Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…
Chương 67: Đưa cô đến công ty!
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Xe chở Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần chạy bon bon trên đường, bên trong, hai người đều không ai lên tiếng, chỉ im lặng làm việc riêng của mình.Âu Dương Vô Thần thì tiếp tục xem tài liệu, còn cô gái bên cạnh lại ngồi nhâm nhi túi bánh mì mà lúc nãy đã kịp cầm theo.Khi xe dừng lại, Âu Dương Vô Thần xuống trước, rồi mới đến Âu Dương Thiên Thiên, cô vẫn đang ăn miếng bánh cuối cùng trong túi, vừa ăn vừa đi theo sau người đàn ông.Thế nhưng, khi đang đi thì đột nhiên Âu Dương Vô Thần phía trước dừng lại, khiến mũi cô đập vào tấm lưng của anh phía sau, nhất thời la lên:- Ai da!Âu Dương Thiên Thiên lùi người lại, cô đưa tay lên xoa mũi, nhíu mày nhìn Âu Dương Vô Thần, tự nhiên dừng lại chi vậy cha nội?Người đàn ông quay người, nhìn cô gái đang bất mãn nhìn mình, còn miệng thì vẫn chóp chép không ngừng miếng bánh mì, liền lên tiếng:- Còn chưa ăn xong?Âu Dương Thiên Thiên: "..."Cô chớp chớp hai mắt trong suốt nhìn anh, sau vài giây hoạt động não, cô mới hiểu anh nói gì.À, là hỏi cô sao chưa ăn xong bánh mì đúng chứ?Ai bảo tên khốn nhà anh lúc nãy chạy nhanh làm gì? Để cô phải trộm túi bánh mì này từ nhà bếp đem theo ăn chống đói chứ?Chậc chậc, bây giờ còn phàn nàn nữa!Âu Dương Thiên Thiên biết ý, miệng liền chuyển động nhanh hơn, cô đưa tay lên nhét hết phần bánh còn lại vào trong, rồi nói:- Gong.... ồi! (Xong rồi)Một miệng đầy bánh khiến giọng nói của cô hơi ngọng, Âu Dương Vô Thần nhìn 1 lúc, cũng không thèm nói gì nữa, quay người đi tiếp.Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt, cô chề môi, lườm người đàn ông 1 cái, rồi chạy theo sau~Âu Dương Vô Thần dẫn cô đi đến 1 căn phòng lớn, bên trong có rất nhiều người, dường như là mở 1 cuộc họp.Điều kì lạ là, khi cô bước vào căn phòng đó, và đứng bên cạnh Âu Dương Vô Thần, thì mọi người lại bàn tán rất xôn xao.- Này, cô gái đó là ai vậy? Đi với Âu tổng luôn?- Ây, trước giờ Âu tổng đều không có phụ nữ đi bên cạnh, đột nhiên lần này lại có, cô gái này chắc có quan hệ đặc biệt rồi!- Có phải là bạn gái không? Hay là vợ?Bla... bla....Âu Dương Thiên Thiên: "..."Trí tưởng tượng phong phú quá mấy má!!!!
Xe chở Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần chạy bon bon trên đường, bên trong, hai người đều không ai lên tiếng, chỉ im lặng làm việc riêng của mình.
Âu Dương Vô Thần thì tiếp tục xem tài liệu, còn cô gái bên cạnh lại ngồi nhâm nhi túi bánh mì mà lúc nãy đã kịp cầm theo.
Khi xe dừng lại, Âu Dương Vô Thần xuống trước, rồi mới đến Âu Dương Thiên Thiên, cô vẫn đang ăn miếng bánh cuối cùng trong túi, vừa ăn vừa đi theo sau người đàn ông.
Thế nhưng, khi đang đi thì đột nhiên Âu Dương Vô Thần phía trước dừng lại, khiến mũi cô đập vào tấm lưng của anh phía sau, nhất thời la lên:
- Ai da!
Âu Dương Thiên Thiên lùi người lại, cô đưa tay lên xoa mũi, nhíu mày nhìn Âu Dương Vô Thần, tự nhiên dừng lại chi vậy cha nội?
Người đàn ông quay người, nhìn cô gái đang bất mãn nhìn mình, còn miệng thì vẫn chóp chép không ngừng miếng bánh mì, liền lên tiếng:
- Còn chưa ăn xong?
Âu Dương Thiên Thiên: "..."
Cô chớp chớp hai mắt trong suốt nhìn anh, sau vài giây hoạt động não, cô mới hiểu anh nói gì.
À, là hỏi cô sao chưa ăn xong bánh mì đúng chứ?
Ai bảo tên khốn nhà anh lúc nãy chạy nhanh làm gì? Để cô phải trộm túi bánh mì này từ nhà bếp đem theo ăn chống đói chứ?
Chậc chậc, bây giờ còn phàn nàn nữa!
Âu Dương Thiên Thiên biết ý, miệng liền chuyển động nhanh hơn, cô đưa tay lên nhét hết phần bánh còn lại vào trong, rồi nói:
- Gong.... ồi! (Xong rồi)
Một miệng đầy bánh khiến giọng nói của cô hơi ngọng, Âu Dương Vô Thần nhìn 1 lúc, cũng không thèm nói gì nữa, quay người đi tiếp.
Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt, cô chề môi, lườm người đàn ông 1 cái, rồi chạy theo sau~
Âu Dương Vô Thần dẫn cô đi đến 1 căn phòng lớn, bên trong có rất nhiều người, dường như là mở 1 cuộc họp.
Điều kì lạ là, khi cô bước vào căn phòng đó, và đứng bên cạnh Âu Dương Vô Thần, thì mọi người lại bàn tán rất xôn xao.
- Này, cô gái đó là ai vậy? Đi với Âu tổng luôn?
- Ây, trước giờ Âu tổng đều không có phụ nữ đi bên cạnh, đột nhiên lần này lại có, cô gái này chắc có quan hệ đặc biệt rồi!
- Có phải là bạn gái không? Hay là vợ?
Bla... bla
....
Âu Dương Thiên Thiên: "..."
Trí tưởng tượng phong phú quá mấy má!!!!
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Xe chở Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần chạy bon bon trên đường, bên trong, hai người đều không ai lên tiếng, chỉ im lặng làm việc riêng của mình.Âu Dương Vô Thần thì tiếp tục xem tài liệu, còn cô gái bên cạnh lại ngồi nhâm nhi túi bánh mì mà lúc nãy đã kịp cầm theo.Khi xe dừng lại, Âu Dương Vô Thần xuống trước, rồi mới đến Âu Dương Thiên Thiên, cô vẫn đang ăn miếng bánh cuối cùng trong túi, vừa ăn vừa đi theo sau người đàn ông.Thế nhưng, khi đang đi thì đột nhiên Âu Dương Vô Thần phía trước dừng lại, khiến mũi cô đập vào tấm lưng của anh phía sau, nhất thời la lên:- Ai da!Âu Dương Thiên Thiên lùi người lại, cô đưa tay lên xoa mũi, nhíu mày nhìn Âu Dương Vô Thần, tự nhiên dừng lại chi vậy cha nội?Người đàn ông quay người, nhìn cô gái đang bất mãn nhìn mình, còn miệng thì vẫn chóp chép không ngừng miếng bánh mì, liền lên tiếng:- Còn chưa ăn xong?Âu Dương Thiên Thiên: "..."Cô chớp chớp hai mắt trong suốt nhìn anh, sau vài giây hoạt động não, cô mới hiểu anh nói gì.À, là hỏi cô sao chưa ăn xong bánh mì đúng chứ?Ai bảo tên khốn nhà anh lúc nãy chạy nhanh làm gì? Để cô phải trộm túi bánh mì này từ nhà bếp đem theo ăn chống đói chứ?Chậc chậc, bây giờ còn phàn nàn nữa!Âu Dương Thiên Thiên biết ý, miệng liền chuyển động nhanh hơn, cô đưa tay lên nhét hết phần bánh còn lại vào trong, rồi nói:- Gong.... ồi! (Xong rồi)Một miệng đầy bánh khiến giọng nói của cô hơi ngọng, Âu Dương Vô Thần nhìn 1 lúc, cũng không thèm nói gì nữa, quay người đi tiếp.Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt, cô chề môi, lườm người đàn ông 1 cái, rồi chạy theo sau~Âu Dương Vô Thần dẫn cô đi đến 1 căn phòng lớn, bên trong có rất nhiều người, dường như là mở 1 cuộc họp.Điều kì lạ là, khi cô bước vào căn phòng đó, và đứng bên cạnh Âu Dương Vô Thần, thì mọi người lại bàn tán rất xôn xao.- Này, cô gái đó là ai vậy? Đi với Âu tổng luôn?- Ây, trước giờ Âu tổng đều không có phụ nữ đi bên cạnh, đột nhiên lần này lại có, cô gái này chắc có quan hệ đặc biệt rồi!- Có phải là bạn gái không? Hay là vợ?Bla... bla....Âu Dương Thiên Thiên: "..."Trí tưởng tượng phong phú quá mấy má!!!!