Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…
Chương 417: Thiệp mời của nữ hoàng!
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Sophia mím môi, đáp:- Nữ hoàng, ngài Wertheimer đã xác định ngày cưới luôn rồi. Ngài ấy sẽ tổ chức một hôn lễ ngay tại Trung Quốc, chỉ cần người đến làm cô dâu nữa thôi.Vivan chớp ánh mắt lạnh lẽo, nói:- Hôn lễ? Ông ta còn không biết con gái của mình đang nằm trong bệnh viện hay sao mà còn quan tâm đến cái đám cưới rách nát đó hả?- Nhưng mà, nữ hoàng.... - Sophia vốn còn muốn khuyên giải lời gì đó nhưng ngay lập tức bị Vivian cắt ngang:- Được thôi, ngươi tới đây đi, mang theo váy cưới hay thiệp mời cũng được, ta có khách cần mời ở Trung Quốc.Dứt lời, cô liền cúp máy, cô siết chặt tay, không kiềm được tức giận mà quăng chiếc điện thoại vào bờ tường gần đó.Vivian ơi là Vivian, ngươi đúng thật là thảm hại.========================Sáng ngày hôm sau, Andrew tỉnh giấc bởi tiếng gõ cửa, anh chống tay ngồi dậy, muốn đi đến mở ra, nhưng Vivian đã nhanh hơn.Cô mở cửa, xuất hiện trước mắt là một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh, cúi đầu cung kính lên tiếng:- Nữ hoàng.Vivian lướt ánh mắt lạnh nhạt, cô liếc ngang những kẻ đứng đằng sau người phụ nữ rồi quay người đi vào trong, nhàn nhả hỏi:- Là ngày nào?Sophia đi theo vào trong, cô ta cúi đầu chào Andrew, sau đó đáp:- Thưa nữ hoàng, là ngày 22 tháng 12, đúng 2 ngày nữa.Vivian nhếch môi, cô vươn tay rót một ly nước lọc, lên giọng châm biếm:- Quả nhiên ông ta đợi không nổi sau 2 tháng mà, đến thời gian cũng gấp rút như vậy.Đưa ly lên uống một ngụm nước, cô lại hỏi tiếp:- Ngươi có đem thứ ta nói không?Sophia gật đầu, nhanh chóng trả lời:- Dạ có.Vừa nói, cô ta vừa phất tay, hai người phía sau nhìn thấy, nhanh chóng tiến lên, trên tay bọn họ cầm hai chiếc hộp đính ruby lấp lánh.Sophia mở chiếc hộp đầu tiên, lên tiếng giới thiệu:- Đây là váy cưới đã được đặt may bởi nhà thiết kế Tony Shark từ hai tháng trước, còn đây là thiệp mời theo lời của người, thưa nữ hoàng.Vivian đi tới, ánh mắt cô liếc qua bộ váy cưới, rồi dừng lại ở chỗ hộp thiệp mời. Cầm một tờ lên xem, cô nhìn vỏ bì xa hoa được khảm bằng vàng, nhếch môi chế giễu:- Thái quá.Dừng một chút, cô quay qua nhìn Andrew đang giương mắt về phía mình, đi đến trước mặt đưa cho anh, nói:- Mời cậu đến tham dự tiệc cưới của tôi, Andrew.
Sophia mím môi, đáp:
- Nữ hoàng, ngài Wertheimer đã xác định ngày cưới luôn rồi. Ngài ấy sẽ tổ chức một hôn lễ ngay tại Trung Quốc, chỉ cần người đến làm cô dâu nữa thôi.
Vivan chớp ánh mắt lạnh lẽo, nói:
- Hôn lễ? Ông ta còn không biết con gái của mình đang nằm trong bệnh viện hay sao mà còn quan tâm đến cái đám cưới rách nát đó hả?
- Nhưng mà, nữ hoàng.... - Sophia vốn còn muốn khuyên giải lời gì đó nhưng ngay lập tức bị Vivian cắt ngang:
- Được thôi, ngươi tới đây đi, mang theo váy cưới hay thiệp mời cũng được, ta có khách cần mời ở Trung Quốc.
Dứt lời, cô liền cúp máy, cô siết chặt tay, không kiềm được tức giận mà quăng chiếc điện thoại vào bờ tường gần đó.
Vivian ơi là Vivian, ngươi đúng thật là thảm hại.
========================
Sáng ngày hôm sau, Andrew tỉnh giấc bởi tiếng gõ cửa, anh chống tay ngồi dậy, muốn đi đến mở ra, nhưng Vivian đã nhanh hơn.
Cô mở cửa, xuất hiện trước mắt là một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh, cúi đầu cung kính lên tiếng:
- Nữ hoàng.
Vivian lướt ánh mắt lạnh nhạt, cô liếc ngang những kẻ đứng đằng sau người phụ nữ rồi quay người đi vào trong, nhàn nhả hỏi:
- Là ngày nào?
Sophia đi theo vào trong, cô ta cúi đầu chào Andrew, sau đó đáp:
- Thưa nữ hoàng, là ngày 22 tháng 12, đúng 2 ngày nữa.
Vivian nhếch môi, cô vươn tay rót một ly nước lọc, lên giọng châm biếm:
- Quả nhiên ông ta đợi không nổi sau 2 tháng mà, đến thời gian cũng gấp rút như vậy.
Đưa ly lên uống một ngụm nước, cô lại hỏi tiếp:
- Ngươi có đem thứ ta nói không?
Sophia gật đầu, nhanh chóng trả lời:
- Dạ có.
Vừa nói, cô ta vừa phất tay, hai người phía sau nhìn thấy, nhanh chóng tiến lên, trên tay bọn họ cầm hai chiếc hộp đính ruby lấp lánh.
Sophia mở chiếc hộp đầu tiên, lên tiếng giới thiệu:
- Đây là váy cưới đã được đặt may bởi nhà thiết kế Tony Shark từ hai tháng trước, còn đây là thiệp mời theo lời của người, thưa nữ hoàng.
Vivian đi tới, ánh mắt cô liếc qua bộ váy cưới, rồi dừng lại ở chỗ hộp thiệp mời. Cầm một tờ lên xem, cô nhìn vỏ bì xa hoa được khảm bằng vàng, nhếch môi chế giễu:
- Thái quá.
Dừng một chút, cô quay qua nhìn Andrew đang giương mắt về phía mình, đi đến trước mặt đưa cho anh, nói:
- Mời cậu đến tham dự tiệc cưới của tôi, Andrew.
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Sophia mím môi, đáp:- Nữ hoàng, ngài Wertheimer đã xác định ngày cưới luôn rồi. Ngài ấy sẽ tổ chức một hôn lễ ngay tại Trung Quốc, chỉ cần người đến làm cô dâu nữa thôi.Vivan chớp ánh mắt lạnh lẽo, nói:- Hôn lễ? Ông ta còn không biết con gái của mình đang nằm trong bệnh viện hay sao mà còn quan tâm đến cái đám cưới rách nát đó hả?- Nhưng mà, nữ hoàng.... - Sophia vốn còn muốn khuyên giải lời gì đó nhưng ngay lập tức bị Vivian cắt ngang:- Được thôi, ngươi tới đây đi, mang theo váy cưới hay thiệp mời cũng được, ta có khách cần mời ở Trung Quốc.Dứt lời, cô liền cúp máy, cô siết chặt tay, không kiềm được tức giận mà quăng chiếc điện thoại vào bờ tường gần đó.Vivian ơi là Vivian, ngươi đúng thật là thảm hại.========================Sáng ngày hôm sau, Andrew tỉnh giấc bởi tiếng gõ cửa, anh chống tay ngồi dậy, muốn đi đến mở ra, nhưng Vivian đã nhanh hơn.Cô mở cửa, xuất hiện trước mắt là một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh, cúi đầu cung kính lên tiếng:- Nữ hoàng.Vivian lướt ánh mắt lạnh nhạt, cô liếc ngang những kẻ đứng đằng sau người phụ nữ rồi quay người đi vào trong, nhàn nhả hỏi:- Là ngày nào?Sophia đi theo vào trong, cô ta cúi đầu chào Andrew, sau đó đáp:- Thưa nữ hoàng, là ngày 22 tháng 12, đúng 2 ngày nữa.Vivian nhếch môi, cô vươn tay rót một ly nước lọc, lên giọng châm biếm:- Quả nhiên ông ta đợi không nổi sau 2 tháng mà, đến thời gian cũng gấp rút như vậy.Đưa ly lên uống một ngụm nước, cô lại hỏi tiếp:- Ngươi có đem thứ ta nói không?Sophia gật đầu, nhanh chóng trả lời:- Dạ có.Vừa nói, cô ta vừa phất tay, hai người phía sau nhìn thấy, nhanh chóng tiến lên, trên tay bọn họ cầm hai chiếc hộp đính ruby lấp lánh.Sophia mở chiếc hộp đầu tiên, lên tiếng giới thiệu:- Đây là váy cưới đã được đặt may bởi nhà thiết kế Tony Shark từ hai tháng trước, còn đây là thiệp mời theo lời của người, thưa nữ hoàng.Vivian đi tới, ánh mắt cô liếc qua bộ váy cưới, rồi dừng lại ở chỗ hộp thiệp mời. Cầm một tờ lên xem, cô nhìn vỏ bì xa hoa được khảm bằng vàng, nhếch môi chế giễu:- Thái quá.Dừng một chút, cô quay qua nhìn Andrew đang giương mắt về phía mình, đi đến trước mặt đưa cho anh, nói:- Mời cậu đến tham dự tiệc cưới của tôi, Andrew.