Ba năm sau khi chia tay Cố Thâm, tôi rơi từ trên tòa nhà cao tầng xuống, xác bị vứt vào một nơi hoang dã. Cố Thâm về nước, lái xe đ.â.m vào t.h.i t.h.ể tôi. Bà nội tôi thần trí mơ mơ hồ hồ, buộc tội anh là người gây ra tai nạn, gi người rồi bỏ chạy. Cố Thâm tìm luật sư giỏi nhất, sau khi chứng minh mình vô tội, anh tiện tay tống luôn bà nội tôi vào tù vì tội tống tiền. Sau khi mọi chuyện lắng xuống, bạn bè tổ chức một bữa tiệc cho anh để rửa sạch những điều xui xẻo mà anh vừa về nước đã gặp phải. Trong bữa tiệc, có người đột nhiên nói: “Trùng hợp quá, cô gái Khương Ninh vừa mất chính là người yêu cũ của luật sư Cố đấy.” Ly rượu vang đỏ trên tay Cố Thâm bỗng nhiên rơi mạnh xuống đất. Dưới ánh đèn, sắc mặt anh đột nhiên trở nên trắng bệch. 01. Ngày thứ ba, sau khi xác tôi bị vứt ở nơi hoang dã, bà nội cuối cùng cũng tìm thấy tôi. Buổi tối chạng vạng ở nơi hoang vu vắng vẻ, bà ngồi xổm bên cạnh t.h.i t.h.ể tôi, vẻ mặt đờ đẫn và quái dị: “Tiểu Ninh, dậy đi dậy đi.” “Về nhà với bà nào…
Chương 19
Ba Năm Sau Khi Chia Tay, Tôi Bị Vứt Bỏ Ở Nơi Hoang DãTác giả: 如火如荼Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBa năm sau khi chia tay Cố Thâm, tôi rơi từ trên tòa nhà cao tầng xuống, xác bị vứt vào một nơi hoang dã. Cố Thâm về nước, lái xe đ.â.m vào t.h.i t.h.ể tôi. Bà nội tôi thần trí mơ mơ hồ hồ, buộc tội anh là người gây ra tai nạn, gi người rồi bỏ chạy. Cố Thâm tìm luật sư giỏi nhất, sau khi chứng minh mình vô tội, anh tiện tay tống luôn bà nội tôi vào tù vì tội tống tiền. Sau khi mọi chuyện lắng xuống, bạn bè tổ chức một bữa tiệc cho anh để rửa sạch những điều xui xẻo mà anh vừa về nước đã gặp phải. Trong bữa tiệc, có người đột nhiên nói: “Trùng hợp quá, cô gái Khương Ninh vừa mất chính là người yêu cũ của luật sư Cố đấy.” Ly rượu vang đỏ trên tay Cố Thâm bỗng nhiên rơi mạnh xuống đất. Dưới ánh đèn, sắc mặt anh đột nhiên trở nên trắng bệch. 01. Ngày thứ ba, sau khi xác tôi bị vứt ở nơi hoang dã, bà nội cuối cùng cũng tìm thấy tôi. Buổi tối chạng vạng ở nơi hoang vu vắng vẻ, bà ngồi xổm bên cạnh t.h.i t.h.ể tôi, vẻ mặt đờ đẫn và quái dị: “Tiểu Ninh, dậy đi dậy đi.” “Về nhà với bà nào… 19Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra.Cố Thâm làm ầm lên đòi gặp tôi, cuối cùng nhân viên cũng nới lỏng: "Bồi thường tiền, tôi có thể đưa anh đi gặp một lần."Nói xong, người đàn ông lại bổ sung ngay: "Chỉ nhìn thôi nhé.""Muốn đem t.h.i t.h.ể hoặc tro cốt đi thì phải chứng minh được anh là gia quyến."Cố Thâm run rẩy mở điện thoại chuyển 1 vạn cho người đàn ông.Người đàn ông mặc dù nói "không cần nhiều như vậy", nhưng cuối cùng vẫn nhận, rồi dẫn anh đến nhà xác ở phía sau.Vừa đúng lúc có một nhân viên khác đi tới từ phía đối diện, người đàn ông lập tức gọi người đó lại:"Vị này nói là bạn của người ch//ết, muốn nhìn người ch//ết lần cuối."Nói xong, người đàn ông đưa thông tin của tôi cho người đó.Nhân viên đó nhận lấy, xem một lúc rồi mới ngước mắt lên: "Vị này vừa mới đưa đi hỏa táng xong.""Sáng nay cục cảnh sát đưa giấy tờ đến, nói là bà nội của người ch//ết đã đồng ý hỏa táng.""Người ch//ết đã được để trong quan tài đá rất lâu, giấy tờ vừa đến là liền lập tức đưa đi hỏa táng."Anh ta nói xong, nhìn Cố Thâm đứng đờ người ra như ch//ết đi, không kìm được sự thương cảm:"Nếu sớm hơn nửa tiếng, có lẽ còn kịp nhìn một lần."Đôi mắt của Cố Thâm từ từ đỏ hoe.Anh ta từ từ quay sang, nhìn người đàn ông dẫn anh ta đến đây: "Tôi muốn... gặp cô ấy."Nhân viên đối diện thấy tình hình không ổn, lập tức vội vàng rời đi.Người đàn ông nhìn bộ dạng của Cố Thâm có chút bất an vừa bất lực:"Thưa anh, anh cũng đã nghe rồi, t.h.i t.h.ể đã hỏa táng rồi. Hay là, để tôi đưa anh tới xem tro cốt?"Nói xong, anh ta lại nhớ ra điều gì đó, giọng nói nhỏ lại:"Nhưng mà, cái này thì hình như cũng... không có gì để xem nữa."Đôi mắt của Cố Thâm như muốn g.i.ế.c người, đột nhiên anh ta giơ tay, túm lấy cổ áo người đàn ông đối diện."Tôi nói, tôi phải gặp cô ấy! Tôi phải gặp cô ấy! Anh đưa tôi đi gặp cô ấy!
19
Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra.
Cố Thâm làm ầm lên đòi gặp tôi, cuối cùng nhân viên cũng nới lỏng: "Bồi thường tiền, tôi có thể đưa anh đi gặp một lần."
Nói xong, người đàn ông lại bổ sung ngay: "Chỉ nhìn thôi nhé."
"Muốn đem t.h.i t.h.ể hoặc tro cốt đi thì phải chứng minh được anh là gia quyến."
Cố Thâm run rẩy mở điện thoại chuyển 1 vạn cho người đàn ông.
Người đàn ông mặc dù nói "không cần nhiều như vậy", nhưng cuối cùng vẫn nhận, rồi dẫn anh đến nhà xác ở phía sau.
Vừa đúng lúc có một nhân viên khác đi tới từ phía đối diện, người đàn ông lập tức gọi người đó lại:
"Vị này nói là bạn của người ch//ết, muốn nhìn người ch//ết lần cuối."
Nói xong, người đàn ông đưa thông tin của tôi cho người đó.
Nhân viên đó nhận lấy, xem một lúc rồi mới ngước mắt lên: "Vị này vừa mới đưa đi hỏa táng xong."
"Sáng nay cục cảnh sát đưa giấy tờ đến, nói là bà nội của người ch//ết đã đồng ý hỏa táng."
"Người ch//ết đã được để trong quan tài đá rất lâu, giấy tờ vừa đến là liền lập tức đưa đi hỏa táng."
Anh ta nói xong, nhìn Cố Thâm đứng đờ người ra như ch//ết đi, không kìm được sự thương cảm:
"Nếu sớm hơn nửa tiếng, có lẽ còn kịp nhìn một lần."
Đôi mắt của Cố Thâm từ từ đỏ hoe.
Anh ta từ từ quay sang, nhìn người đàn ông dẫn anh ta đến đây: "Tôi muốn... gặp cô ấy."
Nhân viên đối diện thấy tình hình không ổn, lập tức vội vàng rời đi.
Người đàn ông nhìn bộ dạng của Cố Thâm có chút bất an vừa bất lực:
"Thưa anh, anh cũng đã nghe rồi, t.h.i t.h.ể đã hỏa táng rồi. Hay là, để tôi đưa anh tới xem tro cốt?"
Nói xong, anh ta lại nhớ ra điều gì đó, giọng nói nhỏ lại:
"Nhưng mà, cái này thì hình như cũng... không có gì để xem nữa."
Đôi mắt của Cố Thâm như muốn g.i.ế.c người, đột nhiên anh ta giơ tay, túm lấy cổ áo người đàn ông đối diện.
"Tôi nói, tôi phải gặp cô ấy! Tôi phải gặp cô ấy! Anh đưa tôi đi gặp cô ấy!
Ba Năm Sau Khi Chia Tay, Tôi Bị Vứt Bỏ Ở Nơi Hoang DãTác giả: 如火如荼Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBa năm sau khi chia tay Cố Thâm, tôi rơi từ trên tòa nhà cao tầng xuống, xác bị vứt vào một nơi hoang dã. Cố Thâm về nước, lái xe đ.â.m vào t.h.i t.h.ể tôi. Bà nội tôi thần trí mơ mơ hồ hồ, buộc tội anh là người gây ra tai nạn, gi người rồi bỏ chạy. Cố Thâm tìm luật sư giỏi nhất, sau khi chứng minh mình vô tội, anh tiện tay tống luôn bà nội tôi vào tù vì tội tống tiền. Sau khi mọi chuyện lắng xuống, bạn bè tổ chức một bữa tiệc cho anh để rửa sạch những điều xui xẻo mà anh vừa về nước đã gặp phải. Trong bữa tiệc, có người đột nhiên nói: “Trùng hợp quá, cô gái Khương Ninh vừa mất chính là người yêu cũ của luật sư Cố đấy.” Ly rượu vang đỏ trên tay Cố Thâm bỗng nhiên rơi mạnh xuống đất. Dưới ánh đèn, sắc mặt anh đột nhiên trở nên trắng bệch. 01. Ngày thứ ba, sau khi xác tôi bị vứt ở nơi hoang dã, bà nội cuối cùng cũng tìm thấy tôi. Buổi tối chạng vạng ở nơi hoang vu vắng vẻ, bà ngồi xổm bên cạnh t.h.i t.h.ể tôi, vẻ mặt đờ đẫn và quái dị: “Tiểu Ninh, dậy đi dậy đi.” “Về nhà với bà nào… 19Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra.Cố Thâm làm ầm lên đòi gặp tôi, cuối cùng nhân viên cũng nới lỏng: "Bồi thường tiền, tôi có thể đưa anh đi gặp một lần."Nói xong, người đàn ông lại bổ sung ngay: "Chỉ nhìn thôi nhé.""Muốn đem t.h.i t.h.ể hoặc tro cốt đi thì phải chứng minh được anh là gia quyến."Cố Thâm run rẩy mở điện thoại chuyển 1 vạn cho người đàn ông.Người đàn ông mặc dù nói "không cần nhiều như vậy", nhưng cuối cùng vẫn nhận, rồi dẫn anh đến nhà xác ở phía sau.Vừa đúng lúc có một nhân viên khác đi tới từ phía đối diện, người đàn ông lập tức gọi người đó lại:"Vị này nói là bạn của người ch//ết, muốn nhìn người ch//ết lần cuối."Nói xong, người đàn ông đưa thông tin của tôi cho người đó.Nhân viên đó nhận lấy, xem một lúc rồi mới ngước mắt lên: "Vị này vừa mới đưa đi hỏa táng xong.""Sáng nay cục cảnh sát đưa giấy tờ đến, nói là bà nội của người ch//ết đã đồng ý hỏa táng.""Người ch//ết đã được để trong quan tài đá rất lâu, giấy tờ vừa đến là liền lập tức đưa đi hỏa táng."Anh ta nói xong, nhìn Cố Thâm đứng đờ người ra như ch//ết đi, không kìm được sự thương cảm:"Nếu sớm hơn nửa tiếng, có lẽ còn kịp nhìn một lần."Đôi mắt của Cố Thâm từ từ đỏ hoe.Anh ta từ từ quay sang, nhìn người đàn ông dẫn anh ta đến đây: "Tôi muốn... gặp cô ấy."Nhân viên đối diện thấy tình hình không ổn, lập tức vội vàng rời đi.Người đàn ông nhìn bộ dạng của Cố Thâm có chút bất an vừa bất lực:"Thưa anh, anh cũng đã nghe rồi, t.h.i t.h.ể đã hỏa táng rồi. Hay là, để tôi đưa anh tới xem tro cốt?"Nói xong, anh ta lại nhớ ra điều gì đó, giọng nói nhỏ lại:"Nhưng mà, cái này thì hình như cũng... không có gì để xem nữa."Đôi mắt của Cố Thâm như muốn g.i.ế.c người, đột nhiên anh ta giơ tay, túm lấy cổ áo người đàn ông đối diện."Tôi nói, tôi phải gặp cô ấy! Tôi phải gặp cô ấy! Anh đưa tôi đi gặp cô ấy!