Ngày Cao Thăng muốn hưu ta, ta đã thuê hơn mười võ sư vạm vỡ từ lữ quán, dọn sạch hồi môn của mình mang ra ngoài. Mẹ chồng Liễu thị từ lúc ta bắt đầu dọn đồ đã gào khóc không ngừng. Bà ta chỉ tay vào mặt ta mà mắng: "Trữ Thanh Nguyệt, ngươi là loại đàn bà bại hoại, không biết liêm sỉ! Cưới ngươi vào cửa là vận hạn tám đời của nhà họ Cao!" Không dừng lại ở đó, bà ta còn ngồi bệt xuống đất, vừa khóc vừa trách: "Ba năm làm dâu mà không sinh được một đứa con, đã thế còn không tôn trọng trưởng bối, chẳng coi mẹ chồng này ra gì!" Cao Thăng đứng bên cạnh, có lẽ cũng không ngờ người luôn an phận, tính tình hiền hòa như ta, nay lại dám trở mặt, làm náo loạn cả nhà. Hắn không che giấu nữa, ánh mắt đầy hằn học, lạnh giọng răn đe: "Ngươi thử mang thứ gì ra khỏi cửa xem!" Cạnh hắn, thiếp thất Tần Sương Sương vẫn giữ vẻ mặt dịu dàng, cất giọng nhỏ nhẹ thường thấy: "Phu quân, tỷ tỷ hôm nay chỉ vì giận quá mà hành xử như vậy thôi. Chàng chớ chấp nhặt với tỷ ấy…" Lời nói tưởng như khuyên can, nhưng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...