---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ…
Chương 73
Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất NhanhTác giả: Dạ Du Tinh HàTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ… "Nhưng con yên tâm, cả nhà ta đều rất thiện lương, chờ con ga qua đây, chúng ta sẽ thay ba mẹ con dạy dỗ lại con cho tốt, không để bà con hàng xóm dị nghị nữa..."Hứa Bối Đóa quả thực không nghe nổi nửa lời, thâm nghĩ:"Cả nhà này, có phải đều có bệnh nặng vê não hay không? PUA có di truyền không nhỉ?"Cô đột nhiên nhớ tới nguyên chủ, cả đời bị cả cái nhà này ngược đãi đến chất, bị bao nhiêu tra tấn, thật sự quá kinh khủng.Nhưng rất nhiều, rất nhiều cô gái bị lừa, tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, chưa có nhạy bén phân biệt thiện ác thị phi, sau khi gả cho một người, cả ngày gia đình bọn họ tẩy não, cuối cùng trải qua cả đời thê thảm, thậm chí cả ngày còn phải tự hỏi có phải mình đã làm sai chỗ nào không!?.Hứa Bối Đóa đang suy nghĩ làm thế nào để tiếp tục sử dụng tài nghệ diễn xuất" của mình thì chợt nghe thấy Lục Hoài Ninh lạnh lùng hỏi:"Ồ? Các người muốn dạy dỗ vị hôn thê của tôi, hình như có chút quá đáng nhỉ? Các người cúi đầu nhìn lại bản thân xem, xứng sao?"Anh nghiêng người tựa vào cửa xe Crown Sedan, vẻ nho nhã lại tôn quý.Giọng nói anh lạnh lùng, đệm chút khinh thường, kèm mấy phần khıêυ khí©h, cảnh cáo:"Ở chỗ này ai nói xấu thanh danh vị hôn thê của tôi, nói em ấy qua lại với người đàn ông khác?"Hứa Bối Đóa sợ ngây người, đột nhiên có được danh hiệu vị hôn thê của quý công tử, lập tức cả người cũng phải có phong thái hơn người, dựa thế thẳng lưng!Cô ngẩng đầu ưỡn ngực, giọng điệu tức giận, chất vấn: "Đúng vậy, các người sao lại vô duyên vô cớ nói xấu tôi, tôi với anh Quang Diệu chỉ là đồng hương, vừa quen biết, sao lại thành con dâu của các người rôi! Các người cũng không nghĩ lại xem các người có xứng hay không alNhìn thấy Hứa Quang Diệu bất ngờ thảng thốt, Hứa Bối Đóa quyết định khai hỏa toàn lực, ra đòn chí mạng cho cái tên cặn bã này một lần nhớ đời, không nên dây dưa với cô nữal Cô tiếp tục nói: "Trời a anh Quang Diệu, thật là ngại quá, em không cẩn thận nói ra lời trong lòng mất rồi.""Kỳ thật cho tới nay, đối với sự theo đuổi mãnh liệt của anh, em không tiện nói cho anh biết sự thật.""Thật sự là, anh Quang Diệu, anh chỉ là một thanh niên quê mùa, nhà không có tiên, anh thì không có việc, học vấn chả có gì cao siêu, cũng không có thu nhập ổn định."Cô lại đánh giá Hứa Quang Diệu từ trên xuống dưới một lần, tặc lưỡi nói:"Nói về con người anh, anh nhìn ốm yếu gầy gò, Hắc Đậu so với anh còn hơn đó, ít nhất người Hắc Đậu cường tráng, có sức mà làm việc nhà nông!""Trước kia em ngại nói những lời này trước mặt anh, sợ tổn thương lòng tự trọng của anh.""Nhưng mà hôm nay, anh Quang Diệu, nhà anh thật sự quá đáng rồi.""Anh tự nhiên kéo theo ba mẹ đến cổng thôn gây rối, muốn phá danh tiết của eml""Nếu không vì vị hôn phu của em tin tưởng em, thì sự trong sạch của em đều bị các người bôi nhọ, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch!""Em là một cô gái trong sạch, các chú thím trong thôn đều có thể làm chứng!""Xin đừng phá hỏng chuyện cả đời của em mà, hu hu huNgười dân thôn Lan Thủy ăn dưa cũng đến no, ngay cả trưởng thôn cũng tới.Trưởng thôn là người đã từng trải đời, ông ta liếc mắt một cái là thấy được chiếc xe Crown Sedan kia.Trong lòng ông đã nhanh chóng suy nghĩ, làng trên xóm dưới, thôi thì nhà mình mình lo.Cả nhà Hứa Quang Diệu, dù sao cũng là thôn bên cạnh, thôn Lan Thủy với mấy người đó xem ra cũng không phải người một nhà.Hiện tại Hứa Bối Đóa, không biết như thế nào kiếm được người có tiên như này, làm thôn trưởng như ông phải dẫn dắt toàn thôn hết sức ủng hộ hôn sự này!!!Lại là câu, phù sa không chảy ruộng ngoài! Loại thiếu gia có tiền này, phải là chàng rể rùa vàng của Lan Thủy thôn!Chỉ một Hứa Quang Diệu muốn quấy rối, trưởng thôn là người đầu tiên không cho phép! Không đợi trưởng thôn chen ra khỏi đám người để chủ trì chính nghĩa, Hứa Quang Diệu vẫn chưa từ bỏ ý định, lớn tiếng nói:"Đóa Đóa, em đừng nghe lời đường mật mà bị lừa!""Hôn nhân đại sự phải nghe theo ba mẹ, nghe lời của người mai mối.""Anh ta bây giờ nói lời đường mật với em chỉ để gạt em, em nghĩ đi, ba mẹ của anh ta cũng không có ở đây, người trong nhà anh ta có thể đồng ý cho anh ta kết hôn với gái quê như em sao?""Anh thì khác, ba mẹ anh ở ngay tại đây, hơn nữa ba mẹ nói rõ ràng đồng ý em ga cho anh...Hứa Quang Diệu như giấy nảy đòi chết.Lục Chức Nghệ không nhịn nổi nữa, cô từ phía sau Lục Hoài Ninh đi ra.Vở kịch này, còn phải có trưởng bối mới có thể trấn áp được.Đã diễn, phải diễn tới cùng!Mọi người nhìn thấy bước tới dáng vẻ ưu nhã của một người phụ nữ thành đạt, cô mặc âu phục, giày cao gót, trong tay câm túi da vừa nhìn đã biết hàng xa xỉ, từng bước một đến gần Hứa Quang Diệu.Lục Chức Nghệ khẽ cười, dịu dàng, chừng mực lên tiếng:“Thật ngại quá, tôi chính là mẹ nó.""Tôi đích thực rất là thích cô con dâu Đóa Đóa này."
Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất NhanhTác giả: Dạ Du Tinh HàTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ… "Nhưng con yên tâm, cả nhà ta đều rất thiện lương, chờ con ga qua đây, chúng ta sẽ thay ba mẹ con dạy dỗ lại con cho tốt, không để bà con hàng xóm dị nghị nữa..."Hứa Bối Đóa quả thực không nghe nổi nửa lời, thâm nghĩ:"Cả nhà này, có phải đều có bệnh nặng vê não hay không? PUA có di truyền không nhỉ?"Cô đột nhiên nhớ tới nguyên chủ, cả đời bị cả cái nhà này ngược đãi đến chất, bị bao nhiêu tra tấn, thật sự quá kinh khủng.Nhưng rất nhiều, rất nhiều cô gái bị lừa, tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, chưa có nhạy bén phân biệt thiện ác thị phi, sau khi gả cho một người, cả ngày gia đình bọn họ tẩy não, cuối cùng trải qua cả đời thê thảm, thậm chí cả ngày còn phải tự hỏi có phải mình đã làm sai chỗ nào không!?.Hứa Bối Đóa đang suy nghĩ làm thế nào để tiếp tục sử dụng tài nghệ diễn xuất" của mình thì chợt nghe thấy Lục Hoài Ninh lạnh lùng hỏi:"Ồ? Các người muốn dạy dỗ vị hôn thê của tôi, hình như có chút quá đáng nhỉ? Các người cúi đầu nhìn lại bản thân xem, xứng sao?"Anh nghiêng người tựa vào cửa xe Crown Sedan, vẻ nho nhã lại tôn quý.Giọng nói anh lạnh lùng, đệm chút khinh thường, kèm mấy phần khıêυ khí©h, cảnh cáo:"Ở chỗ này ai nói xấu thanh danh vị hôn thê của tôi, nói em ấy qua lại với người đàn ông khác?"Hứa Bối Đóa sợ ngây người, đột nhiên có được danh hiệu vị hôn thê của quý công tử, lập tức cả người cũng phải có phong thái hơn người, dựa thế thẳng lưng!Cô ngẩng đầu ưỡn ngực, giọng điệu tức giận, chất vấn: "Đúng vậy, các người sao lại vô duyên vô cớ nói xấu tôi, tôi với anh Quang Diệu chỉ là đồng hương, vừa quen biết, sao lại thành con dâu của các người rôi! Các người cũng không nghĩ lại xem các người có xứng hay không alNhìn thấy Hứa Quang Diệu bất ngờ thảng thốt, Hứa Bối Đóa quyết định khai hỏa toàn lực, ra đòn chí mạng cho cái tên cặn bã này một lần nhớ đời, không nên dây dưa với cô nữal Cô tiếp tục nói: "Trời a anh Quang Diệu, thật là ngại quá, em không cẩn thận nói ra lời trong lòng mất rồi.""Kỳ thật cho tới nay, đối với sự theo đuổi mãnh liệt của anh, em không tiện nói cho anh biết sự thật.""Thật sự là, anh Quang Diệu, anh chỉ là một thanh niên quê mùa, nhà không có tiên, anh thì không có việc, học vấn chả có gì cao siêu, cũng không có thu nhập ổn định."Cô lại đánh giá Hứa Quang Diệu từ trên xuống dưới một lần, tặc lưỡi nói:"Nói về con người anh, anh nhìn ốm yếu gầy gò, Hắc Đậu so với anh còn hơn đó, ít nhất người Hắc Đậu cường tráng, có sức mà làm việc nhà nông!""Trước kia em ngại nói những lời này trước mặt anh, sợ tổn thương lòng tự trọng của anh.""Nhưng mà hôm nay, anh Quang Diệu, nhà anh thật sự quá đáng rồi.""Anh tự nhiên kéo theo ba mẹ đến cổng thôn gây rối, muốn phá danh tiết của eml""Nếu không vì vị hôn phu của em tin tưởng em, thì sự trong sạch của em đều bị các người bôi nhọ, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch!""Em là một cô gái trong sạch, các chú thím trong thôn đều có thể làm chứng!""Xin đừng phá hỏng chuyện cả đời của em mà, hu hu huNgười dân thôn Lan Thủy ăn dưa cũng đến no, ngay cả trưởng thôn cũng tới.Trưởng thôn là người đã từng trải đời, ông ta liếc mắt một cái là thấy được chiếc xe Crown Sedan kia.Trong lòng ông đã nhanh chóng suy nghĩ, làng trên xóm dưới, thôi thì nhà mình mình lo.Cả nhà Hứa Quang Diệu, dù sao cũng là thôn bên cạnh, thôn Lan Thủy với mấy người đó xem ra cũng không phải người một nhà.Hiện tại Hứa Bối Đóa, không biết như thế nào kiếm được người có tiên như này, làm thôn trưởng như ông phải dẫn dắt toàn thôn hết sức ủng hộ hôn sự này!!!Lại là câu, phù sa không chảy ruộng ngoài! Loại thiếu gia có tiền này, phải là chàng rể rùa vàng của Lan Thủy thôn!Chỉ một Hứa Quang Diệu muốn quấy rối, trưởng thôn là người đầu tiên không cho phép! Không đợi trưởng thôn chen ra khỏi đám người để chủ trì chính nghĩa, Hứa Quang Diệu vẫn chưa từ bỏ ý định, lớn tiếng nói:"Đóa Đóa, em đừng nghe lời đường mật mà bị lừa!""Hôn nhân đại sự phải nghe theo ba mẹ, nghe lời của người mai mối.""Anh ta bây giờ nói lời đường mật với em chỉ để gạt em, em nghĩ đi, ba mẹ của anh ta cũng không có ở đây, người trong nhà anh ta có thể đồng ý cho anh ta kết hôn với gái quê như em sao?""Anh thì khác, ba mẹ anh ở ngay tại đây, hơn nữa ba mẹ nói rõ ràng đồng ý em ga cho anh...Hứa Quang Diệu như giấy nảy đòi chết.Lục Chức Nghệ không nhịn nổi nữa, cô từ phía sau Lục Hoài Ninh đi ra.Vở kịch này, còn phải có trưởng bối mới có thể trấn áp được.Đã diễn, phải diễn tới cùng!Mọi người nhìn thấy bước tới dáng vẻ ưu nhã của một người phụ nữ thành đạt, cô mặc âu phục, giày cao gót, trong tay câm túi da vừa nhìn đã biết hàng xa xỉ, từng bước một đến gần Hứa Quang Diệu.Lục Chức Nghệ khẽ cười, dịu dàng, chừng mực lên tiếng:“Thật ngại quá, tôi chính là mẹ nó.""Tôi đích thực rất là thích cô con dâu Đóa Đóa này."
Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất NhanhTác giả: Dạ Du Tinh HàTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không---- Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến. Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ. Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua. Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa. Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990. Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc. Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ! . . . Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa. Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để. Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . . Vốn dĩ… "Nhưng con yên tâm, cả nhà ta đều rất thiện lương, chờ con ga qua đây, chúng ta sẽ thay ba mẹ con dạy dỗ lại con cho tốt, không để bà con hàng xóm dị nghị nữa..."Hứa Bối Đóa quả thực không nghe nổi nửa lời, thâm nghĩ:"Cả nhà này, có phải đều có bệnh nặng vê não hay không? PUA có di truyền không nhỉ?"Cô đột nhiên nhớ tới nguyên chủ, cả đời bị cả cái nhà này ngược đãi đến chất, bị bao nhiêu tra tấn, thật sự quá kinh khủng.Nhưng rất nhiều, rất nhiều cô gái bị lừa, tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, chưa có nhạy bén phân biệt thiện ác thị phi, sau khi gả cho một người, cả ngày gia đình bọn họ tẩy não, cuối cùng trải qua cả đời thê thảm, thậm chí cả ngày còn phải tự hỏi có phải mình đã làm sai chỗ nào không!?.Hứa Bối Đóa đang suy nghĩ làm thế nào để tiếp tục sử dụng tài nghệ diễn xuất" của mình thì chợt nghe thấy Lục Hoài Ninh lạnh lùng hỏi:"Ồ? Các người muốn dạy dỗ vị hôn thê của tôi, hình như có chút quá đáng nhỉ? Các người cúi đầu nhìn lại bản thân xem, xứng sao?"Anh nghiêng người tựa vào cửa xe Crown Sedan, vẻ nho nhã lại tôn quý.Giọng nói anh lạnh lùng, đệm chút khinh thường, kèm mấy phần khıêυ khí©h, cảnh cáo:"Ở chỗ này ai nói xấu thanh danh vị hôn thê của tôi, nói em ấy qua lại với người đàn ông khác?"Hứa Bối Đóa sợ ngây người, đột nhiên có được danh hiệu vị hôn thê của quý công tử, lập tức cả người cũng phải có phong thái hơn người, dựa thế thẳng lưng!Cô ngẩng đầu ưỡn ngực, giọng điệu tức giận, chất vấn: "Đúng vậy, các người sao lại vô duyên vô cớ nói xấu tôi, tôi với anh Quang Diệu chỉ là đồng hương, vừa quen biết, sao lại thành con dâu của các người rôi! Các người cũng không nghĩ lại xem các người có xứng hay không alNhìn thấy Hứa Quang Diệu bất ngờ thảng thốt, Hứa Bối Đóa quyết định khai hỏa toàn lực, ra đòn chí mạng cho cái tên cặn bã này một lần nhớ đời, không nên dây dưa với cô nữal Cô tiếp tục nói: "Trời a anh Quang Diệu, thật là ngại quá, em không cẩn thận nói ra lời trong lòng mất rồi.""Kỳ thật cho tới nay, đối với sự theo đuổi mãnh liệt của anh, em không tiện nói cho anh biết sự thật.""Thật sự là, anh Quang Diệu, anh chỉ là một thanh niên quê mùa, nhà không có tiên, anh thì không có việc, học vấn chả có gì cao siêu, cũng không có thu nhập ổn định."Cô lại đánh giá Hứa Quang Diệu từ trên xuống dưới một lần, tặc lưỡi nói:"Nói về con người anh, anh nhìn ốm yếu gầy gò, Hắc Đậu so với anh còn hơn đó, ít nhất người Hắc Đậu cường tráng, có sức mà làm việc nhà nông!""Trước kia em ngại nói những lời này trước mặt anh, sợ tổn thương lòng tự trọng của anh.""Nhưng mà hôm nay, anh Quang Diệu, nhà anh thật sự quá đáng rồi.""Anh tự nhiên kéo theo ba mẹ đến cổng thôn gây rối, muốn phá danh tiết của eml""Nếu không vì vị hôn phu của em tin tưởng em, thì sự trong sạch của em đều bị các người bôi nhọ, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch!""Em là một cô gái trong sạch, các chú thím trong thôn đều có thể làm chứng!""Xin đừng phá hỏng chuyện cả đời của em mà, hu hu huNgười dân thôn Lan Thủy ăn dưa cũng đến no, ngay cả trưởng thôn cũng tới.Trưởng thôn là người đã từng trải đời, ông ta liếc mắt một cái là thấy được chiếc xe Crown Sedan kia.Trong lòng ông đã nhanh chóng suy nghĩ, làng trên xóm dưới, thôi thì nhà mình mình lo.Cả nhà Hứa Quang Diệu, dù sao cũng là thôn bên cạnh, thôn Lan Thủy với mấy người đó xem ra cũng không phải người một nhà.Hiện tại Hứa Bối Đóa, không biết như thế nào kiếm được người có tiên như này, làm thôn trưởng như ông phải dẫn dắt toàn thôn hết sức ủng hộ hôn sự này!!!Lại là câu, phù sa không chảy ruộng ngoài! Loại thiếu gia có tiền này, phải là chàng rể rùa vàng của Lan Thủy thôn!Chỉ một Hứa Quang Diệu muốn quấy rối, trưởng thôn là người đầu tiên không cho phép! Không đợi trưởng thôn chen ra khỏi đám người để chủ trì chính nghĩa, Hứa Quang Diệu vẫn chưa từ bỏ ý định, lớn tiếng nói:"Đóa Đóa, em đừng nghe lời đường mật mà bị lừa!""Hôn nhân đại sự phải nghe theo ba mẹ, nghe lời của người mai mối.""Anh ta bây giờ nói lời đường mật với em chỉ để gạt em, em nghĩ đi, ba mẹ của anh ta cũng không có ở đây, người trong nhà anh ta có thể đồng ý cho anh ta kết hôn với gái quê như em sao?""Anh thì khác, ba mẹ anh ở ngay tại đây, hơn nữa ba mẹ nói rõ ràng đồng ý em ga cho anh...Hứa Quang Diệu như giấy nảy đòi chết.Lục Chức Nghệ không nhịn nổi nữa, cô từ phía sau Lục Hoài Ninh đi ra.Vở kịch này, còn phải có trưởng bối mới có thể trấn áp được.Đã diễn, phải diễn tới cùng!Mọi người nhìn thấy bước tới dáng vẻ ưu nhã của một người phụ nữ thành đạt, cô mặc âu phục, giày cao gót, trong tay câm túi da vừa nhìn đã biết hàng xa xỉ, từng bước một đến gần Hứa Quang Diệu.Lục Chức Nghệ khẽ cười, dịu dàng, chừng mực lên tiếng:“Thật ngại quá, tôi chính là mẹ nó.""Tôi đích thực rất là thích cô con dâu Đóa Đóa này."