Tác giả:

---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ…

Chương 10

Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất NhanhTác giả: Dạ Du Tinh HàTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ… ----Mẹ của Quang Diệu chợt nghĩ ra điều gì đó, lại nhìn thấy mấy người áo đen này, cảm thấy vô cùng sợ hãi, vội vàng nắm lấy cánh tay của Quang Diệu, khẽ nói nhỏ: "Con, người con gái này chúng ta không nên đụng đến. ”Hứa Quang Diệu cũng có chút sợ hãi, nếu như thật sự nợ một số tiền lớn như vậy, không trả được thì chỉ có thể chết.Hứa Bối Đóa nhìn thím Hai, lại nhìn sang Hứa Quang Diệu, vẫn còn vẻ mặt đáng thương kể khổ: "Thím, anh Quang Diệu, chẳng phải hai người hôm qua đã nói, đợi con và anh Quang Diệu kết hôn, chúng ta sẽ trở thành người một nhà! ”"Người một nhà không nói hai lời! ”Hứa Bối Đóa đi qua nắm lấy cánh tay của Hứa Quang Diệu, sau đó quay đầu lại tức giận nói với người áo đen: "Anh nhìn thấy không, đây là chồng của tôi, chúng tôi rất nhanh sẽ kết hôn! Chồng của tôi có khả năng, anh ấy nhất định có thể giúp tôi trả số tiền đó!”Cô lung lay cánh tay của Hứa Quang Diệu, làm nũng nói: "Đúng mà phải không anh Quang Diệu! Hãy để cho họ thấy bản lĩnh chồng sắp cưới của em! ”Người áo đen thậm chí còn nhìn chằm chằm vào Hứa Quang Diệu và người nhà của anh ấy, ánh mắt gườm gườm như muốn lột da họ ra ăn.Sắc mặt của Hứa Quang Diệu tái mét, anh làm sao cũng không nghĩ tới, lại nhớ mẹ của mình từ sau lần gặp đó, ngày ngày nhắc tới Hứa Bối Đóa, cô không có ba mẹ, điều kiện lại rất tốt, hóa ra ẩn sau đó lại là một cái hố lớn cần phải lắp đầy!Nếu không phải tình cờ gặp những người áo đen này đòi nợ, bọn họ đều sẽ bị lừa rơi vào cái hố này!Nếu như hồ đồ dạm hỏi rồi kết hôn cùng Hứa Bối Đóa, cả cuộc đời này của anh, có thể sẽ bị hủy hoại!Người con gái này, hôm qua anh ấy còn cảm thấy đáng thương lại đáng yêu, không ngờ lại là một kẻ nói dối, đại nói dối!Hứa Quang Diệu trưng ra vẻ mặt lạnh lùng rút tay ra khỏi tay cô ấy, lùi về sau hai bước.Anh vô cùng đau đớn nói: "Đóa Đóa, anh thật sự không ngờ rằng em sẽ lừa anh. Em gánh khoản nợ lớn như vậy làm sao không nói với anh một tiếng? Em đây là muốn lừa chết anh sao!?”  Hứa Bối Đóa ngơ ngác nhìn Hứa Quang Diệu, nhập vai càng sâu hơn, hồn bay phách lạc, đáng thương nói: "Anh Quang Diệu, anh không phải nói muốn sớm kết hôn với em sao? Anh làm sao... làm sao không thể đến sớm hơn một bước? ”"Nếu anh đến sớm hơn một tiếng, thì sẽ không gặp bọn họ... wuwuwu...”Mẹ Hứa Quang Diệu vội vàng kéo con trai của mình lại, đưa tay chỉ về Hứa Bối Đóa, giận đến phát run, chửi: "Được, cô dựng lên vở kịch này, hóa ra là vì dụ dỗ con trai tôi! ”"Tôi nói cô làm sao vừa gặp mặt lại thúc giục chúng tôi nhanh chóng dạm hỏi, hóa ra là muốn lừa gia đình chúng tôi thay cô trả nợ, thật là một cô gái độc ác! ”

----

Mẹ của Quang Diệu chợt nghĩ ra điều gì đó, lại nhìn thấy mấy người áo đen này, cảm thấy vô cùng sợ hãi, vội vàng nắm lấy cánh tay của Quang Diệu, khẽ nói nhỏ: "Con, người con gái này chúng ta không nên đụng đến. ”

Hứa Quang Diệu cũng có chút sợ hãi, nếu như thật sự nợ một số tiền lớn như vậy, không trả được thì chỉ có thể chết.

Hứa Bối Đóa nhìn thím Hai, lại nhìn sang Hứa Quang Diệu, vẫn còn vẻ mặt đáng thương kể khổ: "Thím, anh Quang Diệu, chẳng phải hai người hôm qua đã nói, đợi con và anh Quang Diệu kết hôn, chúng ta sẽ trở thành người một nhà! ”

"Người một nhà không nói hai lời! ”

Hứa Bối Đóa đi qua nắm lấy cánh tay của Hứa Quang Diệu, sau đó quay đầu lại tức giận nói với người áo đen: "Anh nhìn thấy không, đây là chồng của tôi, chúng tôi rất nhanh sẽ kết hôn! Chồng của tôi có khả năng, anh ấy nhất định có thể giúp tôi trả số tiền đó!”

Cô lung lay cánh tay của Hứa Quang Diệu, làm nũng nói: "Đúng mà phải không anh Quang Diệu! Hãy để cho họ thấy bản lĩnh chồng sắp cưới của em! ”

Người áo đen thậm chí còn nhìn chằm chằm vào Hứa Quang Diệu và người nhà của anh ấy, ánh mắt gườm gườm như muốn lột da họ ra ăn.

Sắc mặt của Hứa Quang Diệu tái mét, anh làm sao cũng không nghĩ tới, lại nhớ mẹ của mình từ sau lần gặp đó, ngày ngày nhắc tới Hứa Bối Đóa, cô không có ba mẹ, điều kiện lại rất tốt, hóa ra ẩn sau đó lại là một cái hố lớn cần phải lắp đầy!

Nếu không phải tình cờ gặp những người áo đen này đòi nợ, bọn họ đều sẽ bị lừa rơi vào cái hố này!

Nếu như hồ đồ dạm hỏi rồi kết hôn cùng Hứa Bối Đóa, cả cuộc đời này của anh, có thể sẽ bị hủy hoại!

Người con gái này, hôm qua anh ấy còn cảm thấy đáng thương lại đáng yêu, không ngờ lại là một kẻ nói dối, đại nói dối!

Hứa Quang Diệu trưng ra vẻ mặt lạnh lùng rút tay ra khỏi tay cô ấy, lùi về sau hai bước.

Anh vô cùng đau đớn nói: "Đóa Đóa, anh thật sự không ngờ rằng em sẽ lừa anh. Em gánh khoản nợ lớn như vậy làm sao không nói với anh một tiếng? Em đây là muốn lừa chết anh sao!?”  

Hứa Bối Đóa ngơ ngác nhìn Hứa Quang Diệu, nhập vai càng sâu hơn, hồn bay phách lạc, đáng thương nói: "Anh Quang Diệu, anh không phải nói muốn sớm kết hôn với em sao? Anh làm sao... làm sao không thể đến sớm hơn một bước? ”

"Nếu anh đến sớm hơn một tiếng, thì sẽ không gặp bọn họ... wuwuwu...”

Mẹ Hứa Quang Diệu vội vàng kéo con trai của mình lại, đưa tay chỉ về Hứa Bối Đóa, giận đến phát run, chửi: "Được, cô dựng lên vở kịch này, hóa ra là vì dụ dỗ con trai tôi! ”

"Tôi nói cô làm sao vừa gặp mặt lại thúc giục chúng tôi nhanh chóng dạm hỏi, hóa ra là muốn lừa gia đình chúng tôi thay cô trả nợ, thật là một cô gái độc ác! ”

Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất NhanhTác giả: Dạ Du Tinh HàTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ… ----Mẹ của Quang Diệu chợt nghĩ ra điều gì đó, lại nhìn thấy mấy người áo đen này, cảm thấy vô cùng sợ hãi, vội vàng nắm lấy cánh tay của Quang Diệu, khẽ nói nhỏ: "Con, người con gái này chúng ta không nên đụng đến. ”Hứa Quang Diệu cũng có chút sợ hãi, nếu như thật sự nợ một số tiền lớn như vậy, không trả được thì chỉ có thể chết.Hứa Bối Đóa nhìn thím Hai, lại nhìn sang Hứa Quang Diệu, vẫn còn vẻ mặt đáng thương kể khổ: "Thím, anh Quang Diệu, chẳng phải hai người hôm qua đã nói, đợi con và anh Quang Diệu kết hôn, chúng ta sẽ trở thành người một nhà! ”"Người một nhà không nói hai lời! ”Hứa Bối Đóa đi qua nắm lấy cánh tay của Hứa Quang Diệu, sau đó quay đầu lại tức giận nói với người áo đen: "Anh nhìn thấy không, đây là chồng của tôi, chúng tôi rất nhanh sẽ kết hôn! Chồng của tôi có khả năng, anh ấy nhất định có thể giúp tôi trả số tiền đó!”Cô lung lay cánh tay của Hứa Quang Diệu, làm nũng nói: "Đúng mà phải không anh Quang Diệu! Hãy để cho họ thấy bản lĩnh chồng sắp cưới của em! ”Người áo đen thậm chí còn nhìn chằm chằm vào Hứa Quang Diệu và người nhà của anh ấy, ánh mắt gườm gườm như muốn lột da họ ra ăn.Sắc mặt của Hứa Quang Diệu tái mét, anh làm sao cũng không nghĩ tới, lại nhớ mẹ của mình từ sau lần gặp đó, ngày ngày nhắc tới Hứa Bối Đóa, cô không có ba mẹ, điều kiện lại rất tốt, hóa ra ẩn sau đó lại là một cái hố lớn cần phải lắp đầy!Nếu không phải tình cờ gặp những người áo đen này đòi nợ, bọn họ đều sẽ bị lừa rơi vào cái hố này!Nếu như hồ đồ dạm hỏi rồi kết hôn cùng Hứa Bối Đóa, cả cuộc đời này của anh, có thể sẽ bị hủy hoại!Người con gái này, hôm qua anh ấy còn cảm thấy đáng thương lại đáng yêu, không ngờ lại là một kẻ nói dối, đại nói dối!Hứa Quang Diệu trưng ra vẻ mặt lạnh lùng rút tay ra khỏi tay cô ấy, lùi về sau hai bước.Anh vô cùng đau đớn nói: "Đóa Đóa, anh thật sự không ngờ rằng em sẽ lừa anh. Em gánh khoản nợ lớn như vậy làm sao không nói với anh một tiếng? Em đây là muốn lừa chết anh sao!?”  Hứa Bối Đóa ngơ ngác nhìn Hứa Quang Diệu, nhập vai càng sâu hơn, hồn bay phách lạc, đáng thương nói: "Anh Quang Diệu, anh không phải nói muốn sớm kết hôn với em sao? Anh làm sao... làm sao không thể đến sớm hơn một bước? ”"Nếu anh đến sớm hơn một tiếng, thì sẽ không gặp bọn họ... wuwuwu...”Mẹ Hứa Quang Diệu vội vàng kéo con trai của mình lại, đưa tay chỉ về Hứa Bối Đóa, giận đến phát run, chửi: "Được, cô dựng lên vở kịch này, hóa ra là vì dụ dỗ con trai tôi! ”"Tôi nói cô làm sao vừa gặp mặt lại thúc giục chúng tôi nhanh chóng dạm hỏi, hóa ra là muốn lừa gia đình chúng tôi thay cô trả nợ, thật là một cô gái độc ác! ”

Chương 10