Ta nhặt bọc hành lý dưới đất lên, phủi bụi rồi khoác lên vai. Chưa bước ra khỏi con ngõ dài hẹp, đã nghe thấy hai giọng nam quen thuộc từ phía sau vọng lại. Bất mãn và thô lỗ: “Mụ chanh chua hung hãn kia, đứng lại cho ta…” “Đại ca, chính ả đã phá hỏng chuyện tốt của chúng ta, huynh nhất định phải đòi lại công bằng.” Vừa nãy, ta tình cờ gặp hai tên công tử ăn vận xa hoa chặn đường một cô nương, lời lẽ xấc xược, động tay động chân, không khác gì bọn lưu manh chuyên bắt nạt nữ tử nhà lành. Thấy chuyện bất bình, dĩ nhiên phải rút đao tương trợ. Hai tên ấy bị ta đè xuống đất đánh cho một trận nhừ tử, cuối cùng ôm mặt mũi bầm tím mà bỏ chạy. Cô nương kia vì cảm tạ mà tặng ta năm mươi lạng bạc trắng. Nhìn xem, người giàu có quả thật rộng rãi. Trước khi nàng rời đi, ta nói: “Tiểu thư nếu cần nữ hộ vệ, nhất định nhớ phải tìm đến bản cô nương, ta sẽ giảm giá hai phần, bảo đảm trung thành tận tụy, đảm bảo an toàn cho tiểu thư.” Cô nương ấy sắc đẹp tựa tiên nữ, giọng nói lại…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...