Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…
Chương 745: Yếu sinh lý!
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Sherry chớp chớp mắt, nghe câu chuyện mà Kỳ Ân kể, không dám tin là Âu Dương Vô Thần cũng có một mặt này. Mấp máy môi, cô lên tiếng:- Nhưng mà, cô chỉ nhìn thấy cậu chủ vào phòng Nhị tiểu thư buổi tối, có khi nào ngài ấy chỉ muốn xem Nhị tiểu thư ngủ hay chưa thôi không?Eira cốc đầu Sherry tiếp một cái nữa, nói:- Cô ngốc à, nếu chỉ muốn xem thôi thì cần gì bò như chuột chứ?Kỳ Ân gật đầu, đồng tình với lời của Eira:- Đúng vậy. Hơn nữa, khi tôi đi kiểm tra vào buổi sáng, cũng rất hay thấy cậu chủ đi ra từ phòng của Nhị tiểu thư mà. Chắc chắn ngài ấy đã ở đó qua đêm."...."Kỳ Ân vừa nói xong, không gian nhất thời im lặng trong giây lát, nhưng rồi đột nhiên cả ba người đều mở to mắt, đồng thanh lên tiếng:- A!!!!Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy toàn bộ, cô biết chắc đám người này đang nghĩ đến cái gì, liền xông tới, hét lớn:- Không có, các cô đừng nghĩ bậy!Kỳ Ân, Sherry và Eira nghe thấy tiếng của Âu Dương Thiên Thiên, giật mình quay đầu lại. Cả ba hoảng hốt cúi đầu, lên tiếng:- Nhị tiểu thư!Âu Dương Thiên Thiên đến trước mặt của ba người, nói với giọng khẳng định:- Chúng tôi cái gì cũng chưa làm."...."Ba cô gái liếc mắt nhìn nhau, rồi cùng ngước mặt lên đối diện với Âu Dương Thiên Thiên, đồng thanh đáp:- Chúng tôi cái gì cũng chưa nói.Âu Dương Thiên Thiên liếm môi, nhìn đám người mà trong lòng khẩn trương, cô lắp bắp giải thích:- Vô Thần... chỉ là nằm ngủ chung với tôi thôi, anh ấy.... không làm gì cả.Kỳ Ân chớp mắt, thấy biểu hiện của Âu Dương Thiên Thiên, khóe môi hơi cười, hỏi:- Nhị tiểu thư, cô xấu hổ sao?Bị nói trúng tim đen, Âu Dương Thiên Thiên giật mình, theo bản năng lắc đầu, trả lời ngay:- Tôi không có.Thế nhưng đáp lại cô, là ba ánh mắt gian manh, không hề tin tưởng, cùng với nụ cười mỉm như nhìn thấu tất cả.Âu Dương Thiên Thiên: "...."Xong rồi, cái này thì có nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được thanh danh.Sherry cười khúc khích bước lên, cô nắm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, nói với giọng vui vẻ:- Được rồi, Nhị tiểu thư, có cái gì mà phải xấu hổ chứ? Mọi người đều là người lớn rồi, hiểu được.Eira gật gật đầu theo, đáp:- Đúng vậy, huống hồ Nhị tiểu thư và cậu chủ đã xác định quan hệ yêu đương, làm chuyện chăn gối là bình thường mà.Âu Dương Thiên Thiên há miệng, lắc đầu lên tiếng:- Nhưng... nhưng mà đúng thật là tôi và Âu Dương Vô Thần chưa làm gì cả. Các người không nên ăn nói tùy tiện.Sherry cười cong mắt, nói:- Không sao đâu Nhị tiểu thư, cậu chủ đối với cô rất tốt, chỉ có nhu chứ không hề có cương, đảm bảo lần đầu của cô chắc chắn không đau, đúng chứ?Âu Dương Thiên Thiên đỏ bừng mặt, cô lắp bắp muốn giải thích, nhưng không thể nào làm đám người xua tan đi ý nghĩ trong đầu. Bí bách cuối đường, cô đành lên tiếng:- Không có, Âu Dương Vô Thần bị yếu sinh lí, sao có thể làm gì tôi được.Vừa dứt lời, đột nhiên có một luồng khí lạnh lẽo bay tới, làm Âu Dương Thiên Thiên rợn gáy. Không kịp định hình, cô đã nghe thấy một giọng nói:- Em nói gì?"...." Tập thể, đóng băng cứng người.*Trả bão 25c + trả lễ giáng sinh 5c + trả quà năm mới 5c + quà tạ lỗi đăng trễ 5c nữa. Tiêu trả cho mọi người hết nhé T.T**Lí do thì thôi bây giờ Tiêu có nói gì cũng vô dụng, chỉ có thể hi vọng mọi người thông cảm, vì lí do cá nhân là chủ yếu, mà cũng không biết có phải đầu năm đi dẫm gì không mà xui rủi kéo đến nhiều quá. Xin lỗi mọi người vì đã đăng trễ nha. Mai vẫn có chương tiếp nhé*
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Sherry chớp chớp mắt, nghe câu chuyện mà Kỳ Ân kể, không dám tin là Âu Dương Vô Thần cũng có một mặt này. Mấp máy môi, cô lên tiếng:- Nhưng mà, cô chỉ nhìn thấy cậu chủ vào phòng Nhị tiểu thư buổi tối, có khi nào ngài ấy chỉ muốn xem Nhị tiểu thư ngủ hay chưa thôi không?Eira cốc đầu Sherry tiếp một cái nữa, nói:- Cô ngốc à, nếu chỉ muốn xem thôi thì cần gì bò như chuột chứ?Kỳ Ân gật đầu, đồng tình với lời của Eira:- Đúng vậy. Hơn nữa, khi tôi đi kiểm tra vào buổi sáng, cũng rất hay thấy cậu chủ đi ra từ phòng của Nhị tiểu thư mà. Chắc chắn ngài ấy đã ở đó qua đêm."...."Kỳ Ân vừa nói xong, không gian nhất thời im lặng trong giây lát, nhưng rồi đột nhiên cả ba người đều mở to mắt, đồng thanh lên tiếng:- A!!!!Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy toàn bộ, cô biết chắc đám người này đang nghĩ đến cái gì, liền xông tới, hét lớn:- Không có, các cô đừng nghĩ bậy!Kỳ Ân, Sherry và Eira nghe thấy tiếng của Âu Dương Thiên Thiên, giật mình quay đầu lại. Cả ba hoảng hốt cúi đầu, lên tiếng:- Nhị tiểu thư!Âu Dương Thiên Thiên đến trước mặt của ba người, nói với giọng khẳng định:- Chúng tôi cái gì cũng chưa làm."...."Ba cô gái liếc mắt nhìn nhau, rồi cùng ngước mặt lên đối diện với Âu Dương Thiên Thiên, đồng thanh đáp:- Chúng tôi cái gì cũng chưa nói.Âu Dương Thiên Thiên liếm môi, nhìn đám người mà trong lòng khẩn trương, cô lắp bắp giải thích:- Vô Thần... chỉ là nằm ngủ chung với tôi thôi, anh ấy.... không làm gì cả.Kỳ Ân chớp mắt, thấy biểu hiện của Âu Dương Thiên Thiên, khóe môi hơi cười, hỏi:- Nhị tiểu thư, cô xấu hổ sao?Bị nói trúng tim đen, Âu Dương Thiên Thiên giật mình, theo bản năng lắc đầu, trả lời ngay:- Tôi không có.Thế nhưng đáp lại cô, là ba ánh mắt gian manh, không hề tin tưởng, cùng với nụ cười mỉm như nhìn thấu tất cả.Âu Dương Thiên Thiên: "...."Xong rồi, cái này thì có nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được thanh danh.Sherry cười khúc khích bước lên, cô nắm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, nói với giọng vui vẻ:- Được rồi, Nhị tiểu thư, có cái gì mà phải xấu hổ chứ? Mọi người đều là người lớn rồi, hiểu được.Eira gật gật đầu theo, đáp:- Đúng vậy, huống hồ Nhị tiểu thư và cậu chủ đã xác định quan hệ yêu đương, làm chuyện chăn gối là bình thường mà.Âu Dương Thiên Thiên há miệng, lắc đầu lên tiếng:- Nhưng... nhưng mà đúng thật là tôi và Âu Dương Vô Thần chưa làm gì cả. Các người không nên ăn nói tùy tiện.Sherry cười cong mắt, nói:- Không sao đâu Nhị tiểu thư, cậu chủ đối với cô rất tốt, chỉ có nhu chứ không hề có cương, đảm bảo lần đầu của cô chắc chắn không đau, đúng chứ?Âu Dương Thiên Thiên đỏ bừng mặt, cô lắp bắp muốn giải thích, nhưng không thể nào làm đám người xua tan đi ý nghĩ trong đầu. Bí bách cuối đường, cô đành lên tiếng:- Không có, Âu Dương Vô Thần bị yếu sinh lí, sao có thể làm gì tôi được.Vừa dứt lời, đột nhiên có một luồng khí lạnh lẽo bay tới, làm Âu Dương Thiên Thiên rợn gáy. Không kịp định hình, cô đã nghe thấy một giọng nói:- Em nói gì?"...." Tập thể, đóng băng cứng người.*Trả bão 25c + trả lễ giáng sinh 5c + trả quà năm mới 5c + quà tạ lỗi đăng trễ 5c nữa. Tiêu trả cho mọi người hết nhé T.T**Lí do thì thôi bây giờ Tiêu có nói gì cũng vô dụng, chỉ có thể hi vọng mọi người thông cảm, vì lí do cá nhân là chủ yếu, mà cũng không biết có phải đầu năm đi dẫm gì không mà xui rủi kéo đến nhiều quá. Xin lỗi mọi người vì đã đăng trễ nha. Mai vẫn có chương tiếp nhé*
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Sherry chớp chớp mắt, nghe câu chuyện mà Kỳ Ân kể, không dám tin là Âu Dương Vô Thần cũng có một mặt này. Mấp máy môi, cô lên tiếng:- Nhưng mà, cô chỉ nhìn thấy cậu chủ vào phòng Nhị tiểu thư buổi tối, có khi nào ngài ấy chỉ muốn xem Nhị tiểu thư ngủ hay chưa thôi không?Eira cốc đầu Sherry tiếp một cái nữa, nói:- Cô ngốc à, nếu chỉ muốn xem thôi thì cần gì bò như chuột chứ?Kỳ Ân gật đầu, đồng tình với lời của Eira:- Đúng vậy. Hơn nữa, khi tôi đi kiểm tra vào buổi sáng, cũng rất hay thấy cậu chủ đi ra từ phòng của Nhị tiểu thư mà. Chắc chắn ngài ấy đã ở đó qua đêm."...."Kỳ Ân vừa nói xong, không gian nhất thời im lặng trong giây lát, nhưng rồi đột nhiên cả ba người đều mở to mắt, đồng thanh lên tiếng:- A!!!!Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy toàn bộ, cô biết chắc đám người này đang nghĩ đến cái gì, liền xông tới, hét lớn:- Không có, các cô đừng nghĩ bậy!Kỳ Ân, Sherry và Eira nghe thấy tiếng của Âu Dương Thiên Thiên, giật mình quay đầu lại. Cả ba hoảng hốt cúi đầu, lên tiếng:- Nhị tiểu thư!Âu Dương Thiên Thiên đến trước mặt của ba người, nói với giọng khẳng định:- Chúng tôi cái gì cũng chưa làm."...."Ba cô gái liếc mắt nhìn nhau, rồi cùng ngước mặt lên đối diện với Âu Dương Thiên Thiên, đồng thanh đáp:- Chúng tôi cái gì cũng chưa nói.Âu Dương Thiên Thiên liếm môi, nhìn đám người mà trong lòng khẩn trương, cô lắp bắp giải thích:- Vô Thần... chỉ là nằm ngủ chung với tôi thôi, anh ấy.... không làm gì cả.Kỳ Ân chớp mắt, thấy biểu hiện của Âu Dương Thiên Thiên, khóe môi hơi cười, hỏi:- Nhị tiểu thư, cô xấu hổ sao?Bị nói trúng tim đen, Âu Dương Thiên Thiên giật mình, theo bản năng lắc đầu, trả lời ngay:- Tôi không có.Thế nhưng đáp lại cô, là ba ánh mắt gian manh, không hề tin tưởng, cùng với nụ cười mỉm như nhìn thấu tất cả.Âu Dương Thiên Thiên: "...."Xong rồi, cái này thì có nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được thanh danh.Sherry cười khúc khích bước lên, cô nắm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, nói với giọng vui vẻ:- Được rồi, Nhị tiểu thư, có cái gì mà phải xấu hổ chứ? Mọi người đều là người lớn rồi, hiểu được.Eira gật gật đầu theo, đáp:- Đúng vậy, huống hồ Nhị tiểu thư và cậu chủ đã xác định quan hệ yêu đương, làm chuyện chăn gối là bình thường mà.Âu Dương Thiên Thiên há miệng, lắc đầu lên tiếng:- Nhưng... nhưng mà đúng thật là tôi và Âu Dương Vô Thần chưa làm gì cả. Các người không nên ăn nói tùy tiện.Sherry cười cong mắt, nói:- Không sao đâu Nhị tiểu thư, cậu chủ đối với cô rất tốt, chỉ có nhu chứ không hề có cương, đảm bảo lần đầu của cô chắc chắn không đau, đúng chứ?Âu Dương Thiên Thiên đỏ bừng mặt, cô lắp bắp muốn giải thích, nhưng không thể nào làm đám người xua tan đi ý nghĩ trong đầu. Bí bách cuối đường, cô đành lên tiếng:- Không có, Âu Dương Vô Thần bị yếu sinh lí, sao có thể làm gì tôi được.Vừa dứt lời, đột nhiên có một luồng khí lạnh lẽo bay tới, làm Âu Dương Thiên Thiên rợn gáy. Không kịp định hình, cô đã nghe thấy một giọng nói:- Em nói gì?"...." Tập thể, đóng băng cứng người.*Trả bão 25c + trả lễ giáng sinh 5c + trả quà năm mới 5c + quà tạ lỗi đăng trễ 5c nữa. Tiêu trả cho mọi người hết nhé T.T**Lí do thì thôi bây giờ Tiêu có nói gì cũng vô dụng, chỉ có thể hi vọng mọi người thông cảm, vì lí do cá nhân là chủ yếu, mà cũng không biết có phải đầu năm đi dẫm gì không mà xui rủi kéo đến nhiều quá. Xin lỗi mọi người vì đã đăng trễ nha. Mai vẫn có chương tiếp nhé*