Tác giả:

"Thật muốn c.h.ế.t mà! Mặt trời sắp lặn rồi mà đồ sao chổi kia vẫn chưa dậy, lão Lý, lúc trước chúng ta không nên nhận sao chổi này về! Nuôi mấy năm rồi, nuôi ra một bạch nhãn lang, bây giờ nó càng ngày càng to gan, bảo nó gả cho con trai chủ nhiệm Lâu thì sao? Sống c.h.ế.t không chịu, không biết điều như vậy, hôm qua nên để nó c.h.ế.t luôn cho rồi." Trong tiếng nguyền rủa độc ác, đầu óc đau như búa bổ, Tống Duệ Nguyệt dần dần tỉnh lại... Nhìn căn phòng quen thuộc trước mắt, bức tường loang lổ, ánh nắng chiếu vào từ khung cửa sổ, cả người đều ấm áp. Cô ôm đầu rồi đột ngột ngồi dậy, lại nhìn xung quanh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ngay cả đôi giày trên sàn cũng không kịp đi mà đã vội mở cửa xông ra ngoài, chạy đến tờ lịch treo trên tường... Ngày 10 tháng 2 năm 1973, mùng 8 tháng Giêng, cô lại quay đầu nhìn Lý Tự Lập và Tiếu Lan đang ngồi trong nhà chính... Rất nhanh cô đã nhận ra, mình trọng sinh rồi! DTV Tiếu Lan đang chửi mắng thì bị cô đột ngột xông ra khỏi phòng làm cho giật mình…

Chương 324

Một Thai Ba Bảo: Ta Trọng Sinh Tái Giá Giúp Chồng Mới Làm GiàuTác giả: Mạc Chiết ChiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Thật muốn c.h.ế.t mà! Mặt trời sắp lặn rồi mà đồ sao chổi kia vẫn chưa dậy, lão Lý, lúc trước chúng ta không nên nhận sao chổi này về! Nuôi mấy năm rồi, nuôi ra một bạch nhãn lang, bây giờ nó càng ngày càng to gan, bảo nó gả cho con trai chủ nhiệm Lâu thì sao? Sống c.h.ế.t không chịu, không biết điều như vậy, hôm qua nên để nó c.h.ế.t luôn cho rồi." Trong tiếng nguyền rủa độc ác, đầu óc đau như búa bổ, Tống Duệ Nguyệt dần dần tỉnh lại... Nhìn căn phòng quen thuộc trước mắt, bức tường loang lổ, ánh nắng chiếu vào từ khung cửa sổ, cả người đều ấm áp. Cô ôm đầu rồi đột ngột ngồi dậy, lại nhìn xung quanh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ngay cả đôi giày trên sàn cũng không kịp đi mà đã vội mở cửa xông ra ngoài, chạy đến tờ lịch treo trên tường... Ngày 10 tháng 2 năm 1973, mùng 8 tháng Giêng, cô lại quay đầu nhìn Lý Tự Lập và Tiếu Lan đang ngồi trong nhà chính... Rất nhanh cô đã nhận ra, mình trọng sinh rồi! DTV Tiếu Lan đang chửi mắng thì bị cô đột ngột xông ra khỏi phòng làm cho giật mình… "Con trai tôi cũng là vì quá thích cô! Nó cũng không muốn cô kết hôn với anh lính kia, nó đã bán cả công việc ở Chương Thành, cũng muốn theo cô đến đảo Nam Châu chịu khổ, kết quả cô quay sang đính hôn với người khác, cô bảo nó làm sao chấp nhận được? Tiểu Nguyệt, cô hãy nghĩ đến tình bạn từ nhỏ của hai người, nghĩ đến ông nội nó đã làm trâu làm ngựa ở nhà cô mấy chục năm, hãy giúp nó lần này đi! Tôi cầu xin cô."Tống Duệ Nguyệt rất rõ Trương Dục Sơ rốt cuộc vì sao mà ngay cả công việc ở Chương Thành cũng không cần mà phải chạy đến đảo Nam Châu nhưng cô không thể nói ra. Triệu Hồng Hà ở đây nói những lời này, chẳng qua là muốn dùng đạo đức trói buộc cô mà thôi, hừ nhưng tại sao cô phải bị trói buộc chứ?"Đúng vậy, thích tôi đến mức sau lưng tôi lại đi lằng nhằng với Dịch Lan? Hắn thích tôi thì tôi phải thích hắn sao? Hắn có hai cái chân, muốn chạy đi đâu thì chạy, có phải tôi bắt hắn đến đảo Nam Châu công tác đâu? Sao nào, hắn thích tôi thì tôi phải để hắn chuốc thuốc tôi? Hắn có thể làm hỏng danh tiếng của tôi, muốn hủy hoại cả cuộc đời tôi, tôi còn phải độ lượng với hắn sao? Cũng chẳng trách con trai bà có thể làm ra chuyện như vậy, cha mẹ có tam quan không chính thì dạy dỗ con cái ra sao được. Lúc này còn muốn đổ trách nhiệm lên đầu tôi, thật là không biết xấu hổ."Miệng lưỡi Tống Duệ Nguyệt lúc ngọt ngào thì ngọt c.h.ế.t người, lúc cãi nhau thì cũng có thể tức c.h.ế.t người.Triệu Hồng Hà nói những lời đó vốn là hy vọng cô nghe xong sẽ mềm lòng, kết quả là không những không khuyên nhủ được, ngược tại còn khiến bản thân tức đến run rẩy."Hu hưu... Tiểu Nguyệt, tôi cầu xin cô còn không được sao? Tôi quỳ xuống trước cô, được không? Cầu xin cô, tha cho con trai tôi đi! Tôi chỉ có một đứa con trai, nếu nó không còn nữa, tôi cũng không sống nổi." Triệu Hồng Hà khóc tóc, quỳ phịch xuống trước mặt Tống Duệ Nguyệt.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-324.html.]Lúc này, trong lòng Tống Duệ Nguyệt vô cùng hả hê, hừ, kiếp trước cô chịu nhiều ấm ức như vậy, chịu nhiều đau khổ như vậy, sự nghiệp cô dày công gây dựng đều bị nhà họ Trương cướp mất, cả nhà này ăn tươi nuốt sống không nhả xương, từ gốc rễ đã ích kỷ độc ác, tại sao cô phải tha thứ cho họ?"Ồ, Tiểu Nguyệt, sao thế? Đây không phải là Triệu Hồng Hà sao? Sao lại quỳ xuống trước mặt cô vậy!" Có hàng xóm vừa tan làm đi ngang qua, thấy cảnh này lập tức đi tới hỏi han với vẻ mặt tám chuyện.DTVTống Duệ Nguyệt rất bình tĩnh nói: "Con trai bà ta ở đảo Nam Châu mượn cớ chúc mừng để bỏ thuốc vào cốc rượu của tôi, muốn chuốc thuốc tôi, phá hỏng hôn sự của tôi và đối tượng, cuối cùng bị tôi phát hiện, sau đó đánh cho con trai bà ta bất tỉnh, kết quả con trai bà ta lại bị cô con gái lớn nhà họ Dịch chuốc thuốc, hai người lăn giường với nhau, cũng không biết thế nào, hôm sau suýt bóp c.h.ế.t Dịch Lan, may mà được các xã viên phát hiện kịp thời ngăn cản, sau đó bị bắt đến đồn cảnh sát, bà ta đang cầu xin tôi tha cho con trai bà ta đây nhưng tôi chỉ là một người dân bình thường, làm sao có bản lĩnh can thiệp vào việc phá án của đồng chí cảnh sát? Nói đi nói lại, tôi cũng không thể giúp một kẻ súc sinh muốn hủy hoại cả cuộc đời tôi,thím thấy có đúng không?"Triệu Hồng Hà dám quỳ ở đây, chính là muốn ép Tống Duệ Nguyệt phải khuất phục nhưng bà ta không ngờ rằng, con tiện nhân này lại không kiêng nể gì mà tuyên truyền chuyện này ra ngoài.Hành động của Tống Duệ Nguyệt liên tục vượt ngoài dự liệu của Triệu Hồng Hà, khiến bà ta sắp phát điên rồi.Đặc biệt là khi nghe thấy đứa con trai bảo bối của mình liên tục bị mắng chửi, trong lòng bà ta hận không thể đè nén được nữa."Tiểu Nguyệt, cô không thể vô lương tâm như vậy được, tôi và chú Trương của cô vẫn luôn coi cô như con gái ruột vậy, Tiểu Sơ nhà tôi từ nhỏ đã thích cô, vì cô mà chạy đến đảo Nam Châu công tác, kết quả cô lại tốt lắm, quay đầu bám vào cành cao là không cần nó nữa, cô không thể vì nó bị con tiện nhân nhà họ Dịch lừa đi xem phim mà hận nó như vậy được! Đều là hiểu lầm cả! Đều là con gái nhà họ Dịch đê tiện, tìm mọi cách quyến rũ cậu ta..."

"Con trai tôi cũng là vì quá thích cô! Nó cũng không muốn cô kết hôn với anh lính kia, nó đã bán cả công việc ở Chương Thành, cũng muốn theo cô đến đảo Nam Châu chịu khổ, kết quả cô quay sang đính hôn với người khác, cô bảo nó làm sao chấp nhận được? Tiểu Nguyệt, cô hãy nghĩ đến tình bạn từ nhỏ của hai người, nghĩ đến ông nội nó đã làm trâu làm ngựa ở nhà cô mấy chục năm, hãy giúp nó lần này đi! Tôi cầu xin cô."

Tống Duệ Nguyệt rất rõ Trương Dục Sơ rốt cuộc vì sao mà ngay cả công việc ở Chương Thành cũng không cần mà phải chạy đến đảo Nam Châu nhưng cô không thể nói ra. Triệu Hồng Hà ở đây nói những lời này, chẳng qua là muốn dùng đạo đức trói buộc cô mà thôi, hừ nhưng tại sao cô phải bị trói buộc chứ?

"Đúng vậy, thích tôi đến mức sau lưng tôi lại đi lằng nhằng với Dịch Lan? Hắn thích tôi thì tôi phải thích hắn sao? Hắn có hai cái chân, muốn chạy đi đâu thì chạy, có phải tôi bắt hắn đến đảo Nam Châu công tác đâu? Sao nào, hắn thích tôi thì tôi phải để hắn chuốc thuốc tôi? Hắn có thể làm hỏng danh tiếng của tôi, muốn hủy hoại cả cuộc đời tôi, tôi còn phải độ lượng với hắn sao? Cũng chẳng trách con trai bà có thể làm ra chuyện như vậy, cha mẹ có tam quan không chính thì dạy dỗ con cái ra sao được. Lúc này còn muốn đổ trách nhiệm lên đầu tôi, thật là không biết xấu hổ."

Miệng lưỡi Tống Duệ Nguyệt lúc ngọt ngào thì ngọt c.h.ế.t người, lúc cãi nhau thì cũng có thể tức c.h.ế.t người.

Triệu Hồng Hà nói những lời đó vốn là hy vọng cô nghe xong sẽ mềm lòng, kết quả là không những không khuyên nhủ được, ngược tại còn khiến bản thân tức đến run rẩy.

"Hu hưu... Tiểu Nguyệt, tôi cầu xin cô còn không được sao? Tôi quỳ xuống trước cô, được không? Cầu xin cô, tha cho con trai tôi đi! Tôi chỉ có một đứa con trai, nếu nó không còn nữa, tôi cũng không sống nổi." Triệu Hồng Hà khóc tóc, quỳ phịch xuống trước mặt Tống Duệ Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-324.html

.]

Lúc này, trong lòng Tống Duệ Nguyệt vô cùng hả hê, hừ, kiếp trước cô chịu nhiều ấm ức như vậy, chịu nhiều đau khổ như vậy, sự nghiệp cô dày công gây dựng đều bị nhà họ Trương cướp mất, cả nhà này ăn tươi nuốt sống không nhả xương, từ gốc rễ đã ích kỷ độc ác, tại sao cô phải tha thứ cho họ?

"Ồ, Tiểu Nguyệt, sao thế? Đây không phải là Triệu Hồng Hà sao? Sao lại quỳ xuống trước mặt cô vậy!" Có hàng xóm vừa tan làm đi ngang qua, thấy cảnh này lập tức đi tới hỏi han với vẻ mặt tám chuyện.

DTV

Tống Duệ Nguyệt rất bình tĩnh nói: "Con trai bà ta ở đảo Nam Châu mượn cớ chúc mừng để bỏ thuốc vào cốc rượu của tôi, muốn chuốc thuốc tôi, phá hỏng hôn sự của tôi và đối tượng, cuối cùng bị tôi phát hiện, sau đó đánh cho con trai bà ta bất tỉnh, kết quả con trai bà ta lại bị cô con gái lớn nhà họ Dịch chuốc thuốc, hai người lăn giường với nhau, cũng không biết thế nào, hôm sau suýt bóp c.h.ế.t Dịch Lan, may mà được các xã viên phát hiện kịp thời ngăn cản, sau đó bị bắt đến đồn cảnh sát, bà ta đang cầu xin tôi tha cho con trai bà ta đây nhưng tôi chỉ là một người dân bình thường, làm sao có bản lĩnh can thiệp vào việc phá án của đồng chí cảnh sát? Nói đi nói lại, tôi cũng không thể giúp một kẻ súc sinh muốn hủy hoại cả cuộc đời tôi,thím thấy có đúng không?"

Triệu Hồng Hà dám quỳ ở đây, chính là muốn ép Tống Duệ Nguyệt phải khuất phục nhưng bà ta không ngờ rằng, con tiện nhân này lại không kiêng nể gì mà tuyên truyền chuyện này ra ngoài.

Hành động của Tống Duệ Nguyệt liên tục vượt ngoài dự liệu của Triệu Hồng Hà, khiến bà ta sắp phát điên rồi.

Đặc biệt là khi nghe thấy đứa con trai bảo bối của mình liên tục bị mắng chửi, trong lòng bà ta hận không thể đè nén được nữa.

"Tiểu Nguyệt, cô không thể vô lương tâm như vậy được, tôi và chú Trương của cô vẫn luôn coi cô như con gái ruột vậy, Tiểu Sơ nhà tôi từ nhỏ đã thích cô, vì cô mà chạy đến đảo Nam Châu công tác, kết quả cô lại tốt lắm, quay đầu bám vào cành cao là không cần nó nữa, cô không thể vì nó bị con tiện nhân nhà họ Dịch lừa đi xem phim mà hận nó như vậy được! Đều là hiểu lầm cả! Đều là con gái nhà họ Dịch đê tiện, tìm mọi cách quyến rũ cậu ta..."

Một Thai Ba Bảo: Ta Trọng Sinh Tái Giá Giúp Chồng Mới Làm GiàuTác giả: Mạc Chiết ChiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Thật muốn c.h.ế.t mà! Mặt trời sắp lặn rồi mà đồ sao chổi kia vẫn chưa dậy, lão Lý, lúc trước chúng ta không nên nhận sao chổi này về! Nuôi mấy năm rồi, nuôi ra một bạch nhãn lang, bây giờ nó càng ngày càng to gan, bảo nó gả cho con trai chủ nhiệm Lâu thì sao? Sống c.h.ế.t không chịu, không biết điều như vậy, hôm qua nên để nó c.h.ế.t luôn cho rồi." Trong tiếng nguyền rủa độc ác, đầu óc đau như búa bổ, Tống Duệ Nguyệt dần dần tỉnh lại... Nhìn căn phòng quen thuộc trước mắt, bức tường loang lổ, ánh nắng chiếu vào từ khung cửa sổ, cả người đều ấm áp. Cô ôm đầu rồi đột ngột ngồi dậy, lại nhìn xung quanh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ngay cả đôi giày trên sàn cũng không kịp đi mà đã vội mở cửa xông ra ngoài, chạy đến tờ lịch treo trên tường... Ngày 10 tháng 2 năm 1973, mùng 8 tháng Giêng, cô lại quay đầu nhìn Lý Tự Lập và Tiếu Lan đang ngồi trong nhà chính... Rất nhanh cô đã nhận ra, mình trọng sinh rồi! DTV Tiếu Lan đang chửi mắng thì bị cô đột ngột xông ra khỏi phòng làm cho giật mình… "Con trai tôi cũng là vì quá thích cô! Nó cũng không muốn cô kết hôn với anh lính kia, nó đã bán cả công việc ở Chương Thành, cũng muốn theo cô đến đảo Nam Châu chịu khổ, kết quả cô quay sang đính hôn với người khác, cô bảo nó làm sao chấp nhận được? Tiểu Nguyệt, cô hãy nghĩ đến tình bạn từ nhỏ của hai người, nghĩ đến ông nội nó đã làm trâu làm ngựa ở nhà cô mấy chục năm, hãy giúp nó lần này đi! Tôi cầu xin cô."Tống Duệ Nguyệt rất rõ Trương Dục Sơ rốt cuộc vì sao mà ngay cả công việc ở Chương Thành cũng không cần mà phải chạy đến đảo Nam Châu nhưng cô không thể nói ra. Triệu Hồng Hà ở đây nói những lời này, chẳng qua là muốn dùng đạo đức trói buộc cô mà thôi, hừ nhưng tại sao cô phải bị trói buộc chứ?"Đúng vậy, thích tôi đến mức sau lưng tôi lại đi lằng nhằng với Dịch Lan? Hắn thích tôi thì tôi phải thích hắn sao? Hắn có hai cái chân, muốn chạy đi đâu thì chạy, có phải tôi bắt hắn đến đảo Nam Châu công tác đâu? Sao nào, hắn thích tôi thì tôi phải để hắn chuốc thuốc tôi? Hắn có thể làm hỏng danh tiếng của tôi, muốn hủy hoại cả cuộc đời tôi, tôi còn phải độ lượng với hắn sao? Cũng chẳng trách con trai bà có thể làm ra chuyện như vậy, cha mẹ có tam quan không chính thì dạy dỗ con cái ra sao được. Lúc này còn muốn đổ trách nhiệm lên đầu tôi, thật là không biết xấu hổ."Miệng lưỡi Tống Duệ Nguyệt lúc ngọt ngào thì ngọt c.h.ế.t người, lúc cãi nhau thì cũng có thể tức c.h.ế.t người.Triệu Hồng Hà nói những lời đó vốn là hy vọng cô nghe xong sẽ mềm lòng, kết quả là không những không khuyên nhủ được, ngược tại còn khiến bản thân tức đến run rẩy."Hu hưu... Tiểu Nguyệt, tôi cầu xin cô còn không được sao? Tôi quỳ xuống trước cô, được không? Cầu xin cô, tha cho con trai tôi đi! Tôi chỉ có một đứa con trai, nếu nó không còn nữa, tôi cũng không sống nổi." Triệu Hồng Hà khóc tóc, quỳ phịch xuống trước mặt Tống Duệ Nguyệt.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-324.html.]Lúc này, trong lòng Tống Duệ Nguyệt vô cùng hả hê, hừ, kiếp trước cô chịu nhiều ấm ức như vậy, chịu nhiều đau khổ như vậy, sự nghiệp cô dày công gây dựng đều bị nhà họ Trương cướp mất, cả nhà này ăn tươi nuốt sống không nhả xương, từ gốc rễ đã ích kỷ độc ác, tại sao cô phải tha thứ cho họ?"Ồ, Tiểu Nguyệt, sao thế? Đây không phải là Triệu Hồng Hà sao? Sao lại quỳ xuống trước mặt cô vậy!" Có hàng xóm vừa tan làm đi ngang qua, thấy cảnh này lập tức đi tới hỏi han với vẻ mặt tám chuyện.DTVTống Duệ Nguyệt rất bình tĩnh nói: "Con trai bà ta ở đảo Nam Châu mượn cớ chúc mừng để bỏ thuốc vào cốc rượu của tôi, muốn chuốc thuốc tôi, phá hỏng hôn sự của tôi và đối tượng, cuối cùng bị tôi phát hiện, sau đó đánh cho con trai bà ta bất tỉnh, kết quả con trai bà ta lại bị cô con gái lớn nhà họ Dịch chuốc thuốc, hai người lăn giường với nhau, cũng không biết thế nào, hôm sau suýt bóp c.h.ế.t Dịch Lan, may mà được các xã viên phát hiện kịp thời ngăn cản, sau đó bị bắt đến đồn cảnh sát, bà ta đang cầu xin tôi tha cho con trai bà ta đây nhưng tôi chỉ là một người dân bình thường, làm sao có bản lĩnh can thiệp vào việc phá án của đồng chí cảnh sát? Nói đi nói lại, tôi cũng không thể giúp một kẻ súc sinh muốn hủy hoại cả cuộc đời tôi,thím thấy có đúng không?"Triệu Hồng Hà dám quỳ ở đây, chính là muốn ép Tống Duệ Nguyệt phải khuất phục nhưng bà ta không ngờ rằng, con tiện nhân này lại không kiêng nể gì mà tuyên truyền chuyện này ra ngoài.Hành động của Tống Duệ Nguyệt liên tục vượt ngoài dự liệu của Triệu Hồng Hà, khiến bà ta sắp phát điên rồi.Đặc biệt là khi nghe thấy đứa con trai bảo bối của mình liên tục bị mắng chửi, trong lòng bà ta hận không thể đè nén được nữa."Tiểu Nguyệt, cô không thể vô lương tâm như vậy được, tôi và chú Trương của cô vẫn luôn coi cô như con gái ruột vậy, Tiểu Sơ nhà tôi từ nhỏ đã thích cô, vì cô mà chạy đến đảo Nam Châu công tác, kết quả cô lại tốt lắm, quay đầu bám vào cành cao là không cần nó nữa, cô không thể vì nó bị con tiện nhân nhà họ Dịch lừa đi xem phim mà hận nó như vậy được! Đều là hiểu lầm cả! Đều là con gái nhà họ Dịch đê tiện, tìm mọi cách quyến rũ cậu ta..."

Chương 324