1 Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ. Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng. Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn. "Đại hiệp, cứu mạng!" Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn. Không hổ là kỳ tài luyện võ. Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi…
Chương 10
Ký Chủ Công Lược Nhầm Người Rồi - A ChiếtTác giả: A Chiết/阿折Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1 Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ. Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng. Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn. "Đại hiệp, cứu mạng!" Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn. Không hổ là kỳ tài luyện võ. Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi… 10Sau khi rời khỏi phòng Chu Hằng, ta xuống lầu dùng bữa, nhìn khách điếm hôm nay náo nhiệt, suýt nữa không còn chỗ ngồi.Hỏi tiểu nhị mới biết được, nguyên lai những khách nhân này đều là nghĩa sĩ tài ba đi tới Khâm Thiên Châu tham gia cạnh tranh tài năng, đi qua nơi đây, dừng lại nhiều lần.Ta tò mò hỏi hắn, "Cái gì là đại hội tranh tài?"Tiểu nhị kia một bộ không thể tin nhìn ta, còn kém dùng ánh mắt nhìn người nhà quê nhìn ta. ấp a ấp úng giải đáp cho ta.Thì ra đại hội cạnh tranh tài năng này là đại hội tuyển tài do châu mục Khâm Thiên Châu thứ hai tổ chức hai mươi năm trước, cứ năm năm tổ chức một lần, ý muốn thông qua tỷ thí văn võ tuyển cử nhân tài, người tuyển chọn có thể do châu mục địa phương tiến cử triều đình.Nếu may mắn được Hoàng đế trọng dụng, đó là chuyện tốt làm rạng rỡ tổ tông.Khó trách người tới tham gia nhiều như vậy......Ta gặm đùi gà nghe tiểu nhị kể lại.Hắn nói chậm rãi, chờ hắn nói xong, ta đã ăn uống no đủ, suýt nữa nghe ngủ thiếp đi.Quả thực so với giáo viên trung học của ta giảng bài còn muốn cuốn hơn.Lắc đầu, dứt khoát trở về phòng mình ngủ.Giấc ngủ này ngon lành, trực tiếp ngủ thẳng đến ngày hôm sau.Nếu không phải Chu Hằng tự mình đến gõ cửa, ta suýt nữa lỡ giờ khởi hành chạy tới Khâm Thiên Châu.Ngẫm lại liền xấu hổ. Che mặt.
Ký Chủ Công Lược Nhầm Người Rồi - A ChiếtTác giả: A Chiết/阿折Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1 Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ. Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng. Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn. "Đại hiệp, cứu mạng!" Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn. Không hổ là kỳ tài luyện võ. Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi… 10Sau khi rời khỏi phòng Chu Hằng, ta xuống lầu dùng bữa, nhìn khách điếm hôm nay náo nhiệt, suýt nữa không còn chỗ ngồi.Hỏi tiểu nhị mới biết được, nguyên lai những khách nhân này đều là nghĩa sĩ tài ba đi tới Khâm Thiên Châu tham gia cạnh tranh tài năng, đi qua nơi đây, dừng lại nhiều lần.Ta tò mò hỏi hắn, "Cái gì là đại hội tranh tài?"Tiểu nhị kia một bộ không thể tin nhìn ta, còn kém dùng ánh mắt nhìn người nhà quê nhìn ta. ấp a ấp úng giải đáp cho ta.Thì ra đại hội cạnh tranh tài năng này là đại hội tuyển tài do châu mục Khâm Thiên Châu thứ hai tổ chức hai mươi năm trước, cứ năm năm tổ chức một lần, ý muốn thông qua tỷ thí văn võ tuyển cử nhân tài, người tuyển chọn có thể do châu mục địa phương tiến cử triều đình.Nếu may mắn được Hoàng đế trọng dụng, đó là chuyện tốt làm rạng rỡ tổ tông.Khó trách người tới tham gia nhiều như vậy......Ta gặm đùi gà nghe tiểu nhị kể lại.Hắn nói chậm rãi, chờ hắn nói xong, ta đã ăn uống no đủ, suýt nữa nghe ngủ thiếp đi.Quả thực so với giáo viên trung học của ta giảng bài còn muốn cuốn hơn.Lắc đầu, dứt khoát trở về phòng mình ngủ.Giấc ngủ này ngon lành, trực tiếp ngủ thẳng đến ngày hôm sau.Nếu không phải Chu Hằng tự mình đến gõ cửa, ta suýt nữa lỡ giờ khởi hành chạy tới Khâm Thiên Châu.Ngẫm lại liền xấu hổ. Che mặt.
Ký Chủ Công Lược Nhầm Người Rồi - A ChiếtTác giả: A Chiết/阿折Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1 Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ. Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng. Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn. "Đại hiệp, cứu mạng!" Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn. Không hổ là kỳ tài luyện võ. Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi… 10Sau khi rời khỏi phòng Chu Hằng, ta xuống lầu dùng bữa, nhìn khách điếm hôm nay náo nhiệt, suýt nữa không còn chỗ ngồi.Hỏi tiểu nhị mới biết được, nguyên lai những khách nhân này đều là nghĩa sĩ tài ba đi tới Khâm Thiên Châu tham gia cạnh tranh tài năng, đi qua nơi đây, dừng lại nhiều lần.Ta tò mò hỏi hắn, "Cái gì là đại hội tranh tài?"Tiểu nhị kia một bộ không thể tin nhìn ta, còn kém dùng ánh mắt nhìn người nhà quê nhìn ta. ấp a ấp úng giải đáp cho ta.Thì ra đại hội cạnh tranh tài năng này là đại hội tuyển tài do châu mục Khâm Thiên Châu thứ hai tổ chức hai mươi năm trước, cứ năm năm tổ chức một lần, ý muốn thông qua tỷ thí văn võ tuyển cử nhân tài, người tuyển chọn có thể do châu mục địa phương tiến cử triều đình.Nếu may mắn được Hoàng đế trọng dụng, đó là chuyện tốt làm rạng rỡ tổ tông.Khó trách người tới tham gia nhiều như vậy......Ta gặm đùi gà nghe tiểu nhị kể lại.Hắn nói chậm rãi, chờ hắn nói xong, ta đã ăn uống no đủ, suýt nữa nghe ngủ thiếp đi.Quả thực so với giáo viên trung học của ta giảng bài còn muốn cuốn hơn.Lắc đầu, dứt khoát trở về phòng mình ngủ.Giấc ngủ này ngon lành, trực tiếp ngủ thẳng đến ngày hôm sau.Nếu không phải Chu Hằng tự mình đến gõ cửa, ta suýt nữa lỡ giờ khởi hành chạy tới Khâm Thiên Châu.Ngẫm lại liền xấu hổ. Che mặt.