Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…

Chương 282: Tranh chấp giữa hai người phụ nữ!

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Tuyệt phẩm tiên hiệp -Đạo QuânElena híp mắt, cô ta nhìn Âu Dương Thiên Thiên bằng ánh mắt tức giận, quát:- Đồ xui xẻo, tôi đã nhắc nhở cô tránh xa Phelan ra, vì sao cô vẫn cứ mặt dày quấn chặt lấy anh ấy không buông như vậy? Cô không có não sao? Hay là không hiểu được tiếng người?Mặt Âu Dương Thiên Thiên bị đánh lệch qua một bên, mái tóc cô thậm chí còn bị hất mạnh khiến nó che đi hết phần lớn biểu hiện trên khuôn mặt.Nghe câu nói của Elena, Âu Dương Thiên Thiên không lên tiếng đáp lại, cô vẫn giữ nguyên tư thế bị đánh, thấy vậy, người phụ nữ kia tiếp tục lớn tiếng:- Tôi chưa từng thấy loại phụ nữ nào bám dai như cô, Phelan đã về Mỹ rồi, vậy mà cô còn theo anh ấy tới tận đây. Bên ngoài thì luôn miệng nói mình thanh cao, không đeo bám quyến rũ ai, vậy mà hành động thì hoàn toàn ngược lại, đúng là thứ phụ nữ hai mặt lẳng lơ.Lần này, Âu Dương Thiên Thiên không nhịn nữa, cô cắn môi, nghiến răng quay mặt sang. Bấy giờ, người khác mới thấy trên mặt cô có ba vết cào nhỏ đang rơm rớm máu.- Elena tiểu thư, cô chửi xong chưa? Nếu như mắng người xong rồi, vậy thì đến tôi nói. Thứ nhất, tôi không phải là người làm Âu Dương Vô Thần bị thương. Thứ 2, tôi không đeo bám anh ta tới Mỹ. Thứ 3, tôi không phải phụ nữ lẳng lơ. Việc tôi có mặt ở đây chỉ là ngẫu nhiên, chứ không hề có ý gì khác. Cô đừng đặt điều nếu như không biết gì về tôi.Elena nhếch môi, cô ta trừng mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lạnh giọng hỏi:- Đặt điều? Phelan là ai chứ? Anh ấy dễ dàng bị thương như vậy, còn không phải tại thứ vô dụng như cô à? Đã yếu thì nên ngoan ngoãn ở Trung Quốc làm tiểu thư khuê các đi, chạy đến đây làm gì? Đúng là không biết tự lượng sức mình.Âu Dương Thiên Thiên nheo mắt, lạnh lùng lên tiếng:- Elena tiểu thư, tại sao một người phụ nữ như cô cứ mở miệng ra là hạ thấp người khác như vậy? Tự nâng bản thân mình lên cao và coi những kẻ xung quanh là rác rưởi tầm thường, thường thức về mặt xã hội của cô thấp kém như vậy sao?Elena bị nói đến tức giận, cô ta nghiến răng, quát:- Còn ngụy biện? Cô bảo ai thấp kém hả?Vừa nói, người phụ nữ vừa đưa tay lên cao, dường như muốn đánh Âu Dương Thiên Thiên một cái nữa. Thế nhưng, lần này thì không còn thuận lợi nữa, Âu Dương Thiên Thiên liền đưa tay lên chặn lại, cô nắm lấy cổ tay Elena, nói:- Muốn đánh tôi nữa sao? Không cãi lại được thì đánh, cô còn chiêu khác không vậy? Âu Dương Thiên Thiên tôi mặc dù không cao cao tại thượng như cô nhưng tôi vẫn có lòng tự tôn của mình, cô nghĩ cô là ai mà dám đánh tôi chứ?Elena phát hỏa, cô ta trợn mắt, lớn giọng:- Vậy mày nghĩ mày là ai mà dám ngăn cản hành động của tao? Hả?Dứt lời, người phụ nữ dơ chân lên, dùng đầu gối của mình, nhanh như chớp đá vào bụng của Âu Dương Thiên Thiên một cú thật mạnh.....

Tuyệt phẩm tiên hiệp -

Đạo Quân

Elena híp mắt, cô ta nhìn Âu Dương Thiên Thiên bằng ánh mắt tức giận, quát:

- Đồ xui xẻo, tôi đã nhắc nhở cô tránh xa Phelan ra, vì sao cô vẫn cứ mặt dày quấn chặt lấy anh ấy không buông như vậy? Cô không có não sao? Hay là không hiểu được tiếng người?

Mặt Âu Dương Thiên Thiên bị đánh lệch qua một bên, mái tóc cô thậm chí còn bị hất mạnh khiến nó che đi hết phần lớn biểu hiện trên khuôn mặt.

Nghe câu nói của Elena, Âu Dương Thiên Thiên không lên tiếng đáp lại, cô vẫn giữ nguyên tư thế bị đánh, thấy vậy, người phụ nữ kia tiếp tục lớn tiếng:

- Tôi chưa từng thấy loại phụ nữ nào bám dai như cô, Phelan đã về Mỹ rồi, vậy mà cô còn theo anh ấy tới tận đây. Bên ngoài thì luôn miệng nói mình thanh cao, không đeo bám quyến rũ ai, vậy mà hành động thì hoàn toàn ngược lại, đúng là thứ phụ nữ hai mặt lẳng lơ.

Lần này, Âu Dương Thiên Thiên không nhịn nữa, cô cắn môi, nghiến răng quay mặt sang. Bấy giờ, người khác mới thấy trên mặt cô có ba vết cào nhỏ đang rơm rớm máu.

- Elena tiểu thư, cô chửi xong chưa? Nếu như mắng người xong rồi, vậy thì đến tôi nói. Thứ nhất, tôi không phải là người làm Âu Dương Vô Thần bị thương. Thứ 2, tôi không đeo bám anh ta tới Mỹ. Thứ 3, tôi không phải phụ nữ lẳng lơ. Việc tôi có mặt ở đây chỉ là ngẫu nhiên, chứ không hề có ý gì khác. Cô đừng đặt điều nếu như không biết gì về tôi.

Elena nhếch môi, cô ta trừng mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lạnh giọng hỏi:

- Đặt điều? Phelan là ai chứ? Anh ấy dễ dàng bị thương như vậy, còn không phải tại thứ vô dụng như cô à? Đã yếu thì nên ngoan ngoãn ở Trung Quốc làm tiểu thư khuê các đi, chạy đến đây làm gì? Đúng là không biết tự lượng sức mình.

Âu Dương Thiên Thiên nheo mắt, lạnh lùng lên tiếng:

- Elena tiểu thư, tại sao một người phụ nữ như cô cứ mở miệng ra là hạ thấp người khác như vậy? Tự nâng bản thân mình lên cao và coi những kẻ xung quanh là rác rưởi tầm thường, thường thức về mặt xã hội của cô thấp kém như vậy sao?

Elena bị nói đến tức giận, cô ta nghiến răng, quát:

- Còn ngụy biện? Cô bảo ai thấp kém hả?

Vừa nói, người phụ nữ vừa đưa tay lên cao, dường như muốn đánh Âu Dương Thiên Thiên một cái nữa. Thế nhưng, lần này thì không còn thuận lợi nữa, Âu Dương Thiên Thiên liền đưa tay lên chặn lại, cô nắm lấy cổ tay Elena, nói:

- Muốn đánh tôi nữa sao? Không cãi lại được thì đánh, cô còn chiêu khác không vậy? Âu Dương Thiên Thiên tôi mặc dù không cao cao tại thượng như cô nhưng tôi vẫn có lòng tự tôn của mình, cô nghĩ cô là ai mà dám đánh tôi chứ?

Elena phát hỏa, cô ta trợn mắt, lớn giọng:

- Vậy mày nghĩ mày là ai mà dám ngăn cản hành động của tao? Hả?

Dứt lời, người phụ nữ dơ chân lên, dùng đầu gối của mình, nhanh như chớp đá vào bụng của Âu Dương Thiên Thiên một cú thật mạnh.....

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Tuyệt phẩm tiên hiệp -Đạo QuânElena híp mắt, cô ta nhìn Âu Dương Thiên Thiên bằng ánh mắt tức giận, quát:- Đồ xui xẻo, tôi đã nhắc nhở cô tránh xa Phelan ra, vì sao cô vẫn cứ mặt dày quấn chặt lấy anh ấy không buông như vậy? Cô không có não sao? Hay là không hiểu được tiếng người?Mặt Âu Dương Thiên Thiên bị đánh lệch qua một bên, mái tóc cô thậm chí còn bị hất mạnh khiến nó che đi hết phần lớn biểu hiện trên khuôn mặt.Nghe câu nói của Elena, Âu Dương Thiên Thiên không lên tiếng đáp lại, cô vẫn giữ nguyên tư thế bị đánh, thấy vậy, người phụ nữ kia tiếp tục lớn tiếng:- Tôi chưa từng thấy loại phụ nữ nào bám dai như cô, Phelan đã về Mỹ rồi, vậy mà cô còn theo anh ấy tới tận đây. Bên ngoài thì luôn miệng nói mình thanh cao, không đeo bám quyến rũ ai, vậy mà hành động thì hoàn toàn ngược lại, đúng là thứ phụ nữ hai mặt lẳng lơ.Lần này, Âu Dương Thiên Thiên không nhịn nữa, cô cắn môi, nghiến răng quay mặt sang. Bấy giờ, người khác mới thấy trên mặt cô có ba vết cào nhỏ đang rơm rớm máu.- Elena tiểu thư, cô chửi xong chưa? Nếu như mắng người xong rồi, vậy thì đến tôi nói. Thứ nhất, tôi không phải là người làm Âu Dương Vô Thần bị thương. Thứ 2, tôi không đeo bám anh ta tới Mỹ. Thứ 3, tôi không phải phụ nữ lẳng lơ. Việc tôi có mặt ở đây chỉ là ngẫu nhiên, chứ không hề có ý gì khác. Cô đừng đặt điều nếu như không biết gì về tôi.Elena nhếch môi, cô ta trừng mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lạnh giọng hỏi:- Đặt điều? Phelan là ai chứ? Anh ấy dễ dàng bị thương như vậy, còn không phải tại thứ vô dụng như cô à? Đã yếu thì nên ngoan ngoãn ở Trung Quốc làm tiểu thư khuê các đi, chạy đến đây làm gì? Đúng là không biết tự lượng sức mình.Âu Dương Thiên Thiên nheo mắt, lạnh lùng lên tiếng:- Elena tiểu thư, tại sao một người phụ nữ như cô cứ mở miệng ra là hạ thấp người khác như vậy? Tự nâng bản thân mình lên cao và coi những kẻ xung quanh là rác rưởi tầm thường, thường thức về mặt xã hội của cô thấp kém như vậy sao?Elena bị nói đến tức giận, cô ta nghiến răng, quát:- Còn ngụy biện? Cô bảo ai thấp kém hả?Vừa nói, người phụ nữ vừa đưa tay lên cao, dường như muốn đánh Âu Dương Thiên Thiên một cái nữa. Thế nhưng, lần này thì không còn thuận lợi nữa, Âu Dương Thiên Thiên liền đưa tay lên chặn lại, cô nắm lấy cổ tay Elena, nói:- Muốn đánh tôi nữa sao? Không cãi lại được thì đánh, cô còn chiêu khác không vậy? Âu Dương Thiên Thiên tôi mặc dù không cao cao tại thượng như cô nhưng tôi vẫn có lòng tự tôn của mình, cô nghĩ cô là ai mà dám đánh tôi chứ?Elena phát hỏa, cô ta trợn mắt, lớn giọng:- Vậy mày nghĩ mày là ai mà dám ngăn cản hành động của tao? Hả?Dứt lời, người phụ nữ dơ chân lên, dùng đầu gối của mình, nhanh như chớp đá vào bụng của Âu Dương Thiên Thiên một cú thật mạnh.....

Chương 282: Tranh chấp giữa hai người phụ nữ!