Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…

Chương 673: Người hầu thẩm gia

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Nghe cái tên phát ra từ miệng của Âu Dương Thiên Thiên, Sherry gật đầu, đáp:- Phải, đúng là Đường Gia Ưng.Nét mặt Âu Dương Thiên Thiên thay đổi hẳn sau câu trả lời này, cô nheo ánh mắt sắc bén, lên tiếng:- Chuyển máy cho tôi.Sherry mím môi, cô vươn tay tháo bộ đàm trên tai ra, gắn vào dây loa của radio âm thanh cách tay lái không xa, nhấn nút mở lớn. Ngay lập tức, một giọng nói truyền tới:- Thiên Thiên, cháu có đang nghe hay không?Âu Dương Thiên Thiên chớp ánh mắt bình tĩnh, lạnh nhạt chào hỏi:- Nghe rất rõ. Lâu rồi không gặp, chú của cháu!Người đàn ông cười nhẹ, không nhanh không chậm nói:- Đúng vậy, thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt một cái cũng đã hơn 10 năm rồi chúng ta không gặp nhau. Mới ngày nào cháu còn là một cô nhóc luôn miệng gào khóc gọi mẹ, vậy mà giờ đây đã ra dáng một tiểu thư khuê các, biết đối đáp lễ nghĩa hơn rồi.Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, nhếch môi trả lời:- Không đối đáp lễ nghĩa, cháu sợ chú lại tức giận vô cớ, sẽ bắt cháu vào sở cảnh sát... ngồi thêm một lần nữa mất.Sherry liếc mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên qua kính chiếu hậu, thấy nét mặt cô âm trầm.Hóa ra... Nhị tiểu thư cũng đã phát hiện được, Đường Gia Ưng chính là người đêm đó đứng trong căn phòng đối diện rồi.=======================Eira nhìn đồng hồ, cô đứng im một chỗ, ngón tay gõ từng nhịp lên vai áo, kiên nhẫn chờ đợi thời gian trôi qua.Đúng năm phút sau, bộ đàm của cô liền có tín hiệu kết nối. Anna ở đầu dây bên kia, lên tiếng trước:- Tìm được rồi, có 3 người giống với hình ảnh cô đưa cho tôi nhất. Tôi đã gửi qua email, cô nhìn thấy chưa?Eira nghe xong, cô hất cằm về phía người đàn ông, ngay lập tức, anh ta di chuyển chuột, mở thư đầu tiên vừa được gửi tới.Ba người đàn ông hiện lên, Eira chớp mắt nhìn một lượt, lúc này, Anna lại nói tiếp:- Tôi đã dựa vào khuôn miệng, mũi, làn da, góc nghiêng và một số đặc điểm khác để tìm ra 3 kẻ này, theo số liệu, thì mỗi người đều có trên 80% tỉ lệ giống với hình ảnh cô gửi cho tôi.- Vì tỉ lệ quá cao và quá sát nhau, nên tôi không thể dựa vào cái này để xác định được chính xác là ai, vậy nên... tôi đã tìm kiếm những thông tin cơ bản về bọn họ.Eira mím môi, nôn nóng hỏi:- Vậy sao? Thế cô có phát hiện được gì không?Anna nhướn mày, nhếch môi đáp:- Cô sẽ bất ngờ khi nghe điều này đấy!Dừng một chút, Anna liếc ánh mắt nhìn sang những dòng chữ hiện trên màn hình máy tính bên cạnh, nói:- Để ý cho tôi người đàn ông đầu tiên bên trái. Công việc của anh ta hiện giờ.... đang là người hầu. Và Eira, cô biết điều thú vị hơn là gì không? Anh ta là người hầu của Đường gia.Eira mở to mắt kinh ngạc, cô nhíu mày, hỏi ngược lại:- Thật sao? Cô chắc chắn chứ?Anna gật đầu, khẳng định đáp:- 100%. Thông tin tôi kiếm chưa bao giờ sai cả.Eira nghe xong, im lặng vài giây rồi mới lên tiếng:- Nhưng mà, Đường gia bây giờ đâu còn ai, tôi nhớ nữ tử duy nhất là Đường Gia Ân cũng đã vào tù rồi mà.Anna ở bên kia nghe thấy, lắc đầu nói:- Không, cô quên Đường gia có mấy người con rồi sao? Ngoài hai người con gái, thì phu nhân Đường gia còn sinh được một người con trai nữa. Anh ta là Đường Gia Ưng.

Nghe cái tên phát ra từ miệng của Âu Dương Thiên Thiên, Sherry gật đầu, đáp:

- Phải, đúng là Đường Gia Ưng.

Nét mặt Âu Dương Thiên Thiên thay đổi hẳn sau câu trả lời này, cô nheo ánh mắt sắc bén, lên tiếng:

- Chuyển máy cho tôi.

Sherry mím môi, cô vươn tay tháo bộ đàm trên tai ra, gắn vào dây loa của radio âm thanh cách tay lái không xa, nhấn nút mở lớn. Ngay lập tức, một giọng nói truyền tới:

- Thiên Thiên, cháu có đang nghe hay không?

Âu Dương Thiên Thiên chớp ánh mắt bình tĩnh, lạnh nhạt chào hỏi:

- Nghe rất rõ. Lâu rồi không gặp, chú của cháu!

Người đàn ông cười nhẹ, không nhanh không chậm nói:

- Đúng vậy, thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt một cái cũng đã hơn 10 năm rồi chúng ta không gặp nhau. Mới ngày nào cháu còn là một cô nhóc luôn miệng gào khóc gọi mẹ, vậy mà giờ đây đã ra dáng một tiểu thư khuê các, biết đối đáp lễ nghĩa hơn rồi.

Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, nhếch môi trả lời:

- Không đối đáp lễ nghĩa, cháu sợ chú lại tức giận vô cớ, sẽ bắt cháu vào sở cảnh sát... ngồi thêm một lần nữa mất.

Sherry liếc mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên qua kính chiếu hậu, thấy nét mặt cô âm trầm.

Hóa ra... Nhị tiểu thư cũng đã phát hiện được, Đường Gia Ưng chính là người đêm đó đứng trong căn phòng đối diện rồi.

=======================

Eira nhìn đồng hồ, cô đứng im một chỗ, ngón tay gõ từng nhịp lên vai áo, kiên nhẫn chờ đợi thời gian trôi qua.

Đúng năm phút sau, bộ đàm của cô liền có tín hiệu kết nối. Anna ở đầu dây bên kia, lên tiếng trước:

- Tìm được rồi, có 3 người giống với hình ảnh cô đưa cho tôi nhất. Tôi đã gửi qua email, cô nhìn thấy chưa?

Eira nghe xong, cô hất cằm về phía người đàn ông, ngay lập tức, anh ta di chuyển chuột, mở thư đầu tiên vừa được gửi tới.

Ba người đàn ông hiện lên, Eira chớp mắt nhìn một lượt, lúc này, Anna lại nói tiếp:

- Tôi đã dựa vào khuôn miệng, mũi, làn da, góc nghiêng và một số đặc điểm khác để tìm ra 3 kẻ này, theo số liệu, thì mỗi người đều có trên 80% tỉ lệ giống với hình ảnh cô gửi cho tôi.

- Vì tỉ lệ quá cao và quá sát nhau, nên tôi không thể dựa vào cái này để xác định được chính xác là ai, vậy nên... tôi đã tìm kiếm những thông tin cơ bản về bọn họ.

Eira mím môi, nôn nóng hỏi:

- Vậy sao? Thế cô có phát hiện được gì không?

Anna nhướn mày, nhếch môi đáp:

- Cô sẽ bất ngờ khi nghe điều này đấy!

Dừng một chút, Anna liếc ánh mắt nhìn sang những dòng chữ hiện trên màn hình máy tính bên cạnh, nói:

- Để ý cho tôi người đàn ông đầu tiên bên trái. Công việc của anh ta hiện giờ.... đang là người hầu. Và Eira, cô biết điều thú vị hơn là gì không? Anh ta là người hầu của Đường gia.

Eira mở to mắt kinh ngạc, cô nhíu mày, hỏi ngược lại:

- Thật sao? Cô chắc chắn chứ?

Anna gật đầu, khẳng định đáp:

- 100%. Thông tin tôi kiếm chưa bao giờ sai cả.

Eira nghe xong, im lặng vài giây rồi mới lên tiếng:

- Nhưng mà, Đường gia bây giờ đâu còn ai, tôi nhớ nữ tử duy nhất là Đường Gia Ân cũng đã vào tù rồi mà.

Anna ở bên kia nghe thấy, lắc đầu nói:

- Không, cô quên Đường gia có mấy người con rồi sao? Ngoài hai người con gái, thì phu nhân Đường gia còn sinh được một người con trai nữa. Anh ta là Đường Gia Ưng.

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Nghe cái tên phát ra từ miệng của Âu Dương Thiên Thiên, Sherry gật đầu, đáp:- Phải, đúng là Đường Gia Ưng.Nét mặt Âu Dương Thiên Thiên thay đổi hẳn sau câu trả lời này, cô nheo ánh mắt sắc bén, lên tiếng:- Chuyển máy cho tôi.Sherry mím môi, cô vươn tay tháo bộ đàm trên tai ra, gắn vào dây loa của radio âm thanh cách tay lái không xa, nhấn nút mở lớn. Ngay lập tức, một giọng nói truyền tới:- Thiên Thiên, cháu có đang nghe hay không?Âu Dương Thiên Thiên chớp ánh mắt bình tĩnh, lạnh nhạt chào hỏi:- Nghe rất rõ. Lâu rồi không gặp, chú của cháu!Người đàn ông cười nhẹ, không nhanh không chậm nói:- Đúng vậy, thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt một cái cũng đã hơn 10 năm rồi chúng ta không gặp nhau. Mới ngày nào cháu còn là một cô nhóc luôn miệng gào khóc gọi mẹ, vậy mà giờ đây đã ra dáng một tiểu thư khuê các, biết đối đáp lễ nghĩa hơn rồi.Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, nhếch môi trả lời:- Không đối đáp lễ nghĩa, cháu sợ chú lại tức giận vô cớ, sẽ bắt cháu vào sở cảnh sát... ngồi thêm một lần nữa mất.Sherry liếc mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên qua kính chiếu hậu, thấy nét mặt cô âm trầm.Hóa ra... Nhị tiểu thư cũng đã phát hiện được, Đường Gia Ưng chính là người đêm đó đứng trong căn phòng đối diện rồi.=======================Eira nhìn đồng hồ, cô đứng im một chỗ, ngón tay gõ từng nhịp lên vai áo, kiên nhẫn chờ đợi thời gian trôi qua.Đúng năm phút sau, bộ đàm của cô liền có tín hiệu kết nối. Anna ở đầu dây bên kia, lên tiếng trước:- Tìm được rồi, có 3 người giống với hình ảnh cô đưa cho tôi nhất. Tôi đã gửi qua email, cô nhìn thấy chưa?Eira nghe xong, cô hất cằm về phía người đàn ông, ngay lập tức, anh ta di chuyển chuột, mở thư đầu tiên vừa được gửi tới.Ba người đàn ông hiện lên, Eira chớp mắt nhìn một lượt, lúc này, Anna lại nói tiếp:- Tôi đã dựa vào khuôn miệng, mũi, làn da, góc nghiêng và một số đặc điểm khác để tìm ra 3 kẻ này, theo số liệu, thì mỗi người đều có trên 80% tỉ lệ giống với hình ảnh cô gửi cho tôi.- Vì tỉ lệ quá cao và quá sát nhau, nên tôi không thể dựa vào cái này để xác định được chính xác là ai, vậy nên... tôi đã tìm kiếm những thông tin cơ bản về bọn họ.Eira mím môi, nôn nóng hỏi:- Vậy sao? Thế cô có phát hiện được gì không?Anna nhướn mày, nhếch môi đáp:- Cô sẽ bất ngờ khi nghe điều này đấy!Dừng một chút, Anna liếc ánh mắt nhìn sang những dòng chữ hiện trên màn hình máy tính bên cạnh, nói:- Để ý cho tôi người đàn ông đầu tiên bên trái. Công việc của anh ta hiện giờ.... đang là người hầu. Và Eira, cô biết điều thú vị hơn là gì không? Anh ta là người hầu của Đường gia.Eira mở to mắt kinh ngạc, cô nhíu mày, hỏi ngược lại:- Thật sao? Cô chắc chắn chứ?Anna gật đầu, khẳng định đáp:- 100%. Thông tin tôi kiếm chưa bao giờ sai cả.Eira nghe xong, im lặng vài giây rồi mới lên tiếng:- Nhưng mà, Đường gia bây giờ đâu còn ai, tôi nhớ nữ tử duy nhất là Đường Gia Ân cũng đã vào tù rồi mà.Anna ở bên kia nghe thấy, lắc đầu nói:- Không, cô quên Đường gia có mấy người con rồi sao? Ngoài hai người con gái, thì phu nhân Đường gia còn sinh được một người con trai nữa. Anh ta là Đường Gia Ưng.

Chương 673: Người hầu thẩm gia