Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…

Chương 171: Bản chất!

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Ở bên trong nhà hàng, Âu Dương Vô Thần vẫn đứng nhìn người đàn ông đang ngồi uống một cách thảnh thơi, với điều anh ta nói, ánh mắt anh thoạt biến đổi.Stefan nhàn nhả nhấp một ngụm coffe rồi bỏ ly xuống, anh ngước mặt nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:- Không cần nhìn tôi bằng ánh mắt đó, Elena có mang theo súng, nếu như đã xảy ra chuyện với con mèo nhỏ của cậu, bên ngoài sớm đã có động tĩnh rồi.Âu Dương Vô Thần chớp mắt, lạnh nhạt hỏi:- Tại sao đột nhiên lại quay về?Stefan nghiêng đầu, bình tĩnh đáp:- Ở bên đó quá chán, nên về đây chơi một chút. Hơn nữa, cũng muốn xem người có tư cách ở bên cạnh cậu như thế nào thôi!Âu Dương Vô Thần liếc ánh mắt lạnh lẽo, nói:- Tư liệu về cô ta, tôi không tin đám đàn em của cậu không tìm được. Phí công bay một chuyến tới đây, chắc không chỉ đơn giản muốn nhìn chứ?Dứt lời, đột nhiên tay Âu Dương Vô Thần di chuyển ra phía sau, mũi súng lạnh lùng phát thành tiếng "Pằng".Tên áo đen đang cầm cây gậy muốn đánh vào người Âu Dương Vô Thần ngay lập tức trúng đạn, ngã lăn xuống đất đau đớn.Mark hoảng hồn nhìn, hét lớn:- Shit, đồ ngu, sao mày dám động vào Phelan hả?Vừa nói xong, Âu Dương Vô Thần lại quay mũi súng về phía hắn ta, bắn tiếp một phát nữa vào thẳng đầu hắn âm u lên tiếng:- Ta bảo ngươi im lặng!Mắt của người đàn ông tên Mark mở lớn, không kịp ý thức được gì thì thân thể đã ngã sầm xuống đất.Stefan chậm rãi nhìn hành động của anh, đối với người bạn lâu năm này, đây sớm đã là chuyện bình thường, bởi vì.... nó là bản chất của anh ta.Tàn nhẫn, lạnh lùng.... không để ai vào trong mắt!Stefan bật cười, đột nhiên nói:- Coi như là anh ta tới số, dám chọc giận cậu. Nhưng mà... tôi khá ngạc nhiên đấy. Phelan, cậu thế mà có chút tức giận với tôi?

Ở bên trong nhà hàng, Âu Dương Vô Thần vẫn đứng nhìn người đàn ông đang ngồi uống một cách thảnh thơi, với điều anh ta nói, ánh mắt anh thoạt biến đổi.

Stefan nhàn nhả nhấp một ngụm coffe rồi bỏ ly xuống, anh ngước mặt nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:

- Không cần nhìn tôi bằng ánh mắt đó, Elena có mang theo súng, nếu như đã xảy ra chuyện với con mèo nhỏ của cậu, bên ngoài sớm đã có động tĩnh rồi.

Âu Dương Vô Thần chớp mắt, lạnh nhạt hỏi:

- Tại sao đột nhiên lại quay về?

Stefan nghiêng đầu, bình tĩnh đáp:

- Ở bên đó quá chán, nên về đây chơi một chút. Hơn nữa, cũng muốn xem người có tư cách ở bên cạnh cậu như thế nào thôi!

Âu Dương Vô Thần liếc ánh mắt lạnh lẽo, nói:

- Tư liệu về cô ta, tôi không tin đám đàn em của cậu không tìm được. Phí công bay một chuyến tới đây, chắc không chỉ đơn giản muốn nhìn chứ?

Dứt lời, đột nhiên tay Âu Dương Vô Thần di chuyển ra phía sau, mũi súng lạnh lùng phát thành tiếng "Pằng".

Tên áo đen đang cầm cây gậy muốn đánh vào người Âu Dương Vô Thần ngay lập tức trúng đạn, ngã lăn xuống đất đau đớn.

Mark hoảng hồn nhìn, hét lớn:

- Shit, đồ ngu, sao mày dám động vào Phelan hả?

Vừa nói xong, Âu Dương Vô Thần lại quay mũi súng về phía hắn ta, bắn tiếp một phát nữa vào thẳng đầu hắn âm u lên tiếng:

- Ta bảo ngươi im lặng!

Mắt của người đàn ông tên Mark mở lớn, không kịp ý thức được gì thì thân thể đã ngã sầm xuống đất.

Stefan chậm rãi nhìn hành động của anh, đối với người bạn lâu năm này, đây sớm đã là chuyện bình thường, bởi vì.... nó là bản chất của anh ta.

Tàn nhẫn, lạnh lùng.... không để ai vào trong mắt!

Stefan bật cười, đột nhiên nói:

- Coi như là anh ta tới số, dám chọc giận cậu. Nhưng mà... tôi khá ngạc nhiên đấy. Phelan, cậu thế mà có chút tức giận với tôi?

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Ở bên trong nhà hàng, Âu Dương Vô Thần vẫn đứng nhìn người đàn ông đang ngồi uống một cách thảnh thơi, với điều anh ta nói, ánh mắt anh thoạt biến đổi.Stefan nhàn nhả nhấp một ngụm coffe rồi bỏ ly xuống, anh ngước mặt nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:- Không cần nhìn tôi bằng ánh mắt đó, Elena có mang theo súng, nếu như đã xảy ra chuyện với con mèo nhỏ của cậu, bên ngoài sớm đã có động tĩnh rồi.Âu Dương Vô Thần chớp mắt, lạnh nhạt hỏi:- Tại sao đột nhiên lại quay về?Stefan nghiêng đầu, bình tĩnh đáp:- Ở bên đó quá chán, nên về đây chơi một chút. Hơn nữa, cũng muốn xem người có tư cách ở bên cạnh cậu như thế nào thôi!Âu Dương Vô Thần liếc ánh mắt lạnh lẽo, nói:- Tư liệu về cô ta, tôi không tin đám đàn em của cậu không tìm được. Phí công bay một chuyến tới đây, chắc không chỉ đơn giản muốn nhìn chứ?Dứt lời, đột nhiên tay Âu Dương Vô Thần di chuyển ra phía sau, mũi súng lạnh lùng phát thành tiếng "Pằng".Tên áo đen đang cầm cây gậy muốn đánh vào người Âu Dương Vô Thần ngay lập tức trúng đạn, ngã lăn xuống đất đau đớn.Mark hoảng hồn nhìn, hét lớn:- Shit, đồ ngu, sao mày dám động vào Phelan hả?Vừa nói xong, Âu Dương Vô Thần lại quay mũi súng về phía hắn ta, bắn tiếp một phát nữa vào thẳng đầu hắn âm u lên tiếng:- Ta bảo ngươi im lặng!Mắt của người đàn ông tên Mark mở lớn, không kịp ý thức được gì thì thân thể đã ngã sầm xuống đất.Stefan chậm rãi nhìn hành động của anh, đối với người bạn lâu năm này, đây sớm đã là chuyện bình thường, bởi vì.... nó là bản chất của anh ta.Tàn nhẫn, lạnh lùng.... không để ai vào trong mắt!Stefan bật cười, đột nhiên nói:- Coi như là anh ta tới số, dám chọc giận cậu. Nhưng mà... tôi khá ngạc nhiên đấy. Phelan, cậu thế mà có chút tức giận với tôi?

Chương 171: Bản chất!