1 Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ. Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng. Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn. "Đại hiệp, cứu mạng!" Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn. Không hổ là kỳ tài luyện võ. Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi…
Chương 18
Ký Chủ Công Lược Nhầm Người Rồi - A ChiếtTác giả: A Chiết/阿折Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1 Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ. Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng. Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn. "Đại hiệp, cứu mạng!" Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn. Không hổ là kỳ tài luyện võ. Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi… 18 Trước kia tôi chỉ ngưỡng mộ tình yêu của tiên đế và tiên hoàng hậu. Hôm nay xem ra tiên đế quá mức chung tình cũng không phải là chuyện tốt. Tiên đế cả đời chỉ cưới một vợ, chỉ có một con trai. Điều này có nghĩa Tiêu Cẩn là huyết mạch duy nhất của hoàng thất Tấn triều, hắn không thể chết, nếu không ngôi vị hoàng đế không người kế tục, chỉ có thể lựa chọn hậu bối từ trong dòng dõi con cháu. Lúc đó hậu bối tranh quyền đoạt thế, nếu có một người văn võ song toàn, có thể gánh vác trọng trách, thì cũng thôi. Nhưng mà hậu bối dòng họ đều là hạng người vô năng, yêu thích nữ sắc, xa hoa lãng phí, nếu thật sự để cho bọn họ làm hoàng đế này, chỉ sợ người khổ đầu tiên, sẽ là dân chúng Tấn triều. Ta ngẩng đầu cảm thán một tiếng nội dung vở kịch cẩu huyết giống như phim truyền hình hai mươi năm trước, quay đầu cười nói: "Ngươi yên tâm nói cho ta biết những chuyện này như vậy, không sợ người ngoài như ta nói ra sao?" Được rồi, tuy rằng hắn tín nhiệm ta như vậy, làm cho ta có chút nhảy nhót nho nhỏ, nhưng điều này cũng làm cho ta rất lo lắng, ta sợ hắn quá tín nhiệm ta, sẽ làm cho ta nhịn không được càng lún càng sâu, đến lúc đó thoát ly thế giới này, lại nên làm cái gì bây giờ.
Ký Chủ Công Lược Nhầm Người Rồi - A ChiếtTác giả: A Chiết/阿折Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1 Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ. Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng. Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn. "Đại hiệp, cứu mạng!" Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn. Không hổ là kỳ tài luyện võ. Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi… 18 Trước kia tôi chỉ ngưỡng mộ tình yêu của tiên đế và tiên hoàng hậu. Hôm nay xem ra tiên đế quá mức chung tình cũng không phải là chuyện tốt. Tiên đế cả đời chỉ cưới một vợ, chỉ có một con trai. Điều này có nghĩa Tiêu Cẩn là huyết mạch duy nhất của hoàng thất Tấn triều, hắn không thể chết, nếu không ngôi vị hoàng đế không người kế tục, chỉ có thể lựa chọn hậu bối từ trong dòng dõi con cháu. Lúc đó hậu bối tranh quyền đoạt thế, nếu có một người văn võ song toàn, có thể gánh vác trọng trách, thì cũng thôi. Nhưng mà hậu bối dòng họ đều là hạng người vô năng, yêu thích nữ sắc, xa hoa lãng phí, nếu thật sự để cho bọn họ làm hoàng đế này, chỉ sợ người khổ đầu tiên, sẽ là dân chúng Tấn triều. Ta ngẩng đầu cảm thán một tiếng nội dung vở kịch cẩu huyết giống như phim truyền hình hai mươi năm trước, quay đầu cười nói: "Ngươi yên tâm nói cho ta biết những chuyện này như vậy, không sợ người ngoài như ta nói ra sao?" Được rồi, tuy rằng hắn tín nhiệm ta như vậy, làm cho ta có chút nhảy nhót nho nhỏ, nhưng điều này cũng làm cho ta rất lo lắng, ta sợ hắn quá tín nhiệm ta, sẽ làm cho ta nhịn không được càng lún càng sâu, đến lúc đó thoát ly thế giới này, lại nên làm cái gì bây giờ.
Ký Chủ Công Lược Nhầm Người Rồi - A ChiếtTác giả: A Chiết/阿折Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1 Ba tháng trước, ta nhận được nhiệm vụ tổng bộ. Đối tượng công lược lần này là một nam nhân đeo ngọc bội hoa văn rồng. Phóng tầm mắt khắp Tấn triều, nam nhân dám đeo ngọc bội hoa văn rồng tượng trưng cho hoàng quyền tối thượng, chỉ có đương kim thánh thượng Tiêu Cẩn. Ta rất nhanh tập trung vào mục tiêu, tiếp theo ngày hội Nguyên Tiêu hoàng đế đi thưởng ngoạn, cố ý ở trên đường Trường An bị người đuổi giết, điềm đạm đáng yêu nhào vào trong lòng hắn. "Đại hiệp, cứu mạng!" Ta đáng thương lau đi nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, khóc nức nở ăn đậu hũ của hắn. Không hổ là kỳ tài luyện võ. Nhìn cái cơ bụng này xem. Ừmm thơm quá. Hắn tựa hồ là lần đầu tiên chạm vào nữ nhân, thân thể cứng ngắc hồi lâu, mới chậm rãi đưa tay ôm lấy ta. Chờ thủ hạ của hắn ba lần hai trừ tiêu diệt đám côn đồ kia, ta mới giống như là từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần, rụt rè hướng hắn nói cám ơn. "Hôm nay nhờ có công tử cứu tiểu nữ tử, nếu không, nếu không..." Nói xong lại che mặt khóc hu hu. Ta đợi… 18 Trước kia tôi chỉ ngưỡng mộ tình yêu của tiên đế và tiên hoàng hậu. Hôm nay xem ra tiên đế quá mức chung tình cũng không phải là chuyện tốt. Tiên đế cả đời chỉ cưới một vợ, chỉ có một con trai. Điều này có nghĩa Tiêu Cẩn là huyết mạch duy nhất của hoàng thất Tấn triều, hắn không thể chết, nếu không ngôi vị hoàng đế không người kế tục, chỉ có thể lựa chọn hậu bối từ trong dòng dõi con cháu. Lúc đó hậu bối tranh quyền đoạt thế, nếu có một người văn võ song toàn, có thể gánh vác trọng trách, thì cũng thôi. Nhưng mà hậu bối dòng họ đều là hạng người vô năng, yêu thích nữ sắc, xa hoa lãng phí, nếu thật sự để cho bọn họ làm hoàng đế này, chỉ sợ người khổ đầu tiên, sẽ là dân chúng Tấn triều. Ta ngẩng đầu cảm thán một tiếng nội dung vở kịch cẩu huyết giống như phim truyền hình hai mươi năm trước, quay đầu cười nói: "Ngươi yên tâm nói cho ta biết những chuyện này như vậy, không sợ người ngoài như ta nói ra sao?" Được rồi, tuy rằng hắn tín nhiệm ta như vậy, làm cho ta có chút nhảy nhót nho nhỏ, nhưng điều này cũng làm cho ta rất lo lắng, ta sợ hắn quá tín nhiệm ta, sẽ làm cho ta nhịn không được càng lún càng sâu, đến lúc đó thoát ly thế giới này, lại nên làm cái gì bây giờ.