"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão…
Chương 356
Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia TàiTác giả: Điềm Bồ ĐàoTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão… Hà Loan Loan bình tĩnh nhìn vào màn ảnh: "Thật ra sở dĩ lần này tôi đồng ý tới tham gia chương trình là bởi vì một người bạn của tôi cũng vất vả học tập, thi cử, nhưng cuối cùng kết quả thi được lại rất kỳ lạ, mới đầu, bên phía cục giáo dục đã công bố điểm và kết quả trúng tuyển của cô ấy.Lúc tôi tìm được cô ấy, gia đình cô ấy đang ép cô ấy kết hôn, đánh cô ấy đến mức cả người toàn là vết thương. Suýt chút nữa đã ép cô ấy thắt cổ mà chết.Tôi dẫn cô ấy cùng đến cục giáo dục, chúng ta chờ mãi từ mùng năm đến mùng mười, đi rất nhiều lần nhưng cục giáo dục vẫn luôn trả lời là đang điều tra, mãi về sau lại cho chúng tôi một kết quả điều tra, nói là cô ấy không viết tên vào bài thi môn toán.Tại đây tôi muốn hỏi một việc, cô ấy không viết tên thì sao lại chắc chắn là bài thi của cô ấy không viết? Vì sao không viết tên, ban đầu lại thể hiện cô ấy đã trúng tuyển?Tôi nghĩ trên đời có vô số học sinh, không ai chấp nhận được mình gian khổ học tập mười năm, quả ngọt kết ra lại bị người khác cướp đi cả!Hà Loan Loan tôi là Trạng Nguyên năm nay, vô cùng vinh hạnh, nhưng tôi càng muốn tranh thủ một phần quyền lợi thuộc về chính mình vì hàng ngàn hàng vạn thí sinh!Chúng tôi từng nỗ lực thì nhất định phải nắm chắc thành tích thuộc về chính mình!"Người dẫn chương trình ngây người ra!Chương trình buổi tối hoàn toàn rối loạn!Mà buổi tối hôm đó, toàn bộ người ở thành phố Tây Lâm đều điên rồi.Phàm là người theo dõi kỳ thi đại học đều suy nghĩ, rốt cuộc những người xung quanh lúc bình thường có thành tích tốt lại thi trượt có phải thật sự thi trượt hay không?Sáng sớm ngày hôm sau, cục trưởng cục giáo dục liền tự mình chạy tới nhà Hà Loan Loan.Anh ta cung kính cười làm lành với Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan."Đoàn trưởng Cố, cô Cố, hai người xem, đây không phải là hiểu lầm sao! Nếu như biết là bạn của cô Cố thì chúng ta sẽ không ầm ĩ thành như vậy có đúng không?"Hà Loan Loan không rót trà cũng không cười: "Cho nên cần phải là vợ của đoàn trưởng thì mới có thể giải quyết mọi chuyện êm đẹp sao?"Cục trưởng cục giáo dục thấy nói mà Hà Loan Loan không thông, quyết định chuyển sang thuyết phục Cố Dục Hàn.Anh ta cúi đầu khom lưng: "Đoàn trưởng Cố, tôi biết vợ của anh là người tốt, nhưng sự việc lần này thật sự không dễ xử lý. Chắc anh biết phó bí thư Hoàng chứ? Chuyện này liên quan đến không ít người, tôi không thể đắc tội bất cứ người nào được…Ngày thường anh tiếp xúc với nhiều người, tôi cũng đều biết, rất nhiều chuyện không dễ giải quyết. Anh xem tôi có thể giải quyết chuyện về bạn của vợ anh, không quan tâm đến những việc khác được không?"Cố Dục Hàn cười khẩy một tiếng, chỉ cảm thấy nực cười, con ngươi đen láy của anh đều là vẻ lạnh nhạt: "Anh có ý gì? Anh đang bảo tôi giống anh đều nhận lợi lộc của người khác cho nên mở cửa sau cho người ta? Bắt nạt dân chúng?"Cục trưởng cục giáo dục sợ tới mức liên tục xua tay: "Tôi không có ý này!"Cố Dục Hàn vỗ báo trong tay lên trên bàn cái rầm: "Vậy anh có ý gì?!"Tính tình anh vốn dĩ đã lạnh lùng nghiêm nghị, tuy rằng ngoại hình đẹp nhưng sắc mặt có hơi nghiêm túc, giống như băng tuyết làm người ta rét lạnh cả người!"Tôi, tôi nói sai rồi, xin lỗi đoàn trưởng Cố, ý của tôi là, tôi thật sự không thể trêu vào những người đó…"Phàm là người có thể tìm được quan hệ đều có bối cảnh cả, từng tầng quan hệ phía sau đó, anh ta nào dám động vào?Cùng lúc đó, cục trưởng cục giáo dục cũng vô cùng căm hận, sao Ngô Linh Lị kia lại quen biết vợ của đoàn trưởng chứ!Mà Hà Loan Loan cũng nhìn ra cục trưởng cục giáo dục đang phỉ nhổ trong lòng.Cô nói thẳng: "Có phải anh cảm thấy, tôi ỷ vào bối cảnh của mình mới dám nhắc đến chuyện này với anh không? Tôi nói cho anh biết, không phải. Nếu như tôi muốn dùng bối cảnh nói chuyện thì tôi đã sớm tìm anh từ lâu rồi, còn cần vòng một vòng lớn như vậy sao?Tôi chỉ muốn xem thử, chúng tôi làm một người bình thường rốt cuộc có thể sử dụng quyền lợi của chính mình một cách hợp pháp hay không! Anh cứ yên tâm, tôi sẽ không dùng thân phận vợ của đoàn trưởng gì đó để tới chèn ép anh, ngày nào chuyện này còn chưa được giải quyết thì ngày đó chúng tôi sẽ không bỏ qua, tôi không chỉ đại biểu cho chính bản thân tôi mà là tất cả thí sinh bị hãm hại!"Cục trưởng cục giáo dục biết không có hy vọng giảng hòa bèn chán nản rời đi.
Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia TàiTác giả: Điềm Bồ ĐàoTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão… Hà Loan Loan bình tĩnh nhìn vào màn ảnh: "Thật ra sở dĩ lần này tôi đồng ý tới tham gia chương trình là bởi vì một người bạn của tôi cũng vất vả học tập, thi cử, nhưng cuối cùng kết quả thi được lại rất kỳ lạ, mới đầu, bên phía cục giáo dục đã công bố điểm và kết quả trúng tuyển của cô ấy.Lúc tôi tìm được cô ấy, gia đình cô ấy đang ép cô ấy kết hôn, đánh cô ấy đến mức cả người toàn là vết thương. Suýt chút nữa đã ép cô ấy thắt cổ mà chết.Tôi dẫn cô ấy cùng đến cục giáo dục, chúng ta chờ mãi từ mùng năm đến mùng mười, đi rất nhiều lần nhưng cục giáo dục vẫn luôn trả lời là đang điều tra, mãi về sau lại cho chúng tôi một kết quả điều tra, nói là cô ấy không viết tên vào bài thi môn toán.Tại đây tôi muốn hỏi một việc, cô ấy không viết tên thì sao lại chắc chắn là bài thi của cô ấy không viết? Vì sao không viết tên, ban đầu lại thể hiện cô ấy đã trúng tuyển?Tôi nghĩ trên đời có vô số học sinh, không ai chấp nhận được mình gian khổ học tập mười năm, quả ngọt kết ra lại bị người khác cướp đi cả!Hà Loan Loan tôi là Trạng Nguyên năm nay, vô cùng vinh hạnh, nhưng tôi càng muốn tranh thủ một phần quyền lợi thuộc về chính mình vì hàng ngàn hàng vạn thí sinh!Chúng tôi từng nỗ lực thì nhất định phải nắm chắc thành tích thuộc về chính mình!"Người dẫn chương trình ngây người ra!Chương trình buổi tối hoàn toàn rối loạn!Mà buổi tối hôm đó, toàn bộ người ở thành phố Tây Lâm đều điên rồi.Phàm là người theo dõi kỳ thi đại học đều suy nghĩ, rốt cuộc những người xung quanh lúc bình thường có thành tích tốt lại thi trượt có phải thật sự thi trượt hay không?Sáng sớm ngày hôm sau, cục trưởng cục giáo dục liền tự mình chạy tới nhà Hà Loan Loan.Anh ta cung kính cười làm lành với Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan."Đoàn trưởng Cố, cô Cố, hai người xem, đây không phải là hiểu lầm sao! Nếu như biết là bạn của cô Cố thì chúng ta sẽ không ầm ĩ thành như vậy có đúng không?"Hà Loan Loan không rót trà cũng không cười: "Cho nên cần phải là vợ của đoàn trưởng thì mới có thể giải quyết mọi chuyện êm đẹp sao?"Cục trưởng cục giáo dục thấy nói mà Hà Loan Loan không thông, quyết định chuyển sang thuyết phục Cố Dục Hàn.Anh ta cúi đầu khom lưng: "Đoàn trưởng Cố, tôi biết vợ của anh là người tốt, nhưng sự việc lần này thật sự không dễ xử lý. Chắc anh biết phó bí thư Hoàng chứ? Chuyện này liên quan đến không ít người, tôi không thể đắc tội bất cứ người nào được…Ngày thường anh tiếp xúc với nhiều người, tôi cũng đều biết, rất nhiều chuyện không dễ giải quyết. Anh xem tôi có thể giải quyết chuyện về bạn của vợ anh, không quan tâm đến những việc khác được không?"Cố Dục Hàn cười khẩy một tiếng, chỉ cảm thấy nực cười, con ngươi đen láy của anh đều là vẻ lạnh nhạt: "Anh có ý gì? Anh đang bảo tôi giống anh đều nhận lợi lộc của người khác cho nên mở cửa sau cho người ta? Bắt nạt dân chúng?"Cục trưởng cục giáo dục sợ tới mức liên tục xua tay: "Tôi không có ý này!"Cố Dục Hàn vỗ báo trong tay lên trên bàn cái rầm: "Vậy anh có ý gì?!"Tính tình anh vốn dĩ đã lạnh lùng nghiêm nghị, tuy rằng ngoại hình đẹp nhưng sắc mặt có hơi nghiêm túc, giống như băng tuyết làm người ta rét lạnh cả người!"Tôi, tôi nói sai rồi, xin lỗi đoàn trưởng Cố, ý của tôi là, tôi thật sự không thể trêu vào những người đó…"Phàm là người có thể tìm được quan hệ đều có bối cảnh cả, từng tầng quan hệ phía sau đó, anh ta nào dám động vào?Cùng lúc đó, cục trưởng cục giáo dục cũng vô cùng căm hận, sao Ngô Linh Lị kia lại quen biết vợ của đoàn trưởng chứ!Mà Hà Loan Loan cũng nhìn ra cục trưởng cục giáo dục đang phỉ nhổ trong lòng.Cô nói thẳng: "Có phải anh cảm thấy, tôi ỷ vào bối cảnh của mình mới dám nhắc đến chuyện này với anh không? Tôi nói cho anh biết, không phải. Nếu như tôi muốn dùng bối cảnh nói chuyện thì tôi đã sớm tìm anh từ lâu rồi, còn cần vòng một vòng lớn như vậy sao?Tôi chỉ muốn xem thử, chúng tôi làm một người bình thường rốt cuộc có thể sử dụng quyền lợi của chính mình một cách hợp pháp hay không! Anh cứ yên tâm, tôi sẽ không dùng thân phận vợ của đoàn trưởng gì đó để tới chèn ép anh, ngày nào chuyện này còn chưa được giải quyết thì ngày đó chúng tôi sẽ không bỏ qua, tôi không chỉ đại biểu cho chính bản thân tôi mà là tất cả thí sinh bị hãm hại!"Cục trưởng cục giáo dục biết không có hy vọng giảng hòa bèn chán nản rời đi.
Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia TàiTác giả: Điềm Bồ ĐàoTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh"Chẳng lẽ anh cũng không chịu cần tôi sao? Cả đời này không có một người nào cần tôi?" Con ngươi của Hà Loan Loan ướt át ửng đỏ, trên gương mặt trắng nõn yêu kiều đều là thương tâm, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ tuấn lãng kiên cường trước mắt, lúc này không nghĩ được gì cả, môi anh đào nóng hổi chủ động đụng sáp tới hôn một cái. Cố Dục Hàn vốn đã uống rượu, tiếng nói trầm thấp: "Cô Hà, cô..." Hầu kết lại bị hôn một cái, toàn thân anh tê rần, ánh mắt càng thêm u ám. Giờ này khắc này, nếu anh muốn cô, sẽ là, không muốn cô cũng sẽ là tên khốn, đã như vậy... Cố Dục Hàn bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ, trầm thấp nói một câu: "Tôi muốn!" Một trận hỗn loạn, chim chóc trong núi đều bị cả kinh tung cánh bay xa. Chờ lúc Hà Loan Loan tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, phảng phất như muốn vỡ ra từng mảnh. Trong đầu hỗn độn đau nhức, ký ức thi nhau mà tới. Trước khi cô rơi xuống vách núi, uống nhầm thuốc thôi tình mà chị họ Hà Linh Linh cho heo mẹ, bị lão vô lại Vương Lão… Hà Loan Loan bình tĩnh nhìn vào màn ảnh: "Thật ra sở dĩ lần này tôi đồng ý tới tham gia chương trình là bởi vì một người bạn của tôi cũng vất vả học tập, thi cử, nhưng cuối cùng kết quả thi được lại rất kỳ lạ, mới đầu, bên phía cục giáo dục đã công bố điểm và kết quả trúng tuyển của cô ấy.Lúc tôi tìm được cô ấy, gia đình cô ấy đang ép cô ấy kết hôn, đánh cô ấy đến mức cả người toàn là vết thương. Suýt chút nữa đã ép cô ấy thắt cổ mà chết.Tôi dẫn cô ấy cùng đến cục giáo dục, chúng ta chờ mãi từ mùng năm đến mùng mười, đi rất nhiều lần nhưng cục giáo dục vẫn luôn trả lời là đang điều tra, mãi về sau lại cho chúng tôi một kết quả điều tra, nói là cô ấy không viết tên vào bài thi môn toán.Tại đây tôi muốn hỏi một việc, cô ấy không viết tên thì sao lại chắc chắn là bài thi của cô ấy không viết? Vì sao không viết tên, ban đầu lại thể hiện cô ấy đã trúng tuyển?Tôi nghĩ trên đời có vô số học sinh, không ai chấp nhận được mình gian khổ học tập mười năm, quả ngọt kết ra lại bị người khác cướp đi cả!Hà Loan Loan tôi là Trạng Nguyên năm nay, vô cùng vinh hạnh, nhưng tôi càng muốn tranh thủ một phần quyền lợi thuộc về chính mình vì hàng ngàn hàng vạn thí sinh!Chúng tôi từng nỗ lực thì nhất định phải nắm chắc thành tích thuộc về chính mình!"Người dẫn chương trình ngây người ra!Chương trình buổi tối hoàn toàn rối loạn!Mà buổi tối hôm đó, toàn bộ người ở thành phố Tây Lâm đều điên rồi.Phàm là người theo dõi kỳ thi đại học đều suy nghĩ, rốt cuộc những người xung quanh lúc bình thường có thành tích tốt lại thi trượt có phải thật sự thi trượt hay không?Sáng sớm ngày hôm sau, cục trưởng cục giáo dục liền tự mình chạy tới nhà Hà Loan Loan.Anh ta cung kính cười làm lành với Cố Dục Hàn và Hà Loan Loan."Đoàn trưởng Cố, cô Cố, hai người xem, đây không phải là hiểu lầm sao! Nếu như biết là bạn của cô Cố thì chúng ta sẽ không ầm ĩ thành như vậy có đúng không?"Hà Loan Loan không rót trà cũng không cười: "Cho nên cần phải là vợ của đoàn trưởng thì mới có thể giải quyết mọi chuyện êm đẹp sao?"Cục trưởng cục giáo dục thấy nói mà Hà Loan Loan không thông, quyết định chuyển sang thuyết phục Cố Dục Hàn.Anh ta cúi đầu khom lưng: "Đoàn trưởng Cố, tôi biết vợ của anh là người tốt, nhưng sự việc lần này thật sự không dễ xử lý. Chắc anh biết phó bí thư Hoàng chứ? Chuyện này liên quan đến không ít người, tôi không thể đắc tội bất cứ người nào được…Ngày thường anh tiếp xúc với nhiều người, tôi cũng đều biết, rất nhiều chuyện không dễ giải quyết. Anh xem tôi có thể giải quyết chuyện về bạn của vợ anh, không quan tâm đến những việc khác được không?"Cố Dục Hàn cười khẩy một tiếng, chỉ cảm thấy nực cười, con ngươi đen láy của anh đều là vẻ lạnh nhạt: "Anh có ý gì? Anh đang bảo tôi giống anh đều nhận lợi lộc của người khác cho nên mở cửa sau cho người ta? Bắt nạt dân chúng?"Cục trưởng cục giáo dục sợ tới mức liên tục xua tay: "Tôi không có ý này!"Cố Dục Hàn vỗ báo trong tay lên trên bàn cái rầm: "Vậy anh có ý gì?!"Tính tình anh vốn dĩ đã lạnh lùng nghiêm nghị, tuy rằng ngoại hình đẹp nhưng sắc mặt có hơi nghiêm túc, giống như băng tuyết làm người ta rét lạnh cả người!"Tôi, tôi nói sai rồi, xin lỗi đoàn trưởng Cố, ý của tôi là, tôi thật sự không thể trêu vào những người đó…"Phàm là người có thể tìm được quan hệ đều có bối cảnh cả, từng tầng quan hệ phía sau đó, anh ta nào dám động vào?Cùng lúc đó, cục trưởng cục giáo dục cũng vô cùng căm hận, sao Ngô Linh Lị kia lại quen biết vợ của đoàn trưởng chứ!Mà Hà Loan Loan cũng nhìn ra cục trưởng cục giáo dục đang phỉ nhổ trong lòng.Cô nói thẳng: "Có phải anh cảm thấy, tôi ỷ vào bối cảnh của mình mới dám nhắc đến chuyện này với anh không? Tôi nói cho anh biết, không phải. Nếu như tôi muốn dùng bối cảnh nói chuyện thì tôi đã sớm tìm anh từ lâu rồi, còn cần vòng một vòng lớn như vậy sao?Tôi chỉ muốn xem thử, chúng tôi làm một người bình thường rốt cuộc có thể sử dụng quyền lợi của chính mình một cách hợp pháp hay không! Anh cứ yên tâm, tôi sẽ không dùng thân phận vợ của đoàn trưởng gì đó để tới chèn ép anh, ngày nào chuyện này còn chưa được giải quyết thì ngày đó chúng tôi sẽ không bỏ qua, tôi không chỉ đại biểu cho chính bản thân tôi mà là tất cả thí sinh bị hãm hại!"Cục trưởng cục giáo dục biết không có hy vọng giảng hòa bèn chán nản rời đi.