*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Giữa hè, tiếng ve kêu không dứt bên tai. Trong hành lang khu nhân viên nhà máy máy Hoành Nhuận, cô gái mặc áo sơ mi ngắn tay màu vàng sáng bước chân nhẹ nhàng xuống lầu, dừng bước trước cửa một cửa hàng lương thực. “Chú Lưu, con mua xì dầu!" Phương Thanh Nghiên cười híp mắt đưa bình không cho ông chủ. Thời tiết quá nóng, mũi cô đượm mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp mang theo nụ cười dịu dàng, cả người dưới ánh mặt trời chiếu rọi, dường như phát ra ánh sáng. Sau cửa sổ sơn đỏ, vẻ mặt ông chủ tiệm lương thực lại có vài phần không được tự nhiên. Ánh mắt của hắn đảo qua khuôn mặt nhỏ nhắn xuất sắc của cô gái, sau đó nhanh chóng nhìn thoáng qua bên ngoài cửa hàng. Cũng may lúc này là sau giờ ngọ, trong xã khu chẳng có ai, nếu để người khác trông thấy cô bé này cười tươi với hắn như vậy, chưa đến nửa giờ mấy lời đồn không hay sẽ truyền khắp toàn bộ nhà máy. Ông chủ…
Chương 29
Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau ChóngTác giả: Thời TiềnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Giữa hè, tiếng ve kêu không dứt bên tai. Trong hành lang khu nhân viên nhà máy máy Hoành Nhuận, cô gái mặc áo sơ mi ngắn tay màu vàng sáng bước chân nhẹ nhàng xuống lầu, dừng bước trước cửa một cửa hàng lương thực. “Chú Lưu, con mua xì dầu!" Phương Thanh Nghiên cười híp mắt đưa bình không cho ông chủ. Thời tiết quá nóng, mũi cô đượm mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp mang theo nụ cười dịu dàng, cả người dưới ánh mặt trời chiếu rọi, dường như phát ra ánh sáng. Sau cửa sổ sơn đỏ, vẻ mặt ông chủ tiệm lương thực lại có vài phần không được tự nhiên. Ánh mắt của hắn đảo qua khuôn mặt nhỏ nhắn xuất sắc của cô gái, sau đó nhanh chóng nhìn thoáng qua bên ngoài cửa hàng. Cũng may lúc này là sau giờ ngọ, trong xã khu chẳng có ai, nếu để người khác trông thấy cô bé này cười tươi với hắn như vậy, chưa đến nửa giờ mấy lời đồn không hay sẽ truyền khắp toàn bộ nhà máy. Ông chủ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phương Thanh Nghiên buông tay ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua những người khác, lúc này mới vỗ vỗ tay xoay người rời đi.Bọn nhỏ sợ tới mức không dám thở mạnh, chỉ có thể đồng tình nhìn Vương Kha ôm lấy cánh tay mình gào khóc."Đau chết tao rồi, tay tao có phải bị gãy rồi không! " Nhưng khi nó bắt đầu chuyển động cánh tay, thì thấy cánh tay vẫn không bị ảnh hưởng gì, mà cái loại cảm giác đau đớn kia cũng chậm rãi tản đi.Vương Kha nước mắt lưng tròng nhìn bàn tay không tổn hao gì của mình, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút hỗn độn! !"Cậu, chúng ta đi thôi!" Phương Thanh Nghiên một lần nữa cầm lấy hành lý của mình, dẫn đầu đi ở phía trước.Tần Đại Minh lo lắng nhìn cô: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy, còn chưa nói gì đã động thủ rồi, đám tiểu quỷ kia có phải là chuyên bắt nạt cháu hay không?""Không có đâu, bọn họ đều là đám bạn cùng nhau lớn lên với cháu, vừa rồi chúng cháu chỉ đùa giỡn chút mà thôi!"Phương Thanh Nghiên cười híp mắt giải thích một câu.Tần Đại Minh cảm thấy chỗ nào là lạ, nhưng nhìn bộ dáng Phương Thanh Nghiên cũng không giống chịu thiệt thòi, nên ông cũng không truy cứu nữa.Sau khi lên xe, ánh mắt Phương Thanh Nghiên dừng ở ngoài cửa sổ, suy nghĩ hàng nghìn hàng vạn về những câu chuyện trước đây.Kiếp trước cô bị người khi dễ, bởi vậy đặc biệt chú trọng thể lực của mình, sau đó còn phải đi học Judo suốt năm năm.Chuyện cô được đi học Judo, còn phải nhờ đến ơn của người chị song sinh kia.Lúc ấy cô mới vừa được cha mẹ ruột nhận về không lâu, cho nên vẫn luuoon muốn lấy lòng bọn họ.Khi đó cô nghe nói chị gái của mình vừa đăng ký một lớp phụ đạo, nên cô cũng muốn biểu hiện bản thân một chút.Đáng tiếc, chị gái của cô chỉ là đi để mở rộng tầm hiểu biết mà thôi, còn cô thì lại nghiêm túc học thật.Trong một trận đấu hữu nghị, đồng đội của cô không lưu tình nên đã làm cho chị cô bị thương, cũng vì thế mà mọi người vô cùng bất mãn đối với cô.Thật ra Phương Thanh Nghiên cũng không phải cố ý, nhưng khi đó cô nhìn thấy tất cả mọi người bởi vì quan tâm chị gái mà lên án cô như vậy, trong lòng thật sự khó có thể cam tâm cho được.Kỳ thật thì lúc đó cô cũng bị thương.Chỉ có điều tính tình của cô mạnh mẽ, lại thường hay bị người ta phủ nhận đi tâm sức của mình, cho nên cô cho dù bị đánh chết vẫn không chịu cúi đầu nhận sai, cũng vì chuyện đó mà khiến cho mâu thuẫn giữa cô với cha mẹ ruột trở nên gay gắt.
Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau ChóngTác giả: Thời TiềnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Giữa hè, tiếng ve kêu không dứt bên tai. Trong hành lang khu nhân viên nhà máy máy Hoành Nhuận, cô gái mặc áo sơ mi ngắn tay màu vàng sáng bước chân nhẹ nhàng xuống lầu, dừng bước trước cửa một cửa hàng lương thực. “Chú Lưu, con mua xì dầu!" Phương Thanh Nghiên cười híp mắt đưa bình không cho ông chủ. Thời tiết quá nóng, mũi cô đượm mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp mang theo nụ cười dịu dàng, cả người dưới ánh mặt trời chiếu rọi, dường như phát ra ánh sáng. Sau cửa sổ sơn đỏ, vẻ mặt ông chủ tiệm lương thực lại có vài phần không được tự nhiên. Ánh mắt của hắn đảo qua khuôn mặt nhỏ nhắn xuất sắc của cô gái, sau đó nhanh chóng nhìn thoáng qua bên ngoài cửa hàng. Cũng may lúc này là sau giờ ngọ, trong xã khu chẳng có ai, nếu để người khác trông thấy cô bé này cười tươi với hắn như vậy, chưa đến nửa giờ mấy lời đồn không hay sẽ truyền khắp toàn bộ nhà máy. Ông chủ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phương Thanh Nghiên buông tay ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua những người khác, lúc này mới vỗ vỗ tay xoay người rời đi.Bọn nhỏ sợ tới mức không dám thở mạnh, chỉ có thể đồng tình nhìn Vương Kha ôm lấy cánh tay mình gào khóc."Đau chết tao rồi, tay tao có phải bị gãy rồi không! " Nhưng khi nó bắt đầu chuyển động cánh tay, thì thấy cánh tay vẫn không bị ảnh hưởng gì, mà cái loại cảm giác đau đớn kia cũng chậm rãi tản đi.Vương Kha nước mắt lưng tròng nhìn bàn tay không tổn hao gì của mình, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút hỗn độn! !"Cậu, chúng ta đi thôi!" Phương Thanh Nghiên một lần nữa cầm lấy hành lý của mình, dẫn đầu đi ở phía trước.Tần Đại Minh lo lắng nhìn cô: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy, còn chưa nói gì đã động thủ rồi, đám tiểu quỷ kia có phải là chuyên bắt nạt cháu hay không?""Không có đâu, bọn họ đều là đám bạn cùng nhau lớn lên với cháu, vừa rồi chúng cháu chỉ đùa giỡn chút mà thôi!"Phương Thanh Nghiên cười híp mắt giải thích một câu.Tần Đại Minh cảm thấy chỗ nào là lạ, nhưng nhìn bộ dáng Phương Thanh Nghiên cũng không giống chịu thiệt thòi, nên ông cũng không truy cứu nữa.Sau khi lên xe, ánh mắt Phương Thanh Nghiên dừng ở ngoài cửa sổ, suy nghĩ hàng nghìn hàng vạn về những câu chuyện trước đây.Kiếp trước cô bị người khi dễ, bởi vậy đặc biệt chú trọng thể lực của mình, sau đó còn phải đi học Judo suốt năm năm.Chuyện cô được đi học Judo, còn phải nhờ đến ơn của người chị song sinh kia.Lúc ấy cô mới vừa được cha mẹ ruột nhận về không lâu, cho nên vẫn luuoon muốn lấy lòng bọn họ.Khi đó cô nghe nói chị gái của mình vừa đăng ký một lớp phụ đạo, nên cô cũng muốn biểu hiện bản thân một chút.Đáng tiếc, chị gái của cô chỉ là đi để mở rộng tầm hiểu biết mà thôi, còn cô thì lại nghiêm túc học thật.Trong một trận đấu hữu nghị, đồng đội của cô không lưu tình nên đã làm cho chị cô bị thương, cũng vì thế mà mọi người vô cùng bất mãn đối với cô.Thật ra Phương Thanh Nghiên cũng không phải cố ý, nhưng khi đó cô nhìn thấy tất cả mọi người bởi vì quan tâm chị gái mà lên án cô như vậy, trong lòng thật sự khó có thể cam tâm cho được.Kỳ thật thì lúc đó cô cũng bị thương.Chỉ có điều tính tình của cô mạnh mẽ, lại thường hay bị người ta phủ nhận đi tâm sức của mình, cho nên cô cho dù bị đánh chết vẫn không chịu cúi đầu nhận sai, cũng vì chuyện đó mà khiến cho mâu thuẫn giữa cô với cha mẹ ruột trở nên gay gắt.
Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau ChóngTác giả: Thời TiềnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Giữa hè, tiếng ve kêu không dứt bên tai. Trong hành lang khu nhân viên nhà máy máy Hoành Nhuận, cô gái mặc áo sơ mi ngắn tay màu vàng sáng bước chân nhẹ nhàng xuống lầu, dừng bước trước cửa một cửa hàng lương thực. “Chú Lưu, con mua xì dầu!" Phương Thanh Nghiên cười híp mắt đưa bình không cho ông chủ. Thời tiết quá nóng, mũi cô đượm mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp mang theo nụ cười dịu dàng, cả người dưới ánh mặt trời chiếu rọi, dường như phát ra ánh sáng. Sau cửa sổ sơn đỏ, vẻ mặt ông chủ tiệm lương thực lại có vài phần không được tự nhiên. Ánh mắt của hắn đảo qua khuôn mặt nhỏ nhắn xuất sắc của cô gái, sau đó nhanh chóng nhìn thoáng qua bên ngoài cửa hàng. Cũng may lúc này là sau giờ ngọ, trong xã khu chẳng có ai, nếu để người khác trông thấy cô bé này cười tươi với hắn như vậy, chưa đến nửa giờ mấy lời đồn không hay sẽ truyền khắp toàn bộ nhà máy. Ông chủ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phương Thanh Nghiên buông tay ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua những người khác, lúc này mới vỗ vỗ tay xoay người rời đi.Bọn nhỏ sợ tới mức không dám thở mạnh, chỉ có thể đồng tình nhìn Vương Kha ôm lấy cánh tay mình gào khóc."Đau chết tao rồi, tay tao có phải bị gãy rồi không! " Nhưng khi nó bắt đầu chuyển động cánh tay, thì thấy cánh tay vẫn không bị ảnh hưởng gì, mà cái loại cảm giác đau đớn kia cũng chậm rãi tản đi.Vương Kha nước mắt lưng tròng nhìn bàn tay không tổn hao gì của mình, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút hỗn độn! !"Cậu, chúng ta đi thôi!" Phương Thanh Nghiên một lần nữa cầm lấy hành lý của mình, dẫn đầu đi ở phía trước.Tần Đại Minh lo lắng nhìn cô: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy, còn chưa nói gì đã động thủ rồi, đám tiểu quỷ kia có phải là chuyên bắt nạt cháu hay không?""Không có đâu, bọn họ đều là đám bạn cùng nhau lớn lên với cháu, vừa rồi chúng cháu chỉ đùa giỡn chút mà thôi!"Phương Thanh Nghiên cười híp mắt giải thích một câu.Tần Đại Minh cảm thấy chỗ nào là lạ, nhưng nhìn bộ dáng Phương Thanh Nghiên cũng không giống chịu thiệt thòi, nên ông cũng không truy cứu nữa.Sau khi lên xe, ánh mắt Phương Thanh Nghiên dừng ở ngoài cửa sổ, suy nghĩ hàng nghìn hàng vạn về những câu chuyện trước đây.Kiếp trước cô bị người khi dễ, bởi vậy đặc biệt chú trọng thể lực của mình, sau đó còn phải đi học Judo suốt năm năm.Chuyện cô được đi học Judo, còn phải nhờ đến ơn của người chị song sinh kia.Lúc ấy cô mới vừa được cha mẹ ruột nhận về không lâu, cho nên vẫn luuoon muốn lấy lòng bọn họ.Khi đó cô nghe nói chị gái của mình vừa đăng ký một lớp phụ đạo, nên cô cũng muốn biểu hiện bản thân một chút.Đáng tiếc, chị gái của cô chỉ là đi để mở rộng tầm hiểu biết mà thôi, còn cô thì lại nghiêm túc học thật.Trong một trận đấu hữu nghị, đồng đội của cô không lưu tình nên đã làm cho chị cô bị thương, cũng vì thế mà mọi người vô cùng bất mãn đối với cô.Thật ra Phương Thanh Nghiên cũng không phải cố ý, nhưng khi đó cô nhìn thấy tất cả mọi người bởi vì quan tâm chị gái mà lên án cô như vậy, trong lòng thật sự khó có thể cam tâm cho được.Kỳ thật thì lúc đó cô cũng bị thương.Chỉ có điều tính tình của cô mạnh mẽ, lại thường hay bị người ta phủ nhận đi tâm sức của mình, cho nên cô cho dù bị đánh chết vẫn không chịu cúi đầu nhận sai, cũng vì chuyện đó mà khiến cho mâu thuẫn giữa cô với cha mẹ ruột trở nên gay gắt.