Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…

Chương 177: Muốn bị đuổi sao?

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Elena đứng phía sau, cô nhìn cánh tay của Âu Dương Vô Thần đang nắm tay người khác, mím môi lên tiếng:- Phelan, anh đang làm cái gì vậy?Âu Dương Vô Thần chậm rãi xoay người lại, anh nhìn người phụ nữ, lạnh nhạt hỏi:- Cô không có mắt hay sao, không thấy tôi đang làm gì?Elena liếc ánh mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên, có chút tức giận nói:- Đương nhiên là em thấy anh muốn đi lên phòng rồi, nhưng mà... tại sao lại dẫn theo cô ta?Âu Dương Vô Thần liếc mắt, bình thản đáp:- Ý cô là gì?Elena trợn mắt, đột nhiên lớn tiếng:- Anh không thấy em đang ở đây sao? Còn Andew, anh Stefan, biết bao nhiêu người ở đây, làm sao anh có thể... nắm tay một người như cô ta chứ?Âu Dương Thiên Thiên nghe tới mình, cô nhíu mày nhìn sang. Bây giờ thì cô hiểu ra rồi. Elena có ý thù địch với cô, nguyên nhân... chính là do Âu Dương Vô Thần!Hóa ra... cô ta có tình cảm với người đàn ông này, nên là....Nghĩ tới đây, tay Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên hơi rụt lại, cô muốn rút cổ tay mình ra khỏi tay của ÂU Dương Vô Thần, thế nhưng, lại bị anh siết chặt lại.Elena thấy rõ chuyện này, cô cứ tưởng là hai người đang cố tình dây dưa trước mặt mình, liền hét lớn:- Phelan!Âu Dương Vô Thần bình tĩnh nhìn người phụ nữ, anh liếc ánh mắt sắc lạnh, lên tiếng:- Elena, cô đang khó chịu điều gì trong nhà của tôi vậy? Nếu như cô tới với tư cách là khách, thì hãy làm đúng bổn phận của mình, đừng xen vào việc của chủ nhà là tôi!- Hơn nữa, chuyện tôi làm, chưa tới phiên cô muốn quản, nghe rõ chưa?Dứt lời, anh nhìn về phía Stefan, nói tiếp:- Cậu xem lại em gái mình đi, còn để cô ta lớn tiếng như vậy một lần nữa, tôi sẽ không nể mặt cậu đâu!Nói xong, anh xoay người, dẫn theo Âu Dương Thiên Thiên đi lên lầu.Mặc kệ, Elena phía sau vẫn cắn răng gọi:- Phelan, Phelan!Stefan đứng phía sau, ánh mắt anh tối lại, lên tiếng:- Còn muốn la hét tới khi nào nữa?Người phụ nữ tức tới nhăn nhó mặt mày, cô ta quay lại nhìn Stefan, khó chịu cau có:- Anh hai!!Ngay lập tức người đàn ông liền quát:- Em còn muốn làm gì nữa? Muốn bị đuổi ra khỏi đây sao? Ngưng làm loạn và ngồi xuống đi!Bị nói tới không cãi lại được, Elena phụng phịu, hậm hực ngồi xuống chỗ của mình...

Elena đứng phía sau, cô nhìn cánh tay của Âu Dương Vô Thần đang nắm tay người khác, mím môi lên tiếng:

- Phelan, anh đang làm cái gì vậy?

Âu Dương Vô Thần chậm rãi xoay người lại, anh nhìn người phụ nữ, lạnh nhạt hỏi:

- Cô không có mắt hay sao, không thấy tôi đang làm gì?

Elena liếc ánh mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên, có chút tức giận nói:

- Đương nhiên là em thấy anh muốn đi lên phòng rồi, nhưng mà... tại sao lại dẫn theo cô ta?

Âu Dương Vô Thần liếc mắt, bình thản đáp:

- Ý cô là gì?

Elena trợn mắt, đột nhiên lớn tiếng:

- Anh không thấy em đang ở đây sao? Còn Andew, anh Stefan, biết bao nhiêu người ở đây, làm sao anh có thể... nắm tay một người như cô ta chứ?

Âu Dương Thiên Thiên nghe tới mình, cô nhíu mày nhìn sang. Bây giờ thì cô hiểu ra rồi. Elena có ý thù địch với cô, nguyên nhân... chính là do Âu Dương Vô Thần!

Hóa ra... cô ta có tình cảm với người đàn ông này, nên là....

Nghĩ tới đây, tay Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên hơi rụt lại, cô muốn rút cổ tay mình ra khỏi tay của ÂU Dương Vô Thần, thế nhưng, lại bị anh siết chặt lại.

Elena thấy rõ chuyện này, cô cứ tưởng là hai người đang cố tình dây dưa trước mặt mình, liền hét lớn:

- Phelan!

Âu Dương Vô Thần bình tĩnh nhìn người phụ nữ, anh liếc ánh mắt sắc lạnh, lên tiếng:

- Elena, cô đang khó chịu điều gì trong nhà của tôi vậy? Nếu như cô tới với tư cách là khách, thì hãy làm đúng bổn phận của mình, đừng xen vào việc của chủ nhà là tôi!

- Hơn nữa, chuyện tôi làm, chưa tới phiên cô muốn quản, nghe rõ chưa?

Dứt lời, anh nhìn về phía Stefan, nói tiếp:

- Cậu xem lại em gái mình đi, còn để cô ta lớn tiếng như vậy một lần nữa, tôi sẽ không nể mặt cậu đâu!

Nói xong, anh xoay người, dẫn theo Âu Dương Thiên Thiên đi lên lầu.

Mặc kệ, Elena phía sau vẫn cắn răng gọi:

- Phelan, Phelan!

Stefan đứng phía sau, ánh mắt anh tối lại, lên tiếng:

- Còn muốn la hét tới khi nào nữa?

Người phụ nữ tức tới nhăn nhó mặt mày, cô ta quay lại nhìn Stefan, khó chịu cau có:

- Anh hai!!

Ngay lập tức người đàn ông liền quát:

- Em còn muốn làm gì nữa? Muốn bị đuổi ra khỏi đây sao? Ngưng làm loạn và ngồi xuống đi!

Bị nói tới không cãi lại được, Elena phụng phịu, hậm hực ngồi xuống chỗ của mình...

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Elena đứng phía sau, cô nhìn cánh tay của Âu Dương Vô Thần đang nắm tay người khác, mím môi lên tiếng:- Phelan, anh đang làm cái gì vậy?Âu Dương Vô Thần chậm rãi xoay người lại, anh nhìn người phụ nữ, lạnh nhạt hỏi:- Cô không có mắt hay sao, không thấy tôi đang làm gì?Elena liếc ánh mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên, có chút tức giận nói:- Đương nhiên là em thấy anh muốn đi lên phòng rồi, nhưng mà... tại sao lại dẫn theo cô ta?Âu Dương Vô Thần liếc mắt, bình thản đáp:- Ý cô là gì?Elena trợn mắt, đột nhiên lớn tiếng:- Anh không thấy em đang ở đây sao? Còn Andew, anh Stefan, biết bao nhiêu người ở đây, làm sao anh có thể... nắm tay một người như cô ta chứ?Âu Dương Thiên Thiên nghe tới mình, cô nhíu mày nhìn sang. Bây giờ thì cô hiểu ra rồi. Elena có ý thù địch với cô, nguyên nhân... chính là do Âu Dương Vô Thần!Hóa ra... cô ta có tình cảm với người đàn ông này, nên là....Nghĩ tới đây, tay Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên hơi rụt lại, cô muốn rút cổ tay mình ra khỏi tay của ÂU Dương Vô Thần, thế nhưng, lại bị anh siết chặt lại.Elena thấy rõ chuyện này, cô cứ tưởng là hai người đang cố tình dây dưa trước mặt mình, liền hét lớn:- Phelan!Âu Dương Vô Thần bình tĩnh nhìn người phụ nữ, anh liếc ánh mắt sắc lạnh, lên tiếng:- Elena, cô đang khó chịu điều gì trong nhà của tôi vậy? Nếu như cô tới với tư cách là khách, thì hãy làm đúng bổn phận của mình, đừng xen vào việc của chủ nhà là tôi!- Hơn nữa, chuyện tôi làm, chưa tới phiên cô muốn quản, nghe rõ chưa?Dứt lời, anh nhìn về phía Stefan, nói tiếp:- Cậu xem lại em gái mình đi, còn để cô ta lớn tiếng như vậy một lần nữa, tôi sẽ không nể mặt cậu đâu!Nói xong, anh xoay người, dẫn theo Âu Dương Thiên Thiên đi lên lầu.Mặc kệ, Elena phía sau vẫn cắn răng gọi:- Phelan, Phelan!Stefan đứng phía sau, ánh mắt anh tối lại, lên tiếng:- Còn muốn la hét tới khi nào nữa?Người phụ nữ tức tới nhăn nhó mặt mày, cô ta quay lại nhìn Stefan, khó chịu cau có:- Anh hai!!Ngay lập tức người đàn ông liền quát:- Em còn muốn làm gì nữa? Muốn bị đuổi ra khỏi đây sao? Ngưng làm loạn và ngồi xuống đi!Bị nói tới không cãi lại được, Elena phụng phịu, hậm hực ngồi xuống chỗ của mình...

Chương 177: Muốn bị đuổi sao?