Lúc Khương Chi đi mạo hiểm bên ngoài dã ngoại thì trượt chân rơi xuống núi. Cô nhìn cảnh sắc nhanh chóng lùi lại phía sau, nghe tiếng gió gào thét nhưng không hề sợ hãi, trong đầu lại nghĩ tới giấc mộng tối hôm qua. Trong mộng, cô biến thành một người khác. Trong mộng “cô” môi đỏ da trắng, thân hình cao gầy tinh tế nhưng hành động lại có chút lén lút. “Cô” đi vào bên cạnh một chiếc xe jeep, rón ra rón rén mở cửa xe, lập tức nhảy vào. Trên ghế điều khiển trong xe có một người đàn ông dựa nghiêng, một người cực kỳ đẹp trai. Người đàn ông này có vẻ không thích hợp, hai tròng mắt hơi nhắm tạo ra một đường cong hẹp dài, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trên đầu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bàn tay thon dài trắng nõn ấn ở bụng, giống như bệnh tật bỗng dưng bùng phát vậy. “Cô” ở trong mộng không hề có tính toán giúp người làm niềm vui, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt háo sắc. Khương Chi cảm thấy chính mình trong mộng cực kỳ cay đôi mắt. Cô muốn ngăn cản nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình trong…

Chương 69

Trở Về 80 Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương ThựcTác giả: Nhất Chi Đằng LaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngLúc Khương Chi đi mạo hiểm bên ngoài dã ngoại thì trượt chân rơi xuống núi. Cô nhìn cảnh sắc nhanh chóng lùi lại phía sau, nghe tiếng gió gào thét nhưng không hề sợ hãi, trong đầu lại nghĩ tới giấc mộng tối hôm qua. Trong mộng, cô biến thành một người khác. Trong mộng “cô” môi đỏ da trắng, thân hình cao gầy tinh tế nhưng hành động lại có chút lén lút. “Cô” đi vào bên cạnh một chiếc xe jeep, rón ra rón rén mở cửa xe, lập tức nhảy vào. Trên ghế điều khiển trong xe có một người đàn ông dựa nghiêng, một người cực kỳ đẹp trai. Người đàn ông này có vẻ không thích hợp, hai tròng mắt hơi nhắm tạo ra một đường cong hẹp dài, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trên đầu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bàn tay thon dài trắng nõn ấn ở bụng, giống như bệnh tật bỗng dưng bùng phát vậy. “Cô” ở trong mộng không hề có tính toán giúp người làm niềm vui, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt háo sắc. Khương Chi cảm thấy chính mình trong mộng cực kỳ cay đôi mắt. Cô muốn ngăn cản nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình trong… Khương Chi biết vì những lời Khương Quế Phân nói hôm nay mà cậu bé canh cánh trong lòng.Khương Chi gắp một miếng thịt, đút vào miệng Đản Tử, nói: “Con đừng quá để ý đến! Làm tốt việc của mình là được! Con chắc chắn không ăn đồ ăn ngon thế này sao? Không ăn thì buổi tối sẽ đói bụng.”Đản Tử nhìn dáng vẻ cười híp mắt của cô, buồn rầu nói: “Con không thích họ nói mẹ, rõ ràng không phải như thế.”“Miệng trên người người ta, chúng ta không thể quản quá nhiều, thanh giả tự thanh*, huống hồ mẹ cũng đã báo thù rồi, không cần để ý nhiều như vậy! Mau ăn cơm đi! Buổi tối mẹ còn bận làm việc, con quên rồi sao?”*Thanh giả tự thanh: Ý nói bản thân trong sạch, ngay thẳng thì không cần giải thích, trong sạch tự mình biết.Đản Tử nghe xong, hai mắt cũng căng tròn, giống như cậu bé đã nhớ ra nên vội vàng cầm đũa lên lùa cơm.Cậu bé tự nói trong lòng mình: Đây là công việc đầu tiên mẹ tìm được, cậu bé nên ủng hộ mẹ mới được.Miếng thịt vừa vào miệng, trong thoáng chốc mùi thơm nồng đã tràn trong khoang miệng, miếng thịt béo ngậy, mang cảm giác hơi dính dính, rất mềm.Trong chốc lát, Đản Tử đã vứt tất cả những chuyện xảy ra trước đó ra sau đầu, cậu bé cắn từng ngụm từng ngụm, nhai nuốt hết miếng thịt, thỉnh thoảng còn l.i.ế.m nước thịt tràn ra và dính lại ở khóe miệng.Chan nước thịt kho vào cơm, thỉnh thoảng lại gắp hai miếng dưa leo đập dập cho vào miệng giải cảm giác ngán, ăn cho đến khi cái bụng nhỏ đã căng tròn.Khương Chi nhìn thấy cũng hài lòng. Chỉ cần tiếp tục thế này đến mười ngày nửa tháng sau, cô bảo đảm Đản Tử sẽ trắng trẻo, mập mạp lên.Sau khi ăn cơm xong thì sắc trời cũng đã tối.

Trở Về 80 Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương ThựcTác giả: Nhất Chi Đằng LaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngLúc Khương Chi đi mạo hiểm bên ngoài dã ngoại thì trượt chân rơi xuống núi. Cô nhìn cảnh sắc nhanh chóng lùi lại phía sau, nghe tiếng gió gào thét nhưng không hề sợ hãi, trong đầu lại nghĩ tới giấc mộng tối hôm qua. Trong mộng, cô biến thành một người khác. Trong mộng “cô” môi đỏ da trắng, thân hình cao gầy tinh tế nhưng hành động lại có chút lén lút. “Cô” đi vào bên cạnh một chiếc xe jeep, rón ra rón rén mở cửa xe, lập tức nhảy vào. Trên ghế điều khiển trong xe có một người đàn ông dựa nghiêng, một người cực kỳ đẹp trai. Người đàn ông này có vẻ không thích hợp, hai tròng mắt hơi nhắm tạo ra một đường cong hẹp dài, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trên đầu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bàn tay thon dài trắng nõn ấn ở bụng, giống như bệnh tật bỗng dưng bùng phát vậy. “Cô” ở trong mộng không hề có tính toán giúp người làm niềm vui, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt háo sắc. Khương Chi cảm thấy chính mình trong mộng cực kỳ cay đôi mắt. Cô muốn ngăn cản nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình trong… Khương Chi biết vì những lời Khương Quế Phân nói hôm nay mà cậu bé canh cánh trong lòng.Khương Chi gắp một miếng thịt, đút vào miệng Đản Tử, nói: “Con đừng quá để ý đến! Làm tốt việc của mình là được! Con chắc chắn không ăn đồ ăn ngon thế này sao? Không ăn thì buổi tối sẽ đói bụng.”Đản Tử nhìn dáng vẻ cười híp mắt của cô, buồn rầu nói: “Con không thích họ nói mẹ, rõ ràng không phải như thế.”“Miệng trên người người ta, chúng ta không thể quản quá nhiều, thanh giả tự thanh*, huống hồ mẹ cũng đã báo thù rồi, không cần để ý nhiều như vậy! Mau ăn cơm đi! Buổi tối mẹ còn bận làm việc, con quên rồi sao?”*Thanh giả tự thanh: Ý nói bản thân trong sạch, ngay thẳng thì không cần giải thích, trong sạch tự mình biết.Đản Tử nghe xong, hai mắt cũng căng tròn, giống như cậu bé đã nhớ ra nên vội vàng cầm đũa lên lùa cơm.Cậu bé tự nói trong lòng mình: Đây là công việc đầu tiên mẹ tìm được, cậu bé nên ủng hộ mẹ mới được.Miếng thịt vừa vào miệng, trong thoáng chốc mùi thơm nồng đã tràn trong khoang miệng, miếng thịt béo ngậy, mang cảm giác hơi dính dính, rất mềm.Trong chốc lát, Đản Tử đã vứt tất cả những chuyện xảy ra trước đó ra sau đầu, cậu bé cắn từng ngụm từng ngụm, nhai nuốt hết miếng thịt, thỉnh thoảng còn l.i.ế.m nước thịt tràn ra và dính lại ở khóe miệng.Chan nước thịt kho vào cơm, thỉnh thoảng lại gắp hai miếng dưa leo đập dập cho vào miệng giải cảm giác ngán, ăn cho đến khi cái bụng nhỏ đã căng tròn.Khương Chi nhìn thấy cũng hài lòng. Chỉ cần tiếp tục thế này đến mười ngày nửa tháng sau, cô bảo đảm Đản Tử sẽ trắng trẻo, mập mạp lên.Sau khi ăn cơm xong thì sắc trời cũng đã tối.

Trở Về 80 Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương ThựcTác giả: Nhất Chi Đằng LaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngLúc Khương Chi đi mạo hiểm bên ngoài dã ngoại thì trượt chân rơi xuống núi. Cô nhìn cảnh sắc nhanh chóng lùi lại phía sau, nghe tiếng gió gào thét nhưng không hề sợ hãi, trong đầu lại nghĩ tới giấc mộng tối hôm qua. Trong mộng, cô biến thành một người khác. Trong mộng “cô” môi đỏ da trắng, thân hình cao gầy tinh tế nhưng hành động lại có chút lén lút. “Cô” đi vào bên cạnh một chiếc xe jeep, rón ra rón rén mở cửa xe, lập tức nhảy vào. Trên ghế điều khiển trong xe có một người đàn ông dựa nghiêng, một người cực kỳ đẹp trai. Người đàn ông này có vẻ không thích hợp, hai tròng mắt hơi nhắm tạo ra một đường cong hẹp dài, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trên đầu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bàn tay thon dài trắng nõn ấn ở bụng, giống như bệnh tật bỗng dưng bùng phát vậy. “Cô” ở trong mộng không hề có tính toán giúp người làm niềm vui, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt háo sắc. Khương Chi cảm thấy chính mình trong mộng cực kỳ cay đôi mắt. Cô muốn ngăn cản nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình trong… Khương Chi biết vì những lời Khương Quế Phân nói hôm nay mà cậu bé canh cánh trong lòng.Khương Chi gắp một miếng thịt, đút vào miệng Đản Tử, nói: “Con đừng quá để ý đến! Làm tốt việc của mình là được! Con chắc chắn không ăn đồ ăn ngon thế này sao? Không ăn thì buổi tối sẽ đói bụng.”Đản Tử nhìn dáng vẻ cười híp mắt của cô, buồn rầu nói: “Con không thích họ nói mẹ, rõ ràng không phải như thế.”“Miệng trên người người ta, chúng ta không thể quản quá nhiều, thanh giả tự thanh*, huống hồ mẹ cũng đã báo thù rồi, không cần để ý nhiều như vậy! Mau ăn cơm đi! Buổi tối mẹ còn bận làm việc, con quên rồi sao?”*Thanh giả tự thanh: Ý nói bản thân trong sạch, ngay thẳng thì không cần giải thích, trong sạch tự mình biết.Đản Tử nghe xong, hai mắt cũng căng tròn, giống như cậu bé đã nhớ ra nên vội vàng cầm đũa lên lùa cơm.Cậu bé tự nói trong lòng mình: Đây là công việc đầu tiên mẹ tìm được, cậu bé nên ủng hộ mẹ mới được.Miếng thịt vừa vào miệng, trong thoáng chốc mùi thơm nồng đã tràn trong khoang miệng, miếng thịt béo ngậy, mang cảm giác hơi dính dính, rất mềm.Trong chốc lát, Đản Tử đã vứt tất cả những chuyện xảy ra trước đó ra sau đầu, cậu bé cắn từng ngụm từng ngụm, nhai nuốt hết miếng thịt, thỉnh thoảng còn l.i.ế.m nước thịt tràn ra và dính lại ở khóe miệng.Chan nước thịt kho vào cơm, thỉnh thoảng lại gắp hai miếng dưa leo đập dập cho vào miệng giải cảm giác ngán, ăn cho đến khi cái bụng nhỏ đã căng tròn.Khương Chi nhìn thấy cũng hài lòng. Chỉ cần tiếp tục thế này đến mười ngày nửa tháng sau, cô bảo đảm Đản Tử sẽ trắng trẻo, mập mạp lên.Sau khi ăn cơm xong thì sắc trời cũng đã tối.

Chương 69