Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…
Chương 637: Không thể đi ra đó!
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Âu Dương Thiên Thiên ngừng phản kháng khi nghe những lời của Âu Dương Vô Thần, cô dường như đã bắt đầu nghĩ rằng anh nói đúng, thấy vậy, Âu Dương Vô Thần chậm rãi nói tiếp:- Elsa là một người rất tài giỏi, cô ấy thừa sức một mình thoát khỏi nơi này, cần gì phải đợi tôi đến cứu? Nhưng mà cô ấy không làm như vậy, là bởi vì cô ấy còn muốn cứu cả em, muốn bảo vệ em thoát ra ngoài. Âu Dương Thiên Thiên, em đừng nói Elsa mong ngóng tôi đến cứu cô ấy, thực chất tôi đến đây chính là để cứu em. Cô ấy biết rõ điều đó, nên mới gắng gượng đến tận bây giờ.- Elsa đã chết rồi, cô ấy thật sự đi rồi, em phải chấp nhận điều đó. Lí trí một chút đi, Âu Dương Thiên Thiên.Cô gái mếu máo nhìn người đàn ông, lời của anh khiến cô không phản bác lại được gì, cuối cùng, chỉ biết gục đầu xuống tay anh, khóc nấc lên.- Tại sao? Tại sao lại là Elsa? Tại sao không phải là người nào khác.... tại sao không phải là tôi?Âu Dương Vô Thần ôm lấy đầu cô, anh mím môi, im lặng không lên tiếng. Stefan và Andrew thấy vậy, cũng không làm được gì ngoài việc thở dài ra một hơi.Đứng trước sự việc đau lòng này, mấy ai có thể không đau xót chứ? Âu Dương Vô Thần thực chất cũng rất đau xót và thương cảm, chỉ là cậu ta không thể hiện nó ra mà thôi.Sống trong hắc đạo bao nhiêu năm, nếu như ai chết cũng mềm yếu khóc lóc, vậy thì Âu Dương Vô Thần đã không trụ nổi đến bây giờ rồi. Hơn nữa.... một trái tim vốn dĩ đã chịu nhiều thương tổn như cậu ta, có thêm một hay hai chuyện đau lòng, thì khác gì chứ?Vivian đỡ người Kỳ Ân đứng dậy, cô nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:- Mau đi thôi, còn chần chừ nữa sẽ không kịp mất.Âu Dương Vô Thần gật đầu, nắm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, quay người muốn đi ra ngoài.Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói vang lên:- Dừng lại, không thể đi ra đó được.Bước chân của đám người ngừng trong giây lát, bọn họ quay đầu, chợt thấy một người đàn ông đứng phía sau.Mã Nhược Anh nhướn mày, lên tiếng trước:- Thời chủ, anh nói gì?Thời Cảnh Thường chớp mắt nhìn đám người, chậm rãi trả lời:- Không thể đi ra bằng cổng chính đâu, một đám Mafia đang đợi các người ngoài đó đấy!Vừa dứt lời, đột nhiên bộ đàm trên tai của tất cả đều vang giọng của Anna:- Cậu chủ, đúng là phía trước cổng có rất nhiều người, còn trang bị vũ khí nữa, ngài không thể ra ngoài lúc này được.Anna gạt phăng nước mắt, cô đứng dậy mang tai nghe vào, tự làm tỉnh táo lí trí của mình. Qua màn hình, Anna đã thấy đám Mafia đó tập hợp rất nhiều trước cổng, quân số có thể lên tới hàng trăm, bọn chúng đang đợi Âu Dương Vô Thần ra. Vậy nên liền thông báo với anh.Tay Anna siết chặt, mi mắt cô run rẩy, tựa như có chút tức giận. Vậy là... sự hi sinh của Elsa đã trở thành vô nghĩa rồi....Đúng lúc này, đột nhiên mặt đất rung lên liên hồi, đám người nhìn nhau, sắc mặt đều bất ngờ, ngay cả Thời Cảnh Thường cũng đảo mắt suy nghĩ.Vivian nhíu mày, lên tiếng hỏi:- Có chuyện gì xảy ra vậy?*Cầu phiếu nè, ahihi*
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Âu Dương Thiên Thiên ngừng phản kháng khi nghe những lời của Âu Dương Vô Thần, cô dường như đã bắt đầu nghĩ rằng anh nói đúng, thấy vậy, Âu Dương Vô Thần chậm rãi nói tiếp:- Elsa là một người rất tài giỏi, cô ấy thừa sức một mình thoát khỏi nơi này, cần gì phải đợi tôi đến cứu? Nhưng mà cô ấy không làm như vậy, là bởi vì cô ấy còn muốn cứu cả em, muốn bảo vệ em thoát ra ngoài. Âu Dương Thiên Thiên, em đừng nói Elsa mong ngóng tôi đến cứu cô ấy, thực chất tôi đến đây chính là để cứu em. Cô ấy biết rõ điều đó, nên mới gắng gượng đến tận bây giờ.- Elsa đã chết rồi, cô ấy thật sự đi rồi, em phải chấp nhận điều đó. Lí trí một chút đi, Âu Dương Thiên Thiên.Cô gái mếu máo nhìn người đàn ông, lời của anh khiến cô không phản bác lại được gì, cuối cùng, chỉ biết gục đầu xuống tay anh, khóc nấc lên.- Tại sao? Tại sao lại là Elsa? Tại sao không phải là người nào khác.... tại sao không phải là tôi?Âu Dương Vô Thần ôm lấy đầu cô, anh mím môi, im lặng không lên tiếng. Stefan và Andrew thấy vậy, cũng không làm được gì ngoài việc thở dài ra một hơi.Đứng trước sự việc đau lòng này, mấy ai có thể không đau xót chứ? Âu Dương Vô Thần thực chất cũng rất đau xót và thương cảm, chỉ là cậu ta không thể hiện nó ra mà thôi.Sống trong hắc đạo bao nhiêu năm, nếu như ai chết cũng mềm yếu khóc lóc, vậy thì Âu Dương Vô Thần đã không trụ nổi đến bây giờ rồi. Hơn nữa.... một trái tim vốn dĩ đã chịu nhiều thương tổn như cậu ta, có thêm một hay hai chuyện đau lòng, thì khác gì chứ?Vivian đỡ người Kỳ Ân đứng dậy, cô nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:- Mau đi thôi, còn chần chừ nữa sẽ không kịp mất.Âu Dương Vô Thần gật đầu, nắm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, quay người muốn đi ra ngoài.Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói vang lên:- Dừng lại, không thể đi ra đó được.Bước chân của đám người ngừng trong giây lát, bọn họ quay đầu, chợt thấy một người đàn ông đứng phía sau.Mã Nhược Anh nhướn mày, lên tiếng trước:- Thời chủ, anh nói gì?Thời Cảnh Thường chớp mắt nhìn đám người, chậm rãi trả lời:- Không thể đi ra bằng cổng chính đâu, một đám Mafia đang đợi các người ngoài đó đấy!Vừa dứt lời, đột nhiên bộ đàm trên tai của tất cả đều vang giọng của Anna:- Cậu chủ, đúng là phía trước cổng có rất nhiều người, còn trang bị vũ khí nữa, ngài không thể ra ngoài lúc này được.Anna gạt phăng nước mắt, cô đứng dậy mang tai nghe vào, tự làm tỉnh táo lí trí của mình. Qua màn hình, Anna đã thấy đám Mafia đó tập hợp rất nhiều trước cổng, quân số có thể lên tới hàng trăm, bọn chúng đang đợi Âu Dương Vô Thần ra. Vậy nên liền thông báo với anh.Tay Anna siết chặt, mi mắt cô run rẩy, tựa như có chút tức giận. Vậy là... sự hi sinh của Elsa đã trở thành vô nghĩa rồi....Đúng lúc này, đột nhiên mặt đất rung lên liên hồi, đám người nhìn nhau, sắc mặt đều bất ngờ, ngay cả Thời Cảnh Thường cũng đảo mắt suy nghĩ.Vivian nhíu mày, lên tiếng hỏi:- Có chuyện gì xảy ra vậy?*Cầu phiếu nè, ahihi*
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Âu Dương Thiên Thiên ngừng phản kháng khi nghe những lời của Âu Dương Vô Thần, cô dường như đã bắt đầu nghĩ rằng anh nói đúng, thấy vậy, Âu Dương Vô Thần chậm rãi nói tiếp:- Elsa là một người rất tài giỏi, cô ấy thừa sức một mình thoát khỏi nơi này, cần gì phải đợi tôi đến cứu? Nhưng mà cô ấy không làm như vậy, là bởi vì cô ấy còn muốn cứu cả em, muốn bảo vệ em thoát ra ngoài. Âu Dương Thiên Thiên, em đừng nói Elsa mong ngóng tôi đến cứu cô ấy, thực chất tôi đến đây chính là để cứu em. Cô ấy biết rõ điều đó, nên mới gắng gượng đến tận bây giờ.- Elsa đã chết rồi, cô ấy thật sự đi rồi, em phải chấp nhận điều đó. Lí trí một chút đi, Âu Dương Thiên Thiên.Cô gái mếu máo nhìn người đàn ông, lời của anh khiến cô không phản bác lại được gì, cuối cùng, chỉ biết gục đầu xuống tay anh, khóc nấc lên.- Tại sao? Tại sao lại là Elsa? Tại sao không phải là người nào khác.... tại sao không phải là tôi?Âu Dương Vô Thần ôm lấy đầu cô, anh mím môi, im lặng không lên tiếng. Stefan và Andrew thấy vậy, cũng không làm được gì ngoài việc thở dài ra một hơi.Đứng trước sự việc đau lòng này, mấy ai có thể không đau xót chứ? Âu Dương Vô Thần thực chất cũng rất đau xót và thương cảm, chỉ là cậu ta không thể hiện nó ra mà thôi.Sống trong hắc đạo bao nhiêu năm, nếu như ai chết cũng mềm yếu khóc lóc, vậy thì Âu Dương Vô Thần đã không trụ nổi đến bây giờ rồi. Hơn nữa.... một trái tim vốn dĩ đã chịu nhiều thương tổn như cậu ta, có thêm một hay hai chuyện đau lòng, thì khác gì chứ?Vivian đỡ người Kỳ Ân đứng dậy, cô nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:- Mau đi thôi, còn chần chừ nữa sẽ không kịp mất.Âu Dương Vô Thần gật đầu, nắm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, quay người muốn đi ra ngoài.Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói vang lên:- Dừng lại, không thể đi ra đó được.Bước chân của đám người ngừng trong giây lát, bọn họ quay đầu, chợt thấy một người đàn ông đứng phía sau.Mã Nhược Anh nhướn mày, lên tiếng trước:- Thời chủ, anh nói gì?Thời Cảnh Thường chớp mắt nhìn đám người, chậm rãi trả lời:- Không thể đi ra bằng cổng chính đâu, một đám Mafia đang đợi các người ngoài đó đấy!Vừa dứt lời, đột nhiên bộ đàm trên tai của tất cả đều vang giọng của Anna:- Cậu chủ, đúng là phía trước cổng có rất nhiều người, còn trang bị vũ khí nữa, ngài không thể ra ngoài lúc này được.Anna gạt phăng nước mắt, cô đứng dậy mang tai nghe vào, tự làm tỉnh táo lí trí của mình. Qua màn hình, Anna đã thấy đám Mafia đó tập hợp rất nhiều trước cổng, quân số có thể lên tới hàng trăm, bọn chúng đang đợi Âu Dương Vô Thần ra. Vậy nên liền thông báo với anh.Tay Anna siết chặt, mi mắt cô run rẩy, tựa như có chút tức giận. Vậy là... sự hi sinh của Elsa đã trở thành vô nghĩa rồi....Đúng lúc này, đột nhiên mặt đất rung lên liên hồi, đám người nhìn nhau, sắc mặt đều bất ngờ, ngay cả Thời Cảnh Thường cũng đảo mắt suy nghĩ.Vivian nhíu mày, lên tiếng hỏi:- Có chuyện gì xảy ra vậy?*Cầu phiếu nè, ahihi*