Tác giả:

Sau khi độ kiếp, ta và kẻ thù không đội trời chung cùng mất trí nhớ.  Khi được Thổ địa đưa về đạo quán chữa trị, bọn ta - một con rồng đen và một con rồng trắng - đều bị sấm sét ngày đó đánh cháy đen như than.  Cả hai còn ôm chặt lấy nhau, không chịu buông tay.  Khi tỉnh dậy, chúng ta nằm chung trên một giường.  Gặp lại như đã quen từ lâu.  Nhưng ngoài việc biết tên của đối phương, những thứ khác đều không biết.  Mọi người đều nghĩ rằng chúng ta là một cặp.  Tuy nhiên, chúng ta đều không biết quá khứ của mình, không biết mình từ đâu đến, phải đi đâu.  Chỉ có thể nhìn nhau trân trối mà không nghĩ ra điều gì. 2 Người cứu bọn ta là một nữ Thổ địa tên A Tùy.  Theo lời của Hồ ly tiên trong đạo quán, A Tùy bị đuổi xuống trần gian vì lén nhìn các sư huynh và sư phụ tắm, rồi bị người ta tố cáo.  Sau đó bị sư phụ đạp xuống trần gian, phải tu luyện ngàn năm.  Ta không hiểu. Đàn ông tắm thì có gì mà xem.  Cho đến hôm đó, A Tùy bí ẩn tiến lại gần ta: "Tòa Bách Yêu lâu mới đến một nam hoa khôi,…

Chương 7

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Tôi Và Kẻ Thù Sinh Được Bảy Đứa ConTác giả: 西风袅袅Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhSau khi độ kiếp, ta và kẻ thù không đội trời chung cùng mất trí nhớ.  Khi được Thổ địa đưa về đạo quán chữa trị, bọn ta - một con rồng đen và một con rồng trắng - đều bị sấm sét ngày đó đánh cháy đen như than.  Cả hai còn ôm chặt lấy nhau, không chịu buông tay.  Khi tỉnh dậy, chúng ta nằm chung trên một giường.  Gặp lại như đã quen từ lâu.  Nhưng ngoài việc biết tên của đối phương, những thứ khác đều không biết.  Mọi người đều nghĩ rằng chúng ta là một cặp.  Tuy nhiên, chúng ta đều không biết quá khứ của mình, không biết mình từ đâu đến, phải đi đâu.  Chỉ có thể nhìn nhau trân trối mà không nghĩ ra điều gì. 2 Người cứu bọn ta là một nữ Thổ địa tên A Tùy.  Theo lời của Hồ ly tiên trong đạo quán, A Tùy bị đuổi xuống trần gian vì lén nhìn các sư huynh và sư phụ tắm, rồi bị người ta tố cáo.  Sau đó bị sư phụ đạp xuống trần gian, phải tu luyện ngàn năm.  Ta không hiểu. Đàn ông tắm thì có gì mà xem.  Cho đến hôm đó, A Tùy bí ẩn tiến lại gần ta: "Tòa Bách Yêu lâu mới đến một nam hoa khôi,… Hôm đó, Ngao Tầm ra ngoài. [Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sau-khi-mat-tri-nho-toi-va-ke-thu-sinh-duoc-bay-dua-con/chuong-7-8.html.]Ta đang ở trong vườn chăm sóc hoa cỏ, cắt tỉa cành lá cho hoa bốn mùa. Đột nhiên, ta nhận thấy trên đầu có một mảng đen, chớp mắt, sân vườn đã đầy người. Ta ném cái xẻng trong tay xuống, nhìn đám người không mời mà đến.Đứng ở hàng đầu là một người đàn ông mặc áo choàng đen, tóc bạc, dung mạo tuấn mỹ. Khí chất tiên phong đạo cốt, không nhiễm bụi trần. Ta nhìn ngây ngốc, chàng ấy  thậm chí còn đẹp hơn nam hoa khôi ở Bách Yêu lâu cả trăm lần. Thực sự là rất phong nhã.Người đàn ông áo choàng đen vừa nhìn thấy ta, liền lao ta, xúc động ôm ta vào lòng. "Bảo bối ngoan, cuối cùng ta cũng tìm được con rồi." "A?" Ta vừa thoát ra. Ngay lập tức, một công tử áo xanh từ phía sau người đàn ông áo choàng đen lao ta, ôm chặt ta, nước mắt nước mũi tràn đầy trên người ta: "Nương tử! Cuối cùng ta cũng tìm được nàng rồi, hu hu hu——" "Nương tử?!"Ta giãy giụa thoát ra, nhìn công tử áo xanh, rồi lại nhìn người đàn ông áo choàng đen. Ta kinh ngạc. Chẳng lẽ trước khi mất trí nhớ, ta đã có phu quân rồi? Ta hoa mắt, suýt đứng không vững. Người đàn ông áo choàng đen vội vàng đỡ lấy ta, đá bay công tử áo xanh: "Muốn cưới nàng, ngươi đã hỏi ý ta chưa?"Ta chưa kịp thở dốc, đám người phía sau người đàn ông áo choàng đen đã ùn ùn kéo ta ôm lấy ta: "Du Du! Tỷ tỷ! Tiểu thư! Nương tử——" Một vòng người vây quchàng ta, gọi ta không ngớt, vây kín không một kẽ hở. Ta khó khăn lắm mới leo ra khỏi đám người đó. Vừa đứng dậy, người đàn ông áo choàng đen đã bấm một pháp quyết, đánh vào trán ta, trí nhớ bỗng nhiên tràn về.Chỉ trong khoảnh khắc, quá khứ như cuốn phim lướt qua trước mắt. Rõ mồn một, ngẩng đầu lên. Ta quỳ xuống, ôm chặt lấy chân người đàn ông áo choàng đen, khóc không thành tiếng: "Cha——" Ta đã nhớ ra tất cả—— Người đàn ông đẹp trai đó là cha ta, công tử áo xanh là người bạn thời thơ ấu nghịch ngợm của ta, những người vây quanh là cô dì chú bác của ta...Cuối cùng ta cũng nhớ ra chuyện giữa ta và Ngao Tầm!

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Tôi Và Kẻ Thù Sinh Được Bảy Đứa ConTác giả: 西风袅袅Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhSau khi độ kiếp, ta và kẻ thù không đội trời chung cùng mất trí nhớ.  Khi được Thổ địa đưa về đạo quán chữa trị, bọn ta - một con rồng đen và một con rồng trắng - đều bị sấm sét ngày đó đánh cháy đen như than.  Cả hai còn ôm chặt lấy nhau, không chịu buông tay.  Khi tỉnh dậy, chúng ta nằm chung trên một giường.  Gặp lại như đã quen từ lâu.  Nhưng ngoài việc biết tên của đối phương, những thứ khác đều không biết.  Mọi người đều nghĩ rằng chúng ta là một cặp.  Tuy nhiên, chúng ta đều không biết quá khứ của mình, không biết mình từ đâu đến, phải đi đâu.  Chỉ có thể nhìn nhau trân trối mà không nghĩ ra điều gì. 2 Người cứu bọn ta là một nữ Thổ địa tên A Tùy.  Theo lời của Hồ ly tiên trong đạo quán, A Tùy bị đuổi xuống trần gian vì lén nhìn các sư huynh và sư phụ tắm, rồi bị người ta tố cáo.  Sau đó bị sư phụ đạp xuống trần gian, phải tu luyện ngàn năm.  Ta không hiểu. Đàn ông tắm thì có gì mà xem.  Cho đến hôm đó, A Tùy bí ẩn tiến lại gần ta: "Tòa Bách Yêu lâu mới đến một nam hoa khôi,… Hôm đó, Ngao Tầm ra ngoài. [Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sau-khi-mat-tri-nho-toi-va-ke-thu-sinh-duoc-bay-dua-con/chuong-7-8.html.]Ta đang ở trong vườn chăm sóc hoa cỏ, cắt tỉa cành lá cho hoa bốn mùa. Đột nhiên, ta nhận thấy trên đầu có một mảng đen, chớp mắt, sân vườn đã đầy người. Ta ném cái xẻng trong tay xuống, nhìn đám người không mời mà đến.Đứng ở hàng đầu là một người đàn ông mặc áo choàng đen, tóc bạc, dung mạo tuấn mỹ. Khí chất tiên phong đạo cốt, không nhiễm bụi trần. Ta nhìn ngây ngốc, chàng ấy  thậm chí còn đẹp hơn nam hoa khôi ở Bách Yêu lâu cả trăm lần. Thực sự là rất phong nhã.Người đàn ông áo choàng đen vừa nhìn thấy ta, liền lao ta, xúc động ôm ta vào lòng. "Bảo bối ngoan, cuối cùng ta cũng tìm được con rồi." "A?" Ta vừa thoát ra. Ngay lập tức, một công tử áo xanh từ phía sau người đàn ông áo choàng đen lao ta, ôm chặt ta, nước mắt nước mũi tràn đầy trên người ta: "Nương tử! Cuối cùng ta cũng tìm được nàng rồi, hu hu hu——" "Nương tử?!"Ta giãy giụa thoát ra, nhìn công tử áo xanh, rồi lại nhìn người đàn ông áo choàng đen. Ta kinh ngạc. Chẳng lẽ trước khi mất trí nhớ, ta đã có phu quân rồi? Ta hoa mắt, suýt đứng không vững. Người đàn ông áo choàng đen vội vàng đỡ lấy ta, đá bay công tử áo xanh: "Muốn cưới nàng, ngươi đã hỏi ý ta chưa?"Ta chưa kịp thở dốc, đám người phía sau người đàn ông áo choàng đen đã ùn ùn kéo ta ôm lấy ta: "Du Du! Tỷ tỷ! Tiểu thư! Nương tử——" Một vòng người vây quchàng ta, gọi ta không ngớt, vây kín không một kẽ hở. Ta khó khăn lắm mới leo ra khỏi đám người đó. Vừa đứng dậy, người đàn ông áo choàng đen đã bấm một pháp quyết, đánh vào trán ta, trí nhớ bỗng nhiên tràn về.Chỉ trong khoảnh khắc, quá khứ như cuốn phim lướt qua trước mắt. Rõ mồn một, ngẩng đầu lên. Ta quỳ xuống, ôm chặt lấy chân người đàn ông áo choàng đen, khóc không thành tiếng: "Cha——" Ta đã nhớ ra tất cả—— Người đàn ông đẹp trai đó là cha ta, công tử áo xanh là người bạn thời thơ ấu nghịch ngợm của ta, những người vây quanh là cô dì chú bác của ta...Cuối cùng ta cũng nhớ ra chuyện giữa ta và Ngao Tầm!

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Tôi Và Kẻ Thù Sinh Được Bảy Đứa ConTác giả: 西风袅袅Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhSau khi độ kiếp, ta và kẻ thù không đội trời chung cùng mất trí nhớ.  Khi được Thổ địa đưa về đạo quán chữa trị, bọn ta - một con rồng đen và một con rồng trắng - đều bị sấm sét ngày đó đánh cháy đen như than.  Cả hai còn ôm chặt lấy nhau, không chịu buông tay.  Khi tỉnh dậy, chúng ta nằm chung trên một giường.  Gặp lại như đã quen từ lâu.  Nhưng ngoài việc biết tên của đối phương, những thứ khác đều không biết.  Mọi người đều nghĩ rằng chúng ta là một cặp.  Tuy nhiên, chúng ta đều không biết quá khứ của mình, không biết mình từ đâu đến, phải đi đâu.  Chỉ có thể nhìn nhau trân trối mà không nghĩ ra điều gì. 2 Người cứu bọn ta là một nữ Thổ địa tên A Tùy.  Theo lời của Hồ ly tiên trong đạo quán, A Tùy bị đuổi xuống trần gian vì lén nhìn các sư huynh và sư phụ tắm, rồi bị người ta tố cáo.  Sau đó bị sư phụ đạp xuống trần gian, phải tu luyện ngàn năm.  Ta không hiểu. Đàn ông tắm thì có gì mà xem.  Cho đến hôm đó, A Tùy bí ẩn tiến lại gần ta: "Tòa Bách Yêu lâu mới đến một nam hoa khôi,… Hôm đó, Ngao Tầm ra ngoài. [Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/sau-khi-mat-tri-nho-toi-va-ke-thu-sinh-duoc-bay-dua-con/chuong-7-8.html.]Ta đang ở trong vườn chăm sóc hoa cỏ, cắt tỉa cành lá cho hoa bốn mùa. Đột nhiên, ta nhận thấy trên đầu có một mảng đen, chớp mắt, sân vườn đã đầy người. Ta ném cái xẻng trong tay xuống, nhìn đám người không mời mà đến.Đứng ở hàng đầu là một người đàn ông mặc áo choàng đen, tóc bạc, dung mạo tuấn mỹ. Khí chất tiên phong đạo cốt, không nhiễm bụi trần. Ta nhìn ngây ngốc, chàng ấy  thậm chí còn đẹp hơn nam hoa khôi ở Bách Yêu lâu cả trăm lần. Thực sự là rất phong nhã.Người đàn ông áo choàng đen vừa nhìn thấy ta, liền lao ta, xúc động ôm ta vào lòng. "Bảo bối ngoan, cuối cùng ta cũng tìm được con rồi." "A?" Ta vừa thoát ra. Ngay lập tức, một công tử áo xanh từ phía sau người đàn ông áo choàng đen lao ta, ôm chặt ta, nước mắt nước mũi tràn đầy trên người ta: "Nương tử! Cuối cùng ta cũng tìm được nàng rồi, hu hu hu——" "Nương tử?!"Ta giãy giụa thoát ra, nhìn công tử áo xanh, rồi lại nhìn người đàn ông áo choàng đen. Ta kinh ngạc. Chẳng lẽ trước khi mất trí nhớ, ta đã có phu quân rồi? Ta hoa mắt, suýt đứng không vững. Người đàn ông áo choàng đen vội vàng đỡ lấy ta, đá bay công tử áo xanh: "Muốn cưới nàng, ngươi đã hỏi ý ta chưa?"Ta chưa kịp thở dốc, đám người phía sau người đàn ông áo choàng đen đã ùn ùn kéo ta ôm lấy ta: "Du Du! Tỷ tỷ! Tiểu thư! Nương tử——" Một vòng người vây quchàng ta, gọi ta không ngớt, vây kín không một kẽ hở. Ta khó khăn lắm mới leo ra khỏi đám người đó. Vừa đứng dậy, người đàn ông áo choàng đen đã bấm một pháp quyết, đánh vào trán ta, trí nhớ bỗng nhiên tràn về.Chỉ trong khoảnh khắc, quá khứ như cuốn phim lướt qua trước mắt. Rõ mồn một, ngẩng đầu lên. Ta quỳ xuống, ôm chặt lấy chân người đàn ông áo choàng đen, khóc không thành tiếng: "Cha——" Ta đã nhớ ra tất cả—— Người đàn ông đẹp trai đó là cha ta, công tử áo xanh là người bạn thời thơ ấu nghịch ngợm của ta, những người vây quanh là cô dì chú bác của ta...Cuối cùng ta cũng nhớ ra chuyện giữa ta và Ngao Tầm!

Chương 7