---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ…
Chương 30
Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất NhanhTác giả: Dạ Du Tinh HàTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ… ----Lôi Thanh kéo xe gạch và xi-măng vào thôn, trông rất hoành tráng, thú hút sự quan tâm tất cả người trong thôn.Dù sao ở nơi thôn quê này, nhìn thấy xe vận tải lớn đi ra đi vào, là khung cảnh cực kỳ hiếm có.Phần lớn người trong thôn xây dựng nhà của họ, đều dùng một xe đẩy chở vào, đa số là công nhân kéo xe, dùng con lừa kéo xe cũng đã vô cùng hiếm.Việc có thể điều động xe tải lớn, thậm chí nếu ở trong Huyện, cũng không phải người bình thường có thể làm được chuyện này.Hứa Bối Đóa là muốn để mọi người ở thôn nhìn thấy, rất phô trương.Kết quả tốt nhất là, họ cảm thấy cô là người thâm sâu khó dò, không dám chọc đến, do đó cô sẽ không gặp rắc rối khi tiến hành bao quanh trang trại.Nếu không, vẫn còn có thể vướng phải rất nhiều rắc rối.Bên này, Lôi Thanh gọi một số người làm công trường ở Huyện, mỗi ngày đưa cho họ một ít tiền công, như vậy chỉ cần làm theo hướng dẫn của Hứa Bối Đóa, bắt đầu chăm chỉ xây tường.Hứa Bối Đóa đặt hai tay ở sau lưng, kiểm tra phạm vi sở hữu.Trang trại quanh đây, có không ít khu vực bị bỏ hoang, hầu hết đất trong thôn đều rất màu mỡ có thể dùng để trồng trọt, hoặc những chỗ bằng phẳng có thể dùng để xây nhà, chuồng lợn,...Do nằm gần ở những ngọn đồi, hầu hết đều là đất kèm đất đá, nham thạch, không thể dùng để làm bất kì việc gì, đương nhiên cũng không có người muốn, ngày qua ngày thành đất bỏ hoang.Hứa Bối Đóa nhất thời cũng không thể nghĩ ra những nơi này có thể dùng để làm gì, nhưng bao quanh trước, biết đâu sẽ có lúc dùng đến.Trước khi xuyên vào sách, cô là một người chăm chỉ để mua được ngôi nhà mơ ước, đối với bất động sản nghiên cứu rất kỹ những năm nay.Trên thế giới trong 20 đến 30 năm nữa, bất động sản gần như là một ngành nghề phát triển mạnh mẽ.Tuy rằng đất ở nông thôn đa phần sẽ không được phát triển, nhưng khu vực thôn này quá đặc biệt.Thôn nằm ở rìa trung tâm của Huyện, chỉ là vì gần núi, giao thông thành phố ở Huyện cũng chưa có mở rộng.Có thể nói, nếu như Huyện phát triển theo hướng đô thị hóa, nhất định sẽ liên quan đến đất của thôn này.Nếu như may mắn hơn, rất có thể trở thành vùng đất phát triển.Và trang trại trong thôn, thật sự thuộc về người trong thôn, cho dù là thu hồi đất hay là phát triển đất thương mại (mua bán), những mảnh đất này thực sự đem lại thu nhập cao cho người dân.Do đó, bây giờ hãy nỗ lực nhiều hơn, đối với đất hoang không có ai cần này, tuyên bố chủ quyền, có lẽ một năm nào đó, giá cả của nó có thể so với vàng.
----
Lôi Thanh kéo xe gạch và xi-măng vào thôn, trông rất hoành tráng, thú hút sự quan tâm tất cả người trong thôn.
Dù sao ở nơi thôn quê này, nhìn thấy xe vận tải lớn đi ra đi vào, là khung cảnh cực kỳ hiếm có.
Phần lớn người trong thôn xây dựng nhà của họ, đều dùng một xe đẩy chở vào, đa số là công nhân kéo xe, dùng con lừa kéo xe cũng đã vô cùng hiếm.
Việc có thể điều động xe tải lớn, thậm chí nếu ở trong Huyện, cũng không phải người bình thường có thể làm được chuyện này.
Hứa Bối Đóa là muốn để mọi người ở thôn nhìn thấy, rất phô trương.
Kết quả tốt nhất là, họ cảm thấy cô là người thâm sâu khó dò, không dám chọc đến, do đó cô sẽ không gặp rắc rối khi tiến hành bao quanh trang trại.
Nếu không, vẫn còn có thể vướng phải rất nhiều rắc rối.
Bên này, Lôi Thanh gọi một số người làm công trường ở Huyện, mỗi ngày đưa cho họ một ít tiền công, như vậy chỉ cần làm theo hướng dẫn của Hứa Bối Đóa, bắt đầu chăm chỉ xây tường.
Hứa Bối Đóa đặt hai tay ở sau lưng, kiểm tra phạm vi sở hữu.
Trang trại quanh đây, có không ít khu vực bị bỏ hoang, hầu hết đất trong thôn đều rất màu mỡ có thể dùng để trồng trọt, hoặc những chỗ bằng phẳng có thể dùng để xây nhà, chuồng lợn,...
Do nằm gần ở những ngọn đồi, hầu hết đều là đất kèm đất đá, nham thạch, không thể dùng để làm bất kì việc gì, đương nhiên cũng không có người muốn, ngày qua ngày thành đất bỏ hoang.
Hứa Bối Đóa nhất thời cũng không thể nghĩ ra những nơi này có thể dùng để làm gì, nhưng bao quanh trước, biết đâu sẽ có lúc dùng đến.
Trước khi xuyên vào sách, cô là một người chăm chỉ để mua được ngôi nhà mơ ước, đối với bất động sản nghiên cứu rất kỹ những năm nay.
Trên thế giới trong 20 đến 30 năm nữa, bất động sản gần như là một ngành nghề phát triển mạnh mẽ.
Tuy rằng đất ở nông thôn đa phần sẽ không được phát triển, nhưng khu vực thôn này quá đặc biệt.
Thôn nằm ở rìa trung tâm của Huyện, chỉ là vì gần núi, giao thông thành phố ở Huyện cũng chưa có mở rộng.
Có thể nói, nếu như Huyện phát triển theo hướng đô thị hóa, nhất định sẽ liên quan đến đất của thôn này.
Nếu như may mắn hơn, rất có thể trở thành vùng đất phát triển.
Và trang trại trong thôn, thật sự thuộc về người trong thôn, cho dù là thu hồi đất hay là phát triển đất thương mại (mua bán), những mảnh đất này thực sự đem lại thu nhập cao cho người dân.
Do đó, bây giờ hãy nỗ lực nhiều hơn, đối với đất hoang không có ai cần này, tuyên bố chủ quyền, có lẽ một năm nào đó, giá cả của nó có thể so với vàng.
Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất NhanhTác giả: Dạ Du Tinh HàTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ… ----Lôi Thanh kéo xe gạch và xi-măng vào thôn, trông rất hoành tráng, thú hút sự quan tâm tất cả người trong thôn.Dù sao ở nơi thôn quê này, nhìn thấy xe vận tải lớn đi ra đi vào, là khung cảnh cực kỳ hiếm có.Phần lớn người trong thôn xây dựng nhà của họ, đều dùng một xe đẩy chở vào, đa số là công nhân kéo xe, dùng con lừa kéo xe cũng đã vô cùng hiếm.Việc có thể điều động xe tải lớn, thậm chí nếu ở trong Huyện, cũng không phải người bình thường có thể làm được chuyện này.Hứa Bối Đóa là muốn để mọi người ở thôn nhìn thấy, rất phô trương.Kết quả tốt nhất là, họ cảm thấy cô là người thâm sâu khó dò, không dám chọc đến, do đó cô sẽ không gặp rắc rối khi tiến hành bao quanh trang trại.Nếu không, vẫn còn có thể vướng phải rất nhiều rắc rối.Bên này, Lôi Thanh gọi một số người làm công trường ở Huyện, mỗi ngày đưa cho họ một ít tiền công, như vậy chỉ cần làm theo hướng dẫn của Hứa Bối Đóa, bắt đầu chăm chỉ xây tường.Hứa Bối Đóa đặt hai tay ở sau lưng, kiểm tra phạm vi sở hữu.Trang trại quanh đây, có không ít khu vực bị bỏ hoang, hầu hết đất trong thôn đều rất màu mỡ có thể dùng để trồng trọt, hoặc những chỗ bằng phẳng có thể dùng để xây nhà, chuồng lợn,...Do nằm gần ở những ngọn đồi, hầu hết đều là đất kèm đất đá, nham thạch, không thể dùng để làm bất kì việc gì, đương nhiên cũng không có người muốn, ngày qua ngày thành đất bỏ hoang.Hứa Bối Đóa nhất thời cũng không thể nghĩ ra những nơi này có thể dùng để làm gì, nhưng bao quanh trước, biết đâu sẽ có lúc dùng đến.Trước khi xuyên vào sách, cô là một người chăm chỉ để mua được ngôi nhà mơ ước, đối với bất động sản nghiên cứu rất kỹ những năm nay.Trên thế giới trong 20 đến 30 năm nữa, bất động sản gần như là một ngành nghề phát triển mạnh mẽ.Tuy rằng đất ở nông thôn đa phần sẽ không được phát triển, nhưng khu vực thôn này quá đặc biệt.Thôn nằm ở rìa trung tâm của Huyện, chỉ là vì gần núi, giao thông thành phố ở Huyện cũng chưa có mở rộng.Có thể nói, nếu như Huyện phát triển theo hướng đô thị hóa, nhất định sẽ liên quan đến đất của thôn này.Nếu như may mắn hơn, rất có thể trở thành vùng đất phát triển.Và trang trại trong thôn, thật sự thuộc về người trong thôn, cho dù là thu hồi đất hay là phát triển đất thương mại (mua bán), những mảnh đất này thực sự đem lại thu nhập cao cho người dân.Do đó, bây giờ hãy nỗ lực nhiều hơn, đối với đất hoang không có ai cần này, tuyên bố chủ quyền, có lẽ một năm nào đó, giá cả của nó có thể so với vàng.