Mặt trời đỏ rực chói chang, hừng hực khí thế của mùa hè. Những người phụ nữ của thôn Thanh Thủy thuộc đại đội Thường Thanh vừa làm công việc đồng áng vừa nhìn chằm chằm vào những thanh niên trí thức đang lười biếng đào hố và trồng rau ở cách đó không xa. Một bà thím gầy gò, da ngăm, má hóp trừng mắt nhìn thanh niên trí thức làm việc ở đằng kia: "Nhóm thanh niên trí thức mới tới đó đúng là được nuông chiều, không có sức làm việc tí nào cả, nhất là nữ thanh niên trí thức õng ẹo đó. Hôm qua làm được có tí, hôm nay mới làm chưa được bao lâu đã ngất rồi, mới đến đây chưa được hai ngày, đúng là điệu bộ nhà tư bản." "Này, đừng nói như vậy, dù sao thanh niên trí thức đều là người thành phố, mấy ngày nay phơi nắng nhiều, nhất định không chịu nổi, cũng phải mấy ngày nữa mới thích ứng được." Có người nói một lời công bằng cho những thanh niên trí thức. "Nói cũng đúng, khí chất của thanh niên trí thức từ thành phố thật khác biệt, đặc biệt là thanh niên trí thức Giang thật sự rất ưa nhìn, da mỏng…
Chương 152
Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí ThứcTác giả: Phan Lại LạiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMặt trời đỏ rực chói chang, hừng hực khí thế của mùa hè. Những người phụ nữ của thôn Thanh Thủy thuộc đại đội Thường Thanh vừa làm công việc đồng áng vừa nhìn chằm chằm vào những thanh niên trí thức đang lười biếng đào hố và trồng rau ở cách đó không xa. Một bà thím gầy gò, da ngăm, má hóp trừng mắt nhìn thanh niên trí thức làm việc ở đằng kia: "Nhóm thanh niên trí thức mới tới đó đúng là được nuông chiều, không có sức làm việc tí nào cả, nhất là nữ thanh niên trí thức õng ẹo đó. Hôm qua làm được có tí, hôm nay mới làm chưa được bao lâu đã ngất rồi, mới đến đây chưa được hai ngày, đúng là điệu bộ nhà tư bản." "Này, đừng nói như vậy, dù sao thanh niên trí thức đều là người thành phố, mấy ngày nay phơi nắng nhiều, nhất định không chịu nổi, cũng phải mấy ngày nữa mới thích ứng được." Có người nói một lời công bằng cho những thanh niên trí thức. "Nói cũng đúng, khí chất của thanh niên trí thức từ thành phố thật khác biệt, đặc biệt là thanh niên trí thức Giang thật sự rất ưa nhìn, da mỏng… Mở chiếc áo len ra, bên trong có một phong bì giấy kraft.Anh cẩn thận mở phong bì ra, ngoài một trang giấy viết thư còn có hai tấm ảnh.Cô gái trong bức ảnh đang đứng dưới gốc cây to, hai tay dang rộng, một chân giơ lên nghịch ngợm nghiêng đầu, cười rạng rỡ, rất hoạt bát và dễ thương.Một bức ảnh khác là cô đang ngồi trên bãi cỏ, hai tay để lên trên đầu tạo thành hình dạng giống như một trái tim lớn.Anh chăm chú nhìn cô gái trong ảnh, ánh mắt đầy yêu thương và nỗi nhớ, dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào tấm ảnh, rồi cẩn thận cất hai tấm ảnh vào túi áo quân phục, ngay vị trí trên tim.Sau đó anh nghiêm túc đọc thư, lá thư không dài, chỉ có một trang, nhưng anh đọc rất lâu, rất lâu.Không quan tâm đến những lời trêu ghẹo “ai yo, ui ui” của những người bên cạnh.Trong thư Giang Noãn nhấn mạnh rằng anh phải bảo quản ảnh của cô cho tốt, khi nào anh nhớ cô thì có thể lấy nó ra ngắm. Cô còn tiếc nuối nói rằng mình không có ảnh của anh, hai người còn chẳng có ảnh chụp chung, nói đợi anh về hai người sẽ cùng nhau đi chụp ảnh...Hứa Yến đọc đi đọc lại bức thư, cho đến khi bên ngoài ký túc xá vang lên tiếng còi, anh mới lưu luyến cẩn thận bỏ bức thư vào phong bì....Bên kia, cửa hàng “Duy Y” của Giang Noãn đã mở cửa!Đó là vào một ngày nghỉ, đường phố Hiên Minh qua lại tấp nập, rất sôi động.Giang Noãn, Chu Hương Ngọc và Ngô Tiểu Đào thay quần áo mới của cửa hàng, nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều phụ nữ trẻ.Đây là ngày đầu tiên cửa hàng khai trương, Giang Noãn dùng một tờ giấy cứng viết lên đó dòng chữ “Cửa hàng mới khai trương, hôm nay giảm giá 20%”.Nắm bắt được tâm lý tiêu dùng của người tiêu dùng yêu thích chất lượng cao và giá thành rẻ, cùng với tâm lý thích ứng nên không chỉ mang lại sự nổi tiếng cho cửa hàng mà còn có thể kiếm được lợi nhuận, thật tuyệt vời phải không nào?Nhiều cửa hàng quần áo trong con hẻm may sẵn không có biển hiệu, nhưng bọn Giang Noãn treo phía trên cửa cửa hàng của họ một tấm bảng được cô đặc biệt nhờ người ta làm, trên đó khắc hai chữ “Duy Y”, làm nổi bật cửa hàng so với những cửa hàng khác.Trông rất có thể diện.Quần áo trong cửa hàng rất đặc biệt và trông rất ưa nhìn, “Duy Y” vừa khai trương đã có một lượng lớn phụ nữ trẻ đổ đến.Ngoài việc nhìn thấy chương trình giảm giá được ghi trên bìa cứng ở cửa, điều thu hút họ chính là bộ quần áo mà bọn Giang Noãn đang mặc. Bây giờ đã vào thu, buổi sáng và tối đều có gió, chỉ cần mặc áo ngắn tay sẽ bị cảm lạnh, mặc thêm áo lại cảm thấy nóng. Khi chuẩn bị khai trương cửa hàng, Giang Noãn đã thiết kế trang phục mùa thu để cho các thím trong tiệm may may gấp rút một lô lớn.Có áo cardigan dệt kim hở cổ, áo len, áo khoác dạ, quần dài dệt kim và váy kẻ sọc xếp ly rất đẹp.Giang Noãn mặc một chiếc quần dệt kim màu mơ và một chiếc áo cardigan màu hồng, trông có vẻ tây và ngọt ngào. Chu Hương Ngọc mặc một chiếc áo len cổ chữ V màu xám và quần ống rộng dệt kim màu đen, trông trí thức và dịu dàng. Ngô Tiểu Đào mặc áo len màu mơ và váy kẻ sọc đỏ, trông tràn đầy năng lượng.Phụ nữ ai cũng yêu cái đẹp, nhiều người đã đến cửa hàng mua một bộ theo sự kết hợp của ba người họ đang mặc."Có thể thử cái này không?""Chiếc áo cardigan đó còn màu hồng không?""Lấy cho tôi một cái áo len và váy kẻ sọc!""Tôi muốn một chiếc quần dài dệt kim màu đen!""Xem giúp tôi áo dạ này nên phối với cái nào mới đẹp được không?"...Người tới cửa hàng hết tốp này đến tốp khác, rất náo nhiệt, bọn Giang Noãn bận túi bụi, bận đưa quần áo cho khách, gói quần áo, thu tiền...Bận đến tận chiều khách mới thưa dần, hàng trong cửa hàng sắp hết, ngày mai phải mang thêm hàng từ trong tiệm may tới, có người đến muộn đã bán hết quần áo họ muốn mua.Cả ba người đều mệt bở hơi tai, thật sự không ngờ hôm nay quán lại nổi như vậy.Cả ba cùng xúm lại nhìn túi đựng tiền, cái túi căng phồng.Họ cảm thấy có một nguồn năng lượng đang chạy trong cơ thể mình!Đúng là sức mạnh của đồng tiền rất mạnh mẽ, bọn họ mệt mỏi một chút cũng không sao!
Mở chiếc áo len ra, bên trong có một phong bì giấy kraft.
Anh cẩn thận mở phong bì ra, ngoài một trang giấy viết thư còn có hai tấm ảnh.
Cô gái trong bức ảnh đang đứng dưới gốc cây to, hai tay dang rộng, một chân giơ lên nghịch ngợm nghiêng đầu, cười rạng rỡ, rất hoạt bát và dễ thương.
Một bức ảnh khác là cô đang ngồi trên bãi cỏ, hai tay để lên trên đầu tạo thành hình dạng giống như một trái tim lớn.
Anh chăm chú nhìn cô gái trong ảnh, ánh mắt đầy yêu thương và nỗi nhớ, dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào tấm ảnh, rồi cẩn thận cất hai tấm ảnh vào túi áo quân phục, ngay vị trí trên tim.
Sau đó anh nghiêm túc đọc thư, lá thư không dài, chỉ có một trang, nhưng anh đọc rất lâu, rất lâu.
Không quan tâm đến những lời trêu ghẹo “ai yo, ui ui” của những người bên cạnh.
Trong thư Giang Noãn nhấn mạnh rằng anh phải bảo quản ảnh của cô cho tốt, khi nào anh nhớ cô thì có thể lấy nó ra ngắm. Cô còn tiếc nuối nói rằng mình không có ảnh của anh, hai người còn chẳng có ảnh chụp chung, nói đợi anh về hai người sẽ cùng nhau đi chụp ảnh...
Hứa Yến đọc đi đọc lại bức thư, cho đến khi bên ngoài ký túc xá vang lên tiếng còi, anh mới lưu luyến cẩn thận bỏ bức thư vào phong bì.
...
Bên kia, cửa hàng “Duy Y” của Giang Noãn đã mở cửa!
Đó là vào một ngày nghỉ, đường phố Hiên Minh qua lại tấp nập, rất sôi động.
Giang Noãn, Chu Hương Ngọc và Ngô Tiểu Đào thay quần áo mới của cửa hàng, nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều phụ nữ trẻ.
Đây là ngày đầu tiên cửa hàng khai trương, Giang Noãn dùng một tờ giấy cứng viết lên đó dòng chữ “Cửa hàng mới khai trương, hôm nay giảm giá 20%”.
Nắm bắt được tâm lý tiêu dùng của người tiêu dùng yêu thích chất lượng cao và giá thành rẻ, cùng với tâm lý thích ứng nên không chỉ mang lại sự nổi tiếng cho cửa hàng mà còn có thể kiếm được lợi nhuận, thật tuyệt vời phải không nào?
Nhiều cửa hàng quần áo trong con hẻm may sẵn không có biển hiệu, nhưng bọn Giang Noãn treo phía trên cửa cửa hàng của họ một tấm bảng được cô đặc biệt nhờ người ta làm, trên đó khắc hai chữ “Duy Y”, làm nổi bật cửa hàng so với những cửa hàng khác.
Trông rất có thể diện.
Quần áo trong cửa hàng rất đặc biệt và trông rất ưa nhìn, “Duy Y” vừa khai trương đã có một lượng lớn phụ nữ trẻ đổ đến.
Ngoài việc nhìn thấy chương trình giảm giá được ghi trên bìa cứng ở cửa, điều thu hút họ chính là bộ quần áo mà bọn Giang Noãn đang mặc. Bây giờ đã vào thu, buổi sáng và tối đều có gió, chỉ cần mặc áo ngắn tay sẽ bị cảm lạnh, mặc thêm áo lại cảm thấy nóng. Khi chuẩn bị khai trương cửa hàng, Giang Noãn đã thiết kế trang phục mùa thu để cho các thím trong tiệm may may gấp rút một lô lớn.
Có áo cardigan dệt kim hở cổ, áo len, áo khoác dạ, quần dài dệt kim và váy kẻ sọc xếp ly rất đẹp.
Giang Noãn mặc một chiếc quần dệt kim màu mơ và một chiếc áo cardigan màu hồng, trông có vẻ tây và ngọt ngào. Chu Hương Ngọc mặc một chiếc áo len cổ chữ V màu xám và quần ống rộng dệt kim màu đen, trông trí thức và dịu dàng. Ngô Tiểu Đào mặc áo len màu mơ và váy kẻ sọc đỏ, trông tràn đầy năng lượng.
Phụ nữ ai cũng yêu cái đẹp, nhiều người đã đến cửa hàng mua một bộ theo sự kết hợp của ba người họ đang mặc.
"Có thể thử cái này không?"
"Chiếc áo cardigan đó còn màu hồng không?"
"Lấy cho tôi một cái áo len và váy kẻ sọc!"
"Tôi muốn một chiếc quần dài dệt kim màu đen!"
"Xem giúp tôi áo dạ này nên phối với cái nào mới đẹp được không?"
...
Người tới cửa hàng hết tốp này đến tốp khác, rất náo nhiệt, bọn Giang Noãn bận túi bụi, bận đưa quần áo cho khách, gói quần áo, thu tiền...
Bận đến tận chiều khách mới thưa dần, hàng trong cửa hàng sắp hết, ngày mai phải mang thêm hàng từ trong tiệm may tới, có người đến muộn đã bán hết quần áo họ muốn mua.
Cả ba người đều mệt bở hơi tai, thật sự không ngờ hôm nay quán lại nổi như vậy.
Cả ba cùng xúm lại nhìn túi đựng tiền, cái túi căng phồng.
Họ cảm thấy có một nguồn năng lượng đang chạy trong cơ thể mình!
Đúng là sức mạnh của đồng tiền rất mạnh mẽ, bọn họ mệt mỏi một chút cũng không sao!
Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí ThứcTác giả: Phan Lại LạiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMặt trời đỏ rực chói chang, hừng hực khí thế của mùa hè. Những người phụ nữ của thôn Thanh Thủy thuộc đại đội Thường Thanh vừa làm công việc đồng áng vừa nhìn chằm chằm vào những thanh niên trí thức đang lười biếng đào hố và trồng rau ở cách đó không xa. Một bà thím gầy gò, da ngăm, má hóp trừng mắt nhìn thanh niên trí thức làm việc ở đằng kia: "Nhóm thanh niên trí thức mới tới đó đúng là được nuông chiều, không có sức làm việc tí nào cả, nhất là nữ thanh niên trí thức õng ẹo đó. Hôm qua làm được có tí, hôm nay mới làm chưa được bao lâu đã ngất rồi, mới đến đây chưa được hai ngày, đúng là điệu bộ nhà tư bản." "Này, đừng nói như vậy, dù sao thanh niên trí thức đều là người thành phố, mấy ngày nay phơi nắng nhiều, nhất định không chịu nổi, cũng phải mấy ngày nữa mới thích ứng được." Có người nói một lời công bằng cho những thanh niên trí thức. "Nói cũng đúng, khí chất của thanh niên trí thức từ thành phố thật khác biệt, đặc biệt là thanh niên trí thức Giang thật sự rất ưa nhìn, da mỏng… Mở chiếc áo len ra, bên trong có một phong bì giấy kraft.Anh cẩn thận mở phong bì ra, ngoài một trang giấy viết thư còn có hai tấm ảnh.Cô gái trong bức ảnh đang đứng dưới gốc cây to, hai tay dang rộng, một chân giơ lên nghịch ngợm nghiêng đầu, cười rạng rỡ, rất hoạt bát và dễ thương.Một bức ảnh khác là cô đang ngồi trên bãi cỏ, hai tay để lên trên đầu tạo thành hình dạng giống như một trái tim lớn.Anh chăm chú nhìn cô gái trong ảnh, ánh mắt đầy yêu thương và nỗi nhớ, dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào tấm ảnh, rồi cẩn thận cất hai tấm ảnh vào túi áo quân phục, ngay vị trí trên tim.Sau đó anh nghiêm túc đọc thư, lá thư không dài, chỉ có một trang, nhưng anh đọc rất lâu, rất lâu.Không quan tâm đến những lời trêu ghẹo “ai yo, ui ui” của những người bên cạnh.Trong thư Giang Noãn nhấn mạnh rằng anh phải bảo quản ảnh của cô cho tốt, khi nào anh nhớ cô thì có thể lấy nó ra ngắm. Cô còn tiếc nuối nói rằng mình không có ảnh của anh, hai người còn chẳng có ảnh chụp chung, nói đợi anh về hai người sẽ cùng nhau đi chụp ảnh...Hứa Yến đọc đi đọc lại bức thư, cho đến khi bên ngoài ký túc xá vang lên tiếng còi, anh mới lưu luyến cẩn thận bỏ bức thư vào phong bì....Bên kia, cửa hàng “Duy Y” của Giang Noãn đã mở cửa!Đó là vào một ngày nghỉ, đường phố Hiên Minh qua lại tấp nập, rất sôi động.Giang Noãn, Chu Hương Ngọc và Ngô Tiểu Đào thay quần áo mới của cửa hàng, nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều phụ nữ trẻ.Đây là ngày đầu tiên cửa hàng khai trương, Giang Noãn dùng một tờ giấy cứng viết lên đó dòng chữ “Cửa hàng mới khai trương, hôm nay giảm giá 20%”.Nắm bắt được tâm lý tiêu dùng của người tiêu dùng yêu thích chất lượng cao và giá thành rẻ, cùng với tâm lý thích ứng nên không chỉ mang lại sự nổi tiếng cho cửa hàng mà còn có thể kiếm được lợi nhuận, thật tuyệt vời phải không nào?Nhiều cửa hàng quần áo trong con hẻm may sẵn không có biển hiệu, nhưng bọn Giang Noãn treo phía trên cửa cửa hàng của họ một tấm bảng được cô đặc biệt nhờ người ta làm, trên đó khắc hai chữ “Duy Y”, làm nổi bật cửa hàng so với những cửa hàng khác.Trông rất có thể diện.Quần áo trong cửa hàng rất đặc biệt và trông rất ưa nhìn, “Duy Y” vừa khai trương đã có một lượng lớn phụ nữ trẻ đổ đến.Ngoài việc nhìn thấy chương trình giảm giá được ghi trên bìa cứng ở cửa, điều thu hút họ chính là bộ quần áo mà bọn Giang Noãn đang mặc. Bây giờ đã vào thu, buổi sáng và tối đều có gió, chỉ cần mặc áo ngắn tay sẽ bị cảm lạnh, mặc thêm áo lại cảm thấy nóng. Khi chuẩn bị khai trương cửa hàng, Giang Noãn đã thiết kế trang phục mùa thu để cho các thím trong tiệm may may gấp rút một lô lớn.Có áo cardigan dệt kim hở cổ, áo len, áo khoác dạ, quần dài dệt kim và váy kẻ sọc xếp ly rất đẹp.Giang Noãn mặc một chiếc quần dệt kim màu mơ và một chiếc áo cardigan màu hồng, trông có vẻ tây và ngọt ngào. Chu Hương Ngọc mặc một chiếc áo len cổ chữ V màu xám và quần ống rộng dệt kim màu đen, trông trí thức và dịu dàng. Ngô Tiểu Đào mặc áo len màu mơ và váy kẻ sọc đỏ, trông tràn đầy năng lượng.Phụ nữ ai cũng yêu cái đẹp, nhiều người đã đến cửa hàng mua một bộ theo sự kết hợp của ba người họ đang mặc."Có thể thử cái này không?""Chiếc áo cardigan đó còn màu hồng không?""Lấy cho tôi một cái áo len và váy kẻ sọc!""Tôi muốn một chiếc quần dài dệt kim màu đen!""Xem giúp tôi áo dạ này nên phối với cái nào mới đẹp được không?"...Người tới cửa hàng hết tốp này đến tốp khác, rất náo nhiệt, bọn Giang Noãn bận túi bụi, bận đưa quần áo cho khách, gói quần áo, thu tiền...Bận đến tận chiều khách mới thưa dần, hàng trong cửa hàng sắp hết, ngày mai phải mang thêm hàng từ trong tiệm may tới, có người đến muộn đã bán hết quần áo họ muốn mua.Cả ba người đều mệt bở hơi tai, thật sự không ngờ hôm nay quán lại nổi như vậy.Cả ba cùng xúm lại nhìn túi đựng tiền, cái túi căng phồng.Họ cảm thấy có một nguồn năng lượng đang chạy trong cơ thể mình!Đúng là sức mạnh của đồng tiền rất mạnh mẽ, bọn họ mệt mỏi một chút cũng không sao!