Mặt trời đỏ rực chói chang, hừng hực khí thế của mùa hè. Những người phụ nữ của thôn Thanh Thủy thuộc đại đội Thường Thanh vừa làm công việc đồng áng vừa nhìn chằm chằm vào những thanh niên trí thức đang lười biếng đào hố và trồng rau ở cách đó không xa. Một bà thím gầy gò, da ngăm, má hóp trừng mắt nhìn thanh niên trí thức làm việc ở đằng kia: "Nhóm thanh niên trí thức mới tới đó đúng là được nuông chiều, không có sức làm việc tí nào cả, nhất là nữ thanh niên trí thức õng ẹo đó. Hôm qua làm được có tí, hôm nay mới làm chưa được bao lâu đã ngất rồi, mới đến đây chưa được hai ngày, đúng là điệu bộ nhà tư bản." "Này, đừng nói như vậy, dù sao thanh niên trí thức đều là người thành phố, mấy ngày nay phơi nắng nhiều, nhất định không chịu nổi, cũng phải mấy ngày nữa mới thích ứng được." Có người nói một lời công bằng cho những thanh niên trí thức. "Nói cũng đúng, khí chất của thanh niên trí thức từ thành phố thật khác biệt, đặc biệt là thanh niên trí thức Giang thật sự rất ưa nhìn, da mỏng…
Chương 89
Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí ThứcTác giả: Phan Lại LạiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMặt trời đỏ rực chói chang, hừng hực khí thế của mùa hè. Những người phụ nữ của thôn Thanh Thủy thuộc đại đội Thường Thanh vừa làm công việc đồng áng vừa nhìn chằm chằm vào những thanh niên trí thức đang lười biếng đào hố và trồng rau ở cách đó không xa. Một bà thím gầy gò, da ngăm, má hóp trừng mắt nhìn thanh niên trí thức làm việc ở đằng kia: "Nhóm thanh niên trí thức mới tới đó đúng là được nuông chiều, không có sức làm việc tí nào cả, nhất là nữ thanh niên trí thức õng ẹo đó. Hôm qua làm được có tí, hôm nay mới làm chưa được bao lâu đã ngất rồi, mới đến đây chưa được hai ngày, đúng là điệu bộ nhà tư bản." "Này, đừng nói như vậy, dù sao thanh niên trí thức đều là người thành phố, mấy ngày nay phơi nắng nhiều, nhất định không chịu nổi, cũng phải mấy ngày nữa mới thích ứng được." Có người nói một lời công bằng cho những thanh niên trí thức. "Nói cũng đúng, khí chất của thanh niên trí thức từ thành phố thật khác biệt, đặc biệt là thanh niên trí thức Giang thật sự rất ưa nhìn, da mỏng… Hứa Yến đã trải qua một tuần rất đau đớn, rõ ràng người anh thích ở ngay bên cạnh, anh muốn gặp nhưng không dám, sợ cô khó xử, lại càng sợ cô nhìn anh với ánh mắt chán ghét. Anh chỉ có thể nhờ vào việc tập luyện cường độ cao mỗi ngày chuyển hướng sự chú ý, mỗi ngày luyện tập cường độ cao mệt đến mức vừa nhắm mắt đã có thể ngủ, như vậy sẽ không có thời gian nghĩ đến cô nữa.Đến tận bây giờ thấy cô đứng ở cửa anh không nhìn rõ ánh mắt của cô, cũng không dám nhìn rõ, anh rũ mắt, cứng ngắc bước tới.Giang Noãn bĩu môi nhìn người đi tới trước mặt không nói lời nào, cô ủ rũ nói: "Nếu anh không thích tôi thì có thể nói thẳng, tại sao lại trốn tránh tôi như dã thú thế, dù sao cũng là tôi say rượu hôn trước... Chúng ta... cứ giả vờ như chuyện đó chưa xảy ra, cứ như thế đi, tôi buồn ngủ rồi, muốn về ngủ."Nói xong cô nghẹn ngào, càng nói càng tủi thân, những giọt nước mắt nhanh chóng tuôn rơi, cô vội xoay người về nhà.Hứa Yến kéo tay Giang Noãn, khàn giọng nói: "Anh thích em."Anh không muốn che giấu nữa, cho dù cô có người yêu, cho dù cô sẽ từ chối anh, ghét anh, anh cũng muốn nói ra lời trong lòng, không muốn nghẹn trong lòng mình nữa."Thật sao?" Tim Giang Noãn đập thình thịch, hai mắt đỏ hoe đến gần nhìn anh.Hứa Yến bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn mình, vội vàng quay đầu sang một bên phát ra tiếng ừ thật sâu.Tâm trạng đè nén của Giang Noãn suốt một tuần biến mất, cô nũng nịu ôm chặt eo người đàn ông, vùi mặt vào n.g.ự.c anh cọ tới cọ lui, ồm ồm nói: "Anh không nói sớm, làm em buồn cả tuần… em cũng thích anh..."Đầu óc Hứa Yến chấn động, tim ngừng đập một lúc, sau đó là tiếng đập thình thịch.Anh không nghe nhầm chứ, cô thích anh? Không phải cô có bạn trai rồi sao?Phải một lúc sau anh mới tỉnh táo lại, nhìn cô gái nũng nịu đang ôm mình, giọng anh như cát lăn lộn, giọng càng khàn hơn: "Không phải em đã có bạn trai sao?"Cô có bạn trai? Ở đâu? Có ma nào đâu?Cô tức giận đẩy anh ra, hung hăng nói: "Anh đừng nói bậy! Em không có bạn trai!""Ngày anh về, anh thấy một chàng trai đang nắm tay em…" Nghĩ đến cảnh đó lòng anh lại chua xót.Giang Noãn chợt hiểu ra, cũng nhớ tới ngày đó khi cô không cẩn thận bị vấp, Nghiêm Văn Dư đã kéo cô lại.Cô tức giận nói với anh: "Đó là do em không cẩn thận vấp ngã, anh chàng đó chỉ giúp em thôi! Mặc dù anh ấy tỏ tình với em nhưng em đã từ chối rồi, em không thích anh ấy!"Mặc dù tức giận, nhưng vẫn phải giải thích rõ với anh, nếu không người đàn ông lầm lì này nhất định sẽ giữ trong lòng không nói.Và nếu lần này cô không đến tìm anh, anh sẽ trốn tránh cô suốt đời sao? Người đàn ông c.h.ế.t bầm này!Nhưng lòng cô lại chua xót, vừa giận vừa vui.Nghe thấy lời giải thích của Giang Noãn, tâm trạng phiền muộn mấy ngày qua của Hứa Yến tan biến, anh vô cùng kích động ôm chặt người con gái mình thích trước mặt vào lòng, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô: "Anh xin lỗi, là anh không tốt..."Giọng anh rất hay lại từ tính, khiến tai cô tê dại.Sau khi ôm một lúc, Hứa Yến ngửi thấy mùi thơm của cô gái và cơ thể mềm mại của cô, anh nhớ đến hình ảnh hôn nhau khó tách rời của hai người trong phòng anh.Anh không kìm được cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại hồng hào của cô, nhẹ nhàng cạy mở hàm răng của cô, ướt át... hôn sâu hơn, dùng sức mút lưỡi cô.Tim Giang Noãn đập thình thịch, người đàn ông này... hôn sâu, thật sâu... đụng chạm rõ ràng và mạnh bạo như vậy lập tức nhấn chìm lý trí của cô, trái tim cô đập loạn nhịp, anh hôn rất sâu... cô nhanh chóng bị hôn làm đầu óc không tỉnh táo...Hai người hôn nhau khó tách rời trước cửa nhà họ Hứa, ánh trăng như đang ngượng ngùng ẩn hiện trong đám mây.Cảm nhận được một cái đẩy nhẹ từ người trong lòng, anh kìm chế dời môi, nhìn người con gái đang tựa vào cánh tay anh với đôi mắt long lanh, xinh đẹp động lòng người, anh không khỏi siết chặt vòng tay, ôm chặt cô vào lòng.
Hứa Yến đã trải qua một tuần rất đau đớn, rõ ràng người anh thích ở ngay bên cạnh, anh muốn gặp nhưng không dám, sợ cô khó xử, lại càng sợ cô nhìn anh với ánh mắt chán ghét. Anh chỉ có thể nhờ vào việc tập luyện cường độ cao mỗi ngày chuyển hướng sự chú ý, mỗi ngày luyện tập cường độ cao mệt đến mức vừa nhắm mắt đã có thể ngủ, như vậy sẽ không có thời gian nghĩ đến cô nữa.
Đến tận bây giờ thấy cô đứng ở cửa anh không nhìn rõ ánh mắt của cô, cũng không dám nhìn rõ, anh rũ mắt, cứng ngắc bước tới.
Giang Noãn bĩu môi nhìn người đi tới trước mặt không nói lời nào, cô ủ rũ nói: "Nếu anh không thích tôi thì có thể nói thẳng, tại sao lại trốn tránh tôi như dã thú thế, dù sao cũng là tôi say rượu hôn trước... Chúng ta... cứ giả vờ như chuyện đó chưa xảy ra, cứ như thế đi, tôi buồn ngủ rồi, muốn về ngủ."
Nói xong cô nghẹn ngào, càng nói càng tủi thân, những giọt nước mắt nhanh chóng tuôn rơi, cô vội xoay người về nhà.
Hứa Yến kéo tay Giang Noãn, khàn giọng nói: "Anh thích em."
Anh không muốn che giấu nữa, cho dù cô có người yêu, cho dù cô sẽ từ chối anh, ghét anh, anh cũng muốn nói ra lời trong lòng, không muốn nghẹn trong lòng mình nữa.
"Thật sao?" Tim Giang Noãn đập thình thịch, hai mắt đỏ hoe đến gần nhìn anh.
Hứa Yến bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn mình, vội vàng quay đầu sang một bên phát ra tiếng ừ thật sâu.
Tâm trạng đè nén của Giang Noãn suốt một tuần biến mất, cô nũng nịu ôm chặt eo người đàn ông, vùi mặt vào n.g.ự.c anh cọ tới cọ lui, ồm ồm nói: "Anh không nói sớm, làm em buồn cả tuần… em cũng thích anh..."
Đầu óc Hứa Yến chấn động, tim ngừng đập một lúc, sau đó là tiếng đập thình thịch.
Anh không nghe nhầm chứ, cô thích anh? Không phải cô có bạn trai rồi sao?
Phải một lúc sau anh mới tỉnh táo lại, nhìn cô gái nũng nịu đang ôm mình, giọng anh như cát lăn lộn, giọng càng khàn hơn: "Không phải em đã có bạn trai sao?"
Cô có bạn trai? Ở đâu? Có ma nào đâu?
Cô tức giận đẩy anh ra, hung hăng nói: "Anh đừng nói bậy! Em không có bạn trai!"
"Ngày anh về, anh thấy một chàng trai đang nắm tay em…" Nghĩ đến cảnh đó lòng anh lại chua xót.
Giang Noãn chợt hiểu ra, cũng nhớ tới ngày đó khi cô không cẩn thận bị vấp, Nghiêm Văn Dư đã kéo cô lại.
Cô tức giận nói với anh: "Đó là do em không cẩn thận vấp ngã, anh chàng đó chỉ giúp em thôi! Mặc dù anh ấy tỏ tình với em nhưng em đã từ chối rồi, em không thích anh ấy!"
Mặc dù tức giận, nhưng vẫn phải giải thích rõ với anh, nếu không người đàn ông lầm lì này nhất định sẽ giữ trong lòng không nói.
Và nếu lần này cô không đến tìm anh, anh sẽ trốn tránh cô suốt đời sao? Người đàn ông c.h.ế.t bầm này!
Nhưng lòng cô lại chua xót, vừa giận vừa vui.
Nghe thấy lời giải thích của Giang Noãn, tâm trạng phiền muộn mấy ngày qua của Hứa Yến tan biến, anh vô cùng kích động ôm chặt người con gái mình thích trước mặt vào lòng, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô: "Anh xin lỗi, là anh không tốt..."
Giọng anh rất hay lại từ tính, khiến tai cô tê dại.
Sau khi ôm một lúc, Hứa Yến ngửi thấy mùi thơm của cô gái và cơ thể mềm mại của cô, anh nhớ đến hình ảnh hôn nhau khó tách rời của hai người trong phòng anh.
Anh không kìm được cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại hồng hào của cô, nhẹ nhàng cạy mở hàm răng của cô, ướt át... hôn sâu hơn, dùng sức mút lưỡi cô.
Tim Giang Noãn đập thình thịch, người đàn ông này... hôn sâu, thật sâu... đụng chạm rõ ràng và mạnh bạo như vậy lập tức nhấn chìm lý trí của cô, trái tim cô đập loạn nhịp, anh hôn rất sâu... cô nhanh chóng bị hôn làm đầu óc không tỉnh táo...
Hai người hôn nhau khó tách rời trước cửa nhà họ Hứa, ánh trăng như đang ngượng ngùng ẩn hiện trong đám mây.
Cảm nhận được một cái đẩy nhẹ từ người trong lòng, anh kìm chế dời môi, nhìn người con gái đang tựa vào cánh tay anh với đôi mắt long lanh, xinh đẹp động lòng người, anh không khỏi siết chặt vòng tay, ôm chặt cô vào lòng.
Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí ThứcTác giả: Phan Lại LạiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMặt trời đỏ rực chói chang, hừng hực khí thế của mùa hè. Những người phụ nữ của thôn Thanh Thủy thuộc đại đội Thường Thanh vừa làm công việc đồng áng vừa nhìn chằm chằm vào những thanh niên trí thức đang lười biếng đào hố và trồng rau ở cách đó không xa. Một bà thím gầy gò, da ngăm, má hóp trừng mắt nhìn thanh niên trí thức làm việc ở đằng kia: "Nhóm thanh niên trí thức mới tới đó đúng là được nuông chiều, không có sức làm việc tí nào cả, nhất là nữ thanh niên trí thức õng ẹo đó. Hôm qua làm được có tí, hôm nay mới làm chưa được bao lâu đã ngất rồi, mới đến đây chưa được hai ngày, đúng là điệu bộ nhà tư bản." "Này, đừng nói như vậy, dù sao thanh niên trí thức đều là người thành phố, mấy ngày nay phơi nắng nhiều, nhất định không chịu nổi, cũng phải mấy ngày nữa mới thích ứng được." Có người nói một lời công bằng cho những thanh niên trí thức. "Nói cũng đúng, khí chất của thanh niên trí thức từ thành phố thật khác biệt, đặc biệt là thanh niên trí thức Giang thật sự rất ưa nhìn, da mỏng… Hứa Yến đã trải qua một tuần rất đau đớn, rõ ràng người anh thích ở ngay bên cạnh, anh muốn gặp nhưng không dám, sợ cô khó xử, lại càng sợ cô nhìn anh với ánh mắt chán ghét. Anh chỉ có thể nhờ vào việc tập luyện cường độ cao mỗi ngày chuyển hướng sự chú ý, mỗi ngày luyện tập cường độ cao mệt đến mức vừa nhắm mắt đã có thể ngủ, như vậy sẽ không có thời gian nghĩ đến cô nữa.Đến tận bây giờ thấy cô đứng ở cửa anh không nhìn rõ ánh mắt của cô, cũng không dám nhìn rõ, anh rũ mắt, cứng ngắc bước tới.Giang Noãn bĩu môi nhìn người đi tới trước mặt không nói lời nào, cô ủ rũ nói: "Nếu anh không thích tôi thì có thể nói thẳng, tại sao lại trốn tránh tôi như dã thú thế, dù sao cũng là tôi say rượu hôn trước... Chúng ta... cứ giả vờ như chuyện đó chưa xảy ra, cứ như thế đi, tôi buồn ngủ rồi, muốn về ngủ."Nói xong cô nghẹn ngào, càng nói càng tủi thân, những giọt nước mắt nhanh chóng tuôn rơi, cô vội xoay người về nhà.Hứa Yến kéo tay Giang Noãn, khàn giọng nói: "Anh thích em."Anh không muốn che giấu nữa, cho dù cô có người yêu, cho dù cô sẽ từ chối anh, ghét anh, anh cũng muốn nói ra lời trong lòng, không muốn nghẹn trong lòng mình nữa."Thật sao?" Tim Giang Noãn đập thình thịch, hai mắt đỏ hoe đến gần nhìn anh.Hứa Yến bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn mình, vội vàng quay đầu sang một bên phát ra tiếng ừ thật sâu.Tâm trạng đè nén của Giang Noãn suốt một tuần biến mất, cô nũng nịu ôm chặt eo người đàn ông, vùi mặt vào n.g.ự.c anh cọ tới cọ lui, ồm ồm nói: "Anh không nói sớm, làm em buồn cả tuần… em cũng thích anh..."Đầu óc Hứa Yến chấn động, tim ngừng đập một lúc, sau đó là tiếng đập thình thịch.Anh không nghe nhầm chứ, cô thích anh? Không phải cô có bạn trai rồi sao?Phải một lúc sau anh mới tỉnh táo lại, nhìn cô gái nũng nịu đang ôm mình, giọng anh như cát lăn lộn, giọng càng khàn hơn: "Không phải em đã có bạn trai sao?"Cô có bạn trai? Ở đâu? Có ma nào đâu?Cô tức giận đẩy anh ra, hung hăng nói: "Anh đừng nói bậy! Em không có bạn trai!""Ngày anh về, anh thấy một chàng trai đang nắm tay em…" Nghĩ đến cảnh đó lòng anh lại chua xót.Giang Noãn chợt hiểu ra, cũng nhớ tới ngày đó khi cô không cẩn thận bị vấp, Nghiêm Văn Dư đã kéo cô lại.Cô tức giận nói với anh: "Đó là do em không cẩn thận vấp ngã, anh chàng đó chỉ giúp em thôi! Mặc dù anh ấy tỏ tình với em nhưng em đã từ chối rồi, em không thích anh ấy!"Mặc dù tức giận, nhưng vẫn phải giải thích rõ với anh, nếu không người đàn ông lầm lì này nhất định sẽ giữ trong lòng không nói.Và nếu lần này cô không đến tìm anh, anh sẽ trốn tránh cô suốt đời sao? Người đàn ông c.h.ế.t bầm này!Nhưng lòng cô lại chua xót, vừa giận vừa vui.Nghe thấy lời giải thích của Giang Noãn, tâm trạng phiền muộn mấy ngày qua của Hứa Yến tan biến, anh vô cùng kích động ôm chặt người con gái mình thích trước mặt vào lòng, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô: "Anh xin lỗi, là anh không tốt..."Giọng anh rất hay lại từ tính, khiến tai cô tê dại.Sau khi ôm một lúc, Hứa Yến ngửi thấy mùi thơm của cô gái và cơ thể mềm mại của cô, anh nhớ đến hình ảnh hôn nhau khó tách rời của hai người trong phòng anh.Anh không kìm được cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại hồng hào của cô, nhẹ nhàng cạy mở hàm răng của cô, ướt át... hôn sâu hơn, dùng sức mút lưỡi cô.Tim Giang Noãn đập thình thịch, người đàn ông này... hôn sâu, thật sâu... đụng chạm rõ ràng và mạnh bạo như vậy lập tức nhấn chìm lý trí của cô, trái tim cô đập loạn nhịp, anh hôn rất sâu... cô nhanh chóng bị hôn làm đầu óc không tỉnh táo...Hai người hôn nhau khó tách rời trước cửa nhà họ Hứa, ánh trăng như đang ngượng ngùng ẩn hiện trong đám mây.Cảm nhận được một cái đẩy nhẹ từ người trong lòng, anh kìm chế dời môi, nhìn người con gái đang tựa vào cánh tay anh với đôi mắt long lanh, xinh đẹp động lòng người, anh không khỏi siết chặt vòng tay, ôm chặt cô vào lòng.