Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…
Chương 352: Không liên lạc được!
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Lữ Uyển Thành ngạc nhiên trước câu nói của người phụ nữ, anh nhíu mày, hỏi:- Hửm? Tại sao lại không đến nữa? Phòng tôi đã đặt trước rồi.Kỳ Ân mím môi, ánh mắt như suy tính gì đó, nhỏ giọng trả lời:- Bởi vì ở đây có người mà ngài ấy muốn gặp nhất.Lữ Uyển Thành không nghe rõ câu nói của Kỳ Ân, anh nghiêng đầu,đáp:- Hả? Cô nói gì?Kỳ Ân xua tay, cô đảo mắt nghiêm túc:- Đừng hỏi nhiều nữa, mau liên lạc đi.Dứt lời, cô quay qua người tiếp tân, lên tiếng:- Tôi có thể biết cô ấy đã đặt phòng nào trong khách sạn hay không?Nữ tiếp tân lắc đầu, cẩn trọng trả lời:- Xin lỗi, chuyện này là bảo mật, chúng tôi không được phép tiết lộ.Kỳ Ân nhíu mày, hỏi tiếp:- Tôi là người quen của cô ấy, cũng không thể biết sao?Người nhân viên vẫn lắc đầu, kiên định đáp:- Xin lỗi, điều này cũng không thể. Nếu cô quen vị khách này, xin hãy liên lạc với cô ấy trước, được sự cho phép, chúng tôi mới có thể tiết lộ thông tin.Lữ Uyển Thành ngạc nhiên với những lời của Kỳ Ân, nhưng anh vẫn làm theo. Nhanh chóng lấy điện thoại ra, anh nhấn số 1, màn hình hiện lên một dãy số, anh liền gọi đi.Thế nhưng, không biết vì lí do gì mà người bên kia không hề nghe máy, chuông vẫn đổ nhưng lại không có dấu hiệu trả lời.Lữ Uyển Thành mím môi, anh bấm một dãy số khác, khi đầu dây có người trả lời, anh ngay lập tức lên tiếng:- Hiện giờ boss đang ở đâu?Người bên kia nghe thấy, rất nhanh chóng đáp lại:- Theo hành trình thì boss đang trên đường bay sang Trung Quốc, giờ này có lẽ đang ở trên chuyên cơ riêng cùng Stefan thiếu gia, Andrew thiếu gia, Elena tiểu thư, hoàng hậu Vivian và bác sĩ Mã Nhược Anh.Lữ Uyển Thành thở một hơi, lên tiếng:- Tôi không liên lạc được với boss, kiểm tra tình hình của ngài ấy ngay đi.Dứt lời, anh cúp máy, quay sang nhìn người phụ nữ bên cạnh, nói:- Tạm thời không liên lạc được với boss. Kỳ Ân, cô muốn làm gì vậy?Kỳ Ân thấy mọi thứ đều không ổn, cô cắn môi, đột nhiên quay đầu rời đi.Lữ Uyển Thành kinh ngạc với hành động này của cô, anh trực tiếp đi theo sau, mặc kệ người tiếp tân đang cầm chiếc thẻ đen hét lên.Kỳ Ân mở thang máy, đợi người đàn ông vào cùng, liền bấm nút đi lên, khi chỉ còn hai người, cô lên tiếng:- Âu Dương Thiên Thiên, lúc trước anh có điều tra rồi đúng chứ? Giúp tôi xem thử cô ấy đang ở đâu... trong khách sạn này!
Lữ Uyển Thành ngạc nhiên trước câu nói của người phụ nữ, anh nhíu mày, hỏi:
- Hửm? Tại sao lại không đến nữa? Phòng tôi đã đặt trước rồi.
Kỳ Ân mím môi, ánh mắt như suy tính gì đó, nhỏ giọng trả lời:
- Bởi vì ở đây có người mà ngài ấy muốn gặp nhất.
Lữ Uyển Thành không nghe rõ câu nói của Kỳ Ân, anh nghiêng đầu,đáp:
- Hả? Cô nói gì?
Kỳ Ân xua tay, cô đảo mắt nghiêm túc:
- Đừng hỏi nhiều nữa, mau liên lạc đi.
Dứt lời, cô quay qua người tiếp tân, lên tiếng:
- Tôi có thể biết cô ấy đã đặt phòng nào trong khách sạn hay không?
Nữ tiếp tân lắc đầu, cẩn trọng trả lời:
- Xin lỗi, chuyện này là bảo mật, chúng tôi không được phép tiết lộ.
Kỳ Ân nhíu mày, hỏi tiếp:
- Tôi là người quen của cô ấy, cũng không thể biết sao?
Người nhân viên vẫn lắc đầu, kiên định đáp:
- Xin lỗi, điều này cũng không thể. Nếu cô quen vị khách này, xin hãy liên lạc với cô ấy trước, được sự cho phép, chúng tôi mới có thể tiết lộ thông tin.
Lữ Uyển Thành ngạc nhiên với những lời của Kỳ Ân, nhưng anh vẫn làm theo. Nhanh chóng lấy điện thoại ra, anh nhấn số 1, màn hình hiện lên một dãy số, anh liền gọi đi.
Thế nhưng, không biết vì lí do gì mà người bên kia không hề nghe máy, chuông vẫn đổ nhưng lại không có dấu hiệu trả lời.
Lữ Uyển Thành mím môi, anh bấm một dãy số khác, khi đầu dây có người trả lời, anh ngay lập tức lên tiếng:
- Hiện giờ boss đang ở đâu?
Người bên kia nghe thấy, rất nhanh chóng đáp lại:
- Theo hành trình thì boss đang trên đường bay sang Trung Quốc, giờ này có lẽ đang ở trên chuyên cơ riêng cùng Stefan thiếu gia, Andrew thiếu gia, Elena tiểu thư, hoàng hậu Vivian và bác sĩ Mã Nhược Anh.
Lữ Uyển Thành thở một hơi, lên tiếng:
- Tôi không liên lạc được với boss, kiểm tra tình hình của ngài ấy ngay đi.
Dứt lời, anh cúp máy, quay sang nhìn người phụ nữ bên cạnh, nói:
- Tạm thời không liên lạc được với boss. Kỳ Ân, cô muốn làm gì vậy?
Kỳ Ân thấy mọi thứ đều không ổn, cô cắn môi, đột nhiên quay đầu rời đi.
Lữ Uyển Thành kinh ngạc với hành động này của cô, anh trực tiếp đi theo sau, mặc kệ người tiếp tân đang cầm chiếc thẻ đen hét lên.
Kỳ Ân mở thang máy, đợi người đàn ông vào cùng, liền bấm nút đi lên, khi chỉ còn hai người, cô lên tiếng:
- Âu Dương Thiên Thiên, lúc trước anh có điều tra rồi đúng chứ? Giúp tôi xem thử cô ấy đang ở đâu... trong khách sạn này!
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Lữ Uyển Thành ngạc nhiên trước câu nói của người phụ nữ, anh nhíu mày, hỏi:- Hửm? Tại sao lại không đến nữa? Phòng tôi đã đặt trước rồi.Kỳ Ân mím môi, ánh mắt như suy tính gì đó, nhỏ giọng trả lời:- Bởi vì ở đây có người mà ngài ấy muốn gặp nhất.Lữ Uyển Thành không nghe rõ câu nói của Kỳ Ân, anh nghiêng đầu,đáp:- Hả? Cô nói gì?Kỳ Ân xua tay, cô đảo mắt nghiêm túc:- Đừng hỏi nhiều nữa, mau liên lạc đi.Dứt lời, cô quay qua người tiếp tân, lên tiếng:- Tôi có thể biết cô ấy đã đặt phòng nào trong khách sạn hay không?Nữ tiếp tân lắc đầu, cẩn trọng trả lời:- Xin lỗi, chuyện này là bảo mật, chúng tôi không được phép tiết lộ.Kỳ Ân nhíu mày, hỏi tiếp:- Tôi là người quen của cô ấy, cũng không thể biết sao?Người nhân viên vẫn lắc đầu, kiên định đáp:- Xin lỗi, điều này cũng không thể. Nếu cô quen vị khách này, xin hãy liên lạc với cô ấy trước, được sự cho phép, chúng tôi mới có thể tiết lộ thông tin.Lữ Uyển Thành ngạc nhiên với những lời của Kỳ Ân, nhưng anh vẫn làm theo. Nhanh chóng lấy điện thoại ra, anh nhấn số 1, màn hình hiện lên một dãy số, anh liền gọi đi.Thế nhưng, không biết vì lí do gì mà người bên kia không hề nghe máy, chuông vẫn đổ nhưng lại không có dấu hiệu trả lời.Lữ Uyển Thành mím môi, anh bấm một dãy số khác, khi đầu dây có người trả lời, anh ngay lập tức lên tiếng:- Hiện giờ boss đang ở đâu?Người bên kia nghe thấy, rất nhanh chóng đáp lại:- Theo hành trình thì boss đang trên đường bay sang Trung Quốc, giờ này có lẽ đang ở trên chuyên cơ riêng cùng Stefan thiếu gia, Andrew thiếu gia, Elena tiểu thư, hoàng hậu Vivian và bác sĩ Mã Nhược Anh.Lữ Uyển Thành thở một hơi, lên tiếng:- Tôi không liên lạc được với boss, kiểm tra tình hình của ngài ấy ngay đi.Dứt lời, anh cúp máy, quay sang nhìn người phụ nữ bên cạnh, nói:- Tạm thời không liên lạc được với boss. Kỳ Ân, cô muốn làm gì vậy?Kỳ Ân thấy mọi thứ đều không ổn, cô cắn môi, đột nhiên quay đầu rời đi.Lữ Uyển Thành kinh ngạc với hành động này của cô, anh trực tiếp đi theo sau, mặc kệ người tiếp tân đang cầm chiếc thẻ đen hét lên.Kỳ Ân mở thang máy, đợi người đàn ông vào cùng, liền bấm nút đi lên, khi chỉ còn hai người, cô lên tiếng:- Âu Dương Thiên Thiên, lúc trước anh có điều tra rồi đúng chứ? Giúp tôi xem thử cô ấy đang ở đâu... trong khách sạn này!