Phố Đông, ngõ Dương Liễu. Mỗi khi xuân về, liễu phất phơ theo gió, bay khắp nơi. Nếu đóng cửa thì ngột ngạt, mà mở ra thì trong nhà lại đầy những sợi liễu mỏng manh tung bay. "Hắt xì!" Ta không nhịn được, hắt hơi một cái. Trương ma ma khẽ khàng mang vào một chậu nước, tỉ mỉ lau dọn bàn ghế. Bà vừa làm vừa khuyên nhủ: "Tiểu thư mau đeo khăn che mặt vào, kẻo đêm lại thấy khó chịu trong ngực." Ta, một kẻ xuyên không, lại mắc chứng viêm mũi dị ứng. Vừa được thoải mái nằm ở Hoắc phủ hai ngày, ai ngờ lại bị gả đi. Gả thì gả thôi, nhưng là gả cho một người góa vợ trong nhà họ Trương đã sa sút. Nghe nói Trương góa vợ vốn nằm liệt giường đã lâu, định cưới ta về để xung hỉ, mong gặp được may mắn mà kéo dài mạng sống. Chỉ có điều vì quá mừng rỡ khi cưới được một kế thất là đích nữ nhà quyền quý, ông ta vui quá mà lăn ra chec. Ông ta chec cũng không sao, chỉ là lễ bái đường còn chưa kịp thực hiện. Người nhà họ Trương bèn muốn giữ ta lại làm góa phụ. Huynh trưởng ta, người vốn ít khi biểu lộ tình…
Tác giả: