Máy bay vừa đáp xuống, tôi nhận lấy bó hoa mà trợ lý của Giang Dã đưa đến. Trợ lý giúp tôi đẩy hành lý, giọng điệu áy náy: “Hôm nay Giang tổng đột nhiên có một cuộc họp quan trọng, vừa rời đi trước rồi ạ.” Đúng lúc này, tôi trùng hợp mở bức ảnh Giang Dã vừa đăng trên vòng bạn bè. Bức ảnh được chụp trước khi tôi xuống máy bay, bầu trời xanh thẳm, đẹp đẽ trong lành. Nhưng Giang Dã lại quên tắt âm thanh nền trong ảnh live. Tôi bấm vào bức ảnh, trong đó vang lên giọng nghẹn ngào như sắp khóc của một cô gái. [Ánh trăng sáng của anh đã quay lại, em sẽ nhường chỗ.] Chẳng trách Giang Dã đột nhiên lại đi gấp như vậy, hóa ra là đi dỗ dành người ta. Người trợ lý thoáng có vẻ xấu hổ. Tôi tắt màn hình điện thoại, vẻ mặt bình thản nói: “Tôi biết rồi, phiền cậu chuyển lời cho Giang tổng của cậu rằng, hoa hắn tặng tôi rất thích.” Thời điểm trợ lý tiễn tôi lên xe, ánh mắt cậu ta cứ thoáng nhìn về phía tai tôi. Có lẽ là cậu ta nghĩ tai tôi có vấn đề gì đó cũng nên. Mới vừa lên xe, tôi đã nhận được cuộc…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...