Khi ý thức trở về, cảm giác đầu tiên của ta là đau, thứ hai là đói. Đau đớn khắp toàn thân dâng lên, lan ra mỗi tấc da thịt. Cơn đói thì như đang công thành đoạt đất trong dạ dày, cồn cào bỏng rát. Trong tình trạng vừa đau vừa đói, ta phải tốn sức chín trâu hai hổ mới có thể mở mắt. Ngay sau đó, cảnh tượng đập vào mắt khiến ta ngơ ngẩn. Trước mắt là nóc giường, bên cạnh là gian phòng ở. Giường thủ công làm không tồi, có cả hoa văn chạm khắc. Nhưng mà, đây là đâu? Nghi vấn nhanh chóng lất át sự tò mò, ta nhíu mày, bắt đầu suy ngẫm. Được rồi, không biết. Không chỉ “Không biết đây là đâu”, mà không biết cả những vấn đề chừng như rất cơ bản. Ta là ai, tên là gì, sao ta lại ở đây… Cái gì ta cũng không biết. Nhận thức được vấn đề này, ta im lặng một chút, theo bản năng muốn ngồi dậy nhìn xung quanh, ít nhất tìm ra thêm vài manh mối. Đây là một quyết định sai lầm. Rõ ràng chỉ là một động tác đơn giản, lại đau đến mức suýt thì trào nước mắt. “Shttt Ui ——!” Ta ra một thân mồ hôi lạnh, mất thật…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...