Sếp là một người thuộc thế hệ giàu có đời thứ n. Bố mẹ kết hôn vì liên minh gia tộc, hai gia đình giàu có kết hợp đã sinh ra ba người con, gia thế của Sếp vì thế mà rất quyền lực. Không phải là kiểu chỉ sinh ra ngậm thìa vàng, mà là sinh ra ngay nơi sản xuất ra thìa vàng. Anh cả của Sếp làm quan chức, chị gái làm kinh doanh, còn Sếp là con út, tốt nghiệp từ trường đại học danh giá ở nước ngoài rồi về nước tự mình khởi nghiệp. Gia đình giàu có thường không lo con cái ỷ lại nằm trên đống tiền mà không chịu làm gì, họ chỉ sợ con cái tham vọng quá đà rồi đem tài sản gia đình đi phá hết thôi. Nào ngờ sự nghiệp của Sếp lại khởi sắc khá nhanh, cũng xem như là không làm mất mặt gia đình. Công là nhân viên của Sếp, đi công tác cùng Sếp. Ban đầu Sếp đặt một căn phòng Tổng thống duy nhất ở khách sạn này, nhưng trợ lý lại đặt nhầm ngày, đặt cho ngày này... năm sau! Đã thế hôm nay còn mưa bão, khách sạn đã kín phòng, ngay cả một phòng đôi cũng không thể đặt lại. Cuối cùng, Công móc ví mua chuộc…
Chương 5
Sau Khi Lỡ Ngắm Sếp Tắm Trong Khách SạnTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngSếp là một người thuộc thế hệ giàu có đời thứ n. Bố mẹ kết hôn vì liên minh gia tộc, hai gia đình giàu có kết hợp đã sinh ra ba người con, gia thế của Sếp vì thế mà rất quyền lực. Không phải là kiểu chỉ sinh ra ngậm thìa vàng, mà là sinh ra ngay nơi sản xuất ra thìa vàng. Anh cả của Sếp làm quan chức, chị gái làm kinh doanh, còn Sếp là con út, tốt nghiệp từ trường đại học danh giá ở nước ngoài rồi về nước tự mình khởi nghiệp. Gia đình giàu có thường không lo con cái ỷ lại nằm trên đống tiền mà không chịu làm gì, họ chỉ sợ con cái tham vọng quá đà rồi đem tài sản gia đình đi phá hết thôi. Nào ngờ sự nghiệp của Sếp lại khởi sắc khá nhanh, cũng xem như là không làm mất mặt gia đình. Công là nhân viên của Sếp, đi công tác cùng Sếp. Ban đầu Sếp đặt một căn phòng Tổng thống duy nhất ở khách sạn này, nhưng trợ lý lại đặt nhầm ngày, đặt cho ngày này... năm sau! Đã thế hôm nay còn mưa bão, khách sạn đã kín phòng, ngay cả một phòng đôi cũng không thể đặt lại. Cuối cùng, Công móc ví mua chuộc… Công đi thang máy về nhà. Đang lúc cửa thang máy từ từ khép lại, vừa chừa lại một khe hẹp thì "rầm!" - hai bàn tay bất ngờ thò vào cậy cửa ra, làm Công trợn tròn mắt ngạc nhiên.Ngay sau đó, một anh chàng trẻ tuổi với vẻ đẹp như sao bước vào thang máy, lịch sự mỉm cười với Công.Công cũng theo phản xạ xã giao, nở một nụ cười giả trân. Nội tâm Công gào thét: Không phải chứ anh bạn, anh chỉ cần gọi một tiếng thì tôi sẽ bấm nút mở cửa giúp ngay, đâu cần phải làm như kiểu trả thù vậy?!Anh chàng kia giơ tay bấm tầng cao hơn tầng 23 nhà Công vài tầng.Nội tâm Công: Ủa từ bao giờ trong tòa nhà này lại xuất hiện một nhân vật mới toanh thế này?Công liếc mắt nhìn anh chàng hai lần, trùng hợp thay, anh chàng cũng đang nhìn hắn chăm chú.Chàng thanh niên nhìn Công: "Hình như tôi đã gặp cậu ở đâu rồi thì phải? Cậu có hay đến mấy cái gay bar ở phố XX không? Đúng rồi, tôi từng gặp cậu ở đó!"Công mặt không biến sắc: "Phố nào, bar nào cơ? Chưa nghe thấy bao giờ."Chàng thanh niên: "Vậy chắc tôi nhầm rồi. Nhưng tôi thật sự thấy cậu rất quen... Cậu có học tiểu học ở trường XX, rồi lên cấp 2 ở trường XX phải không?"Công nhíu mày ra vẻ suy tư: "Anh là ai nhỉ?"Chàng thanh niên hồ hởi: "Tôi với cậu học chung trường tiểu học và cấp 2, lớp bên cạnh. Cậu không nhớ cũng đúng, vì cậu là hot boy của trường còn tôi chỉ là một nhân vật mờ nhạt."Công ra vẻ bừng tỉnh: "À, tôi nhớ rồi, xin lỗi, tôi chỉ nhớ mỗi cái biệt danh Vương 2 màu tóc của anh thôi, đúng không?"Vương 2 màu tóc: "... Đúng, là tôi."Nội tâm Công cười ha hả, cái tên "Vương 2 màu tóc" hắn vừa bịa ra đấy, thật ra đời nào có ai tên như thế đâu.Công: "Vậy anh mới chuyển đến đây à?"Vương 2 màu tóc: "Không, bạn trai tôi sống ở đây, tôi tới tìm anh ấy."Công: "Ồ, hóa ra anh là——"Vương 2 màu tóc hơi ngượng: "Ừ, tôi là gay, cậu không kỳ thị tôi chứ?"Công lắc đầu: "Không, tôi cũng giống anh, là gay đây."Vương 2 màu tóc nghe vậy thì vui mừng ra mặt: "Vậy thì người tôi gặp ở gay bar chắc chắn là cậu rồi!"Công: "Có thể, nhưng giờ tôi không còn đi gay bar nữa."Vương 2 màu tóc: "Sao vậy? Tôi nghe nói cậu nổi lắm mà, khách quen ở đó còn gì."Công: "Trước đây tôi tới gay bar vì bạn trai tôi bị gia đình ép phải kết hôn, đòi chia tay với tôi nên tôi đành tìm đến rượu giải sầu. Giờ anh ấy nói muốn cưới tôi nên tôi không cần tới đó nữa."Vương 2 màu tóc: "Cưới á? Bạn trai cậu làm gì? Đối xử với cậu tốt chứ?"Công làm bộ thở dài não nề: "Anh ấy là Sếp của tôi, tôi là nhân viên của anh ấy. Bình thường anh ấy chỉ biết đánh chửi, đấm đá liên tục, cấm không cho công khai quan hệ, chỉ để tôi làm người tình trong bóng tối thôi, còn thường xuyên lăng nhăng với người khác sau lưng tôi nữa. Lúc có việc thì bắt nhân viên làm, lúc rảnh rỗi thì lôi nhân viên ra làm chuyện khác. Tôi một mình phải gánh hai việc nhưng chỉ nhận được một lương, anh thấy có tốt không?"Vương 2 màu tóc: "Vậy mà cậu vẫn muốn cưới anh ta?"Công làm bộ mặt tình yêu mù quáng: "Anh ấy đẹp trai mà, với lại... kỹ năng giường chiếu thì miễn chê, anh hiểu mà."Vương 2 màu tóc: "......"Đúng lúc này thang máy khẽ rung một cái, cửa từ từ mở ra.Công bước ra ngoài, Vương 2 màu tóc cũng vô thức đi theo.Công quay lại nhắc nhở: "Vương 2 màu tóc, bạn trai anh ở trên tầng cơ mà."Vương 2 màu tóc giật mình: "À à đúng rồi, cho tôi xin số cậu được không?"Công: "Điện thoại tôi hết pin rồi, để dịp khác nhé, tạm biệt."Về tới nhà, Công vừa đóng cửa lại đã lập tức gọi cho Sếp.Phải đợi một hồi lâu Sếp mới bắt máy: "Chuyện gì?"Công: "Sếp, anh đoán đúng thật, người bố anh cử đi vừa mới tiếp cận tôi."Sếp: "Cậu có nói gì linh tinh không đấy?"Công tua lại trong đầu toàn bộ mớ xạo chó mình vừa bịa ra, rồi tự tin đáp: "Không ạ."Tác giả có lời muốn nóiTại văn phòng, Sếp liên tục hắt xì: Ai đang nói xấu sau lưng mình thế nhỉ?
Công đi thang máy về nhà. Đang lúc cửa thang máy từ từ khép lại, vừa chừa lại một khe hẹp thì "rầm!" - hai bàn tay bất ngờ thò vào cậy cửa ra, làm Công trợn tròn mắt ngạc nhiên.
Ngay sau đó, một anh chàng trẻ tuổi với vẻ đẹp như sao bước vào thang máy, lịch sự mỉm cười với Công.
Công cũng theo phản xạ xã giao, nở một nụ cười giả trân. Nội tâm Công gào thét: Không phải chứ anh bạn, anh chỉ cần gọi một tiếng thì tôi sẽ bấm nút mở cửa giúp ngay, đâu cần phải làm như kiểu trả thù vậy?!
Anh chàng kia giơ tay bấm tầng cao hơn tầng 23 nhà Công vài tầng.
Nội tâm Công: Ủa từ bao giờ trong tòa nhà này lại xuất hiện một nhân vật mới toanh thế này?
Công liếc mắt nhìn anh chàng hai lần, trùng hợp thay, anh chàng cũng đang nhìn hắn chăm chú.
Chàng thanh niên nhìn Công: "Hình như tôi đã gặp cậu ở đâu rồi thì phải? Cậu có hay đến mấy cái gay bar ở phố XX không? Đúng rồi, tôi từng gặp cậu ở đó!"
Công mặt không biến sắc: "Phố nào, bar nào cơ? Chưa nghe thấy bao giờ."
Chàng thanh niên: "Vậy chắc tôi nhầm rồi. Nhưng tôi thật sự thấy cậu rất quen... Cậu có học tiểu học ở trường XX, rồi lên cấp 2 ở trường XX phải không?"
Công nhíu mày ra vẻ suy tư: "Anh là ai nhỉ?"
Chàng thanh niên hồ hởi: "Tôi với cậu học chung trường tiểu học và cấp 2, lớp bên cạnh. Cậu không nhớ cũng đúng, vì cậu là hot boy của trường còn tôi chỉ là một nhân vật mờ nhạt."
Công ra vẻ bừng tỉnh: "À, tôi nhớ rồi, xin lỗi, tôi chỉ nhớ mỗi cái biệt danh Vương 2 màu tóc của anh thôi, đúng không?"
Vương 2 màu tóc: "... Đúng, là tôi."
Nội tâm Công cười ha hả, cái tên "Vương 2 màu tóc" hắn vừa bịa ra đấy, thật ra đời nào có ai tên như thế đâu.
Công: "Vậy anh mới chuyển đến đây à?"
Vương 2 màu tóc: "Không, bạn trai tôi sống ở đây, tôi tới tìm anh ấy."
Công: "Ồ, hóa ra anh là——"
Vương 2 màu tóc hơi ngượng: "Ừ, tôi là gay, cậu không kỳ thị tôi chứ?"
Công lắc đầu: "Không, tôi cũng giống anh, là gay đây."
Vương 2 màu tóc nghe vậy thì vui mừng ra mặt: "Vậy thì người tôi gặp ở gay bar chắc chắn là cậu rồi!"
Công: "Có thể, nhưng giờ tôi không còn đi gay bar nữa."
Vương 2 màu tóc: "Sao vậy? Tôi nghe nói cậu nổi lắm mà, khách quen ở đó còn gì."
Công: "Trước đây tôi tới gay bar vì bạn trai tôi bị gia đình ép phải kết hôn, đòi chia tay với tôi nên tôi đành tìm đến rượu giải sầu. Giờ anh ấy nói muốn cưới tôi nên tôi không cần tới đó nữa."
Vương 2 màu tóc: "Cưới á? Bạn trai cậu làm gì? Đối xử với cậu tốt chứ?"
Công làm bộ thở dài não nề: "Anh ấy là Sếp của tôi, tôi là nhân viên của anh ấy. Bình thường anh ấy chỉ biết đánh chửi, đấm đá liên tục, cấm không cho công khai quan hệ, chỉ để tôi làm người tình trong bóng tối thôi, còn thường xuyên lăng nhăng với người khác sau lưng tôi nữa. Lúc có việc thì bắt nhân viên làm, lúc rảnh rỗi thì lôi nhân viên ra làm chuyện khác. Tôi một mình phải gánh hai việc nhưng chỉ nhận được một lương, anh thấy có tốt không?"
Vương 2 màu tóc: "Vậy mà cậu vẫn muốn cưới anh ta?"
Công làm bộ mặt tình yêu mù quáng: "Anh ấy đẹp trai mà, với lại... kỹ năng giường chiếu thì miễn chê, anh hiểu mà."
Vương 2 màu tóc: "......"
Đúng lúc này thang máy khẽ rung một cái, cửa từ từ mở ra.
Công bước ra ngoài, Vương 2 màu tóc cũng vô thức đi theo.
Công quay lại nhắc nhở: "Vương 2 màu tóc, bạn trai anh ở trên tầng cơ mà."
Vương 2 màu tóc giật mình: "À à đúng rồi, cho tôi xin số cậu được không?"
Công: "Điện thoại tôi hết pin rồi, để dịp khác nhé, tạm biệt."
Về tới nhà, Công vừa đóng cửa lại đã lập tức gọi cho Sếp.
Phải đợi một hồi lâu Sếp mới bắt máy: "Chuyện gì?"
Công: "Sếp, anh đoán đúng thật, người bố anh cử đi vừa mới tiếp cận tôi."
Sếp: "Cậu có nói gì linh tinh không đấy?"
Công tua lại trong đầu toàn bộ mớ xạo chó mình vừa bịa ra, rồi tự tin đáp: "Không ạ."
Tác giả có lời muốn nói
Tại văn phòng, Sếp liên tục hắt xì: Ai đang nói xấu sau lưng mình thế nhỉ?
Sau Khi Lỡ Ngắm Sếp Tắm Trong Khách SạnTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngSếp là một người thuộc thế hệ giàu có đời thứ n. Bố mẹ kết hôn vì liên minh gia tộc, hai gia đình giàu có kết hợp đã sinh ra ba người con, gia thế của Sếp vì thế mà rất quyền lực. Không phải là kiểu chỉ sinh ra ngậm thìa vàng, mà là sinh ra ngay nơi sản xuất ra thìa vàng. Anh cả của Sếp làm quan chức, chị gái làm kinh doanh, còn Sếp là con út, tốt nghiệp từ trường đại học danh giá ở nước ngoài rồi về nước tự mình khởi nghiệp. Gia đình giàu có thường không lo con cái ỷ lại nằm trên đống tiền mà không chịu làm gì, họ chỉ sợ con cái tham vọng quá đà rồi đem tài sản gia đình đi phá hết thôi. Nào ngờ sự nghiệp của Sếp lại khởi sắc khá nhanh, cũng xem như là không làm mất mặt gia đình. Công là nhân viên của Sếp, đi công tác cùng Sếp. Ban đầu Sếp đặt một căn phòng Tổng thống duy nhất ở khách sạn này, nhưng trợ lý lại đặt nhầm ngày, đặt cho ngày này... năm sau! Đã thế hôm nay còn mưa bão, khách sạn đã kín phòng, ngay cả một phòng đôi cũng không thể đặt lại. Cuối cùng, Công móc ví mua chuộc… Công đi thang máy về nhà. Đang lúc cửa thang máy từ từ khép lại, vừa chừa lại một khe hẹp thì "rầm!" - hai bàn tay bất ngờ thò vào cậy cửa ra, làm Công trợn tròn mắt ngạc nhiên.Ngay sau đó, một anh chàng trẻ tuổi với vẻ đẹp như sao bước vào thang máy, lịch sự mỉm cười với Công.Công cũng theo phản xạ xã giao, nở một nụ cười giả trân. Nội tâm Công gào thét: Không phải chứ anh bạn, anh chỉ cần gọi một tiếng thì tôi sẽ bấm nút mở cửa giúp ngay, đâu cần phải làm như kiểu trả thù vậy?!Anh chàng kia giơ tay bấm tầng cao hơn tầng 23 nhà Công vài tầng.Nội tâm Công: Ủa từ bao giờ trong tòa nhà này lại xuất hiện một nhân vật mới toanh thế này?Công liếc mắt nhìn anh chàng hai lần, trùng hợp thay, anh chàng cũng đang nhìn hắn chăm chú.Chàng thanh niên nhìn Công: "Hình như tôi đã gặp cậu ở đâu rồi thì phải? Cậu có hay đến mấy cái gay bar ở phố XX không? Đúng rồi, tôi từng gặp cậu ở đó!"Công mặt không biến sắc: "Phố nào, bar nào cơ? Chưa nghe thấy bao giờ."Chàng thanh niên: "Vậy chắc tôi nhầm rồi. Nhưng tôi thật sự thấy cậu rất quen... Cậu có học tiểu học ở trường XX, rồi lên cấp 2 ở trường XX phải không?"Công nhíu mày ra vẻ suy tư: "Anh là ai nhỉ?"Chàng thanh niên hồ hởi: "Tôi với cậu học chung trường tiểu học và cấp 2, lớp bên cạnh. Cậu không nhớ cũng đúng, vì cậu là hot boy của trường còn tôi chỉ là một nhân vật mờ nhạt."Công ra vẻ bừng tỉnh: "À, tôi nhớ rồi, xin lỗi, tôi chỉ nhớ mỗi cái biệt danh Vương 2 màu tóc của anh thôi, đúng không?"Vương 2 màu tóc: "... Đúng, là tôi."Nội tâm Công cười ha hả, cái tên "Vương 2 màu tóc" hắn vừa bịa ra đấy, thật ra đời nào có ai tên như thế đâu.Công: "Vậy anh mới chuyển đến đây à?"Vương 2 màu tóc: "Không, bạn trai tôi sống ở đây, tôi tới tìm anh ấy."Công: "Ồ, hóa ra anh là——"Vương 2 màu tóc hơi ngượng: "Ừ, tôi là gay, cậu không kỳ thị tôi chứ?"Công lắc đầu: "Không, tôi cũng giống anh, là gay đây."Vương 2 màu tóc nghe vậy thì vui mừng ra mặt: "Vậy thì người tôi gặp ở gay bar chắc chắn là cậu rồi!"Công: "Có thể, nhưng giờ tôi không còn đi gay bar nữa."Vương 2 màu tóc: "Sao vậy? Tôi nghe nói cậu nổi lắm mà, khách quen ở đó còn gì."Công: "Trước đây tôi tới gay bar vì bạn trai tôi bị gia đình ép phải kết hôn, đòi chia tay với tôi nên tôi đành tìm đến rượu giải sầu. Giờ anh ấy nói muốn cưới tôi nên tôi không cần tới đó nữa."Vương 2 màu tóc: "Cưới á? Bạn trai cậu làm gì? Đối xử với cậu tốt chứ?"Công làm bộ thở dài não nề: "Anh ấy là Sếp của tôi, tôi là nhân viên của anh ấy. Bình thường anh ấy chỉ biết đánh chửi, đấm đá liên tục, cấm không cho công khai quan hệ, chỉ để tôi làm người tình trong bóng tối thôi, còn thường xuyên lăng nhăng với người khác sau lưng tôi nữa. Lúc có việc thì bắt nhân viên làm, lúc rảnh rỗi thì lôi nhân viên ra làm chuyện khác. Tôi một mình phải gánh hai việc nhưng chỉ nhận được một lương, anh thấy có tốt không?"Vương 2 màu tóc: "Vậy mà cậu vẫn muốn cưới anh ta?"Công làm bộ mặt tình yêu mù quáng: "Anh ấy đẹp trai mà, với lại... kỹ năng giường chiếu thì miễn chê, anh hiểu mà."Vương 2 màu tóc: "......"Đúng lúc này thang máy khẽ rung một cái, cửa từ từ mở ra.Công bước ra ngoài, Vương 2 màu tóc cũng vô thức đi theo.Công quay lại nhắc nhở: "Vương 2 màu tóc, bạn trai anh ở trên tầng cơ mà."Vương 2 màu tóc giật mình: "À à đúng rồi, cho tôi xin số cậu được không?"Công: "Điện thoại tôi hết pin rồi, để dịp khác nhé, tạm biệt."Về tới nhà, Công vừa đóng cửa lại đã lập tức gọi cho Sếp.Phải đợi một hồi lâu Sếp mới bắt máy: "Chuyện gì?"Công: "Sếp, anh đoán đúng thật, người bố anh cử đi vừa mới tiếp cận tôi."Sếp: "Cậu có nói gì linh tinh không đấy?"Công tua lại trong đầu toàn bộ mớ xạo chó mình vừa bịa ra, rồi tự tin đáp: "Không ạ."Tác giả có lời muốn nóiTại văn phòng, Sếp liên tục hắt xì: Ai đang nói xấu sau lưng mình thế nhỉ?