riêng nước dùng thôi, uống trực tiếp hay nấu mì, nấu canh rau đều tuyệt.Sườn và xương sống heo thì cứ để trong giếng bảo quản tươi thôi, trong nhà còn có một đứa háu ăn, ngày nào cũng lải nhải đòi ăn thịt, cô làm nhiều thịt như vậy, có thể ăn được mấy ngày rồi.Bên này Tống Duệ Nguyệt hầm xong hai nồi canh lớn, bên bà Tằng cũng đốt rất nhiều than củi, nhìn ra ngoài trời cũng tối rồi, ước chừng Lục Yến Từ cũng sắp đến.Phải nói là, mới một ngày thôi mà Tống Duệ Nguyệt đã hơi nhớ anh rồi.Đáng tiếc là đơn xin kết hôn nhất thời cũng không phê duyệt được, nếu không... Haiz!"Sao vậy, sao lại thở dài than vãn?"[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-195.html.]DTVMột giọng nói trầm thấp truyền đến từ trên đỉnh đầu.Tống Duệ Nguyệt giật mình, sau đó niềm vui lan tỏa trên khuôn mặt."Anh mới đến à? Còn chưa ăn cơm phải không?"Lục Yến Từ thấy cô cười vui vẻ, xoa xoa bàn tay nhỏ của cô: "Mới đến, còn chưa ăn đã vội đến gặp em."Tống Duệ Nguyệt nghe anh nói vậy, người mềm nhũn, muốn dựa vào lòng anh, từ sau khi thân mật hôm qua, cô thấy Lục Yến Từ là hơi không khống chế được, luôn muốn trêu chọc anh.Lục Yến Từ thấy bà Tằng còn ở bên cạnh, Lục Kim An cũng mở to mắt nhìn, không tự nhiên khẽ ho một tiếng rồi nhỏ giọng nói:"Chúng ta vào nhà, anh có chuyện quan trọng muốn nói với em."Tống Duệ Nguyệt biết chuyện quan trọng anh nói hẳn là chỉ chuồng bò, cô gật đầu, liền đi về phía phòng mình. Lục Kim An thấy Yêu thúc Yêu thẩm vào phòng, cũng muốn đi theo, kết quả còn chưa đi được hai bước thì đã bị bà Tằng kéo lại: "An An, lại đây giúp bà đốt than, lát nữa Yêu thẩm mới làm đồ ăn ngon cho cháu được."Bên này, hai người vào phòng, Tống Duệ Nguyệt còn chưa kịp đóng cửa phòng, đã nhào vào lòng người đàn ông, vòng tay qua cổ anh, kiễng chân muốn hôn.Lục Yến Từ vốn thật sự muốn nói với cô chuyện chính sự ở chuồng bò, nào ngờ còn chưa kịp mở miệng, đã bị cô gái mềm mại thơm tho nhào vào lòng, hôm qua mới vừa mở màn, lại là người mình yêu, làm sao chịu được sự trêu chọc như vậy, anh lập tức cúi người ngậm lấy đôi môi mềm mại ngọt ngào của cô gái.Anh cảm thấy toàn thân cô gái đều ngọt ngào, trong miệng ngọt ngào, trên người thơm tho mềm mại, hôn thế nào ôm thế nào cũng không đủ.Hai người trong phòng giở trò một lúc lâu, thẳng đến khi cả hai đều thở hổn hển, thấy tiếp tục nữa là sẽ xảy ra chuyện, cuối cùng mới dừng lại.Lục Yến Từ dùng đôi cánh tay khỏe mạnh bế cô gái của mình đặt lên giường, hôn lên trán cô, lúc này mới nhỏ giọng nói ra thân phận của năm người trong chuồng bò và nguyên nhân bị đưa xuống đây.Khi nghe nói La Khang Bình và vợ ông ấy là Thẩm Ngữ Khiết quả thật đang ở trong chuồng bò của đội Hải Giác, trên mặt Tống Duệ Nguyệt không giấu được vẻ kinh ngạc, chuyện này...Thật quá khéo!Đồng thời biết được La Khang Bình và vợ ông bị chính con trai ruột của mình tố cáo, lại đăng báo đoạn tuyệt quan hệ với họ, trong lòng không khỏi cảm thấy tức giận và thở dài.Nói xong chuyện chuồng bò, Lục Yến Từ lại móc ra một gói đồ từ trong túi áo, đặt vào tay cô.
Tống Duệ Nguyệt:... À này! Cô phải trả lời thế nào đây? "Vừa khéo gặp được, đối phương nói là con ốm, cần tiền gấp, con cừu này là giống từ thảo nguyên mang về khi vận chuyển, nói là thịt cừu tươi ngon không có mùi hôi, chá thấy hiếm khi gặp được cơ hội tốt như vậy nên mua cả con."
Haiz, ăn thịt giải thèm còn phải bịa chuyện mới được. Bà lão cũng không phải người để lừa đâu! Bà Tăng liếc cô một cái không vui, sau đó đi ra sau nhổ củ cải.
Tống Duệ Nguyệt sờ mũi, vội vàng thái thịt, ướp thịt... Để có thể tận dụng tối đa giá trị của những miếng thịt và xương này, cô quyết định làm món cá cừu tươi, dùng cá và xương cừu hầm nước dùng, cho thêm củ cải vào hầm cùng, có thể ăn như lâu, cho thêm thịt cừu và các loại rau xanh vào. Xương bò còn có thể hầm thêm một nồi canh bò hầm củ cải nhưng phải cho thêm gia vị để khử mùi hôi, tăng hương vị, chỉ riêng nước dùng thôi, uống trực tiếp hay nấu mì, nấu canh rau đều tuyệt.
Sườn và xương sống heo thì cứ để trong giếng bảo quản tươi thôi, trong nhà còn có một đứa háu ăn, ngày nào cũng lải nhải đòi ăn thịt, cô làm nhiều thịt như vậy, có thể ăn được mấy ngày rồi.
Bên này Tống Duệ Nguyệt hầm xong hai nồi canh lớn, bên bà Tằng cũng đốt rất nhiều than củi, nhìn ra ngoài trời cũng tối rồi, ước chừng Lục Yến Từ cũng sắp đến.
Phải nói là, mới một ngày thôi mà Tống Duệ Nguyệt đã hơi nhớ anh rồi.
Đáng tiếc là đơn xin kết hôn nhất thời cũng không phê duyệt được, nếu không... Haiz!
"Sao vậy, sao lại thở dài than vãn?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
.]
DTV
Một giọng nói trầm thấp truyền đến từ trên đỉnh đầu.
Tống Duệ Nguyệt giật mình, sau đó niềm vui lan tỏa trên khuôn mặt.
"Anh mới đến à? Còn chưa ăn cơm phải không?"Lục Yến Từ thấy cô cười vui vẻ, xoa xoa bàn tay nhỏ của cô: "Mới đến, còn chưa ăn đã vội đến gặp em."Tống Duệ Nguyệt nghe anh nói vậy, người mềm nhũn, muốn dựa vào lòng anh, từ sau khi thân mật hôm qua, cô thấy Lục Yến Từ là hơi không khống chế được, luôn muốn trêu chọc anh.Lục Yến Từ thấy bà Tằng còn ở bên cạnh, Lục Kim An cũng mở to mắt nhìn, không tự nhiên khẽ ho một tiếng rồi nhỏ giọng nói:
"Chúng ta vào nhà, anh có chuyện quan trọng muốn nói với em."
Tống Duệ Nguyệt biết chuyện quan trọng anh nói hẳn là chỉ chuồng bò, cô gật đầu, liền đi về phía phòng mình. Lục Kim An thấy Yêu thúc Yêu thẩm vào phòng, cũng muốn đi theo, kết quả còn chưa đi được hai bước thì đã bị bà Tằng kéo lại: "An An, lại đây giúp bà đốt than, lát nữa Yêu thẩm mới làm đồ ăn ngon cho cháu được."
Bên này, hai người vào phòng, Tống Duệ Nguyệt còn chưa kịp đóng cửa phòng, đã nhào vào lòng người đàn ông, vòng tay qua cổ anh, kiễng chân muốn hôn.Lục Yến Từ vốn thật sự muốn nói với cô chuyện chính sự ở chuồng bò, nào ngờ còn chưa kịp mở miệng, đã bị cô gái mềm mại thơm tho nhào vào lòng, hôm qua mới vừa mở màn, lại là người mình yêu, làm sao chịu được sự trêu chọc như vậy, anh lập tức cúi người ngậm lấy đôi môi mềm mại ngọt ngào của cô gái.Anh cảm thấy toàn thân cô gái đều ngọt ngào, trong miệng ngọt ngào, trên người thơm tho mềm mại, hôn thế nào ôm thế nào cũng không đủ.
Hai người trong phòng giở trò một lúc lâu, thẳng đến khi cả hai đều thở hổn hển, thấy tiếp tục nữa là sẽ xảy ra chuyện, cuối cùng mới dừng lại.Lục Yến Từ dùng đôi cánh tay khỏe mạnh bế cô gái của mình đặt lên giường, hôn lên trán cô, lúc này mới nhỏ giọng nói ra thân phận của năm người trong chuồng bò và nguyên nhân bị đưa xuống đây.Khi nghe nói La Khang Bình và vợ ông ấy là Thẩm Ngữ Khiết quả thật đang ở trong chuồng bò của đội Hải Giác, trên mặt Tống Duệ Nguyệt không giấu được vẻ kinh ngạc, chuyện này...
Thật quá khéo!Đồng thời biết được La Khang Bình và vợ ông bị chính con trai ruột của mình tố cáo, lại đăng báo đoạn tuyệt quan hệ với họ, trong lòng không khỏi cảm thấy tức giận và thở dài.
Nói xong chuyện chuồng bò, Lục Yến Từ lại móc ra một gói đồ từ trong túi áo, đặt vào tay cô.
Một Thai Ba Bảo: Ta Trọng Sinh Tái Giá Giúp Chồng Mới Làm GiàuTác giả: Mạc Chiết ChiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Thật muốn c.h.ế.t mà! Mặt trời sắp lặn rồi mà đồ sao chổi kia vẫn chưa dậy, lão Lý, lúc trước chúng ta không nên nhận sao chổi này về! Nuôi mấy năm rồi, nuôi ra một bạch nhãn lang, bây giờ nó càng ngày càng to gan, bảo nó gả cho con trai chủ nhiệm Lâu thì sao? Sống c.h.ế.t không chịu, không biết điều như vậy, hôm qua nên để nó c.h.ế.t luôn cho rồi." Trong tiếng nguyền rủa độc ác, đầu óc đau như búa bổ, Tống Duệ Nguyệt dần dần tỉnh lại... Nhìn căn phòng quen thuộc trước mắt, bức tường loang lổ, ánh nắng chiếu vào từ khung cửa sổ, cả người đều ấm áp. Cô ôm đầu rồi đột ngột ngồi dậy, lại nhìn xung quanh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ngay cả đôi giày trên sàn cũng không kịp đi mà đã vội mở cửa xông ra ngoài, chạy đến tờ lịch treo trên tường... Ngày 10 tháng 2 năm 1973, mùng 8 tháng Giêng, cô lại quay đầu nhìn Lý Tự Lập và Tiếu Lan đang ngồi trong nhà chính... Rất nhanh cô đã nhận ra, mình trọng sinh rồi! DTV Tiếu Lan đang chửi mắng thì bị cô đột ngột xông ra khỏi phòng làm cho giật mình… Tống Duệ Nguyệt:... À này! Cô phải trả lời thế nào đây? "Vừa khéo gặp được, đối phương nói là con ốm, cần tiền gấp, con cừu này là giống từ thảo nguyên mang về khi vận chuyển, nói là thịt cừu tươi ngon không có mùi hôi, chá thấy hiếm khi gặp được cơ hội tốt như vậy nên mua cả con."Haiz, ăn thịt giải thèm còn phải bịa chuyện mới được. Bà lão cũng không phải người để lừa đâu! Bà Tăng liếc cô một cái không vui, sau đó đi ra sau nhổ củ cải.Tống Duệ Nguyệt sờ mũi, vội vàng thái thịt, ướp thịt... Để có thể tận dụng tối đa giá trị của những miếng thịt và xương này, cô quyết định làm món cá cừu tươi, dùng cá và xương cừu hầm nước dùng, cho thêm củ cải vào hầm cùng, có thể ăn như lâu, cho thêm thịt cừu và các loại rau xanh vào. Xương bò còn có thể hầm thêm một nồi canh bò hầm củ cải nhưng phải cho thêm gia vị để khử mùi hôi, tăng hương vị, chỉ riêng nước dùng thôi, uống trực tiếp hay nấu mì, nấu canh rau đều tuyệt.Sườn và xương sống heo thì cứ để trong giếng bảo quản tươi thôi, trong nhà còn có một đứa háu ăn, ngày nào cũng lải nhải đòi ăn thịt, cô làm nhiều thịt như vậy, có thể ăn được mấy ngày rồi.Bên này Tống Duệ Nguyệt hầm xong hai nồi canh lớn, bên bà Tằng cũng đốt rất nhiều than củi, nhìn ra ngoài trời cũng tối rồi, ước chừng Lục Yến Từ cũng sắp đến.Phải nói là, mới một ngày thôi mà Tống Duệ Nguyệt đã hơi nhớ anh rồi.Đáng tiếc là đơn xin kết hôn nhất thời cũng không phê duyệt được, nếu không... Haiz!"Sao vậy, sao lại thở dài than vãn?"[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-195.html.]DTVMột giọng nói trầm thấp truyền đến từ trên đỉnh đầu.Tống Duệ Nguyệt giật mình, sau đó niềm vui lan tỏa trên khuôn mặt."Anh mới đến à? Còn chưa ăn cơm phải không?"Lục Yến Từ thấy cô cười vui vẻ, xoa xoa bàn tay nhỏ của cô: "Mới đến, còn chưa ăn đã vội đến gặp em."Tống Duệ Nguyệt nghe anh nói vậy, người mềm nhũn, muốn dựa vào lòng anh, từ sau khi thân mật hôm qua, cô thấy Lục Yến Từ là hơi không khống chế được, luôn muốn trêu chọc anh.Lục Yến Từ thấy bà Tằng còn ở bên cạnh, Lục Kim An cũng mở to mắt nhìn, không tự nhiên khẽ ho một tiếng rồi nhỏ giọng nói:"Chúng ta vào nhà, anh có chuyện quan trọng muốn nói với em."Tống Duệ Nguyệt biết chuyện quan trọng anh nói hẳn là chỉ chuồng bò, cô gật đầu, liền đi về phía phòng mình. Lục Kim An thấy Yêu thúc Yêu thẩm vào phòng, cũng muốn đi theo, kết quả còn chưa đi được hai bước thì đã bị bà Tằng kéo lại: "An An, lại đây giúp bà đốt than, lát nữa Yêu thẩm mới làm đồ ăn ngon cho cháu được."Bên này, hai người vào phòng, Tống Duệ Nguyệt còn chưa kịp đóng cửa phòng, đã nhào vào lòng người đàn ông, vòng tay qua cổ anh, kiễng chân muốn hôn.Lục Yến Từ vốn thật sự muốn nói với cô chuyện chính sự ở chuồng bò, nào ngờ còn chưa kịp mở miệng, đã bị cô gái mềm mại thơm tho nhào vào lòng, hôm qua mới vừa mở màn, lại là người mình yêu, làm sao chịu được sự trêu chọc như vậy, anh lập tức cúi người ngậm lấy đôi môi mềm mại ngọt ngào của cô gái.Anh cảm thấy toàn thân cô gái đều ngọt ngào, trong miệng ngọt ngào, trên người thơm tho mềm mại, hôn thế nào ôm thế nào cũng không đủ.Hai người trong phòng giở trò một lúc lâu, thẳng đến khi cả hai đều thở hổn hển, thấy tiếp tục nữa là sẽ xảy ra chuyện, cuối cùng mới dừng lại.Lục Yến Từ dùng đôi cánh tay khỏe mạnh bế cô gái của mình đặt lên giường, hôn lên trán cô, lúc này mới nhỏ giọng nói ra thân phận của năm người trong chuồng bò và nguyên nhân bị đưa xuống đây.Khi nghe nói La Khang Bình và vợ ông ấy là Thẩm Ngữ Khiết quả thật đang ở trong chuồng bò của đội Hải Giác, trên mặt Tống Duệ Nguyệt không giấu được vẻ kinh ngạc, chuyện này...Thật quá khéo!Đồng thời biết được La Khang Bình và vợ ông bị chính con trai ruột của mình tố cáo, lại đăng báo đoạn tuyệt quan hệ với họ, trong lòng không khỏi cảm thấy tức giận và thở dài.Nói xong chuyện chuồng bò, Lục Yến Từ lại móc ra một gói đồ từ trong túi áo, đặt vào tay cô.