Tác giả:

Tôi và chồng tôi yêu nhau khoảng một năm thì chúng tôi cưới nhau, cái đám cưới của chúng tôi nó nghèo nàn và đơn sơ lắm chỉ vỏn vẹn khoảng mấy người khách là những người thân gần nhà, vì tôi và Quân đều là trẻ mồ côi, cha với mẹ tôi ly hôn lúc mẹ tôi sinh tôi ra, cha đi theo người khác đến bây giờ tôi cũng chẳng gặp lại nữa, mẹ tôi sinh tôi được ba tháng thì bị bệnh hiểm nghèo nên qua đời, tôi được bà ngoại chăm sóc, đến khi tôi 20 tuổi ngoại cũng bỏ tôi mà đi. Từ đó tôi sống một mình trên đời chẳng ai thân thích, chẳng ai ruột rà cũng may nhờ khéo tay, tôi xin được vào xưởng may tư nhân làm cho đến khi gặp Quân chồng tôi bây giờ. Gia cảnh của anh chẳng khá hơn tôi là mấy vì từ nhỏ hai anh em anh đã nương tựa vào nhau mà sống do cha mẹ anh bị tai nạn giao thông nên mất rồi. … Tôi nghe kể lại lúc cha mẹ mất anh chỉ mới 15 tuổi , chú Tú em anh lên 13. Quân khi ấy đành phải nghỉ học xin đi làm phụ hồ để kiếm tiền lo cho em mình. Rồi tôi còn nghe nói vì muốn Tú sau này có tương lai Quân…

Chương 97

Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi AnhTác giả: Chi AnhTruyện Ngôn TìnhTôi và chồng tôi yêu nhau khoảng một năm thì chúng tôi cưới nhau, cái đám cưới của chúng tôi nó nghèo nàn và đơn sơ lắm chỉ vỏn vẹn khoảng mấy người khách là những người thân gần nhà, vì tôi và Quân đều là trẻ mồ côi, cha với mẹ tôi ly hôn lúc mẹ tôi sinh tôi ra, cha đi theo người khác đến bây giờ tôi cũng chẳng gặp lại nữa, mẹ tôi sinh tôi được ba tháng thì bị bệnh hiểm nghèo nên qua đời, tôi được bà ngoại chăm sóc, đến khi tôi 20 tuổi ngoại cũng bỏ tôi mà đi. Từ đó tôi sống một mình trên đời chẳng ai thân thích, chẳng ai ruột rà cũng may nhờ khéo tay, tôi xin được vào xưởng may tư nhân làm cho đến khi gặp Quân chồng tôi bây giờ. Gia cảnh của anh chẳng khá hơn tôi là mấy vì từ nhỏ hai anh em anh đã nương tựa vào nhau mà sống do cha mẹ anh bị tai nạn giao thông nên mất rồi. … Tôi nghe kể lại lúc cha mẹ mất anh chỉ mới 15 tuổi , chú Tú em anh lên 13. Quân khi ấy đành phải nghỉ học xin đi làm phụ hồ để kiếm tiền lo cho em mình. Rồi tôi còn nghe nói vì muốn Tú sau này có tương lai Quân… Thề là chỉ vì sợ cái kiểu lên cơn điên bất thình lình của Tú mà tôi bất đắc dĩ phải vào trong xe ngồi với Bo nên mọi chuyện bên trong nhà thế nào tôi cũng chẳng rõ nửa.Cho đến khoảng hơn nửa tiếng sau mới thấy Tú đi ra, Tú lên xe mà sắc mặt nhìn căng lắm nên tôi cũng chẳng dám hỏi, chỉ có Bo là mừng rỡ khi gặp Tú. Thằng nhóc con chúm chím chiếc môi xinh mà cong lên--Ba TúLần đầu tiên tôi bị giật mình vì Bo, nên tôi hỏi lại con lần nữa--Bo con vừa gọi ai là ba vậy?Ngón tay nhỏ xíu của Bo một lần nữa chỉ sang hướng của Tú rồi nói rõ to--Ba TúLần này thì tôi ngờ vực quay sang nhìn Tú đã thấy chú đưa tay sang bế Bo đặt trên đùi mình, đôi mày nhếch lên đắc ý, trên miệng nở nụ cười thật ngọt ngào nhìn Bo trìu mến.À thì ra là vậy hóa ra có người đã nhân cơ hội dạy Bo đây mà.Tú khẽ hôn lên đôi má phúng phính của cu Bo một cái chụt đầy yêu thương sau đó mới trả Bo lại cho tôi-Chị muốn ăn gì tôi đưa đi?-Ăn gì cũng được tôi dễ nuôi lắm.-Vậy nuôi xong có được thịt không?--Chú...?Tôi á khẩu đến mức phải đỏ mặt trước câu hỏi của Tú, vì ko ngờ chú lại vô sỉ tới mức ấy, thấy tôi im lặng chẳng đáp Tú liền khẽ cười để lộ vài cái răng trắng tinh, trong lòng tôi cũng vì thế mà rạo rực. Lần đầu tiên sau mấy năm quen biết Tú tôi mới thấy nụ cười của chú thoải mái đến như vậy.-Sao thế? ko trả lời nữa à mới đó mà đỏ mặt rồi sao?Da mặt Tú dạo này dày thêm thì phải biết tôi ko trả lời là vì tôi ngại rồi vậy mà còn ráng hỏi thêm nửa, ức quá nên tôi ráng kìm cơn cảm xúc trong lòng mình lại mà dõng dạc tự tin trả lời-Đã có công nuôi thì có quyền thịt thôi vậy mà chú cũng ko biết nữa hay sao mà còn đi hỏi tôi vậy hả.?Lần này Tú liền đột ngột thắng xe lại một cái kít làm cho tôi bất ngờ xém tí là bị đập đầu rồi, cũng may Bo được tôi ôm nên cũng ko sao. Bị giật mình tôi liền quay sang nhìn Tú lớn tiếng nói-Chú bị khùng hả, đang ngoài đường lớn thắng xe đột ngột ko sợ mấy xe phía sau tông vào sao, chú có muốn ch.ế.t thì c.h.ế.t một mình đi đừng lôi mẹ con tôi theo.Mặc cho tôi chửi Tú vẫn im lặng sau đó ánh mắt vẫn nhìn sang phía bên kia đường làm tôi cũng im miệng lại mà bắt đầu tò mò nhìn theoBên phía đường trước cửa khách sạn một chiếc xe 4 chỗ đã đổ sẵn tôi thấy con Ngọc và một người đàn ông lạ mặt đang quàng tay sang ôm lấy eo nó rồi cả hai cùng bước vào trongTôi hoài nghi trong lòng nên liền quay sang hỏi ngay Tú-Này là con Ngọc đúng ko? Người đàn ông đó là ai vậy ? Sao họ lại đi vào trong đấy!Tú quay sang nhìn tôi hờ hững trả lời sau đó lái xe rời đi--VÀO ĐÓ ĐỂ TH.Ị.TTú đáp câu này xong là Tôi cứng họng không thể thốt ra được lời nào nữa cảTôi nhìn chú ấy, Tú hôm nay bị gì ấy hay lâu năm ko ăn được thịt mà nãy giờ cứ mở miệng ra câu nào là làm tôi ngượng chín cả mặt câu đấy. Thế là vẫn theo sách cũ tôi lại giả vờ mặc kệ chú ấy đi mà ôm chặt Bo vào lòng rồi hai mẹ con thủ thỉ--Bo nè lâu lắm rồi Bo mới được đi chơi đúng ko?Con thích hôn nèThằng bé kháu khỉnh đáp lại–Bo thích lắm mẹ Lam.Tôi cười tươi, hôm nay Bo nói sành rồi nhé, còn nói được câu rất nhiều chữ. Cái môi mỏng đỏ xinh và đôi má bầu bĩnh càng làm tôi thấy yêu con hơn. Tôi xoa đầu con rồi hỏi tiếp--Vậy sao này mẹ sẽ thường xuyên đưa Bo đi chơi, Bo chịu ko?–Bo thích đi với ba Tú với mẹ.Gương mặt Bo thích thú tươi tắn hơn mỗi khi nhắc đến Tú làm cho tôi có chút ganh tỵ thì phải, đúng là con nít mà ai dụ ngọt là nó chịu liền à. Không muốn để thua Tú tôi liền hỏi thử Bo lần nữa xem con trả lời ra sao?--Vậy nếu chỉ có mẹ đi với Bo đi thôi Bo có đi với mẹ ko?--Dạ không, Bo thích đi với ba Tú nửa cơXì… cảm xúc tôi tụt đi hẳn theo những lời nói vô tư non nớt của con trai, nên đành gượng cười mà hôn lên má con một cái cho đã ghét,Còn người bên ấy lại trưng ra bộ mặt của kẻ đắc thắng làm tôi bực muốn lên m.á.u thật sự******Một lúc sau Tú đổ xe trước một quán cơm sườn, cả ba chúng tôi ăn no bụng xong ,Tú lại cho xe chạy vòng vòng sài gòn cho tôi và Bo ngắm cảnh Tú phố về đêm rồi cuối cùng mới quay xe trở về nhà.

Thề là chỉ vì sợ cái kiểu lên cơn điên bất thình lình của Tú mà tôi bất đắc dĩ phải vào trong xe ngồi với Bo nên mọi chuyện bên trong nhà thế nào tôi cũng chẳng rõ nửa.

Cho đến khoảng hơn nửa tiếng sau mới thấy Tú đi ra, Tú lên xe mà sắc mặt nhìn căng lắm nên tôi cũng chẳng dám hỏi, chỉ có Bo là mừng rỡ khi gặp Tú. Thằng nhóc con chúm chím chiếc môi xinh mà cong lên

--Ba Tú

Lần đầu tiên tôi bị giật mình vì Bo, nên tôi hỏi lại con lần nữa

--Bo con vừa gọi ai là ba vậy?

Ngón tay nhỏ xíu của Bo một lần nữa chỉ sang hướng của Tú rồi nói rõ to

--Ba Tú

Lần này thì tôi ngờ vực quay sang nhìn Tú đã thấy chú đưa tay sang bế Bo đặt trên đùi mình, đôi mày nhếch lên đắc ý, trên miệng nở nụ cười thật ngọt ngào nhìn Bo trìu mến.

À thì ra là vậy hóa ra có người đã nhân cơ hội dạy Bo đây mà.

Tú khẽ hôn lên đôi má phúng phính của cu Bo một cái chụt đầy yêu thương sau đó mới trả Bo lại cho tôi

-Chị muốn ăn gì tôi đưa đi?

-Ăn gì cũng được tôi dễ nuôi lắm.

-Vậy nuôi xong có được thịt không?

--Chú...?

Tôi á khẩu đến mức phải đỏ mặt trước câu hỏi của Tú, vì ko ngờ chú lại vô sỉ tới mức ấy, thấy tôi im lặng chẳng đáp Tú liền khẽ cười để lộ vài cái răng trắng tinh, trong lòng tôi cũng vì thế mà rạo rực. Lần đầu tiên sau mấy năm quen biết Tú tôi mới thấy nụ cười của chú thoải mái đến như vậy.

-Sao thế? ko trả lời nữa à mới đó mà đỏ mặt rồi sao?

Da mặt Tú dạo này dày thêm thì phải biết tôi ko trả lời là vì tôi ngại rồi vậy mà còn ráng hỏi thêm nửa, ức quá nên tôi ráng kìm cơn cảm xúc trong lòng mình lại mà dõng dạc tự tin trả lời

-Đã có công nuôi thì có quyền thịt thôi vậy mà chú cũng ko biết nữa hay sao mà còn đi hỏi tôi vậy hả.?

Lần này Tú liền đột ngột thắng xe lại một cái kít làm cho tôi bất ngờ xém tí là bị đập đầu rồi, cũng may Bo được tôi ôm nên cũng ko sao. Bị giật mình tôi liền quay sang nhìn Tú lớn tiếng nói

-Chú bị khùng hả, đang ngoài đường lớn thắng xe đột ngột ko sợ mấy xe phía sau tông vào sao, chú có muốn ch.ế.t thì c.h.ế.t một mình đi đừng lôi mẹ con tôi theo.

Mặc cho tôi chửi Tú vẫn im lặng sau đó ánh mắt vẫn nhìn sang phía bên kia đường làm tôi cũng im miệng lại mà bắt đầu tò mò nhìn theo

Bên phía đường trước cửa khách sạn một chiếc xe 4 chỗ đã đổ sẵn tôi thấy con Ngọc và một người đàn ông lạ mặt đang quàng tay sang ôm lấy eo nó rồi cả hai cùng bước vào trong

Tôi hoài nghi trong lòng nên liền quay sang hỏi ngay Tú

-Này là con Ngọc đúng ko? Người đàn ông đó là ai vậy ? Sao họ lại đi vào trong đấy!

Tú quay sang nhìn tôi hờ hững trả lời sau đó lái xe rời đi

--VÀO ĐÓ ĐỂ TH.Ị.T

Tú đáp câu này xong là Tôi cứng họng không thể thốt ra được lời nào nữa cả

Tôi nhìn chú ấy, Tú hôm nay bị gì ấy hay lâu năm ko ăn được thịt mà nãy giờ cứ mở miệng ra câu nào là làm tôi ngượng chín cả mặt câu đấy. Thế là vẫn theo sách cũ tôi lại giả vờ mặc kệ chú ấy đi mà ôm chặt Bo vào lòng rồi hai mẹ con thủ thỉ

--Bo nè lâu lắm rồi Bo mới được đi chơi đúng ko?Con thích hôn nè

Thằng bé kháu khỉnh đáp lại

–Bo thích lắm mẹ Lam.

Tôi cười tươi, hôm nay Bo nói sành rồi nhé, còn nói được câu rất nhiều chữ. Cái môi mỏng đỏ xinh và đôi má bầu bĩnh càng làm tôi thấy yêu con hơn. Tôi xoa đầu con rồi hỏi tiếp

--Vậy sao này mẹ sẽ thường xuyên đưa Bo đi chơi, Bo chịu ko?

–Bo thích đi với ba Tú với mẹ.

Gương mặt Bo thích thú tươi tắn hơn mỗi khi nhắc đến Tú làm cho tôi có chút ganh tỵ thì phải, đúng là con nít mà ai dụ ngọt là nó chịu liền à. Không muốn để thua Tú tôi liền hỏi thử Bo lần nữa xem con trả lời ra sao?

--Vậy nếu chỉ có mẹ đi với Bo đi thôi Bo có đi với mẹ ko?

--Dạ không, Bo thích đi với ba Tú nửa cơ

Xì… cảm xúc tôi tụt đi hẳn theo những lời nói vô tư non nớt của con trai, nên đành gượng cười mà hôn lên má con một cái cho đã ghét,

Còn người bên ấy lại trưng ra bộ mặt của kẻ đắc thắng làm tôi bực muốn lên m.á.u thật sự

******

Một lúc sau Tú đổ xe trước một quán cơm sườn, cả ba chúng tôi ăn no bụng xong ,Tú lại cho xe chạy vòng vòng sài gòn cho tôi và Bo ngắm cảnh Tú phố về đêm rồi cuối cùng mới quay xe trở về nhà.

Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi AnhTác giả: Chi AnhTruyện Ngôn TìnhTôi và chồng tôi yêu nhau khoảng một năm thì chúng tôi cưới nhau, cái đám cưới của chúng tôi nó nghèo nàn và đơn sơ lắm chỉ vỏn vẹn khoảng mấy người khách là những người thân gần nhà, vì tôi và Quân đều là trẻ mồ côi, cha với mẹ tôi ly hôn lúc mẹ tôi sinh tôi ra, cha đi theo người khác đến bây giờ tôi cũng chẳng gặp lại nữa, mẹ tôi sinh tôi được ba tháng thì bị bệnh hiểm nghèo nên qua đời, tôi được bà ngoại chăm sóc, đến khi tôi 20 tuổi ngoại cũng bỏ tôi mà đi. Từ đó tôi sống một mình trên đời chẳng ai thân thích, chẳng ai ruột rà cũng may nhờ khéo tay, tôi xin được vào xưởng may tư nhân làm cho đến khi gặp Quân chồng tôi bây giờ. Gia cảnh của anh chẳng khá hơn tôi là mấy vì từ nhỏ hai anh em anh đã nương tựa vào nhau mà sống do cha mẹ anh bị tai nạn giao thông nên mất rồi. … Tôi nghe kể lại lúc cha mẹ mất anh chỉ mới 15 tuổi , chú Tú em anh lên 13. Quân khi ấy đành phải nghỉ học xin đi làm phụ hồ để kiếm tiền lo cho em mình. Rồi tôi còn nghe nói vì muốn Tú sau này có tương lai Quân… Thề là chỉ vì sợ cái kiểu lên cơn điên bất thình lình của Tú mà tôi bất đắc dĩ phải vào trong xe ngồi với Bo nên mọi chuyện bên trong nhà thế nào tôi cũng chẳng rõ nửa.Cho đến khoảng hơn nửa tiếng sau mới thấy Tú đi ra, Tú lên xe mà sắc mặt nhìn căng lắm nên tôi cũng chẳng dám hỏi, chỉ có Bo là mừng rỡ khi gặp Tú. Thằng nhóc con chúm chím chiếc môi xinh mà cong lên--Ba TúLần đầu tiên tôi bị giật mình vì Bo, nên tôi hỏi lại con lần nữa--Bo con vừa gọi ai là ba vậy?Ngón tay nhỏ xíu của Bo một lần nữa chỉ sang hướng của Tú rồi nói rõ to--Ba TúLần này thì tôi ngờ vực quay sang nhìn Tú đã thấy chú đưa tay sang bế Bo đặt trên đùi mình, đôi mày nhếch lên đắc ý, trên miệng nở nụ cười thật ngọt ngào nhìn Bo trìu mến.À thì ra là vậy hóa ra có người đã nhân cơ hội dạy Bo đây mà.Tú khẽ hôn lên đôi má phúng phính của cu Bo một cái chụt đầy yêu thương sau đó mới trả Bo lại cho tôi-Chị muốn ăn gì tôi đưa đi?-Ăn gì cũng được tôi dễ nuôi lắm.-Vậy nuôi xong có được thịt không?--Chú...?Tôi á khẩu đến mức phải đỏ mặt trước câu hỏi của Tú, vì ko ngờ chú lại vô sỉ tới mức ấy, thấy tôi im lặng chẳng đáp Tú liền khẽ cười để lộ vài cái răng trắng tinh, trong lòng tôi cũng vì thế mà rạo rực. Lần đầu tiên sau mấy năm quen biết Tú tôi mới thấy nụ cười của chú thoải mái đến như vậy.-Sao thế? ko trả lời nữa à mới đó mà đỏ mặt rồi sao?Da mặt Tú dạo này dày thêm thì phải biết tôi ko trả lời là vì tôi ngại rồi vậy mà còn ráng hỏi thêm nửa, ức quá nên tôi ráng kìm cơn cảm xúc trong lòng mình lại mà dõng dạc tự tin trả lời-Đã có công nuôi thì có quyền thịt thôi vậy mà chú cũng ko biết nữa hay sao mà còn đi hỏi tôi vậy hả.?Lần này Tú liền đột ngột thắng xe lại một cái kít làm cho tôi bất ngờ xém tí là bị đập đầu rồi, cũng may Bo được tôi ôm nên cũng ko sao. Bị giật mình tôi liền quay sang nhìn Tú lớn tiếng nói-Chú bị khùng hả, đang ngoài đường lớn thắng xe đột ngột ko sợ mấy xe phía sau tông vào sao, chú có muốn ch.ế.t thì c.h.ế.t một mình đi đừng lôi mẹ con tôi theo.Mặc cho tôi chửi Tú vẫn im lặng sau đó ánh mắt vẫn nhìn sang phía bên kia đường làm tôi cũng im miệng lại mà bắt đầu tò mò nhìn theoBên phía đường trước cửa khách sạn một chiếc xe 4 chỗ đã đổ sẵn tôi thấy con Ngọc và một người đàn ông lạ mặt đang quàng tay sang ôm lấy eo nó rồi cả hai cùng bước vào trongTôi hoài nghi trong lòng nên liền quay sang hỏi ngay Tú-Này là con Ngọc đúng ko? Người đàn ông đó là ai vậy ? Sao họ lại đi vào trong đấy!Tú quay sang nhìn tôi hờ hững trả lời sau đó lái xe rời đi--VÀO ĐÓ ĐỂ TH.Ị.TTú đáp câu này xong là Tôi cứng họng không thể thốt ra được lời nào nữa cảTôi nhìn chú ấy, Tú hôm nay bị gì ấy hay lâu năm ko ăn được thịt mà nãy giờ cứ mở miệng ra câu nào là làm tôi ngượng chín cả mặt câu đấy. Thế là vẫn theo sách cũ tôi lại giả vờ mặc kệ chú ấy đi mà ôm chặt Bo vào lòng rồi hai mẹ con thủ thỉ--Bo nè lâu lắm rồi Bo mới được đi chơi đúng ko?Con thích hôn nèThằng bé kháu khỉnh đáp lại–Bo thích lắm mẹ Lam.Tôi cười tươi, hôm nay Bo nói sành rồi nhé, còn nói được câu rất nhiều chữ. Cái môi mỏng đỏ xinh và đôi má bầu bĩnh càng làm tôi thấy yêu con hơn. Tôi xoa đầu con rồi hỏi tiếp--Vậy sao này mẹ sẽ thường xuyên đưa Bo đi chơi, Bo chịu ko?–Bo thích đi với ba Tú với mẹ.Gương mặt Bo thích thú tươi tắn hơn mỗi khi nhắc đến Tú làm cho tôi có chút ganh tỵ thì phải, đúng là con nít mà ai dụ ngọt là nó chịu liền à. Không muốn để thua Tú tôi liền hỏi thử Bo lần nữa xem con trả lời ra sao?--Vậy nếu chỉ có mẹ đi với Bo đi thôi Bo có đi với mẹ ko?--Dạ không, Bo thích đi với ba Tú nửa cơXì… cảm xúc tôi tụt đi hẳn theo những lời nói vô tư non nớt của con trai, nên đành gượng cười mà hôn lên má con một cái cho đã ghét,Còn người bên ấy lại trưng ra bộ mặt của kẻ đắc thắng làm tôi bực muốn lên m.á.u thật sự******Một lúc sau Tú đổ xe trước một quán cơm sườn, cả ba chúng tôi ăn no bụng xong ,Tú lại cho xe chạy vòng vòng sài gòn cho tôi và Bo ngắm cảnh Tú phố về đêm rồi cuối cùng mới quay xe trở về nhà.

Chương 97