Ta không muốn tiến cung. Ta biết rõ Thái phi có ý tứ gì, bà chỉ muốn tân đế lấy ta mà thôi. Khi tiên hoàng còn tại thế, Thái phi rất được sủng ái, ăn mặc đều là thứ tốt nhất. Dù có là thứ mới lạ đến đâu, chỉ cần là bà ấy thích thì sẽ không bao giờ rơi vào tay người khác. Tuy nhiên, tất cả những thứ này đều là do tiên đế hoang dâm vô độ, bỏ bê triều chính mà có. Thái phi sinh được một hoàng tử, hắn ta lợi dụng thời điểm hỗn loạn sau cái chết của tiên đế để tạo phản, bị tân đế chặt đầu ở Huyền Vũ môn. Thái phi Chu thị sinh ra trong một gia tộc hiển hách tại Kinh đô. Bách tính đồn rằng: “Chu thị nếu không có thừa tướng thì nhất định sẽ có phi vị”. Chỉ là đến thời của vị Thái phi này, do tạo phản thất bại nên Chu thị buộc phải rút lui khỏi triều chính. Thái phi hiểu rõ đạo lý “để cho rừng còn xanh, sợ gì không củi đốt” (Giữ được cái gốc, phần căn bản, thì mọi việc sẽ tốt). Bà ta xin đi canh giữ lăng mộ của cố hoàng đế, không cần bất kỳ kẻ hầu người hạ nào, chỉ đưa ra một yêu cầu, đó là…
Chương 20
Nam Sơn Ca - CappuccinokyTác giả: CappuccinokyTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn TìnhTa không muốn tiến cung. Ta biết rõ Thái phi có ý tứ gì, bà chỉ muốn tân đế lấy ta mà thôi. Khi tiên hoàng còn tại thế, Thái phi rất được sủng ái, ăn mặc đều là thứ tốt nhất. Dù có là thứ mới lạ đến đâu, chỉ cần là bà ấy thích thì sẽ không bao giờ rơi vào tay người khác. Tuy nhiên, tất cả những thứ này đều là do tiên đế hoang dâm vô độ, bỏ bê triều chính mà có. Thái phi sinh được một hoàng tử, hắn ta lợi dụng thời điểm hỗn loạn sau cái chết của tiên đế để tạo phản, bị tân đế chặt đầu ở Huyền Vũ môn. Thái phi Chu thị sinh ra trong một gia tộc hiển hách tại Kinh đô. Bách tính đồn rằng: “Chu thị nếu không có thừa tướng thì nhất định sẽ có phi vị”. Chỉ là đến thời của vị Thái phi này, do tạo phản thất bại nên Chu thị buộc phải rút lui khỏi triều chính. Thái phi hiểu rõ đạo lý “để cho rừng còn xanh, sợ gì không củi đốt” (Giữ được cái gốc, phần căn bản, thì mọi việc sẽ tốt). Bà ta xin đi canh giữ lăng mộ của cố hoàng đế, không cần bất kỳ kẻ hầu người hạ nào, chỉ đưa ra một yêu cầu, đó là… Triệu Kỳ đưa ta đi ngắm núi và biển ở phía đông. Chúng thật rộng lớn và hùng vĩ, hắn không nói sai chút nào.Hắn còn đưa ta đi xem cây cối ở Tây Bắc. Đến nơi ta mới hiểu cây cối có ý nghĩa gì với người nơi đây.Đương nhiên, ta cũng dẫn Triệu Kỳ đến Kim Lăng.Đi đến sườn đồi yêu thích của ta khi còn nhỏ, đến nơi ta từng đọc sách.Nhị ca luôn không hài lòng với bộ dáng của Triệu Kỳ, một bên không hài lòng một bên lại cảm thấy Triệu Kỳ khí tức rất mạnh nên cũng không nói được gì.Trong khi Triệu Kỳ cùng ta xem cái này cái kia thì vẫn liên tục trao đổi thư từ với Cung điện hạ.Ta hỏi hắn: “Triệu Kỳ, chàng có thấy như thế này nhàm chán không?”Triệu Kỳ ôm lấy ta, lay lay ta nói: "Chỉ cần có thứ cần theo đuổi, cuộc sống sẽ không nhàm chán."Ta ngẩng đầu nhìn hắn, hỏi: “Vậy hiện tại thứ chàng theo đuổi là Nhược Nhược sao?”Triệu Kỳ nhìn ta cười nhẹ: "Không có Nhược Nhược vậy thì không phải cuộc sống."Hắn còn nói hắn đưa ta đi ngắm núi, ngắm biển, ngắm cây. Hắn một câu cũng không lừa dối ta nên ta cũng không thể lừa dối hắn.Ta gật gật đầu nói: "Được."
Nam Sơn Ca - CappuccinokyTác giả: CappuccinokyTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn TìnhTa không muốn tiến cung. Ta biết rõ Thái phi có ý tứ gì, bà chỉ muốn tân đế lấy ta mà thôi. Khi tiên hoàng còn tại thế, Thái phi rất được sủng ái, ăn mặc đều là thứ tốt nhất. Dù có là thứ mới lạ đến đâu, chỉ cần là bà ấy thích thì sẽ không bao giờ rơi vào tay người khác. Tuy nhiên, tất cả những thứ này đều là do tiên đế hoang dâm vô độ, bỏ bê triều chính mà có. Thái phi sinh được một hoàng tử, hắn ta lợi dụng thời điểm hỗn loạn sau cái chết của tiên đế để tạo phản, bị tân đế chặt đầu ở Huyền Vũ môn. Thái phi Chu thị sinh ra trong một gia tộc hiển hách tại Kinh đô. Bách tính đồn rằng: “Chu thị nếu không có thừa tướng thì nhất định sẽ có phi vị”. Chỉ là đến thời của vị Thái phi này, do tạo phản thất bại nên Chu thị buộc phải rút lui khỏi triều chính. Thái phi hiểu rõ đạo lý “để cho rừng còn xanh, sợ gì không củi đốt” (Giữ được cái gốc, phần căn bản, thì mọi việc sẽ tốt). Bà ta xin đi canh giữ lăng mộ của cố hoàng đế, không cần bất kỳ kẻ hầu người hạ nào, chỉ đưa ra một yêu cầu, đó là… Triệu Kỳ đưa ta đi ngắm núi và biển ở phía đông. Chúng thật rộng lớn và hùng vĩ, hắn không nói sai chút nào.Hắn còn đưa ta đi xem cây cối ở Tây Bắc. Đến nơi ta mới hiểu cây cối có ý nghĩa gì với người nơi đây.Đương nhiên, ta cũng dẫn Triệu Kỳ đến Kim Lăng.Đi đến sườn đồi yêu thích của ta khi còn nhỏ, đến nơi ta từng đọc sách.Nhị ca luôn không hài lòng với bộ dáng của Triệu Kỳ, một bên không hài lòng một bên lại cảm thấy Triệu Kỳ khí tức rất mạnh nên cũng không nói được gì.Trong khi Triệu Kỳ cùng ta xem cái này cái kia thì vẫn liên tục trao đổi thư từ với Cung điện hạ.Ta hỏi hắn: “Triệu Kỳ, chàng có thấy như thế này nhàm chán không?”Triệu Kỳ ôm lấy ta, lay lay ta nói: "Chỉ cần có thứ cần theo đuổi, cuộc sống sẽ không nhàm chán."Ta ngẩng đầu nhìn hắn, hỏi: “Vậy hiện tại thứ chàng theo đuổi là Nhược Nhược sao?”Triệu Kỳ nhìn ta cười nhẹ: "Không có Nhược Nhược vậy thì không phải cuộc sống."Hắn còn nói hắn đưa ta đi ngắm núi, ngắm biển, ngắm cây. Hắn một câu cũng không lừa dối ta nên ta cũng không thể lừa dối hắn.Ta gật gật đầu nói: "Được."
Nam Sơn Ca - CappuccinokyTác giả: CappuccinokyTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn TìnhTa không muốn tiến cung. Ta biết rõ Thái phi có ý tứ gì, bà chỉ muốn tân đế lấy ta mà thôi. Khi tiên hoàng còn tại thế, Thái phi rất được sủng ái, ăn mặc đều là thứ tốt nhất. Dù có là thứ mới lạ đến đâu, chỉ cần là bà ấy thích thì sẽ không bao giờ rơi vào tay người khác. Tuy nhiên, tất cả những thứ này đều là do tiên đế hoang dâm vô độ, bỏ bê triều chính mà có. Thái phi sinh được một hoàng tử, hắn ta lợi dụng thời điểm hỗn loạn sau cái chết của tiên đế để tạo phản, bị tân đế chặt đầu ở Huyền Vũ môn. Thái phi Chu thị sinh ra trong một gia tộc hiển hách tại Kinh đô. Bách tính đồn rằng: “Chu thị nếu không có thừa tướng thì nhất định sẽ có phi vị”. Chỉ là đến thời của vị Thái phi này, do tạo phản thất bại nên Chu thị buộc phải rút lui khỏi triều chính. Thái phi hiểu rõ đạo lý “để cho rừng còn xanh, sợ gì không củi đốt” (Giữ được cái gốc, phần căn bản, thì mọi việc sẽ tốt). Bà ta xin đi canh giữ lăng mộ của cố hoàng đế, không cần bất kỳ kẻ hầu người hạ nào, chỉ đưa ra một yêu cầu, đó là… Triệu Kỳ đưa ta đi ngắm núi và biển ở phía đông. Chúng thật rộng lớn và hùng vĩ, hắn không nói sai chút nào.Hắn còn đưa ta đi xem cây cối ở Tây Bắc. Đến nơi ta mới hiểu cây cối có ý nghĩa gì với người nơi đây.Đương nhiên, ta cũng dẫn Triệu Kỳ đến Kim Lăng.Đi đến sườn đồi yêu thích của ta khi còn nhỏ, đến nơi ta từng đọc sách.Nhị ca luôn không hài lòng với bộ dáng của Triệu Kỳ, một bên không hài lòng một bên lại cảm thấy Triệu Kỳ khí tức rất mạnh nên cũng không nói được gì.Trong khi Triệu Kỳ cùng ta xem cái này cái kia thì vẫn liên tục trao đổi thư từ với Cung điện hạ.Ta hỏi hắn: “Triệu Kỳ, chàng có thấy như thế này nhàm chán không?”Triệu Kỳ ôm lấy ta, lay lay ta nói: "Chỉ cần có thứ cần theo đuổi, cuộc sống sẽ không nhàm chán."Ta ngẩng đầu nhìn hắn, hỏi: “Vậy hiện tại thứ chàng theo đuổi là Nhược Nhược sao?”Triệu Kỳ nhìn ta cười nhẹ: "Không có Nhược Nhược vậy thì không phải cuộc sống."Hắn còn nói hắn đưa ta đi ngắm núi, ngắm biển, ngắm cây. Hắn một câu cũng không lừa dối ta nên ta cũng không thể lừa dối hắn.Ta gật gật đầu nói: "Được."