"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão…
Chương 259
Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia TàiTác giả: Điềm Bồ ĐàoTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão… Trên giường, Hứa Đồng dùng hết toàn lực nói với Hà Loan Loan: “Lúc trước, lúc trước mẹ cô… đã, đã bị Trần Thuý Hoa hại chết… trước khi bà ta, bà ta đến nhà cô, đã mang theo thuốc, bỏ, bỏ thuốc… Xuất huyết nhiều…”Nói xong những lời này, cuối cùng Hứa Đồng không thể chống đỡ được nữa ngã liệt xuống giường, không nói nổi một chữ nữa!Chỉ còn hai hàng nước mắt chảy dọc xuống theo gương mặt!Xuất huyết nhiều, bản thân cô ta đã từng tự mình trải qua, mới biết được là tàn nhẫn cỡ nào!!Một người phụ nữ, người phụ nữ đang mang thai, là yếu đuối nhất, dám ra tay với người phụ nữ đang mang thai thì có còn là người không?Nhưng Hứa Đồng cũng biết, mình không có tư cách hận Dương Ba và Hoàng Vũ Vi.Cô ta chỉ có thể tự trách mình, tự làm bậy không thể sống!Hà Loan Loan hít sâu một hơi: “Tôi biết rồi, tôi sẽ đi điều tra. Chuyện giữa cô và tôi, tôi sẽ không tha thứ cho cô, tôi chỉ hy vọng sau này cô làm người tử tế! Người đang làm, trời đang nhìn!”Cô xoay người, Cố Dục Hàn kéo tay cô đi ra ngoài.Hứa Đồng ngơ ngẩn nhìn bóng dáng hai người, hâm mộ không thôi!Mà chớp mắt, Dương Ba đã dẫn cảnh sát đến, mẹ anh ta c.h.ế.t ở trong tay Hứa Đồng, anh ta sẽ không bỏ qua cho Hứa Đồng!Hứa Đồng cười sầu thảm, rõ ràng quãng đời còn lại của mình sẽ chỉ vượt qua ở trong ngục giam.Hà Loan Loan và Cố Dục Hàn đi xuống lầu dưới của bệnh viện, đang định đi thì bỗng nhiên có người gọi: “Tiểu Cố?”Cố Dục Hàn quay đầu liền trông thấy tư lệnh Mộ, nhanh chóng đi lên bắt tay: “Tư lệnh Mộ! Sao ngài lại ở chỗ này?”Mặt mày tư lệnh Mộ tươi cười: “Tới thăm một người bạn cũ. Vị này là?”Ông ấy đánh giá Hà Loan Loan bên cạnh, chỉ thấy cô gái này mặt mày như tranh vẽ, thanh nhã tươi đẹp, mang vẻ trí thức, dịu dàng ngọt ngào, khí chất điềm đạm, vừa hay cùng Cố Dục Hàn trở thành một đôi bích nhân!Cố Dục Hàn thoải mái hào phóng giới thiệu: “Đây là Tiểu Hà người yêu tôi, tư lệnh Mộ, lần trước tôi đã muốn đến thăm hỏi ngài.”Tư lệnh Mộ liếc nhìn Hà Loan Loan, trong lòng bỗng nhiên nổi lên mối nghi ngờ.Khách khứa trong phòng bệnh đều đã đi rồi, bằng mắt thường cũng có thể thấy vẻ mặt của Lý Quốc Chấn dần trở nên lãnh đạm.Ông ấy nhìn về phía Hà Linh Linh với vẻ nghiền ngẫm, không nói dù chỉ một câu, da đầu của Hà Linh Linh đều đã tê dại!Hiện tại cô ta mới coi như hoàn toàn hiểu ra vì sao lúc ấy Trần Thuý Hoa khuyên cô ta nhất định phải g.i.ế.c c.h.ế.t Hà Loan Loan!Nếu như cô ta xuống tay sớm hơn một chút, trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t Hà Loan Loan thì chuyện thân phận của hai người họ bị tráo đổi đã không có ai biết.Trước mắt không nắm bắt được phú quý to lớn, Hà Linh Linh quả thực khó chịu đến mức lòng dạ cồn cào!May sao rất nhanh Trần Thuý Hoa đã tới đây.Trên mặt bà ta lộ ra nụ cười không được tự nhiên: “Lão Lý, tôi dẫn Thủ Phúc đến rồi, tôi biết chú không tin tôi, chuyện trước kia của Tú Uyển và đứa bé, chú cứ hỏi Hà Thủ Phúc ấy.”Sau khi bảo Hà Thủ Phúc làm chứng, Trần Thuý Hoa đã tính toán xong, hôm nay sẽ làm món sủi cảo nhân nấm cho Lý Quốc Chấn ăn, còn về dùng loại nấm nào thì phải xem mệnh.Hà Thủ Phúc gục đầu ở phía sau, không nói một lời.Ông ấy thống khổ vô cùng, Hổ Nữu ở trên tay Trần Thuý Hoa, nhưng ông ấy cũng không muốn làm tổn thương Loan Loan lần nữa.Giống như bất kể ông ta làm như thế nào thì đời này đều mơ màng hồ đồ.Lúc trước Tú Uyển c.h.ế.t thảm, để lại đứa con đã bị Trần Thuý Hoa hoán đổi ngay trước mắt ông ấy, thế mà ông ấy cũng không biết.Những năm đó, ông ấy hiểu rõ hơn ai hết Loan Loan đã sống cuộc sống như thế nào.Ông ấy thật hèn nhát!
Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia TàiTác giả: Điềm Bồ ĐàoTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão… Trên giường, Hứa Đồng dùng hết toàn lực nói với Hà Loan Loan: “Lúc trước, lúc trước mẹ cô… đã, đã bị Trần Thuý Hoa hại chết… trước khi bà ta, bà ta đến nhà cô, đã mang theo thuốc, bỏ, bỏ thuốc… Xuất huyết nhiều…”Nói xong những lời này, cuối cùng Hứa Đồng không thể chống đỡ được nữa ngã liệt xuống giường, không nói nổi một chữ nữa!Chỉ còn hai hàng nước mắt chảy dọc xuống theo gương mặt!Xuất huyết nhiều, bản thân cô ta đã từng tự mình trải qua, mới biết được là tàn nhẫn cỡ nào!!Một người phụ nữ, người phụ nữ đang mang thai, là yếu đuối nhất, dám ra tay với người phụ nữ đang mang thai thì có còn là người không?Nhưng Hứa Đồng cũng biết, mình không có tư cách hận Dương Ba và Hoàng Vũ Vi.Cô ta chỉ có thể tự trách mình, tự làm bậy không thể sống!Hà Loan Loan hít sâu một hơi: “Tôi biết rồi, tôi sẽ đi điều tra. Chuyện giữa cô và tôi, tôi sẽ không tha thứ cho cô, tôi chỉ hy vọng sau này cô làm người tử tế! Người đang làm, trời đang nhìn!”Cô xoay người, Cố Dục Hàn kéo tay cô đi ra ngoài.Hứa Đồng ngơ ngẩn nhìn bóng dáng hai người, hâm mộ không thôi!Mà chớp mắt, Dương Ba đã dẫn cảnh sát đến, mẹ anh ta c.h.ế.t ở trong tay Hứa Đồng, anh ta sẽ không bỏ qua cho Hứa Đồng!Hứa Đồng cười sầu thảm, rõ ràng quãng đời còn lại của mình sẽ chỉ vượt qua ở trong ngục giam.Hà Loan Loan và Cố Dục Hàn đi xuống lầu dưới của bệnh viện, đang định đi thì bỗng nhiên có người gọi: “Tiểu Cố?”Cố Dục Hàn quay đầu liền trông thấy tư lệnh Mộ, nhanh chóng đi lên bắt tay: “Tư lệnh Mộ! Sao ngài lại ở chỗ này?”Mặt mày tư lệnh Mộ tươi cười: “Tới thăm một người bạn cũ. Vị này là?”Ông ấy đánh giá Hà Loan Loan bên cạnh, chỉ thấy cô gái này mặt mày như tranh vẽ, thanh nhã tươi đẹp, mang vẻ trí thức, dịu dàng ngọt ngào, khí chất điềm đạm, vừa hay cùng Cố Dục Hàn trở thành một đôi bích nhân!Cố Dục Hàn thoải mái hào phóng giới thiệu: “Đây là Tiểu Hà người yêu tôi, tư lệnh Mộ, lần trước tôi đã muốn đến thăm hỏi ngài.”Tư lệnh Mộ liếc nhìn Hà Loan Loan, trong lòng bỗng nhiên nổi lên mối nghi ngờ.Khách khứa trong phòng bệnh đều đã đi rồi, bằng mắt thường cũng có thể thấy vẻ mặt của Lý Quốc Chấn dần trở nên lãnh đạm.Ông ấy nhìn về phía Hà Linh Linh với vẻ nghiền ngẫm, không nói dù chỉ một câu, da đầu của Hà Linh Linh đều đã tê dại!Hiện tại cô ta mới coi như hoàn toàn hiểu ra vì sao lúc ấy Trần Thuý Hoa khuyên cô ta nhất định phải g.i.ế.c c.h.ế.t Hà Loan Loan!Nếu như cô ta xuống tay sớm hơn một chút, trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t Hà Loan Loan thì chuyện thân phận của hai người họ bị tráo đổi đã không có ai biết.Trước mắt không nắm bắt được phú quý to lớn, Hà Linh Linh quả thực khó chịu đến mức lòng dạ cồn cào!May sao rất nhanh Trần Thuý Hoa đã tới đây.Trên mặt bà ta lộ ra nụ cười không được tự nhiên: “Lão Lý, tôi dẫn Thủ Phúc đến rồi, tôi biết chú không tin tôi, chuyện trước kia của Tú Uyển và đứa bé, chú cứ hỏi Hà Thủ Phúc ấy.”Sau khi bảo Hà Thủ Phúc làm chứng, Trần Thuý Hoa đã tính toán xong, hôm nay sẽ làm món sủi cảo nhân nấm cho Lý Quốc Chấn ăn, còn về dùng loại nấm nào thì phải xem mệnh.Hà Thủ Phúc gục đầu ở phía sau, không nói một lời.Ông ấy thống khổ vô cùng, Hổ Nữu ở trên tay Trần Thuý Hoa, nhưng ông ấy cũng không muốn làm tổn thương Loan Loan lần nữa.Giống như bất kể ông ta làm như thế nào thì đời này đều mơ màng hồ đồ.Lúc trước Tú Uyển c.h.ế.t thảm, để lại đứa con đã bị Trần Thuý Hoa hoán đổi ngay trước mắt ông ấy, thế mà ông ấy cũng không biết.Những năm đó, ông ấy hiểu rõ hơn ai hết Loan Loan đã sống cuộc sống như thế nào.Ông ấy thật hèn nhát!
Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia TàiTác giả: Điềm Bồ ĐàoTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão… Trên giường, Hứa Đồng dùng hết toàn lực nói với Hà Loan Loan: “Lúc trước, lúc trước mẹ cô… đã, đã bị Trần Thuý Hoa hại chết… trước khi bà ta, bà ta đến nhà cô, đã mang theo thuốc, bỏ, bỏ thuốc… Xuất huyết nhiều…”Nói xong những lời này, cuối cùng Hứa Đồng không thể chống đỡ được nữa ngã liệt xuống giường, không nói nổi một chữ nữa!Chỉ còn hai hàng nước mắt chảy dọc xuống theo gương mặt!Xuất huyết nhiều, bản thân cô ta đã từng tự mình trải qua, mới biết được là tàn nhẫn cỡ nào!!Một người phụ nữ, người phụ nữ đang mang thai, là yếu đuối nhất, dám ra tay với người phụ nữ đang mang thai thì có còn là người không?Nhưng Hứa Đồng cũng biết, mình không có tư cách hận Dương Ba và Hoàng Vũ Vi.Cô ta chỉ có thể tự trách mình, tự làm bậy không thể sống!Hà Loan Loan hít sâu một hơi: “Tôi biết rồi, tôi sẽ đi điều tra. Chuyện giữa cô và tôi, tôi sẽ không tha thứ cho cô, tôi chỉ hy vọng sau này cô làm người tử tế! Người đang làm, trời đang nhìn!”Cô xoay người, Cố Dục Hàn kéo tay cô đi ra ngoài.Hứa Đồng ngơ ngẩn nhìn bóng dáng hai người, hâm mộ không thôi!Mà chớp mắt, Dương Ba đã dẫn cảnh sát đến, mẹ anh ta c.h.ế.t ở trong tay Hứa Đồng, anh ta sẽ không bỏ qua cho Hứa Đồng!Hứa Đồng cười sầu thảm, rõ ràng quãng đời còn lại của mình sẽ chỉ vượt qua ở trong ngục giam.Hà Loan Loan và Cố Dục Hàn đi xuống lầu dưới của bệnh viện, đang định đi thì bỗng nhiên có người gọi: “Tiểu Cố?”Cố Dục Hàn quay đầu liền trông thấy tư lệnh Mộ, nhanh chóng đi lên bắt tay: “Tư lệnh Mộ! Sao ngài lại ở chỗ này?”Mặt mày tư lệnh Mộ tươi cười: “Tới thăm một người bạn cũ. Vị này là?”Ông ấy đánh giá Hà Loan Loan bên cạnh, chỉ thấy cô gái này mặt mày như tranh vẽ, thanh nhã tươi đẹp, mang vẻ trí thức, dịu dàng ngọt ngào, khí chất điềm đạm, vừa hay cùng Cố Dục Hàn trở thành một đôi bích nhân!Cố Dục Hàn thoải mái hào phóng giới thiệu: “Đây là Tiểu Hà người yêu tôi, tư lệnh Mộ, lần trước tôi đã muốn đến thăm hỏi ngài.”Tư lệnh Mộ liếc nhìn Hà Loan Loan, trong lòng bỗng nhiên nổi lên mối nghi ngờ.Khách khứa trong phòng bệnh đều đã đi rồi, bằng mắt thường cũng có thể thấy vẻ mặt của Lý Quốc Chấn dần trở nên lãnh đạm.Ông ấy nhìn về phía Hà Linh Linh với vẻ nghiền ngẫm, không nói dù chỉ một câu, da đầu của Hà Linh Linh đều đã tê dại!Hiện tại cô ta mới coi như hoàn toàn hiểu ra vì sao lúc ấy Trần Thuý Hoa khuyên cô ta nhất định phải g.i.ế.c c.h.ế.t Hà Loan Loan!Nếu như cô ta xuống tay sớm hơn một chút, trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t Hà Loan Loan thì chuyện thân phận của hai người họ bị tráo đổi đã không có ai biết.Trước mắt không nắm bắt được phú quý to lớn, Hà Linh Linh quả thực khó chịu đến mức lòng dạ cồn cào!May sao rất nhanh Trần Thuý Hoa đã tới đây.Trên mặt bà ta lộ ra nụ cười không được tự nhiên: “Lão Lý, tôi dẫn Thủ Phúc đến rồi, tôi biết chú không tin tôi, chuyện trước kia của Tú Uyển và đứa bé, chú cứ hỏi Hà Thủ Phúc ấy.”Sau khi bảo Hà Thủ Phúc làm chứng, Trần Thuý Hoa đã tính toán xong, hôm nay sẽ làm món sủi cảo nhân nấm cho Lý Quốc Chấn ăn, còn về dùng loại nấm nào thì phải xem mệnh.Hà Thủ Phúc gục đầu ở phía sau, không nói một lời.Ông ấy thống khổ vô cùng, Hổ Nữu ở trên tay Trần Thuý Hoa, nhưng ông ấy cũng không muốn làm tổn thương Loan Loan lần nữa.Giống như bất kể ông ta làm như thế nào thì đời này đều mơ màng hồ đồ.Lúc trước Tú Uyển c.h.ế.t thảm, để lại đứa con đã bị Trần Thuý Hoa hoán đổi ngay trước mắt ông ấy, thế mà ông ấy cũng không biết.Những năm đó, ông ấy hiểu rõ hơn ai hết Loan Loan đã sống cuộc sống như thế nào.Ông ấy thật hèn nhát!