1 “Anh trai, em ghét người này, anh sa thải cô ta được không?" Sau bàn làm việc, Ninh Hàm ngồi xổm xuống lôi kéo tay Ninh Dịch làm nũng, liếc mắt nhìn tôi nói. Ninh Dịch xoa xoa tóc cô ấy, giọng điệu chiều chuộng, “Không được.” “Nhưng mà nhìn thấy cô ta là em tức giận.” Ninh Dịch khẽ ừ một tiếng, “Vậy anh để cô ấy đi.” Anh ta ngẩng đầu nhìn về phía tôi, ánh mắt thờ ơ, “Em đi ra ngoài đi.” Tôi hoảng loạn mở cửa, làm Ninh Hàm phì cười một tiếng. Tiếng cười đó thực chói tai. Tôi trốn vào một hành lang của công ty. Đây là nơi duy nhất mà tôi có thể trốn đến để thở một hơi. Thật lâu sau, cảm giác tê dại trong cơ thể mới dần dần biến mất. Cửa hành lang mở ra. Ninh Dịch đứng ở cửa, anh ấy rất cao, vóc người thon dài, mặc áo sơmi màu xám tro, tay áo xắn lên đến khuỷu tay. Khuôn mặt vừa lạnh lùng, nhã nhặn, lại đẹp trai. Anh ta đi đến chỗ tôi, cánh tay tự nhiên và quen thuộc ôm lấy eo tôi, “Gần đây không ăn uống tử tế sao, gầy quá vậy.” Ánh mắt anh ta lưu luyến trên gương mặt tôi, “Buổi tối về…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...