Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…
Chương 754: Anh muốn em! (h nhẹ)(
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Âu Dương Thiên Thiên nằm trên giường, không biết từ bao giờ đã chìm vào trong giấc ngủ, miệng hơi há ra một cách tự nhiên, hơi thở đều đặn lên xuống.Trong cơn mê mang, cô cảm thấy thân thể dường như bị ai đó chạm vào. Người đó sờ nhẹ trên khuôn mặt cô, rồi dần lướt xuống cằm, sau đó đến cổ, hơi thở phả ra ấm áp mà nóng bỏng, còn có chút hơi dùng lực hút nhẹ.Những điều đó không làm Âu Dương Thiên Thiên tỉnh giấc, cô chỉ theo bản năng quay đầu sang một bên, mắt hơi động đậy qua lại.Bàn tay lớn tiếp tục theo khuôn mặt cô sờ xuống, đến giữa ngực, nhẹ nhàng chạm vào, tiếp theo đó, là một cảm giác thoáng mát ở phần bụng. Dường như áo đã bị vén lên, bàn tay luồn vào bên trong, vừa ôm vừa sờ soạng chiếc eo nhỏ của cô.Không chỉ thế, khuôn miệng kề xuống, hôn lên từng tấc da thịt trắng nõn, rồi dần dần hôn lên phía trên.Hô hấp Âu Dương Thiên Thiên bắt đầu rối loạn, cô có chút thở mạnh, hai hàng lông mày cũng cau chặt lại.Bàn tay và khuôn miệng tiếp tục hướng lên, cho đến khi chạm vào phần áo ngực có chút cứng ngắc. Rồi sau đó.... dùng lực bóp nhẹ.- Ưm... - Âu Dương Thiên Thiên trực tiếp phát thành tiếng, cô theo bản năng đưa tay lên muốn ngăn cản điều làm mình khó chịu này lại.Thế nhưng không, bàn tay vừa đưa lên liền đã bị một bàn tay khác nắm lấy, bắt ép bỏ xuống.Sức lực của Âu Dương Thiên Thiên trong lúc ngủ vốn yếu ớt, nên sự phản kháng này không có hiệu quả. Tuy nhiên, chính điều đó đã đả động vào trí óc, khiến cô bắt đầu có dấu hiệu tỉnh giấc.Một tay còn lại từ khi nào đã luồn ra phía sau lưng Âu Dương Thiên Thiên, nhanh chóng mở chiếc áo ngực vướng víu ra. Ngay sau khi thứ đó được tháo đi, khuôn miệng liền há mở, hướng xuống phía da thịt mềm mại ở dưới, một đường ngậm lấy.- Ưmm..... mặt Âu Dương Thiên Thiên nhăn lại, cô mơ màng mở mắt ra, đảo đôi con ngươi một lượt nhìn xung quanh.Đúng lúc nhìn xuống, lại phát hiện thấy một gương mặt đang ở phía trước ngực mình.Hơn thế nữa, người đó còn đang ngậm lấy thứ đó....Hoảng hốt mở to mắt, Âu Dương Thiên Thiên há miệng gọi:- Âu Dương Vô Thần!Người đàn ông nhả phần thịt mềm mại trong miệng ra, anh ngước đầu nhìn Âu Dương Thiên Thiên, nhướn người tới trước mặt cô, giọng trầm thấp nói:- Thiên Thiên, anh muốn em!Dứt lời, anh liền xông tới, ngậm lấy cánh môi của người con gái...
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Âu Dương Thiên Thiên nằm trên giường, không biết từ bao giờ đã chìm vào trong giấc ngủ, miệng hơi há ra một cách tự nhiên, hơi thở đều đặn lên xuống.Trong cơn mê mang, cô cảm thấy thân thể dường như bị ai đó chạm vào. Người đó sờ nhẹ trên khuôn mặt cô, rồi dần lướt xuống cằm, sau đó đến cổ, hơi thở phả ra ấm áp mà nóng bỏng, còn có chút hơi dùng lực hút nhẹ.Những điều đó không làm Âu Dương Thiên Thiên tỉnh giấc, cô chỉ theo bản năng quay đầu sang một bên, mắt hơi động đậy qua lại.Bàn tay lớn tiếp tục theo khuôn mặt cô sờ xuống, đến giữa ngực, nhẹ nhàng chạm vào, tiếp theo đó, là một cảm giác thoáng mát ở phần bụng. Dường như áo đã bị vén lên, bàn tay luồn vào bên trong, vừa ôm vừa sờ soạng chiếc eo nhỏ của cô.Không chỉ thế, khuôn miệng kề xuống, hôn lên từng tấc da thịt trắng nõn, rồi dần dần hôn lên phía trên.Hô hấp Âu Dương Thiên Thiên bắt đầu rối loạn, cô có chút thở mạnh, hai hàng lông mày cũng cau chặt lại.Bàn tay và khuôn miệng tiếp tục hướng lên, cho đến khi chạm vào phần áo ngực có chút cứng ngắc. Rồi sau đó.... dùng lực bóp nhẹ.- Ưm... - Âu Dương Thiên Thiên trực tiếp phát thành tiếng, cô theo bản năng đưa tay lên muốn ngăn cản điều làm mình khó chịu này lại.Thế nhưng không, bàn tay vừa đưa lên liền đã bị một bàn tay khác nắm lấy, bắt ép bỏ xuống.Sức lực của Âu Dương Thiên Thiên trong lúc ngủ vốn yếu ớt, nên sự phản kháng này không có hiệu quả. Tuy nhiên, chính điều đó đã đả động vào trí óc, khiến cô bắt đầu có dấu hiệu tỉnh giấc.Một tay còn lại từ khi nào đã luồn ra phía sau lưng Âu Dương Thiên Thiên, nhanh chóng mở chiếc áo ngực vướng víu ra. Ngay sau khi thứ đó được tháo đi, khuôn miệng liền há mở, hướng xuống phía da thịt mềm mại ở dưới, một đường ngậm lấy.- Ưmm..... mặt Âu Dương Thiên Thiên nhăn lại, cô mơ màng mở mắt ra, đảo đôi con ngươi một lượt nhìn xung quanh.Đúng lúc nhìn xuống, lại phát hiện thấy một gương mặt đang ở phía trước ngực mình.Hơn thế nữa, người đó còn đang ngậm lấy thứ đó....Hoảng hốt mở to mắt, Âu Dương Thiên Thiên há miệng gọi:- Âu Dương Vô Thần!Người đàn ông nhả phần thịt mềm mại trong miệng ra, anh ngước đầu nhìn Âu Dương Thiên Thiên, nhướn người tới trước mặt cô, giọng trầm thấp nói:- Thiên Thiên, anh muốn em!Dứt lời, anh liền xông tới, ngậm lấy cánh môi của người con gái...
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Âu Dương Thiên Thiên nằm trên giường, không biết từ bao giờ đã chìm vào trong giấc ngủ, miệng hơi há ra một cách tự nhiên, hơi thở đều đặn lên xuống.Trong cơn mê mang, cô cảm thấy thân thể dường như bị ai đó chạm vào. Người đó sờ nhẹ trên khuôn mặt cô, rồi dần lướt xuống cằm, sau đó đến cổ, hơi thở phả ra ấm áp mà nóng bỏng, còn có chút hơi dùng lực hút nhẹ.Những điều đó không làm Âu Dương Thiên Thiên tỉnh giấc, cô chỉ theo bản năng quay đầu sang một bên, mắt hơi động đậy qua lại.Bàn tay lớn tiếp tục theo khuôn mặt cô sờ xuống, đến giữa ngực, nhẹ nhàng chạm vào, tiếp theo đó, là một cảm giác thoáng mát ở phần bụng. Dường như áo đã bị vén lên, bàn tay luồn vào bên trong, vừa ôm vừa sờ soạng chiếc eo nhỏ của cô.Không chỉ thế, khuôn miệng kề xuống, hôn lên từng tấc da thịt trắng nõn, rồi dần dần hôn lên phía trên.Hô hấp Âu Dương Thiên Thiên bắt đầu rối loạn, cô có chút thở mạnh, hai hàng lông mày cũng cau chặt lại.Bàn tay và khuôn miệng tiếp tục hướng lên, cho đến khi chạm vào phần áo ngực có chút cứng ngắc. Rồi sau đó.... dùng lực bóp nhẹ.- Ưm... - Âu Dương Thiên Thiên trực tiếp phát thành tiếng, cô theo bản năng đưa tay lên muốn ngăn cản điều làm mình khó chịu này lại.Thế nhưng không, bàn tay vừa đưa lên liền đã bị một bàn tay khác nắm lấy, bắt ép bỏ xuống.Sức lực của Âu Dương Thiên Thiên trong lúc ngủ vốn yếu ớt, nên sự phản kháng này không có hiệu quả. Tuy nhiên, chính điều đó đã đả động vào trí óc, khiến cô bắt đầu có dấu hiệu tỉnh giấc.Một tay còn lại từ khi nào đã luồn ra phía sau lưng Âu Dương Thiên Thiên, nhanh chóng mở chiếc áo ngực vướng víu ra. Ngay sau khi thứ đó được tháo đi, khuôn miệng liền há mở, hướng xuống phía da thịt mềm mại ở dưới, một đường ngậm lấy.- Ưmm..... mặt Âu Dương Thiên Thiên nhăn lại, cô mơ màng mở mắt ra, đảo đôi con ngươi một lượt nhìn xung quanh.Đúng lúc nhìn xuống, lại phát hiện thấy một gương mặt đang ở phía trước ngực mình.Hơn thế nữa, người đó còn đang ngậm lấy thứ đó....Hoảng hốt mở to mắt, Âu Dương Thiên Thiên há miệng gọi:- Âu Dương Vô Thần!Người đàn ông nhả phần thịt mềm mại trong miệng ra, anh ngước đầu nhìn Âu Dương Thiên Thiên, nhướn người tới trước mặt cô, giọng trầm thấp nói:- Thiên Thiên, anh muốn em!Dứt lời, anh liền xông tới, ngậm lấy cánh môi của người con gái...