Tôi và chồng tôi yêu nhau khoảng một năm thì chúng tôi cưới nhau, cái đám cưới của chúng tôi nó nghèo nàn và đơn sơ lắm chỉ vỏn vẹn khoảng mấy người khách là những người thân gần nhà, vì tôi và Quân đều là trẻ mồ côi, cha với mẹ tôi ly hôn lúc mẹ tôi sinh tôi ra, cha đi theo người khác đến bây giờ tôi cũng chẳng gặp lại nữa, mẹ tôi sinh tôi được ba tháng thì bị bệnh hiểm nghèo nên qua đời, tôi được bà ngoại chăm sóc, đến khi tôi 20 tuổi ngoại cũng bỏ tôi mà đi. Từ đó tôi sống một mình trên đời chẳng ai thân thích, chẳng ai ruột rà cũng may nhờ khéo tay, tôi xin được vào xưởng may tư nhân làm cho đến khi gặp Quân chồng tôi bây giờ. Gia cảnh của anh chẳng khá hơn tôi là mấy vì từ nhỏ hai anh em anh đã nương tựa vào nhau mà sống do cha mẹ anh bị tai nạn giao thông nên mất rồi. … Tôi nghe kể lại lúc cha mẹ mất anh chỉ mới 15 tuổi , chú Tú em anh lên 13. Quân khi ấy đành phải nghỉ học xin đi làm phụ hồ để kiếm tiền lo cho em mình. Rồi tôi còn nghe nói vì muốn Tú sau này có tương lai Quân…
Chương 101
Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi AnhTác giả: Chi AnhTruyện Ngôn TìnhTôi và chồng tôi yêu nhau khoảng một năm thì chúng tôi cưới nhau, cái đám cưới của chúng tôi nó nghèo nàn và đơn sơ lắm chỉ vỏn vẹn khoảng mấy người khách là những người thân gần nhà, vì tôi và Quân đều là trẻ mồ côi, cha với mẹ tôi ly hôn lúc mẹ tôi sinh tôi ra, cha đi theo người khác đến bây giờ tôi cũng chẳng gặp lại nữa, mẹ tôi sinh tôi được ba tháng thì bị bệnh hiểm nghèo nên qua đời, tôi được bà ngoại chăm sóc, đến khi tôi 20 tuổi ngoại cũng bỏ tôi mà đi. Từ đó tôi sống một mình trên đời chẳng ai thân thích, chẳng ai ruột rà cũng may nhờ khéo tay, tôi xin được vào xưởng may tư nhân làm cho đến khi gặp Quân chồng tôi bây giờ. Gia cảnh của anh chẳng khá hơn tôi là mấy vì từ nhỏ hai anh em anh đã nương tựa vào nhau mà sống do cha mẹ anh bị tai nạn giao thông nên mất rồi. … Tôi nghe kể lại lúc cha mẹ mất anh chỉ mới 15 tuổi , chú Tú em anh lên 13. Quân khi ấy đành phải nghỉ học xin đi làm phụ hồ để kiếm tiền lo cho em mình. Rồi tôi còn nghe nói vì muốn Tú sau này có tương lai Quân… Tú hôn tôi thật lâu rồi di chuyển xuống vùng cổ tôi, hôn đến độ tôi có thể cảm nhận nếu có thể nuốt cả tôi vào bụng chắt Tú cũng nuốt luôn rồi.Được một lúc dường như không thỏa mãn. Tú liền vật luôn tôi xuống giường, tôi cứ nghĩ thế nào tiếp theo cũng sẽ xảy ra chuyện gì đó nên đành nhắm mắt lại để mặc Tú làm gì thì làm nhưng ko ngờ chú ấy cũng nằm xuống theo tôi luôn ,nâng đầu tôi nằm lên tay chúTôi ko nghĩ là Tú dừng lại đột nǵột lên liền mở mắt ra hoài nghi cau mày nhìn Tú.Tú nhìn sang tôi khẽ cười rồi lên tiếng chọc quê tôi--Chờ gì à?Biết bị nắm thóp tôi chỉ đành biết cười trừ mà trả lời--Có đâu, tôi ..tôi.. thôi tôi về phòng nha, cu Bo dậy mà ko thấy tôi śẽ khóc đó!Nói dứt lời tôi liền ngồi nhỏm dậy định đi nhưng Tú lại nhanh tay kéo tôi nằm xuống. Bị bất ngờ nên tôi ngã úp lên người Tú luôn bàn tay cũng tự nhiên mà ấn trúng cái vật đang trỗi dậy mạnh mẽ cộm lên trong chiếc quần mà cương cứng.Vừa ngại vừa ngượng tôi rút vội tay ra, xoay người nằm luôn xuống cả cơ thể phút chốc cứng đơ vì xấu hổ, cũng vừa lúc đó Tú lại để tay lên cho tôi gối đầu thế là tôi liền giả vờ kiếm chuyện để hỏi cho đỡ ngại--Mấy hôm nay chú đi đâu vậy, sao đi mà ko nói?--Nói ra chị có sợ ko?–Không? chú nói đi--Đi giao hàng cấmNghe thế tôi giật mình liền xoay qua nhìn Tú, xem coi chú ấy đang nói thật hay giỡn nhưng khi thấy mặt Tú trả lời nghiêm túc thì tôi nghĩ có lẽ chẳng phải nói đùa.Bây giờ tôi mới biết được công việc mà bấy lâu nay Tú đang làm. Tôi thầm thở dài tuy ko sợ nhưng nỗi lo lắng lại trỗi lên đúng là cái nghề của Tú làm tiền nhiều thật nhưng lỡ xảy ra sơ xuất là đi tù như chơi, tôi chính vì ko muốn Tú xảy ra chuyện nên đành lên tiếng. Dù chẳng biết Tú có vì tôi mà từ bỏ ko nửa--Chú dừng công việc đó lại đi. Tôi thấy nguy hiểm lắm coi như chú vì Bo có được ko?--Nếu tôi xảy ra chuyện em có đau lòng ko?--Có!!!Tú nhìn tôi ánh mắt đầy cảm xúc yết hầu nhấp nhô lên xuống hỏi tiếp--Vì Sao Lại Đau Lòng?Tôi lần này lấy hết can đảm mà vòng tay ôm lại Tú rồi nhỏ nhẹ trả lời--Vì tôi lỡ thương chú rồi, vì chú là ba của con tôi nên tôi ko muốn chú mạo hiểm nữa.Tú nghe tôi trả lời xong gương mặt trong giây lát có lẽ kích động nên chỉ im lặng mạnh mẽ ôm chặt lấy cơ thể tôi vào lòng.……...Buổi tối hôm ấy chúng tôi chỉ nằm ôm nhau rồi trò chuyện đến gần sáng.Tú cũng có kể cho tôi nghe là do có vụ chuyển hàng qua biên giới gấp nên Tú đi mấy ngày ko kịp nói với tôi trước với lại sợ tôi lo lắng nên đành im lặng mà đi luôn*****Cả đêm đó hai chúng tôi thức nói chuyện nên gần sáng là tôi ngủ luôn trong vòng tay của TúCho đến đầu giờ trưa, tôi nghe loáng thoáng dưới nhà có tiếng nhiều người nói chuyện rôm rả nên liền mở mắt.Tôi đi vào tolet vệ sinh cá nhân xong định đi xuống nhà xem là ai nhưng vừa bước chân ra phía cầu thang đã nghe tiếng nói--Anh chắc chưa ?Là tiếng của một thằng con trai xăm trổ đầy mình đang hỏi Tú.Nghe vậy nên tôi đứng lại trên này luôn để nghe thử xem là bọn họ đang nói đến chuyện gì ?--Tao đã nói rõ hôm qua rồi, giao xong chuyến hàng đó là tao nghỉ luôn, mọi chuyện tao sẽ giải quyết sau với anh hai tụi bây đừng phí lời nữa.Tú trả lời nhưng đôi mắt chỉ chăm nhìn cu bo, hai tay Tú ôm con ngồi trong lòng mình.Rồi một thằng khác ngồi kế bên, cũng xăm trổ này nọ. Nghe câu trả lời của Tú nó vội lên tiếng--Tụi em lo cho anh nên mới tới đây khuyên anh thôi, anh em mình gắn bó củng được nhiều năm đại ca đứng thứ nhất anh cũng là người đứng thứ hai rồi, giờ anh nghỉ ngang hỏi sau tụi em sống nữa, chưa kể đại ca cũng ko dễ để anh đi đâu, anh sẽ ch.ết đó anh Tú.--Đúng đó, tụi em khuyên anh nên nghỉ lại đi đường nào rồi cũng c.h.ế.t thay vì anh vẫn là anh của bọn em có hơn không?
Tú hôn tôi thật lâu rồi di chuyển xuống vùng cổ tôi, hôn đến độ tôi có thể cảm nhận nếu có thể nuốt cả tôi vào bụng chắt Tú cũng nuốt luôn rồi.
Được một lúc dường như không thỏa mãn. Tú liền vật luôn tôi xuống giường, tôi cứ nghĩ thế nào tiếp theo cũng sẽ xảy ra chuyện gì đó nên đành nhắm mắt lại để mặc Tú làm gì thì làm nhưng ko ngờ chú ấy cũng nằm xuống theo tôi luôn ,nâng đầu tôi nằm lên tay chú
Tôi ko nghĩ là Tú dừng lại đột nǵột lên liền mở mắt ra hoài nghi cau mày nhìn Tú.
Tú nhìn sang tôi khẽ cười rồi lên tiếng chọc quê tôi
--Chờ gì à?
Biết bị nắm thóp tôi chỉ đành biết cười trừ mà trả lời
--Có đâu, tôi ..tôi.. thôi tôi về phòng nha, cu Bo dậy mà ko thấy tôi śẽ khóc đó!
Nói dứt lời tôi liền ngồi nhỏm dậy định đi nhưng Tú lại nhanh tay kéo tôi nằm xuống. Bị bất ngờ nên tôi ngã úp lên người Tú luôn bàn tay cũng tự nhiên mà ấn trúng cái vật đang trỗi dậy mạnh mẽ cộm lên trong chiếc quần mà cương cứng.
Vừa ngại vừa ngượng tôi rút vội tay ra, xoay người nằm luôn xuống cả cơ thể phút chốc cứng đơ vì xấu hổ, cũng vừa lúc đó Tú lại để tay lên cho tôi gối đầu thế là tôi liền giả vờ kiếm chuyện để hỏi cho đỡ ngại
--Mấy hôm nay chú đi đâu vậy, sao đi mà ko nói?
--Nói ra chị có sợ ko?
–Không? chú nói đi
--Đi giao hàng cấm
Nghe thế tôi giật mình liền xoay qua nhìn Tú, xem coi chú ấy đang nói thật hay giỡn nhưng khi thấy mặt Tú trả lời nghiêm túc thì tôi nghĩ có lẽ chẳng phải nói đùa.
Bây giờ tôi mới biết được công việc mà bấy lâu nay Tú đang làm. Tôi thầm thở dài tuy ko sợ nhưng nỗi lo lắng lại trỗi lên đúng là cái nghề của Tú làm tiền nhiều thật nhưng lỡ xảy ra sơ xuất là đi tù như chơi, tôi chính vì ko muốn Tú xảy ra chuyện nên đành lên tiếng. Dù chẳng biết Tú có vì tôi mà từ bỏ ko nửa
--Chú dừng công việc đó lại đi. Tôi thấy nguy hiểm lắm coi như chú vì Bo có được ko?
--Nếu tôi xảy ra chuyện em có đau lòng ko?
--Có!!!
Tú nhìn tôi ánh mắt đầy cảm xúc yết hầu nhấp nhô lên xuống hỏi tiếp
--Vì Sao Lại Đau Lòng?
Tôi lần này lấy hết can đảm mà vòng tay ôm lại Tú rồi nhỏ nhẹ trả lời
--Vì tôi lỡ thương chú rồi, vì chú là ba của con tôi nên tôi ko muốn chú mạo hiểm nữa.
Tú nghe tôi trả lời xong gương mặt trong giây lát có lẽ kích động nên chỉ im lặng mạnh mẽ ôm chặt lấy cơ thể tôi vào lòng.
……...
Buổi tối hôm ấy chúng tôi chỉ nằm ôm nhau rồi trò chuyện đến gần sáng.
Tú cũng có kể cho tôi nghe là do có vụ chuyển hàng qua biên giới gấp nên Tú đi mấy ngày ko kịp nói với tôi trước với lại sợ tôi lo lắng nên đành im lặng mà đi luôn
*****
Cả đêm đó hai chúng tôi thức nói chuyện nên gần sáng là tôi ngủ luôn trong vòng tay của Tú
Cho đến đầu giờ trưa, tôi nghe loáng thoáng dưới nhà có tiếng nhiều người nói chuyện rôm rả nên liền mở mắt.
Tôi đi vào tolet vệ sinh cá nhân xong định đi xuống nhà xem là ai nhưng vừa bước chân ra phía cầu thang đã nghe tiếng nói
--Anh chắc chưa ?
Là tiếng của một thằng con trai xăm trổ đầy mình đang hỏi Tú.
Nghe vậy nên tôi đứng lại trên này luôn để nghe thử xem là bọn họ đang nói đến chuyện gì ?
--Tao đã nói rõ hôm qua rồi, giao xong chuyến hàng đó là tao nghỉ luôn, mọi chuyện tao sẽ giải quyết sau với anh hai tụi bây đừng phí lời nữa.
Tú trả lời nhưng đôi mắt chỉ chăm nhìn cu bo, hai tay Tú ôm con ngồi trong lòng mình.
Rồi một thằng khác ngồi kế bên, cũng xăm trổ này nọ. Nghe câu trả lời của Tú nó vội lên tiếng
--Tụi em lo cho anh nên mới tới đây khuyên anh thôi, anh em mình gắn bó củng được nhiều năm đại ca đứng thứ nhất anh cũng là người đứng thứ hai rồi, giờ anh nghỉ ngang hỏi sau tụi em sống nữa, chưa kể đại ca cũng ko dễ để anh đi đâu, anh sẽ ch.ết đó anh Tú.
--Đúng đó, tụi em khuyên anh nên nghỉ lại đi đường nào rồi cũng c.h.ế.t thay vì anh vẫn là anh của bọn em có hơn không?
Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chi AnhTác giả: Chi AnhTruyện Ngôn TìnhTôi và chồng tôi yêu nhau khoảng một năm thì chúng tôi cưới nhau, cái đám cưới của chúng tôi nó nghèo nàn và đơn sơ lắm chỉ vỏn vẹn khoảng mấy người khách là những người thân gần nhà, vì tôi và Quân đều là trẻ mồ côi, cha với mẹ tôi ly hôn lúc mẹ tôi sinh tôi ra, cha đi theo người khác đến bây giờ tôi cũng chẳng gặp lại nữa, mẹ tôi sinh tôi được ba tháng thì bị bệnh hiểm nghèo nên qua đời, tôi được bà ngoại chăm sóc, đến khi tôi 20 tuổi ngoại cũng bỏ tôi mà đi. Từ đó tôi sống một mình trên đời chẳng ai thân thích, chẳng ai ruột rà cũng may nhờ khéo tay, tôi xin được vào xưởng may tư nhân làm cho đến khi gặp Quân chồng tôi bây giờ. Gia cảnh của anh chẳng khá hơn tôi là mấy vì từ nhỏ hai anh em anh đã nương tựa vào nhau mà sống do cha mẹ anh bị tai nạn giao thông nên mất rồi. … Tôi nghe kể lại lúc cha mẹ mất anh chỉ mới 15 tuổi , chú Tú em anh lên 13. Quân khi ấy đành phải nghỉ học xin đi làm phụ hồ để kiếm tiền lo cho em mình. Rồi tôi còn nghe nói vì muốn Tú sau này có tương lai Quân… Tú hôn tôi thật lâu rồi di chuyển xuống vùng cổ tôi, hôn đến độ tôi có thể cảm nhận nếu có thể nuốt cả tôi vào bụng chắt Tú cũng nuốt luôn rồi.Được một lúc dường như không thỏa mãn. Tú liền vật luôn tôi xuống giường, tôi cứ nghĩ thế nào tiếp theo cũng sẽ xảy ra chuyện gì đó nên đành nhắm mắt lại để mặc Tú làm gì thì làm nhưng ko ngờ chú ấy cũng nằm xuống theo tôi luôn ,nâng đầu tôi nằm lên tay chúTôi ko nghĩ là Tú dừng lại đột nǵột lên liền mở mắt ra hoài nghi cau mày nhìn Tú.Tú nhìn sang tôi khẽ cười rồi lên tiếng chọc quê tôi--Chờ gì à?Biết bị nắm thóp tôi chỉ đành biết cười trừ mà trả lời--Có đâu, tôi ..tôi.. thôi tôi về phòng nha, cu Bo dậy mà ko thấy tôi śẽ khóc đó!Nói dứt lời tôi liền ngồi nhỏm dậy định đi nhưng Tú lại nhanh tay kéo tôi nằm xuống. Bị bất ngờ nên tôi ngã úp lên người Tú luôn bàn tay cũng tự nhiên mà ấn trúng cái vật đang trỗi dậy mạnh mẽ cộm lên trong chiếc quần mà cương cứng.Vừa ngại vừa ngượng tôi rút vội tay ra, xoay người nằm luôn xuống cả cơ thể phút chốc cứng đơ vì xấu hổ, cũng vừa lúc đó Tú lại để tay lên cho tôi gối đầu thế là tôi liền giả vờ kiếm chuyện để hỏi cho đỡ ngại--Mấy hôm nay chú đi đâu vậy, sao đi mà ko nói?--Nói ra chị có sợ ko?–Không? chú nói đi--Đi giao hàng cấmNghe thế tôi giật mình liền xoay qua nhìn Tú, xem coi chú ấy đang nói thật hay giỡn nhưng khi thấy mặt Tú trả lời nghiêm túc thì tôi nghĩ có lẽ chẳng phải nói đùa.Bây giờ tôi mới biết được công việc mà bấy lâu nay Tú đang làm. Tôi thầm thở dài tuy ko sợ nhưng nỗi lo lắng lại trỗi lên đúng là cái nghề của Tú làm tiền nhiều thật nhưng lỡ xảy ra sơ xuất là đi tù như chơi, tôi chính vì ko muốn Tú xảy ra chuyện nên đành lên tiếng. Dù chẳng biết Tú có vì tôi mà từ bỏ ko nửa--Chú dừng công việc đó lại đi. Tôi thấy nguy hiểm lắm coi như chú vì Bo có được ko?--Nếu tôi xảy ra chuyện em có đau lòng ko?--Có!!!Tú nhìn tôi ánh mắt đầy cảm xúc yết hầu nhấp nhô lên xuống hỏi tiếp--Vì Sao Lại Đau Lòng?Tôi lần này lấy hết can đảm mà vòng tay ôm lại Tú rồi nhỏ nhẹ trả lời--Vì tôi lỡ thương chú rồi, vì chú là ba của con tôi nên tôi ko muốn chú mạo hiểm nữa.Tú nghe tôi trả lời xong gương mặt trong giây lát có lẽ kích động nên chỉ im lặng mạnh mẽ ôm chặt lấy cơ thể tôi vào lòng.……...Buổi tối hôm ấy chúng tôi chỉ nằm ôm nhau rồi trò chuyện đến gần sáng.Tú cũng có kể cho tôi nghe là do có vụ chuyển hàng qua biên giới gấp nên Tú đi mấy ngày ko kịp nói với tôi trước với lại sợ tôi lo lắng nên đành im lặng mà đi luôn*****Cả đêm đó hai chúng tôi thức nói chuyện nên gần sáng là tôi ngủ luôn trong vòng tay của TúCho đến đầu giờ trưa, tôi nghe loáng thoáng dưới nhà có tiếng nhiều người nói chuyện rôm rả nên liền mở mắt.Tôi đi vào tolet vệ sinh cá nhân xong định đi xuống nhà xem là ai nhưng vừa bước chân ra phía cầu thang đã nghe tiếng nói--Anh chắc chưa ?Là tiếng của một thằng con trai xăm trổ đầy mình đang hỏi Tú.Nghe vậy nên tôi đứng lại trên này luôn để nghe thử xem là bọn họ đang nói đến chuyện gì ?--Tao đã nói rõ hôm qua rồi, giao xong chuyến hàng đó là tao nghỉ luôn, mọi chuyện tao sẽ giải quyết sau với anh hai tụi bây đừng phí lời nữa.Tú trả lời nhưng đôi mắt chỉ chăm nhìn cu bo, hai tay Tú ôm con ngồi trong lòng mình.Rồi một thằng khác ngồi kế bên, cũng xăm trổ này nọ. Nghe câu trả lời của Tú nó vội lên tiếng--Tụi em lo cho anh nên mới tới đây khuyên anh thôi, anh em mình gắn bó củng được nhiều năm đại ca đứng thứ nhất anh cũng là người đứng thứ hai rồi, giờ anh nghỉ ngang hỏi sau tụi em sống nữa, chưa kể đại ca cũng ko dễ để anh đi đâu, anh sẽ ch.ết đó anh Tú.--Đúng đó, tụi em khuyên anh nên nghỉ lại đi đường nào rồi cũng c.h.ế.t thay vì anh vẫn là anh của bọn em có hơn không?