Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…

Chương 153: Ngày xét xử!

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Ngồi trước bàn ăn, Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên đối mặt lẫn nhau, ai cũng rất không vui, biểu hiện trên mặt đều đen thui.Kỳ Ân nhìn ngó qua lại, đám người hầu vừa dọn thức ăn, cô liền lên tiếng:- Cậu chủ, Nhị tiểu thư, mời dùng bữa.Âu Dương Thiên Thiên bặm môi, cô chậm rãi cầm muỗng lên, bắt đầu múc phần canh đầu tiên lên hớp.Âu Dương Vô Thần híp mắt, anh nhìn cô gái trước mặt, im lặng không nói.Cái con nhóc đáng chết này, dám đánh anh. Đánh tới vai và tay đều ê ẩm hết cả rồi!Người đàn ông không động đũa, Kỳ Ân càng thêm bối rối. Cô đảo mắt một lúc, lại nói tiếp:- Cậu chủ, về vụ việc trên ti vi tối qua, hình như Lữ Uyển Thành đã giải quyết xong cả rồi, thời sự cũng không còn đưa tin về đoạn video hôm đó nữa.Âu Dương Thiên Thiên nghe tới đây, tay cô hơi dừng lại, nhưng cũng chỉ tầm 2s rồi tiếp tục ăn.Âu Dương Vô Thần liếc mắt nhìn phản ứng của cô, đương nhiên cử chỉ đó không thể thoát khỏi mắt, nhưng anh không nói gì, chỉ đáp hời hợt:- Ừm.Âu Dương Thiên Thiên cúi mặt, cô vừa ăn vừa có chút suy nghĩ, nhưng không ai biết là cô nghĩ gì.Tay vươn dần ra trước gắp một miếng cá hộp, đột nhiên bị một đôi đũa đánh tới."Bốp" - Tiếng động giòn tan vang lên, khiến Âu Dương Thiên Thiên giật mình, cô ngước mặt lên, ngơ ngẩn nhìn người đàn ông.Âu Dương Vô Thần nhíu mày, chọc chọc đôi đũa vào tay cô, nói:- Muốn bị sốt nữa hay sao mà ăn cái đó?Ngay lập tức, Âu Dương Thiên Thiên nhìn xuống, thấy dưới đôi đũa mình là dĩa cá hộp, cô mím môi, liền thu tay về.Âu Dương Vô Thần chớp mắt, anh thuận đũa dời sang dĩa salad bên cạnh, gắp một ít rau rồi bỏ vào dĩa của cô, sau đó bình thản rút đũa về.Âu Dương Thiên Thiên nhìn hành động của anh, đáp:- Cảm ơn anh hai!Bữa sáng trôi qua một cách nhanh chóng, sau khi uống thuốc, Âu Dương Thiên Thiên về phòng của mình.Cô ngồi trên giường, rút điện thoại ra và bấm một dòng chữ. Ngay lập tức, màn hình di động hiện ra một loạt những tin tức liên quan đến Tống Dật Nhiên.Tùy tiện bấm vào một trang mạng, Âu Dương Thiên Thiên đọc lướt qua một chút, ánh mắt chợt chú tâm vào 1 đoạn gần cuối." Cảnh sát đã kiểm tra và tổng kết các nhân chứng vật chứng, đồng thời đang tiến hành đưa toàn bộ ra tòa. Dự kiến phiên tòa xét xử phạm nhân Tống Dật Nhiên sẽ diễn ra vào 2 ngày sau - ngày 15/8"

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Ngồi trước bàn ăn, Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên đối mặt lẫn nhau, ai cũng rất không vui, biểu hiện trên mặt đều đen thui.Kỳ Ân nhìn ngó qua lại, đám người hầu vừa dọn thức ăn, cô liền lên tiếng:- Cậu chủ, Nhị tiểu thư, mời dùng bữa.Âu Dương Thiên Thiên bặm môi, cô chậm rãi cầm muỗng lên, bắt đầu múc phần canh đầu tiên lên hớp.Âu Dương Vô Thần híp mắt, anh nhìn cô gái trước mặt, im lặng không nói.Cái con nhóc đáng chết này, dám đánh anh. Đánh tới vai và tay đều ê ẩm hết cả rồi!Người đàn ông không động đũa, Kỳ Ân càng thêm bối rối. Cô đảo mắt một lúc, lại nói tiếp:- Cậu chủ, về vụ việc trên ti vi tối qua, hình như Lữ Uyển Thành đã giải quyết xong cả rồi, thời sự cũng không còn đưa tin về đoạn video hôm đó nữa.Âu Dương Thiên Thiên nghe tới đây, tay cô hơi dừng lại, nhưng cũng chỉ tầm 2s rồi tiếp tục ăn.Âu Dương Vô Thần liếc mắt nhìn phản ứng của cô, đương nhiên cử chỉ đó không thể thoát khỏi mắt, nhưng anh không nói gì, chỉ đáp hời hợt:- Ừm.Âu Dương Thiên Thiên cúi mặt, cô vừa ăn vừa có chút suy nghĩ, nhưng không ai biết là cô nghĩ gì.Tay vươn dần ra trước gắp một miếng cá hộp, đột nhiên bị một đôi đũa đánh tới."Bốp" - Tiếng động giòn tan vang lên, khiến Âu Dương Thiên Thiên giật mình, cô ngước mặt lên, ngơ ngẩn nhìn người đàn ông.Âu Dương Vô Thần nhíu mày, chọc chọc đôi đũa vào tay cô, nói:- Muốn bị sốt nữa hay sao mà ăn cái đó?Ngay lập tức, Âu Dương Thiên Thiên nhìn xuống, thấy dưới đôi đũa mình là dĩa cá hộp, cô mím môi, liền thu tay về.Âu Dương Vô Thần chớp mắt, anh thuận đũa dời sang dĩa salad bên cạnh, gắp một ít rau rồi bỏ vào dĩa của cô, sau đó bình thản rút đũa về.Âu Dương Thiên Thiên nhìn hành động của anh, đáp:- Cảm ơn anh hai!Bữa sáng trôi qua một cách nhanh chóng, sau khi uống thuốc, Âu Dương Thiên Thiên về phòng của mình.Cô ngồi trên giường, rút điện thoại ra và bấm một dòng chữ. Ngay lập tức, màn hình di động hiện ra một loạt những tin tức liên quan đến Tống Dật Nhiên.Tùy tiện bấm vào một trang mạng, Âu Dương Thiên Thiên đọc lướt qua một chút, ánh mắt chợt chú tâm vào 1 đoạn gần cuối." Cảnh sát đã kiểm tra và tổng kết các nhân chứng vật chứng, đồng thời đang tiến hành đưa toàn bộ ra tòa. Dự kiến phiên tòa xét xử phạm nhân Tống Dật Nhiên sẽ diễn ra vào 2 ngày sau - ngày 15/8"

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Ngồi trước bàn ăn, Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên đối mặt lẫn nhau, ai cũng rất không vui, biểu hiện trên mặt đều đen thui.Kỳ Ân nhìn ngó qua lại, đám người hầu vừa dọn thức ăn, cô liền lên tiếng:- Cậu chủ, Nhị tiểu thư, mời dùng bữa.Âu Dương Thiên Thiên bặm môi, cô chậm rãi cầm muỗng lên, bắt đầu múc phần canh đầu tiên lên hớp.Âu Dương Vô Thần híp mắt, anh nhìn cô gái trước mặt, im lặng không nói.Cái con nhóc đáng chết này, dám đánh anh. Đánh tới vai và tay đều ê ẩm hết cả rồi!Người đàn ông không động đũa, Kỳ Ân càng thêm bối rối. Cô đảo mắt một lúc, lại nói tiếp:- Cậu chủ, về vụ việc trên ti vi tối qua, hình như Lữ Uyển Thành đã giải quyết xong cả rồi, thời sự cũng không còn đưa tin về đoạn video hôm đó nữa.Âu Dương Thiên Thiên nghe tới đây, tay cô hơi dừng lại, nhưng cũng chỉ tầm 2s rồi tiếp tục ăn.Âu Dương Vô Thần liếc mắt nhìn phản ứng của cô, đương nhiên cử chỉ đó không thể thoát khỏi mắt, nhưng anh không nói gì, chỉ đáp hời hợt:- Ừm.Âu Dương Thiên Thiên cúi mặt, cô vừa ăn vừa có chút suy nghĩ, nhưng không ai biết là cô nghĩ gì.Tay vươn dần ra trước gắp một miếng cá hộp, đột nhiên bị một đôi đũa đánh tới."Bốp" - Tiếng động giòn tan vang lên, khiến Âu Dương Thiên Thiên giật mình, cô ngước mặt lên, ngơ ngẩn nhìn người đàn ông.Âu Dương Vô Thần nhíu mày, chọc chọc đôi đũa vào tay cô, nói:- Muốn bị sốt nữa hay sao mà ăn cái đó?Ngay lập tức, Âu Dương Thiên Thiên nhìn xuống, thấy dưới đôi đũa mình là dĩa cá hộp, cô mím môi, liền thu tay về.Âu Dương Vô Thần chớp mắt, anh thuận đũa dời sang dĩa salad bên cạnh, gắp một ít rau rồi bỏ vào dĩa của cô, sau đó bình thản rút đũa về.Âu Dương Thiên Thiên nhìn hành động của anh, đáp:- Cảm ơn anh hai!Bữa sáng trôi qua một cách nhanh chóng, sau khi uống thuốc, Âu Dương Thiên Thiên về phòng của mình.Cô ngồi trên giường, rút điện thoại ra và bấm một dòng chữ. Ngay lập tức, màn hình di động hiện ra một loạt những tin tức liên quan đến Tống Dật Nhiên.Tùy tiện bấm vào một trang mạng, Âu Dương Thiên Thiên đọc lướt qua một chút, ánh mắt chợt chú tâm vào 1 đoạn gần cuối." Cảnh sát đã kiểm tra và tổng kết các nhân chứng vật chứng, đồng thời đang tiến hành đưa toàn bộ ra tòa. Dự kiến phiên tòa xét xử phạm nhân Tống Dật Nhiên sẽ diễn ra vào 2 ngày sau - ngày 15/8"

Chương 153: Ngày xét xử!