Trong phòng, hương rượu nồng nàn lan tỏa. Trên giường, gương mặt trắng trẻo, lạnh lùng của người đàn ông bị men rượu nhuộm đỏ, càng thêm phần tuấn tú. Ta đưa tay chạm vào cổ áo hơi xộc xệch của Phó Nghiễn Từ, nhưng thấy yết hầu hắn khẽ động, đôi mày anh tuấn hơi nhíu lại. Ta hoảng hốt rụt tay về, lập tức chui vào lòng của người tỷ muội Trình Văn Cẩn, vừa cầu an ủi vừa đòi nàng ôm một cái. "Phó huynh ôn hòa nhã nhặn, là người ngay thẳng chính trực." "Về phần gia thế của hắn, ta từng khéo léo hỏi qua, nhưng hắn luôn tránh né, có lẽ là..." Trình Văn Cẩn lộ vẻ tiếc nuối. Ta sốt ruột đến mức cắn móng tay: "Gia thế thế nào không quan trọng, chỉ cần nhân phẩm tốt là được..." Trình Văn Cẩn thở dài: "Ta vốn định nói rõ sự thật, nhưng nếu để Phó huynh biết ta là nữ nhân, hắn tố giác thì không phải, mà không tố giác cũng không xong." "Một khi chuyện bị vỡ lở, hắn là người biết rõ chân tướng, đó chính là tội khi quân, sẽ bị c.h.é.m đầu." "Đúng vậy, chúng ta chỉ muốn mượn con thôi." Nghĩ đến một…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...