Tác giả:

Bé nhớ tất thảy bắt đầu vào một buổi sớm ẩm ướt. Trời mùa thu chỉ cần một cơn mưa là đủ quét sạch cảm giác nóng bức khắp nơi, tiếng tí ta tí tách nơi bệ cửa sổ khiến người ta chỉ muốn cuộn tròn trên giường ngủ thêm lúc nữa. Lương Cốc Vân phải lôi Tô Trầm từ trong chăn ra. “Muộn rồi muộn rồi, dậy thôi nào, còn nhớ những gì mình nói hôm qua không?”   Bé mơ màng đáp một tiếng, tuy ý thức hãy còn ngái ngủ nhưng đã bị xách tay lên mặc quần áo, cứ như con gấu bông nhỏ mẹ đang táy máy thoải mái. Lương Cốc Vân thấy con trai vẫn chưa tỉnh táo, vừa quay đầu lại xem đồng hồ treo tường, vừa cao giọng giục giã. “Ba nó! Ba nó vào đây cái! Anh mặc quần áo cho con trước đi, bánh rán trong nồi sắp cháy rồi kìa!” “Đến liền đến liền ——” Ngay sau đó có tiếng xả nước ùng ục vang lên từ nhà vệ sinh.   Mãi đến khi đã áo quần chỉn chu được ấn ngồi vào bàn ăn, bé con vẫn chưa hết hẳn lơ mơ. “Giờ mấy giờ rồi ạ.” “Bảy rưỡi, không sớm nữa đâu.” Lương Cốc Vân chỉ khao khát ăn sáng hộ thay bé luôn, cứ sốt ruột…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...