Tác giả:

Thôn Thượng Khê Thời Khanh Lạc chậm rãi mở to hai mắt, đập vào mắt chính là một tiểu viện nhà nông. Đầu vô cùng đau, trong đầu nàng lại có rất nhiều ký ức không thuộc về mình. Lúc còn chưa bình tĩnh lại được, đột nhiên cánh tay bị người nắm chặt. "Nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, ngươi còn giả c.h.ế.t với lão nương sao.” “Ngươi, cái đồ Tang Môn tinh, hôm nay cho dù chết, lão nương cũng phải đưa t.h.i t.h.ể của ngươi đến huyện thành.” Lúc phụ nhân chanh chua này nói xong, còn tức giận giơ tay lên muốn đánh lên mặt Thời Khanh Lạc. Thời Khanh Lạc theo bản năng giơ tay lên, bắt lấy tay phụ nhân muốn tát mình kia. Bởi vì đột nhiên xuất hiện ký ức xa lạ, trong nháy mắt nàng đã hiểu đã xảy ra chuyện gì. Nàng lạnh lùng nhìn về phía phụ nhân kia, nói: “Ta không đi, hôn sự kia là do bà định, muốn đi thì bà đi đi.” Nói đến cũng thật đáng buồn, phụ nhân muốn bắt nàng đánh nàng đây, vừa khéo chính là Ngưu thị, mẫu thân ruột thịt của thân thể này. Năm đó bởi vì khi sinh nguyên chủ bị khó sinh, cho nên bà…

Chương 67

Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền ThầnTác giả: Bất AnTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngThôn Thượng Khê Thời Khanh Lạc chậm rãi mở to hai mắt, đập vào mắt chính là một tiểu viện nhà nông. Đầu vô cùng đau, trong đầu nàng lại có rất nhiều ký ức không thuộc về mình. Lúc còn chưa bình tĩnh lại được, đột nhiên cánh tay bị người nắm chặt. "Nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, ngươi còn giả c.h.ế.t với lão nương sao.” “Ngươi, cái đồ Tang Môn tinh, hôm nay cho dù chết, lão nương cũng phải đưa t.h.i t.h.ể của ngươi đến huyện thành.” Lúc phụ nhân chanh chua này nói xong, còn tức giận giơ tay lên muốn đánh lên mặt Thời Khanh Lạc. Thời Khanh Lạc theo bản năng giơ tay lên, bắt lấy tay phụ nhân muốn tát mình kia. Bởi vì đột nhiên xuất hiện ký ức xa lạ, trong nháy mắt nàng đã hiểu đã xảy ra chuyện gì. Nàng lạnh lùng nhìn về phía phụ nhân kia, nói: “Ta không đi, hôn sự kia là do bà định, muốn đi thì bà đi đi.” Nói đến cũng thật đáng buồn, phụ nhân muốn bắt nàng đánh nàng đây, vừa khéo chính là Ngưu thị, mẫu thân ruột thịt của thân thể này. Năm đó bởi vì khi sinh nguyên chủ bị khó sinh, cho nên bà… Thời Khanh Lạc biết đối phương không thể nào tin tưởng, yên tâm giao hoa cúc tím đắt tiền cho một người xa lạ đến chữa bệnh."Tất nhiên là hiểu." Nàng liếc nhìn hoa trong phòng hoa: "Hoa ở chỗ này của ngươi, ta đều biết hết."Bạch Hủ nhướng mày: "Vậy ngươi nói thử chút đi, chỗ này của ta có các loại hoa gì."Hoa chỗ này của hắn ta, rất nhiều loại hoa đừng nói là huyện Nam Khê, nga cả phủ thành Nam Quảng cũng không có.Khoảng thời gian trước hắn ta đi đến kinh thành mang về một cây hoa hải ngoại.Hắn ta phải phí rất nhiều sức, mới mua được một cây.Trước mắt ở kinh thành không có nhiều người có thể nhận ra được hoa này, chứ đừng nói đến một nơi nhỏ như huyện Nam Khê này.Tiểu tức phụ của Tiêu Hàn Tranh thật có chút khoác lác không biết ngượng.Thời Khanh Lạc vẫn đỡ lấy Tiêu mẫu, đi tới giơ tay từ trái sang phải bắt đầu đọc tên hoa: "Mẫu đơn, văn trúc, sơn trà, hoa lan, uyển liên,..."Chỉ một vòng, cuối cùng chỉ vào một cây hoa có màu đỏ tươi nói: "Đây là uất kim hương (cây tu-líp)."Từ lúc Thời Khanh Lạc chỉ vào hoa đọc ra tên từng loại hoa, sắc mặt của Bạch Hủ dần dần thay đổi.Sau khi nghe được cái tên uất kim hương do nàng nói, hắn ta đã vô cùng kinh ngạc.Hắn ta nhanh chóng hỏi: "Sao ngươi biết được? Ngươi biết lai lịch của hoa này không?"Thời Khanh Lạc biết trong lịch sử, uất kim hương là vào thời Đường từ Ấn độ truyền vào Trung Quốc.Mặc dù đây là một triều đại không có trong lịch sử, nhưng loại đồ vật xuất hiện ở chỗ này lại không đổi.Nàng liền nói: "Đây là hoa đến từ Thiên Trúc, sau đó bị người ta mang về Đại Lương."Nàng lại tiếp tục nói: "Sư phụ của ta có một quyển sách đặc biệt giới thiệu về các loại hoa và cách vun trồng, ta đọc từ trên quyển sách đó."Nhất thời Bạch Hủ cảm thấy hứng thú, có chút kích động hỏi: "Vậy ngươi có thể cho ta xem thử sách kia một chút không?"Thời Khanh Lạc lắc đầ: "Sách kia đã phi thăng theo sư phụ của ta rồi, cho nên không có cách nào cho ngươi xem được.""Trái lại ta có thể nhớ được đại khái cho nên mới nhận ra đó là uất kim hương."Bạch Hủ: "..." Ý là nếu hắn ta muốn xem thì phải xuống dưới đất tìm lão đạo trưởng?"Hắn ta cũng đã nghe nói chuyện đạo quán bị cháy lúc trước, chẳng qua lại không tin chuyện phi thăng thành tiên gì đó.Vì vậy tiếc nuối nói: "Vậy thì quá đáng tiếc." Tiếp đó suy nghĩ một chút, đề nghị: "Nếu như ngươi còn nhớ, vậy không bằng viết lại thành sách thử xem?"Hắn ta muốn xem.Thời Khanh Lạc: "..." Ta nói càn, ngươi lại tin.Nàng qua loa lấy lệ nói: "Sau này có cơ hội lại nói sau."Lại nhanh chóng dời đề tài: "Ta đã nghe Tiểu Ngũ nói, ngươi muốn mời người đến xem bệnh cho hoa cúc tím?"Quả nhiên Bạch Hủ bị Thời Khanh Lạc dời sự chú ý: "Đúng vậy, thợ trồng hoa nhà ta và những thợ trồng hoa khác của huyện thành xem qua đều nói cây hoa cúc tìm này không còn sống được bao lâu."Hắn ta nhường ra một vị trí; "Nếu như ngươi hiểu hoa, tới xem thử đi."Thời Khanh Lạc đi qua nhìn một cái, thấy mặt lá đã biến thành màu xám, đất xung quanh ẩm ướt.Nàng nói với Bạch Hủ: "Có phải cây này của ngươi ban ngày héo rũ, buổi tối khôi phục, chỗ gâm cành bị gãy nhẹ hay không?”Bây giờ Bạch Hủ mới tin tưởng Thời Khanh Lạc hiểu hoa: "Đúng vậy, chính là như vậy."Hắn ta vội vàng nói: "Đây là bệnh gì? Co thể chữa được không?"Bệnh khô héo, loại bệnh này thường sinh dưới tình huống nhiệt độ cao."Thời Khanh Lạc lại tiếp tục nói: "Chắc kinh thành không nóng như của chỗ chúng ta, cho nên khi ngươi mang về, không bao lâu hoa cúc liền bị bệnh.""Có thể trị, nhưng ta cần mang về nhà một khoảng thời gian."Quả thật nàng biết chữa, mặc dù không có thuốc khử độc diệt khuẩt của hiện đại, nhưng có thể thay thế bằng linh tuyền."Lúc trước nàng đã thử rất nhiều lần, chỉ cần vật chưa chân chính c.h.ế.t đi, sau khi tưới linh tuyền một đoạn thời gian sẽ khôi phục lại, hơn nữa còn rất có sức sống.Bạch Hủ suy nghĩ một chút: "Ngươi không thể mỗi ngày đều đến nhà ta chữa bệnh sao?"Thời Khanh Lạc: "..."Nàng cũng không có thời gian như vậy, lại nói chữa bệnh cho hoa ngay trước mặc Bạch Hủ, cũng chỉ có thể dùng một ít phương pháp cơ bản, không có cách nào lấy linh tuyền ra được."Không thể, sư phụ ta có nói, bí kỹ nuôi hoa của Lạc Hà Quan chúng ta không thể truyền ra ngoài được."Bạch Hủ suy nghĩ một chút, hỏi lặp đi lặp lại: "Ngươi chắc chăn mang về có thể trị hết sao?"Thời Khanh Lạc trực tiếp liếc mắt nhìn hắn ta: "Tất nhiên là chắn chắn, chẳng qua nếu ngươi không tin, vậy thôi đi."Lúc nên làm bộ làm tịch thì phải làm, như vậy càng làm lộ ra phong độ của người tài giỏi nên có.Cứ vội vàng thì sẽ không tốt cho chuyện mua bán.Tiếp đó nàng bày ra bộ dạng ngươi thích tin thì tốt, không tin thì khỏi trị cho Bạch Hủ xem.Bạch Hủ: "..." Tức phụ Tiêu Hàn Tranh có chút độc nha!

Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền ThầnTác giả: Bất AnTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngThôn Thượng Khê Thời Khanh Lạc chậm rãi mở to hai mắt, đập vào mắt chính là một tiểu viện nhà nông. Đầu vô cùng đau, trong đầu nàng lại có rất nhiều ký ức không thuộc về mình. Lúc còn chưa bình tĩnh lại được, đột nhiên cánh tay bị người nắm chặt. "Nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, ngươi còn giả c.h.ế.t với lão nương sao.” “Ngươi, cái đồ Tang Môn tinh, hôm nay cho dù chết, lão nương cũng phải đưa t.h.i t.h.ể của ngươi đến huyện thành.” Lúc phụ nhân chanh chua này nói xong, còn tức giận giơ tay lên muốn đánh lên mặt Thời Khanh Lạc. Thời Khanh Lạc theo bản năng giơ tay lên, bắt lấy tay phụ nhân muốn tát mình kia. Bởi vì đột nhiên xuất hiện ký ức xa lạ, trong nháy mắt nàng đã hiểu đã xảy ra chuyện gì. Nàng lạnh lùng nhìn về phía phụ nhân kia, nói: “Ta không đi, hôn sự kia là do bà định, muốn đi thì bà đi đi.” Nói đến cũng thật đáng buồn, phụ nhân muốn bắt nàng đánh nàng đây, vừa khéo chính là Ngưu thị, mẫu thân ruột thịt của thân thể này. Năm đó bởi vì khi sinh nguyên chủ bị khó sinh, cho nên bà… Thời Khanh Lạc biết đối phương không thể nào tin tưởng, yên tâm giao hoa cúc tím đắt tiền cho một người xa lạ đến chữa bệnh."Tất nhiên là hiểu." Nàng liếc nhìn hoa trong phòng hoa: "Hoa ở chỗ này của ngươi, ta đều biết hết."Bạch Hủ nhướng mày: "Vậy ngươi nói thử chút đi, chỗ này của ta có các loại hoa gì."Hoa chỗ này của hắn ta, rất nhiều loại hoa đừng nói là huyện Nam Khê, nga cả phủ thành Nam Quảng cũng không có.Khoảng thời gian trước hắn ta đi đến kinh thành mang về một cây hoa hải ngoại.Hắn ta phải phí rất nhiều sức, mới mua được một cây.Trước mắt ở kinh thành không có nhiều người có thể nhận ra được hoa này, chứ đừng nói đến một nơi nhỏ như huyện Nam Khê này.Tiểu tức phụ của Tiêu Hàn Tranh thật có chút khoác lác không biết ngượng.Thời Khanh Lạc vẫn đỡ lấy Tiêu mẫu, đi tới giơ tay từ trái sang phải bắt đầu đọc tên hoa: "Mẫu đơn, văn trúc, sơn trà, hoa lan, uyển liên,..."Chỉ một vòng, cuối cùng chỉ vào một cây hoa có màu đỏ tươi nói: "Đây là uất kim hương (cây tu-líp)."Từ lúc Thời Khanh Lạc chỉ vào hoa đọc ra tên từng loại hoa, sắc mặt của Bạch Hủ dần dần thay đổi.Sau khi nghe được cái tên uất kim hương do nàng nói, hắn ta đã vô cùng kinh ngạc.Hắn ta nhanh chóng hỏi: "Sao ngươi biết được? Ngươi biết lai lịch của hoa này không?"Thời Khanh Lạc biết trong lịch sử, uất kim hương là vào thời Đường từ Ấn độ truyền vào Trung Quốc.Mặc dù đây là một triều đại không có trong lịch sử, nhưng loại đồ vật xuất hiện ở chỗ này lại không đổi.Nàng liền nói: "Đây là hoa đến từ Thiên Trúc, sau đó bị người ta mang về Đại Lương."Nàng lại tiếp tục nói: "Sư phụ của ta có một quyển sách đặc biệt giới thiệu về các loại hoa và cách vun trồng, ta đọc từ trên quyển sách đó."Nhất thời Bạch Hủ cảm thấy hứng thú, có chút kích động hỏi: "Vậy ngươi có thể cho ta xem thử sách kia một chút không?"Thời Khanh Lạc lắc đầ: "Sách kia đã phi thăng theo sư phụ của ta rồi, cho nên không có cách nào cho ngươi xem được.""Trái lại ta có thể nhớ được đại khái cho nên mới nhận ra đó là uất kim hương."Bạch Hủ: "..." Ý là nếu hắn ta muốn xem thì phải xuống dưới đất tìm lão đạo trưởng?"Hắn ta cũng đã nghe nói chuyện đạo quán bị cháy lúc trước, chẳng qua lại không tin chuyện phi thăng thành tiên gì đó.Vì vậy tiếc nuối nói: "Vậy thì quá đáng tiếc." Tiếp đó suy nghĩ một chút, đề nghị: "Nếu như ngươi còn nhớ, vậy không bằng viết lại thành sách thử xem?"Hắn ta muốn xem.Thời Khanh Lạc: "..." Ta nói càn, ngươi lại tin.Nàng qua loa lấy lệ nói: "Sau này có cơ hội lại nói sau."Lại nhanh chóng dời đề tài: "Ta đã nghe Tiểu Ngũ nói, ngươi muốn mời người đến xem bệnh cho hoa cúc tím?"Quả nhiên Bạch Hủ bị Thời Khanh Lạc dời sự chú ý: "Đúng vậy, thợ trồng hoa nhà ta và những thợ trồng hoa khác của huyện thành xem qua đều nói cây hoa cúc tìm này không còn sống được bao lâu."Hắn ta nhường ra một vị trí; "Nếu như ngươi hiểu hoa, tới xem thử đi."Thời Khanh Lạc đi qua nhìn một cái, thấy mặt lá đã biến thành màu xám, đất xung quanh ẩm ướt.Nàng nói với Bạch Hủ: "Có phải cây này của ngươi ban ngày héo rũ, buổi tối khôi phục, chỗ gâm cành bị gãy nhẹ hay không?”Bây giờ Bạch Hủ mới tin tưởng Thời Khanh Lạc hiểu hoa: "Đúng vậy, chính là như vậy."Hắn ta vội vàng nói: "Đây là bệnh gì? Co thể chữa được không?"Bệnh khô héo, loại bệnh này thường sinh dưới tình huống nhiệt độ cao."Thời Khanh Lạc lại tiếp tục nói: "Chắc kinh thành không nóng như của chỗ chúng ta, cho nên khi ngươi mang về, không bao lâu hoa cúc liền bị bệnh.""Có thể trị, nhưng ta cần mang về nhà một khoảng thời gian."Quả thật nàng biết chữa, mặc dù không có thuốc khử độc diệt khuẩt của hiện đại, nhưng có thể thay thế bằng linh tuyền."Lúc trước nàng đã thử rất nhiều lần, chỉ cần vật chưa chân chính c.h.ế.t đi, sau khi tưới linh tuyền một đoạn thời gian sẽ khôi phục lại, hơn nữa còn rất có sức sống.Bạch Hủ suy nghĩ một chút: "Ngươi không thể mỗi ngày đều đến nhà ta chữa bệnh sao?"Thời Khanh Lạc: "..."Nàng cũng không có thời gian như vậy, lại nói chữa bệnh cho hoa ngay trước mặc Bạch Hủ, cũng chỉ có thể dùng một ít phương pháp cơ bản, không có cách nào lấy linh tuyền ra được."Không thể, sư phụ ta có nói, bí kỹ nuôi hoa của Lạc Hà Quan chúng ta không thể truyền ra ngoài được."Bạch Hủ suy nghĩ một chút, hỏi lặp đi lặp lại: "Ngươi chắc chăn mang về có thể trị hết sao?"Thời Khanh Lạc trực tiếp liếc mắt nhìn hắn ta: "Tất nhiên là chắn chắn, chẳng qua nếu ngươi không tin, vậy thôi đi."Lúc nên làm bộ làm tịch thì phải làm, như vậy càng làm lộ ra phong độ của người tài giỏi nên có.Cứ vội vàng thì sẽ không tốt cho chuyện mua bán.Tiếp đó nàng bày ra bộ dạng ngươi thích tin thì tốt, không tin thì khỏi trị cho Bạch Hủ xem.Bạch Hủ: "..." Tức phụ Tiêu Hàn Tranh có chút độc nha!

Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền ThầnTác giả: Bất AnTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngThôn Thượng Khê Thời Khanh Lạc chậm rãi mở to hai mắt, đập vào mắt chính là một tiểu viện nhà nông. Đầu vô cùng đau, trong đầu nàng lại có rất nhiều ký ức không thuộc về mình. Lúc còn chưa bình tĩnh lại được, đột nhiên cánh tay bị người nắm chặt. "Nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, ngươi còn giả c.h.ế.t với lão nương sao.” “Ngươi, cái đồ Tang Môn tinh, hôm nay cho dù chết, lão nương cũng phải đưa t.h.i t.h.ể của ngươi đến huyện thành.” Lúc phụ nhân chanh chua này nói xong, còn tức giận giơ tay lên muốn đánh lên mặt Thời Khanh Lạc. Thời Khanh Lạc theo bản năng giơ tay lên, bắt lấy tay phụ nhân muốn tát mình kia. Bởi vì đột nhiên xuất hiện ký ức xa lạ, trong nháy mắt nàng đã hiểu đã xảy ra chuyện gì. Nàng lạnh lùng nhìn về phía phụ nhân kia, nói: “Ta không đi, hôn sự kia là do bà định, muốn đi thì bà đi đi.” Nói đến cũng thật đáng buồn, phụ nhân muốn bắt nàng đánh nàng đây, vừa khéo chính là Ngưu thị, mẫu thân ruột thịt của thân thể này. Năm đó bởi vì khi sinh nguyên chủ bị khó sinh, cho nên bà… Thời Khanh Lạc biết đối phương không thể nào tin tưởng, yên tâm giao hoa cúc tím đắt tiền cho một người xa lạ đến chữa bệnh."Tất nhiên là hiểu." Nàng liếc nhìn hoa trong phòng hoa: "Hoa ở chỗ này của ngươi, ta đều biết hết."Bạch Hủ nhướng mày: "Vậy ngươi nói thử chút đi, chỗ này của ta có các loại hoa gì."Hoa chỗ này của hắn ta, rất nhiều loại hoa đừng nói là huyện Nam Khê, nga cả phủ thành Nam Quảng cũng không có.Khoảng thời gian trước hắn ta đi đến kinh thành mang về một cây hoa hải ngoại.Hắn ta phải phí rất nhiều sức, mới mua được một cây.Trước mắt ở kinh thành không có nhiều người có thể nhận ra được hoa này, chứ đừng nói đến một nơi nhỏ như huyện Nam Khê này.Tiểu tức phụ của Tiêu Hàn Tranh thật có chút khoác lác không biết ngượng.Thời Khanh Lạc vẫn đỡ lấy Tiêu mẫu, đi tới giơ tay từ trái sang phải bắt đầu đọc tên hoa: "Mẫu đơn, văn trúc, sơn trà, hoa lan, uyển liên,..."Chỉ một vòng, cuối cùng chỉ vào một cây hoa có màu đỏ tươi nói: "Đây là uất kim hương (cây tu-líp)."Từ lúc Thời Khanh Lạc chỉ vào hoa đọc ra tên từng loại hoa, sắc mặt của Bạch Hủ dần dần thay đổi.Sau khi nghe được cái tên uất kim hương do nàng nói, hắn ta đã vô cùng kinh ngạc.Hắn ta nhanh chóng hỏi: "Sao ngươi biết được? Ngươi biết lai lịch của hoa này không?"Thời Khanh Lạc biết trong lịch sử, uất kim hương là vào thời Đường từ Ấn độ truyền vào Trung Quốc.Mặc dù đây là một triều đại không có trong lịch sử, nhưng loại đồ vật xuất hiện ở chỗ này lại không đổi.Nàng liền nói: "Đây là hoa đến từ Thiên Trúc, sau đó bị người ta mang về Đại Lương."Nàng lại tiếp tục nói: "Sư phụ của ta có một quyển sách đặc biệt giới thiệu về các loại hoa và cách vun trồng, ta đọc từ trên quyển sách đó."Nhất thời Bạch Hủ cảm thấy hứng thú, có chút kích động hỏi: "Vậy ngươi có thể cho ta xem thử sách kia một chút không?"Thời Khanh Lạc lắc đầ: "Sách kia đã phi thăng theo sư phụ của ta rồi, cho nên không có cách nào cho ngươi xem được.""Trái lại ta có thể nhớ được đại khái cho nên mới nhận ra đó là uất kim hương."Bạch Hủ: "..." Ý là nếu hắn ta muốn xem thì phải xuống dưới đất tìm lão đạo trưởng?"Hắn ta cũng đã nghe nói chuyện đạo quán bị cháy lúc trước, chẳng qua lại không tin chuyện phi thăng thành tiên gì đó.Vì vậy tiếc nuối nói: "Vậy thì quá đáng tiếc." Tiếp đó suy nghĩ một chút, đề nghị: "Nếu như ngươi còn nhớ, vậy không bằng viết lại thành sách thử xem?"Hắn ta muốn xem.Thời Khanh Lạc: "..." Ta nói càn, ngươi lại tin.Nàng qua loa lấy lệ nói: "Sau này có cơ hội lại nói sau."Lại nhanh chóng dời đề tài: "Ta đã nghe Tiểu Ngũ nói, ngươi muốn mời người đến xem bệnh cho hoa cúc tím?"Quả nhiên Bạch Hủ bị Thời Khanh Lạc dời sự chú ý: "Đúng vậy, thợ trồng hoa nhà ta và những thợ trồng hoa khác của huyện thành xem qua đều nói cây hoa cúc tìm này không còn sống được bao lâu."Hắn ta nhường ra một vị trí; "Nếu như ngươi hiểu hoa, tới xem thử đi."Thời Khanh Lạc đi qua nhìn một cái, thấy mặt lá đã biến thành màu xám, đất xung quanh ẩm ướt.Nàng nói với Bạch Hủ: "Có phải cây này của ngươi ban ngày héo rũ, buổi tối khôi phục, chỗ gâm cành bị gãy nhẹ hay không?”Bây giờ Bạch Hủ mới tin tưởng Thời Khanh Lạc hiểu hoa: "Đúng vậy, chính là như vậy."Hắn ta vội vàng nói: "Đây là bệnh gì? Co thể chữa được không?"Bệnh khô héo, loại bệnh này thường sinh dưới tình huống nhiệt độ cao."Thời Khanh Lạc lại tiếp tục nói: "Chắc kinh thành không nóng như của chỗ chúng ta, cho nên khi ngươi mang về, không bao lâu hoa cúc liền bị bệnh.""Có thể trị, nhưng ta cần mang về nhà một khoảng thời gian."Quả thật nàng biết chữa, mặc dù không có thuốc khử độc diệt khuẩt của hiện đại, nhưng có thể thay thế bằng linh tuyền."Lúc trước nàng đã thử rất nhiều lần, chỉ cần vật chưa chân chính c.h.ế.t đi, sau khi tưới linh tuyền một đoạn thời gian sẽ khôi phục lại, hơn nữa còn rất có sức sống.Bạch Hủ suy nghĩ một chút: "Ngươi không thể mỗi ngày đều đến nhà ta chữa bệnh sao?"Thời Khanh Lạc: "..."Nàng cũng không có thời gian như vậy, lại nói chữa bệnh cho hoa ngay trước mặc Bạch Hủ, cũng chỉ có thể dùng một ít phương pháp cơ bản, không có cách nào lấy linh tuyền ra được."Không thể, sư phụ ta có nói, bí kỹ nuôi hoa của Lạc Hà Quan chúng ta không thể truyền ra ngoài được."Bạch Hủ suy nghĩ một chút, hỏi lặp đi lặp lại: "Ngươi chắc chăn mang về có thể trị hết sao?"Thời Khanh Lạc trực tiếp liếc mắt nhìn hắn ta: "Tất nhiên là chắn chắn, chẳng qua nếu ngươi không tin, vậy thôi đi."Lúc nên làm bộ làm tịch thì phải làm, như vậy càng làm lộ ra phong độ của người tài giỏi nên có.Cứ vội vàng thì sẽ không tốt cho chuyện mua bán.Tiếp đó nàng bày ra bộ dạng ngươi thích tin thì tốt, không tin thì khỏi trị cho Bạch Hủ xem.Bạch Hủ: "..." Tức phụ Tiêu Hàn Tranh có chút độc nha!

Chương 67