Tác giả:

1  Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ.  Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng.  Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn.  "Đại hiệp, cứu mạng!"  Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn.  Không hổ là kỳ tài luyện võ.  Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi…

Chương 14

Ký Chủ Công Lược Nhầm Người Rồi - A ChiếtTác giả: A Chiết/阿折Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1  Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ.  Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng.  Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn.  "Đại hiệp, cứu mạng!"  Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn.  Không hổ là kỳ tài luyện võ.  Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi… 14Ta có chút mê mang. Ta không biết tại sao ta lại xuất hiện trong mộng cảnh hư vô này, càng không biết tại sao khi ta nhìn thấy ta trong mộng không chút do dự đem trường kiếm đ.â.m vào n.g.ự.c người nọ, n.g.ự.c sẽ đau đớn như hít thở không thông.Hắn rốt cuộc là ai, tại sao lại cam tâm tình nguyện bị ta g.i.ế.c chết.Trong mộng ta tại sao phải phụ tá tân hoàng, tân hoàng lại là ai?Những câu hỏi bí ẩn lần lượt đến với ta như thiên thạch từ mọi hướng, gần như khiến ta choáng ngợp suýt nữa đem ta ép tới không thở nổi.Trong lúc mất hết can đảm, ta từ trong mộng bừng tỉnh.Mạnh mẽ từ trên giường ngồi dậy, ôm n.g.ự.c há mồm thở dốc.Hắn là ai, hắn thực sự là ai.Người trong mộng kia ngay cả ngũ quan cũng mơ hồ không rõ, lại có thể thời khắc tác động đến nhịp tim của ta.Ta biết đó không phải là những gì ta đã trải qua, nhưng tại sao ta lại có những giấc mơ kỳ lạ như vậy. - - - không ai có thể giải đáp.Sau khi hòa hoãn một chút, ta dứt khoát đứng dậy, khoác thêm áo khoác đi ra cửa phòng.Dọc theo đường đi tiếng chim hót như tiếng nhạc uyển chuyển, líu ríu hưng phấn bay tới bay lui.Ngược lại bảo ta thả lỏng một chút, rốt cục thoát khỏi cảm xúc trong mộng cảnh.Bất tri bất giác, ta đã đi tới khu rừng trúc tiếng tăm lừng lẫy trong hậu hoa viên Tần phủ.Sớm nghe nói Tần châu mục có một loại tre quý hiếm, tre có dược tính, có nước chảy, buổi sáng cắt một đoạn uống sẽ thần thanh khí sảng, tâm thần sảng khoái.Ta vẫn luôn nửa tin nửa ngờ với tin đồn này.Vốn là không tin, nhưng giờ này khắc này đứng ở trước rừng trúc, nhìn sương sớm buổi sáng chảy chậm rãi qua thân trúc, nước trong trúc mơ hồ rung động, ta bắt đầu có chút tin.

Ký Chủ Công Lược Nhầm Người Rồi - A ChiếtTác giả: A Chiết/阿折Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1  Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ.  Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng.  Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn.  "Đại hiệp, cứu mạng!"  Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn.  Không hổ là kỳ tài luyện võ.  Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi… 14Ta có chút mê mang. Ta không biết tại sao ta lại xuất hiện trong mộng cảnh hư vô này, càng không biết tại sao khi ta nhìn thấy ta trong mộng không chút do dự đem trường kiếm đ.â.m vào n.g.ự.c người nọ, n.g.ự.c sẽ đau đớn như hít thở không thông.Hắn rốt cuộc là ai, tại sao lại cam tâm tình nguyện bị ta g.i.ế.c chết.Trong mộng ta tại sao phải phụ tá tân hoàng, tân hoàng lại là ai?Những câu hỏi bí ẩn lần lượt đến với ta như thiên thạch từ mọi hướng, gần như khiến ta choáng ngợp suýt nữa đem ta ép tới không thở nổi.Trong lúc mất hết can đảm, ta từ trong mộng bừng tỉnh.Mạnh mẽ từ trên giường ngồi dậy, ôm n.g.ự.c há mồm thở dốc.Hắn là ai, hắn thực sự là ai.Người trong mộng kia ngay cả ngũ quan cũng mơ hồ không rõ, lại có thể thời khắc tác động đến nhịp tim của ta.Ta biết đó không phải là những gì ta đã trải qua, nhưng tại sao ta lại có những giấc mơ kỳ lạ như vậy. - - - không ai có thể giải đáp.Sau khi hòa hoãn một chút, ta dứt khoát đứng dậy, khoác thêm áo khoác đi ra cửa phòng.Dọc theo đường đi tiếng chim hót như tiếng nhạc uyển chuyển, líu ríu hưng phấn bay tới bay lui.Ngược lại bảo ta thả lỏng một chút, rốt cục thoát khỏi cảm xúc trong mộng cảnh.Bất tri bất giác, ta đã đi tới khu rừng trúc tiếng tăm lừng lẫy trong hậu hoa viên Tần phủ.Sớm nghe nói Tần châu mục có một loại tre quý hiếm, tre có dược tính, có nước chảy, buổi sáng cắt một đoạn uống sẽ thần thanh khí sảng, tâm thần sảng khoái.Ta vẫn luôn nửa tin nửa ngờ với tin đồn này.Vốn là không tin, nhưng giờ này khắc này đứng ở trước rừng trúc, nhìn sương sớm buổi sáng chảy chậm rãi qua thân trúc, nước trong trúc mơ hồ rung động, ta bắt đầu có chút tin.

Ký Chủ Công Lược Nhầm Người Rồi - A ChiếtTác giả: A Chiết/阿折Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1  Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ.  Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng.  Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn.  "Đại hiệp, cứu mạng!"  Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn.  Không hổ là kỳ tài luyện võ.  Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi… 14Ta có chút mê mang. Ta không biết tại sao ta lại xuất hiện trong mộng cảnh hư vô này, càng không biết tại sao khi ta nhìn thấy ta trong mộng không chút do dự đem trường kiếm đ.â.m vào n.g.ự.c người nọ, n.g.ự.c sẽ đau đớn như hít thở không thông.Hắn rốt cuộc là ai, tại sao lại cam tâm tình nguyện bị ta g.i.ế.c chết.Trong mộng ta tại sao phải phụ tá tân hoàng, tân hoàng lại là ai?Những câu hỏi bí ẩn lần lượt đến với ta như thiên thạch từ mọi hướng, gần như khiến ta choáng ngợp suýt nữa đem ta ép tới không thở nổi.Trong lúc mất hết can đảm, ta từ trong mộng bừng tỉnh.Mạnh mẽ từ trên giường ngồi dậy, ôm n.g.ự.c há mồm thở dốc.Hắn là ai, hắn thực sự là ai.Người trong mộng kia ngay cả ngũ quan cũng mơ hồ không rõ, lại có thể thời khắc tác động đến nhịp tim của ta.Ta biết đó không phải là những gì ta đã trải qua, nhưng tại sao ta lại có những giấc mơ kỳ lạ như vậy. - - - không ai có thể giải đáp.Sau khi hòa hoãn một chút, ta dứt khoát đứng dậy, khoác thêm áo khoác đi ra cửa phòng.Dọc theo đường đi tiếng chim hót như tiếng nhạc uyển chuyển, líu ríu hưng phấn bay tới bay lui.Ngược lại bảo ta thả lỏng một chút, rốt cục thoát khỏi cảm xúc trong mộng cảnh.Bất tri bất giác, ta đã đi tới khu rừng trúc tiếng tăm lừng lẫy trong hậu hoa viên Tần phủ.Sớm nghe nói Tần châu mục có một loại tre quý hiếm, tre có dược tính, có nước chảy, buổi sáng cắt một đoạn uống sẽ thần thanh khí sảng, tâm thần sảng khoái.Ta vẫn luôn nửa tin nửa ngờ với tin đồn này.Vốn là không tin, nhưng giờ này khắc này đứng ở trước rừng trúc, nhìn sương sớm buổi sáng chảy chậm rãi qua thân trúc, nước trong trúc mơ hồ rung động, ta bắt đầu có chút tin.

Chương 14