Trong phòng khách sạn sang trọng, một đôi nam nữ quấn lấy nhau. Cuối cùng Cố Tây Châu cũng kết thúc việc động phòng rồi đi vào phòng tắm, Triệu Mẫn Mẫn mệt đến mức xương cốt gần như rã rời. Nhìn những dấu hôn đầy trên người, Triệu Mẫn Mẫn khóc không ra nước mắt. Không thể không nói, răng và eo của tên khốn kia tốt thật. May mắn công sức tối hôm qua của cô không hề uổng phí. Nhìn tờ giấy nằm yên lặng trên tủ đầu giường, Triệu Mẫn Mẫn cẩn thận bỏ vào trong túi xách, kéo thân thể sắp rã rời ra khỏi cửa. Vừa ra khỏi phòng thì cô gặp Lâm Sương Sương với hai con mắt gấu trúc đang đứng ở hành lang xoa ngực. Tay đang vịn eo của Triệu Mẫn Mẫn lập tức buông xuống, đứng thẳng người, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Lâm Sương Sương cũng nặn ra dáng vẻ tốt nhất, nở nụ cười. Khi xuống cầu thang, hai người bắt đầu tâng bốc nhau: “Nhìn không ra đó Triệu Mẫn Mẫn, thủ đoạn rất lợi hại, ngay cả một con ch. ó sói nhỏ nổi loạn và bướng bỉnh như Cố Tây Châu cũng có thể bị cô thuần hóa. ” “Như nhau…
Chương 15: 15: Gặp Lại
Chị Chị Em Em Cùng Nhau Bỏ ChồngTác giả: Cam TửTruyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrong phòng khách sạn sang trọng, một đôi nam nữ quấn lấy nhau. Cuối cùng Cố Tây Châu cũng kết thúc việc động phòng rồi đi vào phòng tắm, Triệu Mẫn Mẫn mệt đến mức xương cốt gần như rã rời. Nhìn những dấu hôn đầy trên người, Triệu Mẫn Mẫn khóc không ra nước mắt. Không thể không nói, răng và eo của tên khốn kia tốt thật. May mắn công sức tối hôm qua của cô không hề uổng phí. Nhìn tờ giấy nằm yên lặng trên tủ đầu giường, Triệu Mẫn Mẫn cẩn thận bỏ vào trong túi xách, kéo thân thể sắp rã rời ra khỏi cửa. Vừa ra khỏi phòng thì cô gặp Lâm Sương Sương với hai con mắt gấu trúc đang đứng ở hành lang xoa ngực. Tay đang vịn eo của Triệu Mẫn Mẫn lập tức buông xuống, đứng thẳng người, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Lâm Sương Sương cũng nặn ra dáng vẻ tốt nhất, nở nụ cười. Khi xuống cầu thang, hai người bắt đầu tâng bốc nhau: “Nhìn không ra đó Triệu Mẫn Mẫn, thủ đoạn rất lợi hại, ngay cả một con ch. ó sói nhỏ nổi loạn và bướng bỉnh như Cố Tây Châu cũng có thể bị cô thuần hóa. ” “Như nhau… Ba mươi phút sau, Lâm Sương Sương và anh chàng đẹp trai vô cùng thân thiết ngồi trên ghế nói chuyện trên trời dưới đất.Một giờ sau, bàn tay nhỏ bé ẩm ướt của cô ấy đã chậm rãi bám lên cơ bắp cánh tay to lớn của anh trai nhỏ kia.Hai giờ sau, đang lúc bầu không khí có chút mập mờ, Lâm Sương Sương chuẩn bị tiến đến dán lên mặt anh chàng đẹp trai.Miệng bị ai đó che lại.Cô ấy kinh ngạc quay đầu, thấy là Triệu Mẫn Mẫn, vẻ mặt nghiêm túc.Ánh mắt đó giống như đang cảnh báo: "Cô tốt nhất nên có chuyện khẩn cấp.”“Hình như tôi nhìn thấy Cố Nam Tầm.”Lâm Sương Sương giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức nhảy dựng lên:“Thật hay giả? Khi nào?”Triệu Mẫn Mẫn nhớ tới thân ảnh vừa rồi chợt lóe lên, cơ hồ nắm chắc 60%.“Một phút trước, ở chỗ này.”Lâm Sương Sương nhanh chóng tạm biệt anh đẹp trai, trước khi đi còn không quên thêm wechat.Trở lại quán trọ, hai người đều có chút lo lắng.Triệu Mẫn Mẫn an ủi cô ấy:“Ba năm nay chúng ta đều trốn rất tốt, không có khả năng đột nhiên bị bọn họ tìm được, có lẽ là tôi nhìn nhầm.”Lâm Sương Sương ngập ngừng, cuối cùng vẫn nói:"Cái đó! khoảng thời gian trước tôi gọi điện thoại bảo một người hàng xóm trước kia lấy ít tiền cho bà ngoại tôi, có phải là! "Nghe vậy, Triệu Mẫn Mẫn nhíu chặt mày.Trong trường hợp này, đúng thật là có khả năng.Lâm Sương Sương vô cùng ảo não:“Xin lỗi, tôi cho rằng ba năm trôi qua, bọn họ hẳn là cũng quên rồi.”Làm sao Triệu Mẫn Mẫn có thể trách cô ấy được.Lâm Sương Sương và bà ngoại cô ấy có tình cảm rất tốt, ba năm trước khi hai chị em rời khỏi thành phố Thượng Hải, tuy rằng cô ấy đã chuyển một khoản tiền vào thẻ của bà ngoại, nhưng dù sao cũng đã qua thời gian dài như vậy.Bà ngoại cô ấy đã hơn bảy mươi tuổi.Cháu ngoại chỉ muốn gọi điện thoại hỏi thăm thân thể một chút, chuyển thêm chút tiền, vốn không có gì đáng trách.Để đảm bảo an toàn, Triệu Mẫn Mẫn và Lâm Sương Sương thảo luận nếu không hai người ra ngoài trốn vài ngày, coi như là nghỉ phép.Dù sao quán trọ cũng đủ người làm, có chuyện gì một cuộc điện thoại là có thể giải quyết.Việc này không nên chậm trễ, hai người lên lầu thu dọn đồ đạc.Đột nhiên, Tiểu Lộ hoảng hốt chạy tới:“Chị Sương Sương, không hay rồi, xe của chị có người đụng phải.”Lâm Sương Sương có chút khó hiểu: "Xe của tôi không phải đỗ ở ven đường sao, như vậy cũng có thể đụng vào?"“Đúng vậy, hơn nữa va chạm còn rất nghiêm trọng, hình như phải đưa đến cửa hàng 4S để sửa chữa.”“Cái gì? Vậy tôi phải ra ngoài như thế nào, rốt cuộc là thằng ngốc nào vậy? Có bằng lái hay không?”Tiểu Lộ bất đắc dĩ thở dài:“Nếu không chị xuống xem một chút đi, bọn họ hiện tại đang ở dưới lầu.”Lâm Sương Sương nổi giận đùng đùng xách vali đi xuống lầu.Nếu như xe thật sự bị đ.â.m hỏng, vậy chỉ có thể bắt xe.Triệu Mẫn Mẫn vẫn đang suy nghĩ có nên mở phần mềm bắt xe hay không, phía trước truyền đến một tiếng kinh hô:“Mẹ ơi!”Sau đó liền nghe thấy tiếng bước chân vội vã của Lâm Sương Sương, nhưng vừa mới thò được cái đầu ra, đã bị người nào đó bắt trở về.Một thanh âm bình tĩnh ở dưới lầu vang lên:“Lần này lại muốn chạy đi đâu?”Lúc này, Triệu Mẫn Mẫn tự nhiên không thể bỏ lại Lâm Sương Sương một mình chạy mất.Hơn nữa cũng chạy không thoát.Một lát sau, Triệu Mẫn Mẫn đi xuống lầu, nhìn thấy Cố Tây Châu và Cố Nam Tầm đã ba năm không gặp. Lúc Tiểu Lộ mang cà phê vào, qua khóe mắt không ngừng đánh giá hai anh em Cố thị.Tâm tư tiểu nha đầu rất rõ ràng, toàn bộ đều viết trên mặt:Hai người này là ai?Cùng chị Sương Sương, chị Mẫn Mẫn là quan hệ gì?“Khụ khụ, Tiểu Lộ, giới thiệu cho em một chút, bọn họ là trai bao mà chị thường xuyên lui tới ở Thượng Hải, gần đây bên đó xảy ra đàn áp, định tới bên này phát triển.”“Nếu em có phú bà quen biết, tỷ phú gì gì đó, đều có thể giới thiệu cho bọn họ, kỹ thuật rất tốt.”Lâm Sương Sương ở một bên tìm đường ch.ết.Mặt Cố Nam Tầm tái mét.Hắn chưa từng nghĩ tới Lâm Sương Sương không giả bộ tiểu bạch thỏ lại có bộ dáng buông thả bản thân như vậy..
Chị Chị Em Em Cùng Nhau Bỏ ChồngTác giả: Cam TửTruyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrong phòng khách sạn sang trọng, một đôi nam nữ quấn lấy nhau. Cuối cùng Cố Tây Châu cũng kết thúc việc động phòng rồi đi vào phòng tắm, Triệu Mẫn Mẫn mệt đến mức xương cốt gần như rã rời. Nhìn những dấu hôn đầy trên người, Triệu Mẫn Mẫn khóc không ra nước mắt. Không thể không nói, răng và eo của tên khốn kia tốt thật. May mắn công sức tối hôm qua của cô không hề uổng phí. Nhìn tờ giấy nằm yên lặng trên tủ đầu giường, Triệu Mẫn Mẫn cẩn thận bỏ vào trong túi xách, kéo thân thể sắp rã rời ra khỏi cửa. Vừa ra khỏi phòng thì cô gặp Lâm Sương Sương với hai con mắt gấu trúc đang đứng ở hành lang xoa ngực. Tay đang vịn eo của Triệu Mẫn Mẫn lập tức buông xuống, đứng thẳng người, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Lâm Sương Sương cũng nặn ra dáng vẻ tốt nhất, nở nụ cười. Khi xuống cầu thang, hai người bắt đầu tâng bốc nhau: “Nhìn không ra đó Triệu Mẫn Mẫn, thủ đoạn rất lợi hại, ngay cả một con ch. ó sói nhỏ nổi loạn và bướng bỉnh như Cố Tây Châu cũng có thể bị cô thuần hóa. ” “Như nhau… Ba mươi phút sau, Lâm Sương Sương và anh chàng đẹp trai vô cùng thân thiết ngồi trên ghế nói chuyện trên trời dưới đất.Một giờ sau, bàn tay nhỏ bé ẩm ướt của cô ấy đã chậm rãi bám lên cơ bắp cánh tay to lớn của anh trai nhỏ kia.Hai giờ sau, đang lúc bầu không khí có chút mập mờ, Lâm Sương Sương chuẩn bị tiến đến dán lên mặt anh chàng đẹp trai.Miệng bị ai đó che lại.Cô ấy kinh ngạc quay đầu, thấy là Triệu Mẫn Mẫn, vẻ mặt nghiêm túc.Ánh mắt đó giống như đang cảnh báo: "Cô tốt nhất nên có chuyện khẩn cấp.”“Hình như tôi nhìn thấy Cố Nam Tầm.”Lâm Sương Sương giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức nhảy dựng lên:“Thật hay giả? Khi nào?”Triệu Mẫn Mẫn nhớ tới thân ảnh vừa rồi chợt lóe lên, cơ hồ nắm chắc 60%.“Một phút trước, ở chỗ này.”Lâm Sương Sương nhanh chóng tạm biệt anh đẹp trai, trước khi đi còn không quên thêm wechat.Trở lại quán trọ, hai người đều có chút lo lắng.Triệu Mẫn Mẫn an ủi cô ấy:“Ba năm nay chúng ta đều trốn rất tốt, không có khả năng đột nhiên bị bọn họ tìm được, có lẽ là tôi nhìn nhầm.”Lâm Sương Sương ngập ngừng, cuối cùng vẫn nói:"Cái đó! khoảng thời gian trước tôi gọi điện thoại bảo một người hàng xóm trước kia lấy ít tiền cho bà ngoại tôi, có phải là! "Nghe vậy, Triệu Mẫn Mẫn nhíu chặt mày.Trong trường hợp này, đúng thật là có khả năng.Lâm Sương Sương vô cùng ảo não:“Xin lỗi, tôi cho rằng ba năm trôi qua, bọn họ hẳn là cũng quên rồi.”Làm sao Triệu Mẫn Mẫn có thể trách cô ấy được.Lâm Sương Sương và bà ngoại cô ấy có tình cảm rất tốt, ba năm trước khi hai chị em rời khỏi thành phố Thượng Hải, tuy rằng cô ấy đã chuyển một khoản tiền vào thẻ của bà ngoại, nhưng dù sao cũng đã qua thời gian dài như vậy.Bà ngoại cô ấy đã hơn bảy mươi tuổi.Cháu ngoại chỉ muốn gọi điện thoại hỏi thăm thân thể một chút, chuyển thêm chút tiền, vốn không có gì đáng trách.Để đảm bảo an toàn, Triệu Mẫn Mẫn và Lâm Sương Sương thảo luận nếu không hai người ra ngoài trốn vài ngày, coi như là nghỉ phép.Dù sao quán trọ cũng đủ người làm, có chuyện gì một cuộc điện thoại là có thể giải quyết.Việc này không nên chậm trễ, hai người lên lầu thu dọn đồ đạc.Đột nhiên, Tiểu Lộ hoảng hốt chạy tới:“Chị Sương Sương, không hay rồi, xe của chị có người đụng phải.”Lâm Sương Sương có chút khó hiểu: "Xe của tôi không phải đỗ ở ven đường sao, như vậy cũng có thể đụng vào?"“Đúng vậy, hơn nữa va chạm còn rất nghiêm trọng, hình như phải đưa đến cửa hàng 4S để sửa chữa.”“Cái gì? Vậy tôi phải ra ngoài như thế nào, rốt cuộc là thằng ngốc nào vậy? Có bằng lái hay không?”Tiểu Lộ bất đắc dĩ thở dài:“Nếu không chị xuống xem một chút đi, bọn họ hiện tại đang ở dưới lầu.”Lâm Sương Sương nổi giận đùng đùng xách vali đi xuống lầu.Nếu như xe thật sự bị đ.â.m hỏng, vậy chỉ có thể bắt xe.Triệu Mẫn Mẫn vẫn đang suy nghĩ có nên mở phần mềm bắt xe hay không, phía trước truyền đến một tiếng kinh hô:“Mẹ ơi!”Sau đó liền nghe thấy tiếng bước chân vội vã của Lâm Sương Sương, nhưng vừa mới thò được cái đầu ra, đã bị người nào đó bắt trở về.Một thanh âm bình tĩnh ở dưới lầu vang lên:“Lần này lại muốn chạy đi đâu?”Lúc này, Triệu Mẫn Mẫn tự nhiên không thể bỏ lại Lâm Sương Sương một mình chạy mất.Hơn nữa cũng chạy không thoát.Một lát sau, Triệu Mẫn Mẫn đi xuống lầu, nhìn thấy Cố Tây Châu và Cố Nam Tầm đã ba năm không gặp. Lúc Tiểu Lộ mang cà phê vào, qua khóe mắt không ngừng đánh giá hai anh em Cố thị.Tâm tư tiểu nha đầu rất rõ ràng, toàn bộ đều viết trên mặt:Hai người này là ai?Cùng chị Sương Sương, chị Mẫn Mẫn là quan hệ gì?“Khụ khụ, Tiểu Lộ, giới thiệu cho em một chút, bọn họ là trai bao mà chị thường xuyên lui tới ở Thượng Hải, gần đây bên đó xảy ra đàn áp, định tới bên này phát triển.”“Nếu em có phú bà quen biết, tỷ phú gì gì đó, đều có thể giới thiệu cho bọn họ, kỹ thuật rất tốt.”Lâm Sương Sương ở một bên tìm đường ch.ết.Mặt Cố Nam Tầm tái mét.Hắn chưa từng nghĩ tới Lâm Sương Sương không giả bộ tiểu bạch thỏ lại có bộ dáng buông thả bản thân như vậy..
Chị Chị Em Em Cùng Nhau Bỏ ChồngTác giả: Cam TửTruyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrong phòng khách sạn sang trọng, một đôi nam nữ quấn lấy nhau. Cuối cùng Cố Tây Châu cũng kết thúc việc động phòng rồi đi vào phòng tắm, Triệu Mẫn Mẫn mệt đến mức xương cốt gần như rã rời. Nhìn những dấu hôn đầy trên người, Triệu Mẫn Mẫn khóc không ra nước mắt. Không thể không nói, răng và eo của tên khốn kia tốt thật. May mắn công sức tối hôm qua của cô không hề uổng phí. Nhìn tờ giấy nằm yên lặng trên tủ đầu giường, Triệu Mẫn Mẫn cẩn thận bỏ vào trong túi xách, kéo thân thể sắp rã rời ra khỏi cửa. Vừa ra khỏi phòng thì cô gặp Lâm Sương Sương với hai con mắt gấu trúc đang đứng ở hành lang xoa ngực. Tay đang vịn eo của Triệu Mẫn Mẫn lập tức buông xuống, đứng thẳng người, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Lâm Sương Sương cũng nặn ra dáng vẻ tốt nhất, nở nụ cười. Khi xuống cầu thang, hai người bắt đầu tâng bốc nhau: “Nhìn không ra đó Triệu Mẫn Mẫn, thủ đoạn rất lợi hại, ngay cả một con ch. ó sói nhỏ nổi loạn và bướng bỉnh như Cố Tây Châu cũng có thể bị cô thuần hóa. ” “Như nhau… Ba mươi phút sau, Lâm Sương Sương và anh chàng đẹp trai vô cùng thân thiết ngồi trên ghế nói chuyện trên trời dưới đất.Một giờ sau, bàn tay nhỏ bé ẩm ướt của cô ấy đã chậm rãi bám lên cơ bắp cánh tay to lớn của anh trai nhỏ kia.Hai giờ sau, đang lúc bầu không khí có chút mập mờ, Lâm Sương Sương chuẩn bị tiến đến dán lên mặt anh chàng đẹp trai.Miệng bị ai đó che lại.Cô ấy kinh ngạc quay đầu, thấy là Triệu Mẫn Mẫn, vẻ mặt nghiêm túc.Ánh mắt đó giống như đang cảnh báo: "Cô tốt nhất nên có chuyện khẩn cấp.”“Hình như tôi nhìn thấy Cố Nam Tầm.”Lâm Sương Sương giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, lập tức nhảy dựng lên:“Thật hay giả? Khi nào?”Triệu Mẫn Mẫn nhớ tới thân ảnh vừa rồi chợt lóe lên, cơ hồ nắm chắc 60%.“Một phút trước, ở chỗ này.”Lâm Sương Sương nhanh chóng tạm biệt anh đẹp trai, trước khi đi còn không quên thêm wechat.Trở lại quán trọ, hai người đều có chút lo lắng.Triệu Mẫn Mẫn an ủi cô ấy:“Ba năm nay chúng ta đều trốn rất tốt, không có khả năng đột nhiên bị bọn họ tìm được, có lẽ là tôi nhìn nhầm.”Lâm Sương Sương ngập ngừng, cuối cùng vẫn nói:"Cái đó! khoảng thời gian trước tôi gọi điện thoại bảo một người hàng xóm trước kia lấy ít tiền cho bà ngoại tôi, có phải là! "Nghe vậy, Triệu Mẫn Mẫn nhíu chặt mày.Trong trường hợp này, đúng thật là có khả năng.Lâm Sương Sương vô cùng ảo não:“Xin lỗi, tôi cho rằng ba năm trôi qua, bọn họ hẳn là cũng quên rồi.”Làm sao Triệu Mẫn Mẫn có thể trách cô ấy được.Lâm Sương Sương và bà ngoại cô ấy có tình cảm rất tốt, ba năm trước khi hai chị em rời khỏi thành phố Thượng Hải, tuy rằng cô ấy đã chuyển một khoản tiền vào thẻ của bà ngoại, nhưng dù sao cũng đã qua thời gian dài như vậy.Bà ngoại cô ấy đã hơn bảy mươi tuổi.Cháu ngoại chỉ muốn gọi điện thoại hỏi thăm thân thể một chút, chuyển thêm chút tiền, vốn không có gì đáng trách.Để đảm bảo an toàn, Triệu Mẫn Mẫn và Lâm Sương Sương thảo luận nếu không hai người ra ngoài trốn vài ngày, coi như là nghỉ phép.Dù sao quán trọ cũng đủ người làm, có chuyện gì một cuộc điện thoại là có thể giải quyết.Việc này không nên chậm trễ, hai người lên lầu thu dọn đồ đạc.Đột nhiên, Tiểu Lộ hoảng hốt chạy tới:“Chị Sương Sương, không hay rồi, xe của chị có người đụng phải.”Lâm Sương Sương có chút khó hiểu: "Xe của tôi không phải đỗ ở ven đường sao, như vậy cũng có thể đụng vào?"“Đúng vậy, hơn nữa va chạm còn rất nghiêm trọng, hình như phải đưa đến cửa hàng 4S để sửa chữa.”“Cái gì? Vậy tôi phải ra ngoài như thế nào, rốt cuộc là thằng ngốc nào vậy? Có bằng lái hay không?”Tiểu Lộ bất đắc dĩ thở dài:“Nếu không chị xuống xem một chút đi, bọn họ hiện tại đang ở dưới lầu.”Lâm Sương Sương nổi giận đùng đùng xách vali đi xuống lầu.Nếu như xe thật sự bị đ.â.m hỏng, vậy chỉ có thể bắt xe.Triệu Mẫn Mẫn vẫn đang suy nghĩ có nên mở phần mềm bắt xe hay không, phía trước truyền đến một tiếng kinh hô:“Mẹ ơi!”Sau đó liền nghe thấy tiếng bước chân vội vã của Lâm Sương Sương, nhưng vừa mới thò được cái đầu ra, đã bị người nào đó bắt trở về.Một thanh âm bình tĩnh ở dưới lầu vang lên:“Lần này lại muốn chạy đi đâu?”Lúc này, Triệu Mẫn Mẫn tự nhiên không thể bỏ lại Lâm Sương Sương một mình chạy mất.Hơn nữa cũng chạy không thoát.Một lát sau, Triệu Mẫn Mẫn đi xuống lầu, nhìn thấy Cố Tây Châu và Cố Nam Tầm đã ba năm không gặp. Lúc Tiểu Lộ mang cà phê vào, qua khóe mắt không ngừng đánh giá hai anh em Cố thị.Tâm tư tiểu nha đầu rất rõ ràng, toàn bộ đều viết trên mặt:Hai người này là ai?Cùng chị Sương Sương, chị Mẫn Mẫn là quan hệ gì?“Khụ khụ, Tiểu Lộ, giới thiệu cho em một chút, bọn họ là trai bao mà chị thường xuyên lui tới ở Thượng Hải, gần đây bên đó xảy ra đàn áp, định tới bên này phát triển.”“Nếu em có phú bà quen biết, tỷ phú gì gì đó, đều có thể giới thiệu cho bọn họ, kỹ thuật rất tốt.”Lâm Sương Sương ở một bên tìm đường ch.ết.Mặt Cố Nam Tầm tái mét.Hắn chưa từng nghĩ tới Lâm Sương Sương không giả bộ tiểu bạch thỏ lại có bộ dáng buông thả bản thân như vậy..