Đầu tháng 12 năm 1982, vùng quê bắc bộ, ao nhà họ Lý. Thời tiết vốn đã rất lạnh, lại vừa có thêm một trận tuyết rơi. Sau cơn mưa tuyết, bầu trời trong vắt, nước sông trong xanh, cách đó không xa là từng dãy núi thay nhau nổi lên. Nước sông tuy chưa đến mức đóng băng nhưng lạnh đến thấu xương. Toàn thân Trần Viễn trần trụi, run rẩy mang theo Phó Lê nửa tỉnh nửa mê bơi vào bờ, mặc dù nước lạnh đến nỗi hai bắp chân phải run lên, nhưng khi nhìn khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt của người phụ nữ dưới nước, lại nghĩ đến chuyện sắp sửa xảy ra, trong lòng hắn liền cảm thấy nóng như lửa đốt. Trần Viễn đứng trong nước hít vào một ngụm không khí mát mẻ, trên môi nở nụ cười đắc ý, chỉ cần cởi cúc áo của Phó Lê rồi chạm vào cơ thể này, thì cho dù cô không muốn cũng bắt buộc phải kết hôn với hắn ta. Hai tay Trần Viễn run lên vì kích động, vừa kéo cô gái đang sặc nước lên bờ, vừa thô bạo xé rách vạt áo phía trước của cô. Nhanh, rất nhanh thôi hắn ta có thể nhìn thấy chiếc áo lót trắng tinh dưới lớp vải…
Chương 67
Lương Duyên Trời Định - Tố UyênTác giả: Tô UyênTruyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhĐầu tháng 12 năm 1982, vùng quê bắc bộ, ao nhà họ Lý. Thời tiết vốn đã rất lạnh, lại vừa có thêm một trận tuyết rơi. Sau cơn mưa tuyết, bầu trời trong vắt, nước sông trong xanh, cách đó không xa là từng dãy núi thay nhau nổi lên. Nước sông tuy chưa đến mức đóng băng nhưng lạnh đến thấu xương. Toàn thân Trần Viễn trần trụi, run rẩy mang theo Phó Lê nửa tỉnh nửa mê bơi vào bờ, mặc dù nước lạnh đến nỗi hai bắp chân phải run lên, nhưng khi nhìn khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt của người phụ nữ dưới nước, lại nghĩ đến chuyện sắp sửa xảy ra, trong lòng hắn liền cảm thấy nóng như lửa đốt. Trần Viễn đứng trong nước hít vào một ngụm không khí mát mẻ, trên môi nở nụ cười đắc ý, chỉ cần cởi cúc áo của Phó Lê rồi chạm vào cơ thể này, thì cho dù cô không muốn cũng bắt buộc phải kết hôn với hắn ta. Hai tay Trần Viễn run lên vì kích động, vừa kéo cô gái đang sặc nước lên bờ, vừa thô bạo xé rách vạt áo phía trước của cô. Nhanh, rất nhanh thôi hắn ta có thể nhìn thấy chiếc áo lót trắng tinh dưới lớp vải… Lúc hắn ta xuyên qua cũng sớm hơn, bây giờ đã ba năm rồi mới triển khai câu chuyện tình yêu của nam nữ chính, bạn trai chính của Phó Lê còn chưa được cha mẹ có địa vị cao nhận về, còn không biết đang tránh ở cái huyện nào hay núi sâu, sơn cốc gì đó chịu nhổ chịu nhọc.Trước khi được cha mẹ nhà cao cửa rộng tìm về thì không miêu tả nhiều lắm về nam chủ, chỉ nói qua là không tốt lắm, đang ở trong cái nông thôn hay huyện nào đó, gia cảnh bần hàn, sống những ngày tháng đau khổ.Nhưng thật ra cốt truyện cũng miêu tả một số ít chuyện ở chung ngày xưa khi còn nhỏ của hắn cùng với cha mẹ ở nông trường, cùng với chút chuyện linh tinh lúc hắn sinh ra.Với cốt truyện tiên tri và với lợi thế của thôn Tây Vương, hắn ta vứt bỏ cuộc sống làm giàu bằng việc buôn bán của nam phụ, nhanh chóng tìm được cha mẹ trong sách của nam chính, nói một số chuyện cũ khi còn nhỏ đã được coi là con trai ruột mà đưa về.May mà thời đại này kỹ thuật xét nghiệm AND vẫn chưa hoàn thiện, bằng không hắn ta sẽ không lừa được hai người kia.Hắn ta nhận cái thân phận thiếu gia này chỉ vì để hưởng thụ quyền lợi và tiền tài mà thân phận thiếu gia mang đến, cũng không muốn tốn công sức để bồi dưỡng tình cảm cùng với cha mẹ nam chính, vì thế nói rằng mình luyến tiếc nơi từ nhỏ lớn lên, lại trở về thôn Tây Vương.Dù sao mẹ nam phụ cũng là thanh niên trí thức, không chịu nổi nỗi khổ trong thôn, chưa chờ đến ngày trở về thành đã chạy, cha bị kích thích cũng đuổi vào trong núi rồi biến mất tăm, cũng không biết c.h.ế.t sống như nào, trong nhà chỉ có một tên em trai côn đồ, mỗi ngày chỉ biết ăn chơi, đối với lai lịch tiên của hắn ta cũng không thèm quan tâm.Hắn ta dùng tiền của cha mẹ nam chính ăn ăn uống uống, ngẫu nhiên bố thí một chút ơn huệ nhỏ cho những người nghèo khổ không hiểu sự đời, khiến cho bọn họ mang ơn đội nghĩa.Cảm giác được người khác tôn lên cao cũng không tệ lắm, cũng chẳng sợ em gái nữ chính có phải là người xuyên sách giống mình hay không, còn phá hủy kỳ thi đại học của nữ chính, còn chơi xấu để cô gả cho một người góa vợ, biến cô thành ra như vậy cũng không ảnh hưởng đến tâm tình khống chế hết tất cả của hắn ta. Em gái của nữ chính hắn ta đã gặp rồi, lớn lên vừa xấu vừa ngu, ánh mắt nhìn hắn ta rất ngưỡng mộ, lại còn rất hưởng thụ, nếu xinh đẹp một chút hắn ta đã trực tiếp kéo lên giường đất lăn lộn một hồi rồi.Đáng tiếc hắn ta không có hứng thú với người xấu xí.Nhưng bây giờ hắn ta lại ngẫu nhiên gặp được nữ chính Phó Lê không biết đang bên cạnh tên đàn ông nào, trông hai người dường như có quan hệ thân mật, trong lòng hắn ta cảm thấy không thoải mái, bởi vì hắn ta ghê tởm cái cốt truyện ngọt sủng kia, không muốn nữ chính quá tốt đẹp, còn bởi vì...Phó Lê quá khác với lần đầu tiên hắn ta gặp cô, tinh thân tướng mạo như là thay đổi thành người khác, vừa ngoan vừa đáng yêu, da trắng lại xinh, mắt hạnh má đào, những từ dễ nghe đều có thể áp lên trên người cô.Lúc khuôn mặt đỏ ngượng ngùng của cô nhìn người đàn ông kia, chỗ đó của hắn ta suýt chút nữa đã cứng.Bây giờ... hắn ta đã thay đổi suy nghĩ, Phó Lê như vậy thật ra có chút xứng đôi với hắn ta.Lâm Hồng Phi trầm tư, khuôn mặt dịu dàng vẫn không che giấu được sự hung ác ẩn sâu bên trong.Hai người đàn ông đứng sau người Lâm Hồng Phi, trong đó có một người bỗng lên tiếng: "Anh Lâm, cái thằng nhóc vừa đạp xe đạp lúc nãy chính là thằng hôm trước đánh emlLâm Hồng Phi nhướng mày, trùng hợp như vậy, hắn ta hỏi: "Phải không? Sao mày lại không đánh trả?"Bành Chân có chút xấu hổ hơi hơi cúi đầu: "Hôm trước mấy anh em đều đi theo anh Lâm vào trong huyện hưởng thụ, em chỉ có một mình..."
Lương Duyên Trời Định - Tố UyênTác giả: Tô UyênTruyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhĐầu tháng 12 năm 1982, vùng quê bắc bộ, ao nhà họ Lý. Thời tiết vốn đã rất lạnh, lại vừa có thêm một trận tuyết rơi. Sau cơn mưa tuyết, bầu trời trong vắt, nước sông trong xanh, cách đó không xa là từng dãy núi thay nhau nổi lên. Nước sông tuy chưa đến mức đóng băng nhưng lạnh đến thấu xương. Toàn thân Trần Viễn trần trụi, run rẩy mang theo Phó Lê nửa tỉnh nửa mê bơi vào bờ, mặc dù nước lạnh đến nỗi hai bắp chân phải run lên, nhưng khi nhìn khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt của người phụ nữ dưới nước, lại nghĩ đến chuyện sắp sửa xảy ra, trong lòng hắn liền cảm thấy nóng như lửa đốt. Trần Viễn đứng trong nước hít vào một ngụm không khí mát mẻ, trên môi nở nụ cười đắc ý, chỉ cần cởi cúc áo của Phó Lê rồi chạm vào cơ thể này, thì cho dù cô không muốn cũng bắt buộc phải kết hôn với hắn ta. Hai tay Trần Viễn run lên vì kích động, vừa kéo cô gái đang sặc nước lên bờ, vừa thô bạo xé rách vạt áo phía trước của cô. Nhanh, rất nhanh thôi hắn ta có thể nhìn thấy chiếc áo lót trắng tinh dưới lớp vải… Lúc hắn ta xuyên qua cũng sớm hơn, bây giờ đã ba năm rồi mới triển khai câu chuyện tình yêu của nam nữ chính, bạn trai chính của Phó Lê còn chưa được cha mẹ có địa vị cao nhận về, còn không biết đang tránh ở cái huyện nào hay núi sâu, sơn cốc gì đó chịu nhổ chịu nhọc.Trước khi được cha mẹ nhà cao cửa rộng tìm về thì không miêu tả nhiều lắm về nam chủ, chỉ nói qua là không tốt lắm, đang ở trong cái nông thôn hay huyện nào đó, gia cảnh bần hàn, sống những ngày tháng đau khổ.Nhưng thật ra cốt truyện cũng miêu tả một số ít chuyện ở chung ngày xưa khi còn nhỏ của hắn cùng với cha mẹ ở nông trường, cùng với chút chuyện linh tinh lúc hắn sinh ra.Với cốt truyện tiên tri và với lợi thế của thôn Tây Vương, hắn ta vứt bỏ cuộc sống làm giàu bằng việc buôn bán của nam phụ, nhanh chóng tìm được cha mẹ trong sách của nam chính, nói một số chuyện cũ khi còn nhỏ đã được coi là con trai ruột mà đưa về.May mà thời đại này kỹ thuật xét nghiệm AND vẫn chưa hoàn thiện, bằng không hắn ta sẽ không lừa được hai người kia.Hắn ta nhận cái thân phận thiếu gia này chỉ vì để hưởng thụ quyền lợi và tiền tài mà thân phận thiếu gia mang đến, cũng không muốn tốn công sức để bồi dưỡng tình cảm cùng với cha mẹ nam chính, vì thế nói rằng mình luyến tiếc nơi từ nhỏ lớn lên, lại trở về thôn Tây Vương.Dù sao mẹ nam phụ cũng là thanh niên trí thức, không chịu nổi nỗi khổ trong thôn, chưa chờ đến ngày trở về thành đã chạy, cha bị kích thích cũng đuổi vào trong núi rồi biến mất tăm, cũng không biết c.h.ế.t sống như nào, trong nhà chỉ có một tên em trai côn đồ, mỗi ngày chỉ biết ăn chơi, đối với lai lịch tiên của hắn ta cũng không thèm quan tâm.Hắn ta dùng tiền của cha mẹ nam chính ăn ăn uống uống, ngẫu nhiên bố thí một chút ơn huệ nhỏ cho những người nghèo khổ không hiểu sự đời, khiến cho bọn họ mang ơn đội nghĩa.Cảm giác được người khác tôn lên cao cũng không tệ lắm, cũng chẳng sợ em gái nữ chính có phải là người xuyên sách giống mình hay không, còn phá hủy kỳ thi đại học của nữ chính, còn chơi xấu để cô gả cho một người góa vợ, biến cô thành ra như vậy cũng không ảnh hưởng đến tâm tình khống chế hết tất cả của hắn ta. Em gái của nữ chính hắn ta đã gặp rồi, lớn lên vừa xấu vừa ngu, ánh mắt nhìn hắn ta rất ngưỡng mộ, lại còn rất hưởng thụ, nếu xinh đẹp một chút hắn ta đã trực tiếp kéo lên giường đất lăn lộn một hồi rồi.Đáng tiếc hắn ta không có hứng thú với người xấu xí.Nhưng bây giờ hắn ta lại ngẫu nhiên gặp được nữ chính Phó Lê không biết đang bên cạnh tên đàn ông nào, trông hai người dường như có quan hệ thân mật, trong lòng hắn ta cảm thấy không thoải mái, bởi vì hắn ta ghê tởm cái cốt truyện ngọt sủng kia, không muốn nữ chính quá tốt đẹp, còn bởi vì...Phó Lê quá khác với lần đầu tiên hắn ta gặp cô, tinh thân tướng mạo như là thay đổi thành người khác, vừa ngoan vừa đáng yêu, da trắng lại xinh, mắt hạnh má đào, những từ dễ nghe đều có thể áp lên trên người cô.Lúc khuôn mặt đỏ ngượng ngùng của cô nhìn người đàn ông kia, chỗ đó của hắn ta suýt chút nữa đã cứng.Bây giờ... hắn ta đã thay đổi suy nghĩ, Phó Lê như vậy thật ra có chút xứng đôi với hắn ta.Lâm Hồng Phi trầm tư, khuôn mặt dịu dàng vẫn không che giấu được sự hung ác ẩn sâu bên trong.Hai người đàn ông đứng sau người Lâm Hồng Phi, trong đó có một người bỗng lên tiếng: "Anh Lâm, cái thằng nhóc vừa đạp xe đạp lúc nãy chính là thằng hôm trước đánh emlLâm Hồng Phi nhướng mày, trùng hợp như vậy, hắn ta hỏi: "Phải không? Sao mày lại không đánh trả?"Bành Chân có chút xấu hổ hơi hơi cúi đầu: "Hôm trước mấy anh em đều đi theo anh Lâm vào trong huyện hưởng thụ, em chỉ có một mình..."
Lương Duyên Trời Định - Tố UyênTác giả: Tô UyênTruyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhĐầu tháng 12 năm 1982, vùng quê bắc bộ, ao nhà họ Lý. Thời tiết vốn đã rất lạnh, lại vừa có thêm một trận tuyết rơi. Sau cơn mưa tuyết, bầu trời trong vắt, nước sông trong xanh, cách đó không xa là từng dãy núi thay nhau nổi lên. Nước sông tuy chưa đến mức đóng băng nhưng lạnh đến thấu xương. Toàn thân Trần Viễn trần trụi, run rẩy mang theo Phó Lê nửa tỉnh nửa mê bơi vào bờ, mặc dù nước lạnh đến nỗi hai bắp chân phải run lên, nhưng khi nhìn khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt của người phụ nữ dưới nước, lại nghĩ đến chuyện sắp sửa xảy ra, trong lòng hắn liền cảm thấy nóng như lửa đốt. Trần Viễn đứng trong nước hít vào một ngụm không khí mát mẻ, trên môi nở nụ cười đắc ý, chỉ cần cởi cúc áo của Phó Lê rồi chạm vào cơ thể này, thì cho dù cô không muốn cũng bắt buộc phải kết hôn với hắn ta. Hai tay Trần Viễn run lên vì kích động, vừa kéo cô gái đang sặc nước lên bờ, vừa thô bạo xé rách vạt áo phía trước của cô. Nhanh, rất nhanh thôi hắn ta có thể nhìn thấy chiếc áo lót trắng tinh dưới lớp vải… Lúc hắn ta xuyên qua cũng sớm hơn, bây giờ đã ba năm rồi mới triển khai câu chuyện tình yêu của nam nữ chính, bạn trai chính của Phó Lê còn chưa được cha mẹ có địa vị cao nhận về, còn không biết đang tránh ở cái huyện nào hay núi sâu, sơn cốc gì đó chịu nhổ chịu nhọc.Trước khi được cha mẹ nhà cao cửa rộng tìm về thì không miêu tả nhiều lắm về nam chủ, chỉ nói qua là không tốt lắm, đang ở trong cái nông thôn hay huyện nào đó, gia cảnh bần hàn, sống những ngày tháng đau khổ.Nhưng thật ra cốt truyện cũng miêu tả một số ít chuyện ở chung ngày xưa khi còn nhỏ của hắn cùng với cha mẹ ở nông trường, cùng với chút chuyện linh tinh lúc hắn sinh ra.Với cốt truyện tiên tri và với lợi thế của thôn Tây Vương, hắn ta vứt bỏ cuộc sống làm giàu bằng việc buôn bán của nam phụ, nhanh chóng tìm được cha mẹ trong sách của nam chính, nói một số chuyện cũ khi còn nhỏ đã được coi là con trai ruột mà đưa về.May mà thời đại này kỹ thuật xét nghiệm AND vẫn chưa hoàn thiện, bằng không hắn ta sẽ không lừa được hai người kia.Hắn ta nhận cái thân phận thiếu gia này chỉ vì để hưởng thụ quyền lợi và tiền tài mà thân phận thiếu gia mang đến, cũng không muốn tốn công sức để bồi dưỡng tình cảm cùng với cha mẹ nam chính, vì thế nói rằng mình luyến tiếc nơi từ nhỏ lớn lên, lại trở về thôn Tây Vương.Dù sao mẹ nam phụ cũng là thanh niên trí thức, không chịu nổi nỗi khổ trong thôn, chưa chờ đến ngày trở về thành đã chạy, cha bị kích thích cũng đuổi vào trong núi rồi biến mất tăm, cũng không biết c.h.ế.t sống như nào, trong nhà chỉ có một tên em trai côn đồ, mỗi ngày chỉ biết ăn chơi, đối với lai lịch tiên của hắn ta cũng không thèm quan tâm.Hắn ta dùng tiền của cha mẹ nam chính ăn ăn uống uống, ngẫu nhiên bố thí một chút ơn huệ nhỏ cho những người nghèo khổ không hiểu sự đời, khiến cho bọn họ mang ơn đội nghĩa.Cảm giác được người khác tôn lên cao cũng không tệ lắm, cũng chẳng sợ em gái nữ chính có phải là người xuyên sách giống mình hay không, còn phá hủy kỳ thi đại học của nữ chính, còn chơi xấu để cô gả cho một người góa vợ, biến cô thành ra như vậy cũng không ảnh hưởng đến tâm tình khống chế hết tất cả của hắn ta. Em gái của nữ chính hắn ta đã gặp rồi, lớn lên vừa xấu vừa ngu, ánh mắt nhìn hắn ta rất ngưỡng mộ, lại còn rất hưởng thụ, nếu xinh đẹp một chút hắn ta đã trực tiếp kéo lên giường đất lăn lộn một hồi rồi.Đáng tiếc hắn ta không có hứng thú với người xấu xí.Nhưng bây giờ hắn ta lại ngẫu nhiên gặp được nữ chính Phó Lê không biết đang bên cạnh tên đàn ông nào, trông hai người dường như có quan hệ thân mật, trong lòng hắn ta cảm thấy không thoải mái, bởi vì hắn ta ghê tởm cái cốt truyện ngọt sủng kia, không muốn nữ chính quá tốt đẹp, còn bởi vì...Phó Lê quá khác với lần đầu tiên hắn ta gặp cô, tinh thân tướng mạo như là thay đổi thành người khác, vừa ngoan vừa đáng yêu, da trắng lại xinh, mắt hạnh má đào, những từ dễ nghe đều có thể áp lên trên người cô.Lúc khuôn mặt đỏ ngượng ngùng của cô nhìn người đàn ông kia, chỗ đó của hắn ta suýt chút nữa đã cứng.Bây giờ... hắn ta đã thay đổi suy nghĩ, Phó Lê như vậy thật ra có chút xứng đôi với hắn ta.Lâm Hồng Phi trầm tư, khuôn mặt dịu dàng vẫn không che giấu được sự hung ác ẩn sâu bên trong.Hai người đàn ông đứng sau người Lâm Hồng Phi, trong đó có một người bỗng lên tiếng: "Anh Lâm, cái thằng nhóc vừa đạp xe đạp lúc nãy chính là thằng hôm trước đánh emlLâm Hồng Phi nhướng mày, trùng hợp như vậy, hắn ta hỏi: "Phải không? Sao mày lại không đánh trả?"Bành Chân có chút xấu hổ hơi hơi cúi đầu: "Hôm trước mấy anh em đều đi theo anh Lâm vào trong huyện hưởng thụ, em chỉ có một mình..."