Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…

Chương 625: Nguy hiểm trùng trùng!

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… - A, my Eyes, my eyes....( A, mắt tao, mắt tao....)Đám người mặc áo đen bị pháo cay thổi vào mắt, chúng la lớn lên, đưa tay lên theo bản năng ôm mặt mình,Chính lúc đó, Kỳ Ân nổ súng vào chúng, hạ được hai kẻ đứng phía trước. Làm xong, cô ngay lập tức chạy vào hướng của Elsa và Âu Dương Thiên Thiên.Đám người mặc áo đen chật vật với khói cay mù mịt, một kẻ trong số đó tức giận đến mức hét lên:- Tell the boss, hurry up!! Tell the boss!!!( Báo cho đại ca, nhanh lên. Báo cho đại ca!!!!)- Aiss, my eys... a bunch of bastards!( Aisss, mắt của tôi... một lúc khốn khiếp)Những tiếng la hét đan xen vào nhau, cùng với đó là tiếng súng bắn ra chệch choạng, đám người hoàn toànkhông biết, cả ba cô gái đã rời đi từ lâu.Kỳ Ân rút băng đạn rỗng ra, thay vào súng của mình một băng đạn mới, rồi chạy thật nhanh đuổi kịp bước chân của hai người phía trước.Elsa dẫn theo Âu Dương Thiên Thiên chạy cũng rất nhanh, hai người dường như dùng hết tốc độ của mình, gặp nơi nào rẽ được thì rẽ, thục mạng lẩn trốn.Thế nhưng, nhà thờ Siena này là của Mafia, hai cô dù có chạy như thế nào cũng không thể thoát được. Elsa và Âu Dương Thiên Thiên ngay lập tức bị phát hiện tại một đoạn hành lang."Pằng pằng pằng" - Đám người áo đen vừa gặp liền bắn súng về phía của hai cô, Elsa nhanh tay đẩy Âu Dương Thiên Thiên qua một bên, cô dùng khinh công, lộn người lên cao né đi những viên đạn.Elsa cầm con dao trên tay, cô thoăn thoắt lướt mình, nhanh như những bóng ma tiến đến bên cạnh những kẻ mặc áo đen, liếc một đường lên cổ của họ.Máu bắn khắp mặt cô, khiến ánh mắt Elsa như nhuốm một màu đỏ tươi, cô ra tay không chút lưu tình, kết liễu mạng sống của đám Mafia chỉ trong vài giây. Thậm chí, bọn chúng còn không kịp dùng súng để bắn vào cô.Kỳ Ân vừa lúc chạy đến, cô cầm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, kéo đi tiếp. Elsa xử lý xong đám người đó thì cũng chạy theo sau.Đúng lúc này, đột nhiên bộ đàm trên tai Kỳ Ân và Elsa vang tiếng "rè rè", cả hai người nhìn nhau, đồng thanh nói:- Có tín hiệu rồi!Nói xong, Kỳ Ân liền nhấn nút liên lạc, lên tiếng gọi:- Anna, cô nghe thấy tôi không?Thế nhưng, đáp lại cô vẫn là tiếng "rè rè", Kỳ Ân cắn môi, gọi thêm một lần nữa:- Anna!Đúng lúc cả ba người chạy qua một ngã rẽ, đột nhiên một viên đạn từ nơi nào bay ra, Kỳ Ân ngay lập tức phát giác được, hô lên:- Cúi xuống!Elsa và Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy liền cúi đầu ngồi xuống, riêng Kỳ Ân thì vừa nói xong, không kịp làm động tác đó, cô quay mặt qua một bên, dùng hết sức tránh đi viên đạn,Đường đạn bay vút qua, găm vào một bức tượng hình con rồng phía trước. Kỳ Ân xoay người một vòng, chống tay quỳ xuống đất, trên mặt cô, hiện lên một vết máu..... là do viên đạn đó tạo thành!Cùng lúc này, những bóng đen từ ngã rẽ lao ra, xông về phía ba người. Âu Dương Thiên Thiên lùi lại theo bản năng, còn Elsa và Kỳ Ân thì cùng lúc lao lên..

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… - A, my Eyes, my eyes....( A, mắt tao, mắt tao....)Đám người mặc áo đen bị pháo cay thổi vào mắt, chúng la lớn lên, đưa tay lên theo bản năng ôm mặt mình,Chính lúc đó, Kỳ Ân nổ súng vào chúng, hạ được hai kẻ đứng phía trước. Làm xong, cô ngay lập tức chạy vào hướng của Elsa và Âu Dương Thiên Thiên.Đám người mặc áo đen chật vật với khói cay mù mịt, một kẻ trong số đó tức giận đến mức hét lên:- Tell the boss, hurry up!! Tell the boss!!!( Báo cho đại ca, nhanh lên. Báo cho đại ca!!!!)- Aiss, my eys... a bunch of bastards!( Aisss, mắt của tôi... một lúc khốn khiếp)Những tiếng la hét đan xen vào nhau, cùng với đó là tiếng súng bắn ra chệch choạng, đám người hoàn toànkhông biết, cả ba cô gái đã rời đi từ lâu.Kỳ Ân rút băng đạn rỗng ra, thay vào súng của mình một băng đạn mới, rồi chạy thật nhanh đuổi kịp bước chân của hai người phía trước.Elsa dẫn theo Âu Dương Thiên Thiên chạy cũng rất nhanh, hai người dường như dùng hết tốc độ của mình, gặp nơi nào rẽ được thì rẽ, thục mạng lẩn trốn.Thế nhưng, nhà thờ Siena này là của Mafia, hai cô dù có chạy như thế nào cũng không thể thoát được. Elsa và Âu Dương Thiên Thiên ngay lập tức bị phát hiện tại một đoạn hành lang."Pằng pằng pằng" - Đám người áo đen vừa gặp liền bắn súng về phía của hai cô, Elsa nhanh tay đẩy Âu Dương Thiên Thiên qua một bên, cô dùng khinh công, lộn người lên cao né đi những viên đạn.Elsa cầm con dao trên tay, cô thoăn thoắt lướt mình, nhanh như những bóng ma tiến đến bên cạnh những kẻ mặc áo đen, liếc một đường lên cổ của họ.Máu bắn khắp mặt cô, khiến ánh mắt Elsa như nhuốm một màu đỏ tươi, cô ra tay không chút lưu tình, kết liễu mạng sống của đám Mafia chỉ trong vài giây. Thậm chí, bọn chúng còn không kịp dùng súng để bắn vào cô.Kỳ Ân vừa lúc chạy đến, cô cầm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, kéo đi tiếp. Elsa xử lý xong đám người đó thì cũng chạy theo sau.Đúng lúc này, đột nhiên bộ đàm trên tai Kỳ Ân và Elsa vang tiếng "rè rè", cả hai người nhìn nhau, đồng thanh nói:- Có tín hiệu rồi!Nói xong, Kỳ Ân liền nhấn nút liên lạc, lên tiếng gọi:- Anna, cô nghe thấy tôi không?Thế nhưng, đáp lại cô vẫn là tiếng "rè rè", Kỳ Ân cắn môi, gọi thêm một lần nữa:- Anna!Đúng lúc cả ba người chạy qua một ngã rẽ, đột nhiên một viên đạn từ nơi nào bay ra, Kỳ Ân ngay lập tức phát giác được, hô lên:- Cúi xuống!Elsa và Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy liền cúi đầu ngồi xuống, riêng Kỳ Ân thì vừa nói xong, không kịp làm động tác đó, cô quay mặt qua một bên, dùng hết sức tránh đi viên đạn,Đường đạn bay vút qua, găm vào một bức tượng hình con rồng phía trước. Kỳ Ân xoay người một vòng, chống tay quỳ xuống đất, trên mặt cô, hiện lên một vết máu..... là do viên đạn đó tạo thành!Cùng lúc này, những bóng đen từ ngã rẽ lao ra, xông về phía ba người. Âu Dương Thiên Thiên lùi lại theo bản năng, còn Elsa và Kỳ Ân thì cùng lúc lao lên..

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… - A, my Eyes, my eyes....( A, mắt tao, mắt tao....)Đám người mặc áo đen bị pháo cay thổi vào mắt, chúng la lớn lên, đưa tay lên theo bản năng ôm mặt mình,Chính lúc đó, Kỳ Ân nổ súng vào chúng, hạ được hai kẻ đứng phía trước. Làm xong, cô ngay lập tức chạy vào hướng của Elsa và Âu Dương Thiên Thiên.Đám người mặc áo đen chật vật với khói cay mù mịt, một kẻ trong số đó tức giận đến mức hét lên:- Tell the boss, hurry up!! Tell the boss!!!( Báo cho đại ca, nhanh lên. Báo cho đại ca!!!!)- Aiss, my eys... a bunch of bastards!( Aisss, mắt của tôi... một lúc khốn khiếp)Những tiếng la hét đan xen vào nhau, cùng với đó là tiếng súng bắn ra chệch choạng, đám người hoàn toànkhông biết, cả ba cô gái đã rời đi từ lâu.Kỳ Ân rút băng đạn rỗng ra, thay vào súng của mình một băng đạn mới, rồi chạy thật nhanh đuổi kịp bước chân của hai người phía trước.Elsa dẫn theo Âu Dương Thiên Thiên chạy cũng rất nhanh, hai người dường như dùng hết tốc độ của mình, gặp nơi nào rẽ được thì rẽ, thục mạng lẩn trốn.Thế nhưng, nhà thờ Siena này là của Mafia, hai cô dù có chạy như thế nào cũng không thể thoát được. Elsa và Âu Dương Thiên Thiên ngay lập tức bị phát hiện tại một đoạn hành lang."Pằng pằng pằng" - Đám người áo đen vừa gặp liền bắn súng về phía của hai cô, Elsa nhanh tay đẩy Âu Dương Thiên Thiên qua một bên, cô dùng khinh công, lộn người lên cao né đi những viên đạn.Elsa cầm con dao trên tay, cô thoăn thoắt lướt mình, nhanh như những bóng ma tiến đến bên cạnh những kẻ mặc áo đen, liếc một đường lên cổ của họ.Máu bắn khắp mặt cô, khiến ánh mắt Elsa như nhuốm một màu đỏ tươi, cô ra tay không chút lưu tình, kết liễu mạng sống của đám Mafia chỉ trong vài giây. Thậm chí, bọn chúng còn không kịp dùng súng để bắn vào cô.Kỳ Ân vừa lúc chạy đến, cô cầm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, kéo đi tiếp. Elsa xử lý xong đám người đó thì cũng chạy theo sau.Đúng lúc này, đột nhiên bộ đàm trên tai Kỳ Ân và Elsa vang tiếng "rè rè", cả hai người nhìn nhau, đồng thanh nói:- Có tín hiệu rồi!Nói xong, Kỳ Ân liền nhấn nút liên lạc, lên tiếng gọi:- Anna, cô nghe thấy tôi không?Thế nhưng, đáp lại cô vẫn là tiếng "rè rè", Kỳ Ân cắn môi, gọi thêm một lần nữa:- Anna!Đúng lúc cả ba người chạy qua một ngã rẽ, đột nhiên một viên đạn từ nơi nào bay ra, Kỳ Ân ngay lập tức phát giác được, hô lên:- Cúi xuống!Elsa và Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy liền cúi đầu ngồi xuống, riêng Kỳ Ân thì vừa nói xong, không kịp làm động tác đó, cô quay mặt qua một bên, dùng hết sức tránh đi viên đạn,Đường đạn bay vút qua, găm vào một bức tượng hình con rồng phía trước. Kỳ Ân xoay người một vòng, chống tay quỳ xuống đất, trên mặt cô, hiện lên một vết máu..... là do viên đạn đó tạo thành!Cùng lúc này, những bóng đen từ ngã rẽ lao ra, xông về phía ba người. Âu Dương Thiên Thiên lùi lại theo bản năng, còn Elsa và Kỳ Ân thì cùng lúc lao lên..

Chương 625: Nguy hiểm trùng trùng!