Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…
Chương 526: Bất an
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Kỳ Ân đi ra mở cửa, cô nhìn đám người mặc đồng phục, bình tĩnh lên tiếng:- Xin hỏi, các anh đến đây có việc gì hay không?Người đàn ông đứng đầu nhìn cô, chậm rãi đáp:- Có phải Âu Dương Thiên Thiên đang ở đây không?========================Ở trên lầu lúc này, Âu Dương Thiên Thiên đang cắm cúi với chiếc máy tính nhỏ, cô suy nghĩ về việc làm sao để có thể nâng cao số phần trăm cổ phiếu của mình trong các công ty mà cô đã đầu tư.Cụ thế, 5% cổ phần mà cô lấy được từ ngân hàng của Đường Gia Ân lúc trước đã được chuyển dưới dạng cổ phiếu và được cô góp vốn đầu tư vào các công ty chứng khoán, nhà hàng và khách sạn. Tuy không nhiều nhưng mỗi thứ cũng đem về cho cô không ít lời, dù vậy thì số cổ phiếu đó vẫn không tăng lên.Âu Dương Thiên Thiên đã nghĩ đến một cách để xây dựng quyền lực, chính là làm tăng số cổ phiếu của mình lên cao rồi đổi lại thành cổ phần để đầu tư vào công ty PJH, một trong những công ty của Âu Dương gia.Sở dĩ lúc đầu không giữ nguyên cổ phần đầu tư vào PJH là vì cô không đủ yêu cầu để làm một nhà góp vốn, ít nhất bản thân cô phải đủ 7-10 phần trăm cổ phần mới có thể có một chân trong ghế nhà đầu tư đượcHơn nữa lúc đó cô đang cần tiền để trả nợ ngân hàng, vậy nên phải chuyển sang cổ phiếu để đầu tư kiếm lời. Bây giờ không còn cách nào khác ngoài việc đảo ngược điều đó lại để kiếm cổ phần.Khổ nỗi.... làm sao để tăng cổ phiếu bây giờ?Âu Dương Thiên Thiên vò đầu suy nghĩ một lúc lâu nhưng vẫn không tìm ra được cách giải quyết, cô đau não để máy tính lên bàn, xuống giường rót cho mình một ly nước.Đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, bấy giờ Âu Dương Thiên Thiên mới phát hiện Elsa không có ở đây, lúc nãy quá chú tâm vào máy tính mà cô không để ý đến cô ấy.Nhìn hộp sơn vẫn còn để dưới sàn, Âu Dương Thiên Thiên thắc mắc lẩm bẩm:- Elsa đâu rồi? Sao lại để những thứ này ở đây rồi bỏ đi vậy chứ?Vừa nói, Âu Dương Thiên Thiên vừa mở cửa đi ra khỏi phòng, cô xuống lầu, ngó nghiêng tìm kiếm xung quanh, thế nhưng vẫn không tìm ra Elsa.Đúng lúc đi ngang qua đại sảnh, khóe mắt cô chợt thấy một màu xanh nổi bật, quay đầu nhìn sang, vừa vặn thấy một đám người đứng trước cổng nhà, đối diện họ còn có một người phụ nữ, hình như là Kỳ Ân.Nhưng điều làm cô chú ý chính là, đám người đó là cảnh sát sao?Lúc này, Elsa từ bên trong đi ra ngoài, cô đã thay một bộ đồ mới, sơn trên người cũng đã rửa sạch, thấy Âu Dương Thiên Thiên, cô liền chạy đến, hỏi:- Nhị tiểu thư, sao cô lại xuống đây?Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy tiếng Elsa, ngay lập tức nhìn qua, đáp:- À, tôi không thấy cô trong phòng nên xuống tìm thôi. Cứ tưởng cô có chuyện chạy đi đâu mất.Elsa bật cười, trả lời:- Không có, tôi đi thay quần áo thôi, do tôi nghiệp dư quá nên làm sơn dính hết lên người. Chậc, có lẽ tôi sẽ phải nhờ ai đó làm giúp thôi, tôi không thể tiếp tục nếu cứ bị bẩn khắp người thế này.Âu Dương Thiên Thiên: "...."Ngay từ đầu đã bảo cô không cần sơn mà, lấm lem hết cả người.Liếc mắt nhìn về phía cổng, Âu Dương Thiên Thiên lên tiếng:- Nhưng mà... sao cảnh sát lại đến đây vậy?Elsa nhìn theo hướng của cô, lắc đầu đáp:- Tôi cũng không biết, Kỳ Ân đã ra tiếp chuyện khá lâu rồi nhưng hình như là có vấn đề gì đó thì phải.Âu Dương Thiên Thiên nghe cô nói, mím môi im lặng. Đột nhiên trong lòng... dậy lên chút bất an, cũng không biết là vì cái gì nữa....*Cầu phiếu nè, ahihi*
Kỳ Ân đi ra mở cửa, cô nhìn đám người mặc đồng phục, bình tĩnh lên tiếng:
- Xin hỏi, các anh đến đây có việc gì hay không?
Người đàn ông đứng đầu nhìn cô, chậm rãi đáp:
- Có phải Âu Dương Thiên Thiên đang ở đây không?
========================
Ở trên lầu lúc này, Âu Dương Thiên Thiên đang cắm cúi với chiếc máy tính nhỏ, cô suy nghĩ về việc làm sao để có thể nâng cao số phần trăm cổ phiếu của mình trong các công ty mà cô đã đầu tư.
Cụ thế, 5% cổ phần mà cô lấy được từ ngân hàng của Đường Gia Ân lúc trước đã được chuyển dưới dạng cổ phiếu và được cô góp vốn đầu tư vào các công ty chứng khoán, nhà hàng và khách sạn. Tuy không nhiều nhưng mỗi thứ cũng đem về cho cô không ít lời, dù vậy thì số cổ phiếu đó vẫn không tăng lên.
Âu Dương Thiên Thiên đã nghĩ đến một cách để xây dựng quyền lực, chính là làm tăng số cổ phiếu của mình lên cao rồi đổi lại thành cổ phần để đầu tư vào công ty PJH, một trong những công ty của Âu Dương gia.
Sở dĩ lúc đầu không giữ nguyên cổ phần đầu tư vào PJH là vì cô không đủ yêu cầu để làm một nhà góp vốn, ít nhất bản thân cô phải đủ 7-10 phần trăm cổ phần mới có thể có một chân trong ghế nhà đầu tư được
Hơn nữa lúc đó cô đang cần tiền để trả nợ ngân hàng, vậy nên phải chuyển sang cổ phiếu để đầu tư kiếm lời. Bây giờ không còn cách nào khác ngoài việc đảo ngược điều đó lại để kiếm cổ phần.
Khổ nỗi.... làm sao để tăng cổ phiếu bây giờ?
Âu Dương Thiên Thiên vò đầu suy nghĩ một lúc lâu nhưng vẫn không tìm ra được cách giải quyết, cô đau não để máy tính lên bàn, xuống giường rót cho mình một ly nước.
Đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, bấy giờ Âu Dương Thiên Thiên mới phát hiện Elsa không có ở đây, lúc nãy quá chú tâm vào máy tính mà cô không để ý đến cô ấy.
Nhìn hộp sơn vẫn còn để dưới sàn, Âu Dương Thiên Thiên thắc mắc lẩm bẩm:
- Elsa đâu rồi? Sao lại để những thứ này ở đây rồi bỏ đi vậy chứ?
Vừa nói, Âu Dương Thiên Thiên vừa mở cửa đi ra khỏi phòng, cô xuống lầu, ngó nghiêng tìm kiếm xung quanh, thế nhưng vẫn không tìm ra Elsa.
Đúng lúc đi ngang qua đại sảnh, khóe mắt cô chợt thấy một màu xanh nổi bật, quay đầu nhìn sang, vừa vặn thấy một đám người đứng trước cổng nhà, đối diện họ còn có một người phụ nữ, hình như là Kỳ Ân.
Nhưng điều làm cô chú ý chính là, đám người đó là cảnh sát sao?
Lúc này, Elsa từ bên trong đi ra ngoài, cô đã thay một bộ đồ mới, sơn trên người cũng đã rửa sạch, thấy Âu Dương Thiên Thiên, cô liền chạy đến, hỏi:
- Nhị tiểu thư, sao cô lại xuống đây?
Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy tiếng Elsa, ngay lập tức nhìn qua, đáp:
- À, tôi không thấy cô trong phòng nên xuống tìm thôi. Cứ tưởng cô có chuyện chạy đi đâu mất.
Elsa bật cười, trả lời:
- Không có, tôi đi thay quần áo thôi, do tôi nghiệp dư quá nên làm sơn dính hết lên người. Chậc, có lẽ tôi sẽ phải nhờ ai đó làm giúp thôi, tôi không thể tiếp tục nếu cứ bị bẩn khắp người thế này.
Âu Dương Thiên Thiên: "...."
Ngay từ đầu đã bảo cô không cần sơn mà, lấm lem hết cả người.
Liếc mắt nhìn về phía cổng, Âu Dương Thiên Thiên lên tiếng:
- Nhưng mà... sao cảnh sát lại đến đây vậy?
Elsa nhìn theo hướng của cô, lắc đầu đáp:
- Tôi cũng không biết, Kỳ Ân đã ra tiếp chuyện khá lâu rồi nhưng hình như là có vấn đề gì đó thì phải.
Âu Dương Thiên Thiên nghe cô nói, mím môi im lặng. Đột nhiên trong lòng... dậy lên chút bất an, cũng không biết là vì cái gì nữa....
*Cầu phiếu nè, ahihi*
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Kỳ Ân đi ra mở cửa, cô nhìn đám người mặc đồng phục, bình tĩnh lên tiếng:- Xin hỏi, các anh đến đây có việc gì hay không?Người đàn ông đứng đầu nhìn cô, chậm rãi đáp:- Có phải Âu Dương Thiên Thiên đang ở đây không?========================Ở trên lầu lúc này, Âu Dương Thiên Thiên đang cắm cúi với chiếc máy tính nhỏ, cô suy nghĩ về việc làm sao để có thể nâng cao số phần trăm cổ phiếu của mình trong các công ty mà cô đã đầu tư.Cụ thế, 5% cổ phần mà cô lấy được từ ngân hàng của Đường Gia Ân lúc trước đã được chuyển dưới dạng cổ phiếu và được cô góp vốn đầu tư vào các công ty chứng khoán, nhà hàng và khách sạn. Tuy không nhiều nhưng mỗi thứ cũng đem về cho cô không ít lời, dù vậy thì số cổ phiếu đó vẫn không tăng lên.Âu Dương Thiên Thiên đã nghĩ đến một cách để xây dựng quyền lực, chính là làm tăng số cổ phiếu của mình lên cao rồi đổi lại thành cổ phần để đầu tư vào công ty PJH, một trong những công ty của Âu Dương gia.Sở dĩ lúc đầu không giữ nguyên cổ phần đầu tư vào PJH là vì cô không đủ yêu cầu để làm một nhà góp vốn, ít nhất bản thân cô phải đủ 7-10 phần trăm cổ phần mới có thể có một chân trong ghế nhà đầu tư đượcHơn nữa lúc đó cô đang cần tiền để trả nợ ngân hàng, vậy nên phải chuyển sang cổ phiếu để đầu tư kiếm lời. Bây giờ không còn cách nào khác ngoài việc đảo ngược điều đó lại để kiếm cổ phần.Khổ nỗi.... làm sao để tăng cổ phiếu bây giờ?Âu Dương Thiên Thiên vò đầu suy nghĩ một lúc lâu nhưng vẫn không tìm ra được cách giải quyết, cô đau não để máy tính lên bàn, xuống giường rót cho mình một ly nước.Đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, bấy giờ Âu Dương Thiên Thiên mới phát hiện Elsa không có ở đây, lúc nãy quá chú tâm vào máy tính mà cô không để ý đến cô ấy.Nhìn hộp sơn vẫn còn để dưới sàn, Âu Dương Thiên Thiên thắc mắc lẩm bẩm:- Elsa đâu rồi? Sao lại để những thứ này ở đây rồi bỏ đi vậy chứ?Vừa nói, Âu Dương Thiên Thiên vừa mở cửa đi ra khỏi phòng, cô xuống lầu, ngó nghiêng tìm kiếm xung quanh, thế nhưng vẫn không tìm ra Elsa.Đúng lúc đi ngang qua đại sảnh, khóe mắt cô chợt thấy một màu xanh nổi bật, quay đầu nhìn sang, vừa vặn thấy một đám người đứng trước cổng nhà, đối diện họ còn có một người phụ nữ, hình như là Kỳ Ân.Nhưng điều làm cô chú ý chính là, đám người đó là cảnh sát sao?Lúc này, Elsa từ bên trong đi ra ngoài, cô đã thay một bộ đồ mới, sơn trên người cũng đã rửa sạch, thấy Âu Dương Thiên Thiên, cô liền chạy đến, hỏi:- Nhị tiểu thư, sao cô lại xuống đây?Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy tiếng Elsa, ngay lập tức nhìn qua, đáp:- À, tôi không thấy cô trong phòng nên xuống tìm thôi. Cứ tưởng cô có chuyện chạy đi đâu mất.Elsa bật cười, trả lời:- Không có, tôi đi thay quần áo thôi, do tôi nghiệp dư quá nên làm sơn dính hết lên người. Chậc, có lẽ tôi sẽ phải nhờ ai đó làm giúp thôi, tôi không thể tiếp tục nếu cứ bị bẩn khắp người thế này.Âu Dương Thiên Thiên: "...."Ngay từ đầu đã bảo cô không cần sơn mà, lấm lem hết cả người.Liếc mắt nhìn về phía cổng, Âu Dương Thiên Thiên lên tiếng:- Nhưng mà... sao cảnh sát lại đến đây vậy?Elsa nhìn theo hướng của cô, lắc đầu đáp:- Tôi cũng không biết, Kỳ Ân đã ra tiếp chuyện khá lâu rồi nhưng hình như là có vấn đề gì đó thì phải.Âu Dương Thiên Thiên nghe cô nói, mím môi im lặng. Đột nhiên trong lòng... dậy lên chút bất an, cũng không biết là vì cái gì nữa....*Cầu phiếu nè, ahihi*