Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…

Chương 243: Cô ấy là Thần tượng của tôi!

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Thời Cảnh Thường vẫn ngồi trên ghế một cách bình thản, trước hành động của David, anh không có bất kì biểu hiện nào.Rốt cuộc thì... tại sao anh lại nhận lời vụ này thay cho Kỷ Từ Mặc chứ? Biết mang đến nhiều rắc rối như vậy, anh đã không đồng ý lời nhờ vả của anh ta rồi!Đang thở dài, chợt tiếng súng làm anh chú ý, nhíu mày nhìn về phía cửa, lúc này một người đàn ông đột nhiên xông cửa đi vào.Vĩ Sâm lách qua người của Âu Dương Vô Thần, đi tới chỗ Thời Cảnh Thường, nói nhỏ vào tai anh.Sau khi nghe xong, ấn đường Thời Cảnh Thường chợt cau lại, anh đứng bật dậy, rồi nhanh chân rời đi.Tất cả những người ở đó đều thấy ngạc nhiên, đặc biệt là David, hắn ta nhìn hành động của Thời Cảnh Thường, tức giận chĩa mũi súng về hướng của anh.Thế nhưng, ngay khi hắn còn chưa kịp nổ súng, thì Vĩ Sâm đứng gần đó đột nhiên lao tới, dùng tay mình luồn vào bàn tay hắn ta, nhanh như cắt điểm huyệt vị trúng cơ bắp của Daivd, khiến toàn cơ tay hắn mất sức, chiếc súng cũng rớt xuống.Điều này như một chất tác động kích thích những người khác, ngay lập tức, đám người của bang Lão Hổ và bang Thời gia đồng loạt nổ súng, rồi lao vào đánh nhau.Âu Dương Vô Thần nhíu mày, anh quay lại nhìn theo hướng đi của Thời Cảnh Thường, sau khi suy nghĩ xong vài giây, anh quay người nói với Stefan và Andrew:- Hai cậu rời khỏi đây trước đi!Dứt lời, anh theo hướng của Thời Cảnh Thường rời khỏi căn phòng.- --------....----------...------------------Ở một nơi khác trên du thuyền, Âu Dương Thiên Thiên và Hứa Sơ Sơ cùng ngồi chung trong một căn phòng.Hứa Sơ Sơ rót một ly cocktail đưa cho Âu Dương Thiên Thiên, vừa cười vừa hỏi:- Bất ngờ lắm sao? Một người phụ nữ chỉ vừa gặp qua 1 lần đã tỏ ra thân thiện với mình, đáng nghi nhỉ?Âu Dương Thiên Thiên nhận lấy ly nước, nghe câu hỏi, cô lắc đầu đáp:- Không phải, chỉ là... tôi hơi thắc mắc một chút. Thời phu nhân, cô quen tôi sao?Hứa Sơ Sơ cười mỉm, lên tiếng trả lời:- Không, tôi không quen em, nói đúng hơn thì, tôi quen mẹ của em - Đường Nhược Vũ!Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, hỏi ngược lại:- Mẹ tôi?Hứa Sơ Sơ liền gật đầu, nói:- Ừm. Mẹ của em - Hoa hậu thế giới xinh đep nhất, cô ấy... là thần tượng của tôi!

Thời Cảnh Thường vẫn ngồi trên ghế một cách bình thản, trước hành động của David, anh không có bất kì biểu hiện nào.

Rốt cuộc thì... tại sao anh lại nhận lời vụ này thay cho Kỷ Từ Mặc chứ? Biết mang đến nhiều rắc rối như vậy, anh đã không đồng ý lời nhờ vả của anh ta rồi!

Đang thở dài, chợt tiếng súng làm anh chú ý, nhíu mày nhìn về phía cửa, lúc này một người đàn ông đột nhiên xông cửa đi vào.

Vĩ Sâm lách qua người của Âu Dương Vô Thần, đi tới chỗ Thời Cảnh Thường, nói nhỏ vào tai anh.

Sau khi nghe xong, ấn đường Thời Cảnh Thường chợt cau lại, anh đứng bật dậy, rồi nhanh chân rời đi.

Tất cả những người ở đó đều thấy ngạc nhiên, đặc biệt là David, hắn ta nhìn hành động của Thời Cảnh Thường, tức giận chĩa mũi súng về hướng của anh.

Thế nhưng, ngay khi hắn còn chưa kịp nổ súng, thì Vĩ Sâm đứng gần đó đột nhiên lao tới, dùng tay mình luồn vào bàn tay hắn ta, nhanh như cắt điểm huyệt vị trúng cơ bắp của Daivd, khiến toàn cơ tay hắn mất sức, chiếc súng cũng rớt xuống.

Điều này như một chất tác động kích thích những người khác, ngay lập tức, đám người của bang Lão Hổ và bang Thời gia đồng loạt nổ súng, rồi lao vào đánh nhau.

Âu Dương Vô Thần nhíu mày, anh quay lại nhìn theo hướng đi của Thời Cảnh Thường, sau khi suy nghĩ xong vài giây, anh quay người nói với Stefan và Andrew:

- Hai cậu rời khỏi đây trước đi!

Dứt lời, anh theo hướng của Thời Cảnh Thường rời khỏi căn phòng.

- --------....----------...------------------

Ở một nơi khác trên du thuyền, Âu Dương Thiên Thiên và Hứa Sơ Sơ cùng ngồi chung trong một căn phòng.

Hứa Sơ Sơ rót một ly cocktail đưa cho Âu Dương Thiên Thiên, vừa cười vừa hỏi:

- Bất ngờ lắm sao? Một người phụ nữ chỉ vừa gặp qua 1 lần đã tỏ ra thân thiện với mình, đáng nghi nhỉ?

Âu Dương Thiên Thiên nhận lấy ly nước, nghe câu hỏi, cô lắc đầu đáp:

- Không phải, chỉ là... tôi hơi thắc mắc một chút. Thời phu nhân, cô quen tôi sao?

Hứa Sơ Sơ cười mỉm, lên tiếng trả lời:

- Không, tôi không quen em, nói đúng hơn thì, tôi quen mẹ của em - Đường Nhược Vũ!

Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, hỏi ngược lại:

- Mẹ tôi?

Hứa Sơ Sơ liền gật đầu, nói:

- Ừm. Mẹ của em - Hoa hậu thế giới xinh đep nhất, cô ấy... là thần tượng của tôi!

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Thời Cảnh Thường vẫn ngồi trên ghế một cách bình thản, trước hành động của David, anh không có bất kì biểu hiện nào.Rốt cuộc thì... tại sao anh lại nhận lời vụ này thay cho Kỷ Từ Mặc chứ? Biết mang đến nhiều rắc rối như vậy, anh đã không đồng ý lời nhờ vả của anh ta rồi!Đang thở dài, chợt tiếng súng làm anh chú ý, nhíu mày nhìn về phía cửa, lúc này một người đàn ông đột nhiên xông cửa đi vào.Vĩ Sâm lách qua người của Âu Dương Vô Thần, đi tới chỗ Thời Cảnh Thường, nói nhỏ vào tai anh.Sau khi nghe xong, ấn đường Thời Cảnh Thường chợt cau lại, anh đứng bật dậy, rồi nhanh chân rời đi.Tất cả những người ở đó đều thấy ngạc nhiên, đặc biệt là David, hắn ta nhìn hành động của Thời Cảnh Thường, tức giận chĩa mũi súng về hướng của anh.Thế nhưng, ngay khi hắn còn chưa kịp nổ súng, thì Vĩ Sâm đứng gần đó đột nhiên lao tới, dùng tay mình luồn vào bàn tay hắn ta, nhanh như cắt điểm huyệt vị trúng cơ bắp của Daivd, khiến toàn cơ tay hắn mất sức, chiếc súng cũng rớt xuống.Điều này như một chất tác động kích thích những người khác, ngay lập tức, đám người của bang Lão Hổ và bang Thời gia đồng loạt nổ súng, rồi lao vào đánh nhau.Âu Dương Vô Thần nhíu mày, anh quay lại nhìn theo hướng đi của Thời Cảnh Thường, sau khi suy nghĩ xong vài giây, anh quay người nói với Stefan và Andrew:- Hai cậu rời khỏi đây trước đi!Dứt lời, anh theo hướng của Thời Cảnh Thường rời khỏi căn phòng.- --------....----------...------------------Ở một nơi khác trên du thuyền, Âu Dương Thiên Thiên và Hứa Sơ Sơ cùng ngồi chung trong một căn phòng.Hứa Sơ Sơ rót một ly cocktail đưa cho Âu Dương Thiên Thiên, vừa cười vừa hỏi:- Bất ngờ lắm sao? Một người phụ nữ chỉ vừa gặp qua 1 lần đã tỏ ra thân thiện với mình, đáng nghi nhỉ?Âu Dương Thiên Thiên nhận lấy ly nước, nghe câu hỏi, cô lắc đầu đáp:- Không phải, chỉ là... tôi hơi thắc mắc một chút. Thời phu nhân, cô quen tôi sao?Hứa Sơ Sơ cười mỉm, lên tiếng trả lời:- Không, tôi không quen em, nói đúng hơn thì, tôi quen mẹ của em - Đường Nhược Vũ!Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, hỏi ngược lại:- Mẹ tôi?Hứa Sơ Sơ liền gật đầu, nói:- Ừm. Mẹ của em - Hoa hậu thế giới xinh đep nhất, cô ấy... là thần tượng của tôi!

Chương 243: Cô ấy là Thần tượng của tôi!